Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 8: Ban thưởng một ức, cái kia còn làm lông gà trò chơi

Chương 8: Thưởng một trăm triệu, trò lông gà này làm gì nữa
Cuối cùng Lư Miêu Miêu vẫn là không kiểm tra bài tập.
Lại cho bọn hắn thêm một buổi học mới.
Về phần đám sinh viên có nghe hay không, nàng cũng không muốn quản, đại học không giống cấp ba, dù sao đều là chuyện của mình.
Trượt tín chỉ nàng cũng không can thiệp.
Mãi cho đến mười một giờ trưa Đa Lâm nam mới tỉnh lại.
Còn không phải tự nhiên tỉnh, là Lưu chủ quản gọi điện thoại cho hắn.
"Thằng nhóc, ngươi giỏi đấy, dám đi trọng tài lao động, ta cuối cùng khuyên ngươi một lần nữa, hủy đơn khiếu nại đi, bằng không ta cho ngươi biết tay."
Lâm Nam lơ đễnh.
"Ngươi đang uy hiếp ta à, Lưu đầu heo, đáng tiếc ta không sợ, còn có chuyện gì khác không, không có thì ta cúp máy."
Lưu Dũng hiện tại trong lòng rất hoảng, sáng nay bên bộ phận trọng tài lao động đã gọi điện cho công ty.
Cho hắn ba ngày thời hạn, nếu vẫn không phối hợp với người liên quan thì sẽ nâng lên một cấp độ khác.
Lưu chủ quản cũng không dám làm ầm ĩ chuyện này, mặc dù đối với công ty ảnh hưởng không lớn, nhưng đối với hắn lại có ảnh hưởng rất lớn.
Đến lúc đó, nếu tiền của công ty không xoay được, lão bản nhất định sẽ tra.
Vừa tra thì sẽ phát hiện Lưu chủ quản trước mặt lão bản thì nói một kiểu, sau lưng một kiểu, còn biển thủ tiền công ty, nhận hối lộ cho người đi cửa sau, chuyện nào cũng là tội chết.
Có khi còn phải vào trại giam đạp máy may vài năm.
"Đừng cúp, đừng cúp Lâm Nam, không phải ngươi muốn bồi thường n+1 sao? Có chuyện nhỏ như vậy thôi mà, thực ra hôm nay tôi gọi là để nói chuyện bồi thường với cậu."
Lâm Nam biết là do bộ phận trọng tài lao động ra tay, đã như vậy thì Lâm Nam sao có thể không tranh thủ kiếm chác thêm, tiền bồi thường của mình không dùng thì phí.
« Lựa chọn đã xuất hiện, mời ký chủ lựa chọn. » « Lựa chọn một, yêu cầu Lưu chủ quản bồi thường 2n, thưởng 100 triệu tệ Hoa Hạ. » « Lựa chọn hai, tiếp tục yêu cầu bồi thường n+1, thưởng 10 triệu tệ Hoa Hạ. » "Ta chọn lựa chọn một."
« Thưởng đã chuyển vào thẻ ngân hàng Hoa Hạ của ký chủ, mời ký chủ kiểm tra và nhận. » Lâm Nam bỏ điện thoại đang áp vào tai xuống xem.
Một tin nhắn hiện ra.
Tài khoản đuôi **** của quý khách ngày XX tháng XX lúc XX:XX nhận 100.000.000 tệ Hoa Hạ, số dư tài khoản còn lại là 100.053.265,30 tệ Hoa Hạ.
Nhìn thấy một chuỗi số dài như vậy.
"Nhiều tiền như vậy, còn làm trò lông gà gì nữa!"
Lâm Nam cảm thấy trò «Dương cái Dương» dù có hot nữa thì sợ là cũng không kiếm được một mục tiêu nhỏ.
Còn phải cải tiến, tuyên truyền các kiểu, phiền phức muốn chết, không bằng hệ thống cho thật luôn, trực tiếp nhận tiền.
Cũng không biết lần lựa chọn tiếp theo là khi nào.
Ngay lúc Lâm Nam đang thưởng thức mục tiêu nhỏ của mình thì Lưu chủ quản đã không kiên nhẫn được nữa.
"Lâm Nam cậu đang nghe không? Lâm Nam..."
Hô mấy tiếng mới kéo Lâm Nam về thực tại.
"Xin lỗi nha Lưu đầu heo, vừa nãy bị số dư trong thẻ ngân hàng của ta hấp dẫn mất rồi, anh nói tiếp đi."
Nếu không sợ lão bản tìm mình gây chuyện thì Lưu Dũng đã sớm phun vào mặt Lâm Nam rồi, hắn một tháng năm vạn còn chẳng thèm để ý đến số dư trong thẻ, Lâm Nam có hơn một vạn mà đã bị số dư hấp dẫn lên.
Nhưng người dưới mái hiên phải cúi đầu, vì sau này còn có ngày dễ sống, Lưu Dũng vẫn phải tiếp tục nói: "Tôi nói là tôi bồi thường cho cậu n+1, cậu xem có phải là hủy đơn trọng tài trên mạng không."
Lâm Nam lúc này mới nhớ lại trọng tài lao động chỉ đòi n+1.
Thế là lập tức tra Baidu, "Loại trọng tài lao động nào mới cần 2n."
Tìm hiểu xong, Lâm Nam phát hiện tình huống của mình hình như không quá phù hợp để đòi bồi thường 2n.
Nhưng mà lựa chọn đã chọn rồi, Lâm Nam chỉ có thể kiên trì đi tới.
"Lưu chủ quản tôi cũng không muốn trách anh, anh biết đó, tôi là người nhà quê, anh đuổi việc tôi thì tôi không dễ sống chút nào, vì muốn đòi bồi thường nên tôi còn phải mời luật sư tư vấn, tốn của tôi không ít tiền, luật sư nói bất ngờ có thể xin được bồi thường 2n đó, anh xem đi."
Lưu Dũng dùng tiền của công ty bồi thường cho Lâm Nam n+1 là đã mạo hiểm bị lão bản phê bình rồi.
Dù sao lão bản cũng cho rằng Lâm Nam là đang giở trò ăn cháo đá bát.
Nếu bồi thường n+1, Lưu Dũng vẫn có thể giải thích một chút là do mình thấy Lâm Nam quá ngứa mắt nên sớm đuổi hắn đi.
Với việc lão bản chán ghét Lâm Nam như vậy, nhiều nhất cũng chỉ trách mắng một chút.
Nếu là bồi thường 2n thì lão bản không phải là kẻ ngốc, chắc chắn sẽ biết việc Lâm Nam nghỉ việc có gian dối.
"Lâm Nam, bên tôi chỉ có thể bồi thường n+1 thôi, công ty không có tiền, cậu xem thế nào thì làm đi! Dù sao luật sư cũng không dám chắc có thể đòi được bồi thường 2n."
Lâm Nam thì không thể nhượng bộ, dù sao không hoàn thành lựa chọn sẽ bị phạt.
"Lưu chủ quản vậy thì ngại quá, xem người chuyên nghiệp phán xử như thế nào."
Vừa nói dứt câu là muốn cúp máy.
Thực ra lúc này trong lòng Lâm Nam cũng không chắc chắn, nhỡ Lưu Dũng thực sự làm theo pháp luật, chỉ sợ thật sự không đòi được 2n bồi thường.
"Chờ một chút, đừng cúp máy."
Giọng của Lưu Dũng lại vang lên, điều này khiến Lâm Nam thở phào nhẹ nhõm.
Lưu Dũng dường như đã đưa ra một quyết định rất lớn.
"Lâm Nam, cậu đừng nói là tôi là quản lý mà lại bất công, tôi cũng thấy cậu đáng thương nên mới làm vậy, nếu công ty không chi 2n cho cậu được thì tôi sẽ tự bỏ tiền ra để bù cho cậu."
Lâm Nam hơi không tin vào tai mình, "Đây là tên Lưu chủ quản keo kiệt đó sao?"
"Được rồi Lâm Nam, lát nữa khi tiền bồi thường tới tài khoản rồi cậu sẽ rút đơn khiếu nại nha!"
Nói xong thì cúp điện thoại.
Ở công ty, bên tài vụ đã tính xong tiền bồi thường của Lâm Nam, tổng cộng năm vạn bốn ngàn tệ.
Sau khi Lưu chủ quản ký tên thì tài vụ chuyển thẳng tiền cho Lâm Nam. Còn Lưu chủ quản nhớ số tài khoản của Lâm Nam rồi chuyển thêm cho hắn hai vạn bảy.
Khi nhấn nút xác nhận mật mã cuối cùng, tim Lưu chủ quản như rỉ máu.
Lúc đầu Lưu Hâm đưa hồng bao cho hắn cũng chỉ có 30 nghìn, lúc đầu muốn để làm tiền riêng, giờ thì còn có 3 nghìn.
Nằm trên giường, Lâm Nam cho là có gì đó mờ ám, lại không ngờ trực tiếp nhận được hai tin nhắn.
Nhìn ứng dụng ngân hàng trên điện thoại, một cái là công ty, một cái là cá nhân, Lưu Dũng đúng là đã bù thêm cho mình.
"Hắn ta tốt bụng vậy sao?"
Nhưng mà tiền đã vào tài khoản rồi, Lâm Nam cũng không muốn quản nhiều như vậy, bây giờ mình đã có một mục tiêu nhỏ, xe với nhà nhất định phải sắm sửa đầy đủ.
Lâm Nam bật máy tính lên để rút đơn khiếu nại của mình.
Nhưng điều này không có nghĩa là oán khí trong lòng Lâm Nam biến mất, Lâm Nam bây giờ muốn tìm cơ hội chơi xỏ Lưu Dũng một vố.
Cũng phải cho hắn nếm thử mùi bị sa thải.
Sau khi làm xong những việc này, Lâm Nam lại vào hậu trường của Wechat và TikTok, thấy có hơn trăm tệ tiền lợi nhuận.
Đây là do chưa mở thị trường, Lâm Nam đã có chút chờ mong sau khi Trần Trách tuyên truyền thì trò chơi này sẽ kiếm được bao nhiêu tiền.
Tắt máy tính, Lâm Nam nhắn tin cho Lư Miêu Miêu trước.
"Đang bận hả?"
Sau khi xác nhận rằng nàng đã rảnh rồi, Lâm Nam liền gọi video.
Kết nối rồi thì thấy Lư Miêu Miêu đang ăn cơm.
Miệng nhỏ đang nhai trông y hệt một con sóc.
"Hôm qua mải làm trò chơi quá nên không trả lời tin nhắn của cậu, thật xin lỗi nha."
Lư Miêu Miêu thì biểu hiện rất bình tĩnh, hỏi thăm tình hình công việc của Lâm Nam.
"Cậu đang làm trò chơi à, công việc mới đã tìm được chưa?"
"Chưa có, tôi định tự mình làm trò chơi, cũng không khó."
"Giỏi nha."
Hai người nói từ công việc đến khi Lư Miêu Miêu ăn xong đùi gà.
Ban đầu Lâm Nam muốn tối hẹn đi ăn cơm, khi biết hai người ở cách xa nhau thì Lư Miêu Miêu nói: "Để cuối tuần nha! Không đủ thời gian để ăn uống tươm tất đâu, nếu cậu thật sự muốn mời tôi ăn cơm thì mấy hôm nay cứ tìm chỗ nào đó hay ho rồi tính."
"Không vấn đề gì."
"Được, Lâm Nam tôi không nói nữa, sinh viên tìm tôi có việc rồi, lần sau mình nói chuyện tiếp."
Lư Miêu Miêu cúp máy, trước khi cúp còn không quên cổ vũ Lâm Nam.
"Phải làm việc thật tốt nha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận