Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 54: Diêm La Vương Tần Xuyên, ôm một cái thân thân đều có thể

"Cũng không hẳn vậy, ta không phải nói ngàn năm linh dược có thể hoàn toàn chữa khỏi sao? Cho nên nói ngươi vẫn là có cơ hội." Nói xong lại cầm cái vòng tay phỉ thúy đang đeo ở tay mình lên ngắm nghía, vòng tay trông có vẻ không hề đơn giản, nhưng có hơi bị hư hại. Thượng Quan Thiên Xuyên làm sao lại không biết ngàn năm linh dược quý hiếm đến mức nào, đoán chừng ngay cả lão già trước mặt cũng chưa từng thấy qua. Nếu hắn thấy qua thì chắc chắn đã cướp lấy rồi, như thế người yêu nhất của hắn sẽ không rời bỏ hắn. Đừng nhìn lão nhân trước mắt lưng còng, thật ra hắn có thực lực đó. Hắn chính là người được xưng là Diêm La Vương Tần Xuyên, tu vi đạt đến hóa kình viên mãn, ở Hoa Hạ ngoại trừ các gia tộc cổ võ ẩn thế thì hiện tại cũng chỉ có sư phụ của Thượng Quan Thiên Xuyên và mấy vị ở Long Tổ là có thể đối chọi được với hắn. Mà Tần Xuyên sở dĩ ở đây làm cái nhân viên thu hồi phế phẩm, chỉ là không muốn tranh giành mà thôi. Tất cả chuyện này đều phải kể từ người yêu của Tần Xuyên. Năm đó, hai nhà cổ võ Tần gia và Lưu gia là hai gia tộc lớn nhất ở Hỗ Thành. Nhưng một núi không thể có hai hổ, cho nên tranh đấu là không thể tránh khỏi, thế sự khó lường Tần Xuyên với tư cách là người con ưu tú nhất của Tần gia lại yêu đại tiểu thư Lưu Đàn Hương của Lưu gia, cũng chính là chị gái của Lưu lão gia hiện giờ. Khi đó lúc vừa mới giải phóng, Tần và Lưu hai nhà cần có người lên núi xuống nông thôn, Tần Xuyên và Lưu Đàn Hương liền được phân đến cùng một chỗ. Lâu ngày sinh tình, từ mối quan hệ thù địch chậm rãi phát triển thành người yêu. Tiệc vui chóng tàn, sau khi về lại Hỗ Thành thì mối quan hệ của hai người liền bị phát hiện. Gia chủ hai nhà tự nhiên đều không đồng ý. Lại không ngờ rằng hai người lại lựa chọn bỏ trốn, thời đại đó còn rất phong kiến, hai nhà đều cho rằng đã mất mặt trước đối phương, thế là mời rất nhiều võ giả đến tìm hai người về. Mà Tần Xuyên và Lưu Đàn Hương, một người ám kình một người minh kính, trong quá trình bỏ trốn đã gặp vô số võ giả ngăn cản, muốn thoát thân thật không dễ dàng. Vì Tần và Lưu hai nhà tuyên bố là không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đưa hai người về, cho nên những võ giả truy bắt trong quá trình đó đã ra tay tàn độc. Trong quá trình chạy trốn, Lưu Đàn Hương bị một đao vào sau lưng, lúc đó bệnh viện lại quá xa, chờ Tần Xuyên phá vây vượt qua trùng trùng trở ngại đưa được Lưu Đàn Hương đến bệnh viện thì nàng đã thoi thóp, lại thêm trình độ chữa bệnh lạc hậu, trực tiếp chuẩn bị hậu sự luôn. Gia chủ hai nhà Tần và Lưu khi biết được tin tức này vội vàng chạy tới, đều bị Tần Xuyên ngăn ở ngoài cửa. Vì muốn cho con trai mình nhìn thấy hi vọng, gia chủ Tần gia đã cho hắn một con đường, đó là đi cầu ngàn năm linh dược của gia tộc ẩn thế. Loại thuốc này chỉ cần người đó còn một hơi thì liền có thể khôi phục như lúc ban đầu. Biết được tin tức này và địa điểm sau đó, Tần Xuyên liền đi Trường Bạch Sơn xin thuốc, giao Lưu Đàn Hương cho người của hai nhà Tần và Lưu. Lúc này hai vị gia chủ đều tự biết hổ thẹn, không còn những ân oán trước kia nữa mà cùng nhau canh giữ bên người Lưu Đàn Hương. Bên phía Tần Xuyên cũng không thuận lợi gì, người thì đã tìm được, ngàn năm linh dược cũng có, nhưng đồ vật quý giá như vậy sao có thể cho người ngoài sử dụng. Dù Tần Xuyên quỳ ở bên ngoài bao lâu thì người của gia tộc ẩn thế cũng không mảy may lay động. Ba ngày sau, tin tức Lưu Đàn Hương t.ử v.o.n.g truyền đến, đợi đến khi Tần Xuyên quay về thì ngay cả mặt cuối cùng của nàng cũng không được nhìn thấy. Chỉ còn lại một cái vòng tay mà khi còn sống nàng thích đeo nhất. Tần Xuyên đau khổ tột cùng đã cầm cái vòng tay biến mất hoàn toàn trước mặt tất cả mọi người. Vốn tưởng rằng chuyện đến đây là kết thúc. Nhưng không ngờ rằng Tần Xuyên ở bên ngoài đã gi.ết điên cuồng rồi, những người đã từng truy bắt hai người Tần Xuyên, bất kể là có động thủ hay không đều bị Tần Xuyên gi.ết sạch. Thời gian một năm, toàn bộ võ giả ở Hỗ Thành đều bị Tần Xuyên gi.ết đến tuyệt chủng. Lúc ấy quốc gia vẫn chưa có tổ chức chế ước võ giả, đợi khi tin tức truyền đến trung ương, bên kia phái người tới thì đã quá muộn, lúc này Tần Xuyên đã sớm mai danh ẩn tích. Danh xưng Diêm La Vương của Tần Xuyên cũng theo đó mà truyền ra. Chính vì sự kiện lớn lần này, quốc gia mới thành lập Long Tổ để giám thị toàn bộ giới võ giả Hoa Hạ. Hai nhà Tần và Lưu cũng dần dần phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người. Đến thời đại khoa kỹ hiện nay, Tần gia vì dòng chính không có người nối dõi nên đã tàn lụi. Còn Lưu gia thì ngược lại dưới tay của em trai Lưu Đàn Hương, tức Lưu lão gia hiện tại đã phát dương quang đại. Tần Xuyên mấy năm nay dựa vào thiên phú hơn người đã đột phá đến hóa kình viên mãn, chuyện này đối với những cường giả thì không thể giấu được. Không rõ cuối cùng là nguyên nhân gì mà Tần Xuyên gia nhập Long Tổ, hiện tại hắn là người lãnh đạo tối cao của Long Tổ toàn bộ khu vực đông nam. Thượng Quan Thiên Xuyên đến tìm vị này đầu tiên là muốn nhờ hắn hỗ trợ chữa thương, mục đích thứ hai đương nhiên chính là muốn tìm hắn làm chủ công đạo, hiện tại sư phụ mình không có ở đây, mà mình ở địa bàn của hắn lại bị phế đi một cánh tay, nếu như hắn không quản thì không thể chấp nhận được. "Tần lão sư phụ lúc gần đi đã nói với ta gặp chuyện gì thì tìm ông, hiện tại ta bị phế một cánh tay, người kia ông định xử trí như thế nào?" Tần Xuyên thở dài một hơi. "Oan oan tương báo bao giờ thì mới hết, đã ngươi muốn đòi lại công đạo, với tư cách là người của tổ chức giám thị võ giả Hoa Hạ thì ta đương nhiên là sẽ ra tay, có điều ngươi nói hắn tầm tuổi ngươi mà thực lực đã nghiền ép ngươi, Long Tổ không hề có võ giả nào đăng ký như thế cả! Biển người mênh mông, không lẽ để ta một ông già lụ khụ đi tìm chắc?" Thượng Quan Thiên Xuyên suy nghĩ một lát, đem chuyện người kia là do Lưu Tư Ngữ tìm đến nói cho Tần Xuyên. "Người của Lưu gia?" "Phải, hy vọng Tần lão theo lẽ công bằng mà chấp pháp, không cần vì là người của Lưu gia mà mở cho một con đường." Tần Xuyên nghe vậy sắc mặt trở nên nghiêm nghị, "Ta biết nên làm gì và không nên làm gì, không cần ngươi dạy ta, ở đây dưỡng thương cho tốt đi! Thứ bảy ta dẫn ngươi đi Lưu gia đòi một lời giải thích, ân tình của sư phụ ngươi cũng xem như xong." Nói xong liền rời khỏi căn mật thất này. Thượng Quan Thiên Xuyên hừ lạnh một tiếng không nói thêm gì nữa, mà cầm lấy khối ngọc lục bảo vừa giải ra được để bắt đầu cường hóa chân khí của mình. Kết quả hôm nay hoàn toàn cũng là do thực lực của mình chưa đủ mạnh, mặc dù hiện tại mình đã bị phế đi một cánh tay, nhưng Thượng Quan Thiên Xuyên cảm thấy chỉ cần chân khí đủ mạnh thì một cánh tay cũng có thể tung hoành vô địch. "Lâm Nam đúng không! Ngươi chờ đó, nỗi nhục hôm nay ta sớm muộn gì cũng sẽ trả lại." Ở Thang Thần nhất phẩm, Lâm Nam đang lướt tiktok thì bỗng hắt hơi một cái. "Ai lại đang chửi mình thế này?" Hàn Tú Tú đang rửa mặt, Lư Miêu Miêu lúc này ngồi tới. "Tối nay Lâm Nam không được cho Tú Tú ngủ phòng khách nữa, ta sẽ để nàng ngủ chung với ta." "Tự ngươi quyết định là được, cái giường lớn 2m4 của ngươi có đến hai người nữa ngủ cũng được." Lâm Nam đột nhiên ôm chặt lấy Lư Miêu Miêu. "Miêu Miêu, ngươi nói bao giờ ta mới có thể ngủ cái giường kia a! Giường phòng ta cứng quá, ngủ không thoải mái." Lư Miêu Miêu còn tưởng rằng Lâm Nam nói thật, liền lập tức biểu thị hai người có thể đổi phòng cho nhau, nàng ngủ giường cứng cũng quen rồi. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lư Miêu Miêu, Lâm Nam không khỏi đưa tay xoa đầu nàng. "Ý của ta không phải là đổi giường, là cái ý kia cơ." "Ý nào?" "Chính là cái đó." Khi Lư Miêu Miêu thấy Lâm Nam nhìn mình bằng ánh mắt nóng bỏng thì trong nháy mắt đã hiểu ra. Vội vàng thoát khỏi cái ôm của hắn. "Lâm Nam hiện tại ôm một cái thân thân những chuyện mà tình lữ hay làm đều được hết, nhưng chuyện này ta thật sự chưa chuẩn bị kỹ càng, với lại chúng ta mới kết hôn chưa được nửa tháng, quá nhanh." Lâm Nam chỉ là đang đùa thôi, không ngờ lại có thu hoạch bất ngờ. "Miêu Miêu, ngươi nói ôm một cái hôn một cái đều được đúng không!" Còn chưa đợi Lư Miêu Miêu kịp phản ứng, mình đã ngồi gọn trong lòng Lâm Nam. Ngay sau đó miệng mình đã bị Lâm Nam chặn lại. Nhắm chặt hai mắt. Đây là lần đầu tiên Lâm Nam vươn đầu lưỡi, khi đầu lưỡi đột phá phòng tuyến chạm vào, Lâm Nam cảm giác cơ thể của Lư Miêu Miêu trong ngực mình run lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận