Chương 171: An Như thực hiện đổ ướcNghe vậy, Lâm Nam cười ha hả, tự lẩm bẩm."Lấy thế đè người?"Sau đó sắc mặt ngưng tụ."Ta nếu không đồng ý thì sao?"An lão gia tử cũng là bất chấp tất cả, đã nhiều năm như vậy, có thể không nể mặt ông ta cũng không có mấy người."Tiểu tử, ta hiện tại đang thương lượng với ngươi, tốt nhất ngươi nên biết điều một chút, nếu thật sự chọc giận ta, ngươi biết hậu quả."Lời này vừa nói ra, người đầu tiên đứng ra lại là mẹ của Hoắc Quân Di.Bà nhìn ra được Lâm Nam có chút tiền, nhưng so với An gia, một trong Hỗ Thành Bát đại gia tộc có hóa kình võ giả thì vẫn còn kém xa."An lão gia tử, ông đừng có hù dọa người, ván cược này cứ xem như vậy đi, cũng không thực tế."Thấy vừa rồi Hoắc Quân Di muốn giúp đỡ, hiện tại Hoắc mẫu lại giúp nói chuyện."Tiểu tử này chẳng phải người Lâm gia sao, quan hệ giữa An gia các ông với Lâm gia thế nào mà lại giúp đỡ nói chuyện như vậy, chẳng lẽ không sợ ông già ta nổi giận, thu thập luôn hai nhà các ngươi."Cho đến bây giờ, An lão gia tử vẫn tưởng rằng Lâm Nam và An Dật Tư nói chuyện giống vậy, là người Lâm gia.Nghe xong lời này, Lâm gia với tư cách gia tộc đứng cuối Hỗ Thành Bát đại gia tộc liền đứng dậy."À, các ngươi cứ tự nhiên, đừng có kéo chúng ta vào, chúng ta không quen, tiểu tử này không phải người Lâm gia chúng ta."Mặc dù Lâm gia rất muốn có một hậu bối phong lưu phóng khoáng lại tài giỏi như vậy, nhưng điều kiện tiên quyết để nhận hắn là phải cân nhắc xem có thể sống sót trong cơn bão táp của An gia hay không."An lão gia tử nghe thấy không phải người Lâm gia, điều này lại càng dễ làm hơn."Tiểu tử ngươi làm cách nào mà trà trộn vào đây vậy?"Không đợi Lâm Nam nói chuyện, Lưu Tư Ngữ đang ở gần đó liền đặt đĩa xuống.Cô giơ tay lên, hét lớn."Cái này tôi biết, hắn là cầm thiệp mời vào."Thấy người nói chuyện lại là người Lưu gia.An lão gia tử trong lòng vô cùng nghi hoặc."Vừa rồi là một Hoắc gia, hiện tại lại đến Lưu gia, chẳng lẽ tiểu tử này lại có lai lịch lớn, nhưng ta chưa từng nghe qua! Kinh thành Lâm gia thì càng không thể, vì bọn họ không thể nào đến tham gia yến hội của Long gia."Ngoài miệng thì không hề sợ sệt, "Sao Lưu gia cũng muốn ra mặt sao?"Với tư cách gia tộc đứng đầu Hỗ Thành, Lưu Tư Ngữ cũng không sợ chuyện này."An gia gia thật là oan cho tôi quá, tôi chỉ đang trả lời câu hỏi của ông, sao lại biến thành ra mặt, đương nhiên nếu ông thật sự nghĩ vậy, vậy cũng không có cách nào, Lưu gia ta là gia tộc đứng nhất Hỗ Thành, lẽ nào lại sợ An gia các ông hay sao."Lúc này, An lão gia tử vẫn tưởng rằng Lưu lão gia tử giống như trước kia, có bệnh cũ khó sống, cộng thêm việc Lưu Vũ hiện tại còn chưa đủ mạnh, chỉ có thể nói không có người kế tục.Cho nên dù đối mặt Lưu gia cũng không hề yếu thế."Chẳng lẽ An gia ta lại sợ Lưu gia các ngươi?"Trong nhất thời tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng Lưu Tư Ngữ dù sao cũng là người bình thường, khi đối mặt với cường giả hóa kình, khí thế rõ ràng không đủ.Lưu lão gia tử vốn định đứng ra, nhưng bị Long Trác ngăn cản."Xem thêm một chút."Thấy cảnh tượng như vậy, lại có người đứng ra hòa giải."Hôm nay chủ nhân yến tiệc còn chưa đến đâu, trước mắt cứ vậy đi đã! Theo ta thì việc cược kèo coi như xong, bồi thường chút gì đó là được!" "Đúng đúng đúng, nếu để người kinh thành nhìn thấy Hỗ Thành chúng ta như thế này, có khi lại cười rụng răng mất." "Vậy ý anh thì sao, vị tiểu hữu này?"An lão gia tử lúc này vì thanh danh của nhà mình, cũng lên tiếng: "Vì mọi người đều nói như vậy, thì chuyện này hôm nay coi như kết thúc ở đây, một cái tát tính ngươi một vạn tệ, là 100 vạn, sau khi yến hội kết thúc ta sẽ đưa cho ngươi." "Một cái tát 1 vạn đúng không!" "Ông già này ta giữ lời."Nghe xong Lâm Nam nói vậy, An lão gia tử nghĩ thầm."Quả nhiên