Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 14: Ngô đồng vịnh biệt thự, Lệ Lệ hối hận

Chương 14: Biệt thự Ngô Đồng Vịnh, Lệ Lệ hối hận
Lâm Nam cùng Tiểu Lâm đến khu chung cư Thang Thần Nhất Phẩm. Sau khi chào hỏi bảo vệ ở cổng liền đi vào. Lâm Nam hơn hai mươi tuổi, đây là lần đầu tiên đến nơi cao cấp như vậy. Cảnh quan khu chung cư được xây dựng đồng bộ không thể so sánh với khu trọ mà hắn thuê. Cây xanh cũng rất tốt, Lâm Nam thậm chí thấy một cây cổ thụ to lớn mà nhiều người ôm mới xuể. Có thể nói ở nơi tấc đất tấc vàng này, mật độ xây dựng thấp như vậy quả thật hiếm có, ở chắc chắn thoải mái. Theo Tiểu Lâm xuống lầu, Lâm Nam gặp không ít chủ nhà. Bọn họ nhìn rất chỉn chu xinh đẹp, trên mặt nở nụ cười chân thành, không hề giả tạo như những người thường khác. Vào một tòa nhà, Lâm Nam phát hiện nơi này cứ 3 căn hộ một tầng. Tiểu Lâm cũng chủ động giới thiệu: "Hai cái thang máy là dành cho chủ hộ, cái còn lại là thang cho người giúp việc." Lâm Nam không khỏi cảm thán, "Người có tiền đúng là không giống." Lên lầu, trong thang máy Tiểu Lâm bấm tầng bảy, Lâm Nam cảm thấy hơi thấp. Sau đó Tiểu Lâm bấm luôn tầng 16, Lâm Nam thấy tầng này cũng được. Sau khi vân tay được xác nhận. Tiểu Lâm dùng chìa khóa mở cửa hợp kim, bên trong được trang hoàng sạch sẽ nhìn khá ổn, hợp với phong cách của Lâm Nam. Bốn phòng ngủ, hai phòng khách, bốn phòng vệ sinh, một bếp, còn có ban công nữa. Không gian rất rộng, có thể so với phòng ở của ông bà. Đứng ở trên ban công, Tiểu Lâm đưa Lâm Nam ngắm sông Hoàng Phố, đây cũng là nét đặc sắc lớn nhất của khu chung cư. Sau đó lại xem mấy phòng ngủ, phòng ngủ chính có cửa sổ sát đất, ngồi trên giường cũng có thể thấy cảnh sắc bên ngoài, gồm cả sông Hoàng Phố và tháp Minh Châu. Bây giờ là hơn chín giờ sáng, mặt trời chiếu vào, ánh sáng cũng rất tốt. Xem một vòng, Lâm Nam rất hài lòng.
"Căn phòng này rất tuyệt, tôi lấy nó, có thể hôm nay chuẩn bị xong mọi thứ được không? Tôi muốn dọn vào ở luôn." Tiểu Lâm có chút không tin chuyện phúc lộc trên trời rơi xuống trúng đầu mình, ngập ngừng nói: "Có thể thì có thể, nhưng thưa tiên sinh, căn hộ này tổng cộng 434 mét vuông, tính theo giá 220.000 tệ một mét vuông thì cần đến 95.480.000 tệ, ngài xem có nằm trong dự toán của ngài không?"
« Lựa chọn đã xuất hiện, mời kí chủ lựa chọn. » « Lựa chọn một: Đặt cọc mua căn hộ lớn, thưởng một căn biệt thự Ngô Đồng Vịnh. » « Lựa chọn hai: Dự toán không đủ, vay mua nhà, thưởng một căn hộ lớn khác trong cùng tòa nhà. » « Lựa chọn ba: Nói thẳng mình không đủ tiền mua, thưởng một căn nhà loại nghèo. »
"Ta chọn lựa chọn một."