không phải xuất thân từ đại gia tộc nào, chút tiền đó đã có thể đuổi đi được, đúng là làm xấu mặt mấy người khoác lên người cái áo lụa là."Lưu Tư Ngữ đương nhiên biết Lâm Nam không thiếu chút tiền ấy, hỏi vậy, chắc chắn là có chuyện hay để xem rồi.Quả nhiên.Lâm Nam tiếp tục nói: "Lão đầu à, vậy ta cho ông hai vạn một cái tát, tự ông tát mình 100 cái, sau khi yến hội kết thúc ta cũng lập tức đưa tiền cho ông.""Tê..."Một vài người chưa rõ Lâm Nam lớn mạnh thế nào đều hít sâu một hơi."Tiểu tử này có phải bị ngáo đá không vậy! Tuy rằng 100 vạn hơi ít, nhưng ít nhất cũng có thể giải quyết được chuyện này!" "Ai mà nói không phải, hiện giờ chỉ tranh cãi nhanh mồm nhanh miệng nhất thời thôi, chỉ sợ An lão gia tử lúc này sẽ phải ra tay ngay tại yến tiệc này mất!" "Không đến mức vậy chứ! Vị đại nhân vật kia có lẽ vẫn còn ở đây mà!" "Có gì mà không đến mức, đến lúc đó giải thích một chút, ông nói xem hóa kình cường giả có mặt mũi, hay là một thằng nhóc đầu xanh mặt mũi." ...Không có gì bất ngờ.An lão gia tử quả nhiên không thể đứng yên, trực tiếp ra tay với Lâm Nam.Cũng không có như lúc đánh An Như, đánh từ xa, mà là thoáng hiện đến trước mặt Lâm Nam.Có hai nguyên nhân, một là ông ta vừa mới đột phá hóa kình không lâu, việc khống chế chân khí phóng ra ngoài còn chưa thuần thục, đánh người thường thì không sao, nhưng nếu đánh võ giả thì vẫn còn kém chút.Nguyên nhân thứ hai là vì ông ta muốn xem thử khí thế kia từ trên người Lâm Nam rốt cuộc là cái gì mà phát ra, khiến một hóa kình võ giả như ông ta cũng phải hết sức kiêng kị.Nếu có thể được, thì cướp đoạt cũng không tệ.Đám người thấy cảnh này đều nghĩ "Tiểu tử này thảm rồi."Còn đám người Lưu Tư Ngữ thì, "Lại có kịch hay để xem."Nhưng khi tay của An lão gia tử sắp nắm được cổ Lâm Nam, lại không thể tiến thêm được bước nào nữa.Muốn thu tay lại cũng không làm được.Giờ phút này, An lão gia tử hoàn toàn hiểu rõ, luồng khí thế kia căn bản không phải bảo vật gì cả, mà chính là thực lực chân thật của Lâm Nam.Những người không hiểu rõ tình huống của An lão gia tử thì lại nghĩ: "Tình hình gì vậy, sao An lão gia tử lại thu tay lại." "Xem ra ông ta không giống như lời đồn vô lý như thế." "Nhưng tại sao ông ta lại không nhúc nhích?"Một giây sau, An lão gia tử bị hất văng ra ngoài, đập vỡ một bàn đầy rượu đỏ và bánh ngọt.Mọi người còn đang ngơ ngác thì Lưu lão gia tử quay sang Long Trác bên cạnh nói: "Sao vậy, đến cả cách ông ta ra tay cũng không nhìn rõ được à! So với lão gia tử nhà ngươi thế nào?"Long Trác lắc đầu, "Không thấy rõ, nhưng ta cảm giác ông ta thậm chí còn lợi hại hơn lão gia tử nhà tôi." "Vậy ngươi còn lo lắng cái gì nữa, trực tiếp để lão gia tử nhà ngươi biết về sự tồn tại của cô ta, có tiểu tử này ở đây, lão gia tử nhà ngươi không làm gì được cô ta đâu."Long Trác cười khổ, "Ngươi nghĩ ta không muốn làm vậy à, đâu có đơn giản vậy, một khi xử lý không khéo, chỉ sợ sẽ có không ít người gặp nạn."Biết Long Trác đang giấu mình một số việc, vì có liên quan đến ẩn thế gia tộc nên Lưu lão gia tử cũng không tiện hỏi nhiều.Lâm Nam bên này sau khi đánh bay An lão gia tử, liền quay đầu kéo Lư Miêu Miêu đến trước mặt mình.Lại thêm một đạo chân khí bắn ra, cả người An Như không thể khống chế quỳ xuống trước mặt Lư Miêu Miêu."Ngươi xem ngươi đi, vừa nãy bảo tự mình đến thì không làm, giờ thì hay rồi."Nói rồi, tay của An Như không thể khống chế mà dùng sức tát vào mặt mình, với sự gia trì của chân khí từ Lâm Nam, cường độ cũng vượt ngoài khả năng kiểm soát của cô ta.Mười cái tát gần như đánh cho cô ta ngất xỉu.Lâm Nam cũng rất hòa nhã, giữa đường lại cho cô ta thêm một cơ hội."Thế nào, là tự mình xin lỗi, tự tát mình hay là muốn ta tiếp tục làm giúp."Lúc này An Như nói không rõ ràng, "Tôi... Tôi tự mình tới."