« Thưởng đã phát, giấy chứng nhận bất động sản và tất cả giấy tờ tùy thân nằm trong rương hành lý của kí chủ. »
Có tiện nghi thì không chiếm là đồ ngốc, biệt thự khu Ngô Đồng Vịnh Lâm Nam đương nhiên biết, nơi đó toàn người giàu sang quyền quý, một căn biệt thự ít nhất cũng trên 1 tỷ tệ, bây giờ mình liền có, cứ như đang mơ. Dư vị tới Lâm Nam thúc giục nói: "Ta đặt cọc, ký hợp đồng đi!" Tiểu Lâm lúc này mới phát hiện mình không mang hợp đồng, kích động đến nỗi không nói nên lời.
"Tiên sinh, xin lỗi, tôi không mang hợp đồng, ngài xem chúng ta quay về trung tâm giao dịch ký được không?" Lâm Nam tự nhiên không có ý kiến, hơn nữa cũng không xa. Trên đường, Lâm Nam bắt đầu liệt kê những thứ mình cần. Củi, gạo, dầu, muối, tương, giấm, trà các thứ đồ dùng vặt đều dặn dò. Cuối cùng tổng kết một câu, tất cả đồ dùng đều cần, mà còn phải toàn đồ đắt nhất.
"Tiền lát nữa sẽ trả hết." Tiểu Lâm cũng biểu thị chỉ cần tiền đến đủ thì mọi việc dễ nói.
Trước khi vào cửa, Lâm Nam thấy dây giày bị tuột, Tiểu Lâm vội đi chuẩn bị hợp đồng, cũng không để ý đến Lâm Nam, một mình đi vào trước. Bên trong trung tâm giao dịch, Lệ Lệ cùng đám nhân viên bán hàng không thấy Lâm Nam đi theo, liền bắt đầu giễu cợt: "Tiểu Lâm a! Cậu làm nhân viên bán hàng cũng gần một năm rồi, sao mà không có chút nhãn lực nào vậy hả!"
"Đúng đấy! Đúng đấy! Tay trắng trở về!"
Lệ Lệ vốn cũng định nói gì đó thì Lâm Nam đến.
"Tiểu Lâm, nhanh chuẩn bị hợp đồng đi, tôi ký xong còn đi ăn cơm." Lời này vừa thốt ra, Lệ Lệ hiểu ngay Lâm Nam là kim chủ thật sự, dẫn đầu trở mặt. Nhiệt tình tiến đến gần Lâm Nam nói: "Tiên sinh, ngài đừng giận, do Tiểu Lâm nghiệp vụ không thạo nên làm lỡ bữa trưa của ngài, ngài yên tâm, để tôi chuẩn bị hợp đồng đảm bảo sẽ nhanh thôi." Tiểu Lâm ở bên cạnh nhìn rõ ràng, Lệ Lệ liếc mắt như muốn vồ lấy, sợ Lâm Nam không ngó đến nàng. Ý tứ đã quá rõ ràng. Lâm Nam bây giờ cho dù nói một câu tối nay cần nàng hầu hạ cũng không phải là không thể. Tiểu Lâm sợ Lâm Nam đổi người ký hợp đồng thành Lệ Lệ, nhưng làm loại chuyện như Lệ Lệ nàng thật sự làm không được. Lâm Nam sao không nhìn ra mục đích của Lệ Lệ, đối với sự nhiệt tình của nàng hoàn toàn không để ý, tiếp tục thúc giục Tiểu Lâm nhanh chuẩn bị hợp đồng. Tiểu Lâm trong lòng vui mừng, hắn cũng không ngờ một tiểu tử còn hăng hái như Lâm Nam vậy lại có thể cưỡng lại sự cám dỗ. Thế là nhanh chóng đi chuẩn bị hợp đồng. Trong đại sảnh.
"Cô tên Lệ Lệ đúng không?" Đối diện với câu hỏi của Lâm Nam, Lệ Lệ có chút ủ rũ lại lộ ra ánh mắt hi vọng. "Tôi đã bảo không có người đàn ông nào có thể từ chối một mỹ nữ như tôi mà, vừa nãy còn giả vờ muốn bắt cá thả câu, hừ, đồ đàn ông."
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ người ta là đại gia, Lệ Lệ cũng phối hợp nói: "Phải tiên sinh, công trạng của tôi là tốt nhất ở đây, chỉ cần ngài để tôi ký hợp đồng, tôi nhất định sẽ khiến ngài hài lòng, không chỉ là ở chuyện hài lòng."
"Còn có loại hài lòng kia sao, có thể nói rõ ràng được không?" Thấy Lâm Nam giả vờ ngu ngơ, Lệ Lệ tiến thêm một bước, đưa tay chạm vào chiếc vớ cao màu đen, mùi nước hoa xộc thẳng vào mũi Lâm Nam. "Đó là loại mà ngài muốn đó." Nói rồi ánh mắt còn hướng xuống phía dưới của Lâm Nam.
Lâm Nam quyết định tiếp tục giở trò, "Ồ, ta đã hiểu, vậy thì có thể để ta thoải mái bao lâu, một lần, hai lần hay là về sau này?" Lệ Lệ không ngờ mình có mị lực lớn như vậy, người ta muốn bao nuôi mình luôn, mà nhìn Lâm Nam vừa trẻ trung đẹp trai lại còn lắm tiền, được bao nuôi cũng rất tốt. "Về sau sẽ luôn khiến ngài hài lòng đương nhiên có thể, chỉ là hơi tốn tiền, ngài có chấp nhận không?"
Lâm Nam giả vờ khó xử: "Vậy thì tiếc quá, mua nhà xong ta liền thành kẻ trắng tay, sợ là không còn hài lòng được nữa, cứ như vậy đi!" Sau đó Lâm Nam lùi lại một bước. Lệ Lệ thầm mắng Lâm Nam không đánh theo bài. Nhưng vì hoa hồng lần này, cô ta cũng liều mạng. "Vậy tôi rút lại lời vừa nói, chỉ cần ngài để tôi ký hợp đồng này, về sau mỗi tháng tôi sẽ làm ngài hài lòng một lần, đến khi nào ngài chán thì thôi, được không?" Trong mắt Lệ Lệ, vụ giao dịch này vẫn có lợi, dù sao tiền hoa hồng cho căn nhà ở Thang Thần Nhất Phẩm ít nhất cũng phải hơn ba mươi vạn tệ. Nhiều tiền như vậy, tính theo việc bồi tiếp mười năm, tương đương mỗi tháng mỗi lần cũng được hơn ba ngàn tệ, điều kiện tốt như vậy mà không chấp nhận là đồ ngốc. Mà đối phương lại còn rất đẹp trai, nói không chừng một hai năm là chán mình, đến lúc đó còn có thể kiếm thêm một món hời. Lúc Lệ Lệ còn đang mơ mộng thì Tiểu Lâm cầm hợp đồng ra. Đưa đến trước mặt Lâm Nam, nàng đã ký rồi, bút cũng đã chuẩn bị xong cho Lâm Nam. Lúc này Tiểu Lâm và Lệ Lệ đều nhìn chằm chằm Lâm Nam, một người thì muốn hắn ký, một người thì không. Lâm Nam cẩn thận lật xem một lượt hợp đồng sau đó nói: "Lệ Lệ, thật đáng tiếc, cô có lẽ không thể khiến tôi hài lòng." Sau đó ký tên mình vào hợp đồng. Lệ Lệ hận đến nghiến răng nghiến lợi: "Anh vừa nãy đang đùa bỡn tôi." Tiểu Lâm không hiểu gì. Lâm Nam chỉ cười cười nói: "Chỗ nào giao tiền?" Nghĩ đến hoa hồng sắp đến tay, Tiểu Lâm liền dẫn Lâm Nam đi nộp tiền. Để lại Lệ Lệ một mình tại chỗ. Hối hận, không cam lòng, tức giận đủ loại cảm xúc hòa trộn, biến thành sự căm hận đối với Tiểu Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận