Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 21: Hồng San hối hận, hẹn Lư Miêu Miêu ăn cơm

Chương 21: Hồng San hối hận, hẹn Lư Miêu Miêu ăn cơm
Rất nhanh Lâm Nam liền lái xe vào bến cảng nhà kho. Xuống xe, liền có người tới tiếp nhận chiếc G-Class này, dù sao biển số xe của lão đại mình không thể không biết. Đồng thời, nhân viên lái chiếc Panamera đi ra ngoài buổi trưa ra nghênh đón Lâm Nam.
"Chào anh Lâm Nam, lão đại vừa gọi điện thoại cho tôi, anh có thể đi xem chiếc xe kia trước, tôi sẽ đi chuẩn bị tất cả vật liệu cho xe của anh ngay."
Lâm Nam gật đầu hướng vào bên trong tiệm. Cái tiệm này được cải tạo từ nhà kho, nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ cao cấp, đại khí của nó. Lâm Nam biết những chỗ như này chủ yếu là giúp người có tiền nâng cấp xe. Có thể giúp xe an toàn hơn, tốc độ nhanh hơn, trải nghiệm cảm giác tốt hơn. Vừa vào cửa, Lâm Nam liếc mắt đã chú ý đến chiếc Panamera kia. Anh không kịp chờ đợi đến gần quan sát, còn chưa chạm tay vào thì đã bị người ngăn cản. Lâm Nam còn tưởng là nhân viên công tác, không ngờ lại là oan gia ngõ hẹp, người mở miệng ngăn cản anh là Tô Cường.
"Thằng nhóc, đây là xe của đại binh ca huynh đệ, mày mà để lại dấu vân tay thôi là bị lột da đấy."
Chưa kịp để Lâm Nam nói gì, Hồng San tiếp tục nói: "Sao ở đâu cũng có mặt mày vậy, có phải mày cả ngày theo dõi tao không, lần sau mà để tao gặp lại mày, tao nhất định sẽ tố cáo mày quấy rối, để cảnh sát bắt mày nhốt vào."
Vốn dĩ đã ngồi xổm ở đây nửa ngày, chưa có ai xuất hiện đã bực tức trong bụng, vừa vặn Lâm Nam liền trở thành đối tượng xả giận của hai người. Lâm Nam thu tay mình về, nhìn hai người như nhìn đồ ngốc. Anh hít một hơi sâu, sau đó từng cái nhổ nước bọt nói: "Đầu óc các người bị cửa kẹp à, nhìn lại các người thôi là ta đã thấy buồn nôn rồi. Còn ngươi, Hồng San, ngươi đúng là một con người đê tiện, lấy đâu ra tự tin mà cho rằng tất cả đàn ông đều xoay quanh ngươi vậy, với cái mặt lấm tấm đen đúa dưới lớp trang điểm dày cộp kia hả?"
"Còn ngươi, Tô Cường, một tên tiểu lão bản như ngươi thì có tư cách gì mà lên mặt với ta ở đây, chưa nói đến việc ta có biết ngươi hay không, dù cho ngươi có là bạn bè của ta đi chăng nữa thì việc ta sờ vào xe mắc mớ gì đến ngươi. Để ta nói cho mà nghe, ngươi thành thành thật thật ôm tình phụ của ngươi về nhà mà vụng trộm làm đi thì hơn, nhất định phải ra ngoài làm người ta buồn nôn, đợi ngày nào bị người ta ném chuyện lên mạng thì ta xem các người làm thế nào."
Không thèm để ý đến biểu cảm của hai người, Lâm Nam trực tiếp mở cửa xe chui vào. Hương hoa thơm ngát bên trong xộc thẳng vào mũi. Tất cả lớp màng ni lông mỏng đều đã được xé ra, nhìn chỗ ngồi không biết đã được thêm gì, thoải mái hơn mấy giờ trước rất nhiều. Đệm, màn hình điện tử, tay cầm lên số tự động,... tất cả đều được nâng cấp rực rỡ hẳn lên. Lâm Nam ngồi lên nhắm mắt hưởng thụ. Hai người bên ngoài bị mắng đến sững sờ trước hành động của Lâm Nam, cho rằng hắn đang tìm cái chết. Lúc này nhân viên cửa hàng vừa rồi đi đến.
Tô Cường lập tức đi lên tố cáo: "Cái thằng đó tự tiện vào xe của đại binh ca, tôi ngăn không được, hắn còn sờ soạng lung tung ở bên trong, có cần báo cảnh sát xử lý không?"
Nhân viên cửa hàng thấy là Lâm Nam thì khẽ cười nói: "Anh nói hắn à! Hắn là huynh đệ của đại binh ca, xe này là hắn mua đấy."
Nghe vậy, cả hai người đều ngơ ngác tại chỗ. Hồng San không hiểu nổi, ngày hôm trước vẫn còn là tên quê mùa bị sa thải, bây giờ sao lại một bước biến thành đại gia, còn có thể mua xe hơn hai trăm vạn. Nhân viên cửa hàng gõ cửa xe, Lâm Nam mới phát hiện có người đến. Anh mở cửa, nhân viên cửa hàng cầm hợp đồng trong tay đưa tới, ý bảo anh ký tên. Đồng thời, nhân viên này nói: "Đại binh ca đã dặn, anh có thể lái xe đi mà không cần trả tiền, nếu anh muốn trả thì là 300 vạn, ngoài chiếc Porsche Panamera này, sau này còn có một chiếc Maserati màu hồng phấn bản nữ, lão đại nói sẽ tự liên hệ với nhà máy."
Lâm Nam gật đầu ký xong. "Đi đâu để trả tiền." Nhìn thấy cảnh này, Hồng San trong nháy mắt cảm thấy Tô Cường bên cạnh không còn thơm nữa, hơn nữa Lâm Nam còn mua một chiếc Maserati bản nữ, rõ ràng là để cho nữ sinh lái, bao năm nay Hồng San biết Lâm Nam không có bạn bè khác phái, cho nên đáp án chỉ có một, đó chính là mua cho mình, hắn vẫn đang mong chờ mình quay về bên cạnh hắn. Nhân viên cửa hàng dẫn Lâm Nam thanh toán 300 vạn, sau đó Lâm Nam định lái xe đi luôn. Ai ngờ Hồng San xông tới.
"Lâm Nam, chiếc Maserati kia có phải anh mua cho em không? Nếu anh sớm nói với em anh giàu có như vậy thì em đã không chia tay anh rồi! Em bây giờ nguyện ý quay lại bên anh." Nghe vậy, Lâm Nam có cảm giác Hồng San bị tẩu hỏa nhập ma, không thể nào xảy ra lại cứ nói như thật. Mà Tô Cường bên kia đã biến sắc, tuy là tình phụ, nhưng hắn không cho phép cô ta tơ tưởng đến người đàn ông khác.
« Tuyển hạng đã phát ra, mời kí chủ lựa chọn. »
« Tuyển hạng một: Lựa chọn tha thứ cho bạn gái cũ, ban thưởng nón xanh một chiếc. »
« Tuyển hạng hai: Mặt trời lặn phía tây anh không bồi, đông sơn tái khởi em là ai, ban thưởng phu thê bền lâu buff. »
Lâm Nam thầm mắng hệ thống chọn cái tuyển hạng gì vậy. "Ta chọn tuyển hạng hai."
« Ban thưởng đã cấp cho, mời kí chủ kiểm tra và nhận. »
Lâm Nam không cảm nhận được gì, ngược lại Lư Miêu Miêu lại cảm thấy toàn thân mát mẻ, nhưng chỉ một lát sau thì biến mất. Đang chấm bài tập trên máy tính, Lư Miêu Miêu còn tưởng là học sinh tức mình. Bởi vì cho bọn họ bài tập về nhà, viết chương trình tìm giá trị lớn nhất, thế mà còn có người viết "Hello world". Không tức giận mới là lạ.
"Hồng San, giữa chúng ta không thể nào, với cả ta đã kết hôn, ngay trong ngày chúng ta chia tay."
Nói xong, anh trực tiếp mở cửa xe ngồi vào. Một khóa khởi động, cùng với tiếng nổ vang lên, Panamera biến mất ở cửa. Để lại Hồng San không biết mình sắp gặp đại họa. Tô Cường không hề phát tác tại cửa tiệm người khác. Hắn vẫn lái xe chở Hồng San về nhà, có điều, về đến nhà mọi chuyện không còn đơn giản nữa. Tô Cường ghét nhất người khác phản bội mình, cho nên hắn muốn để Hồng San ở nhà an dưỡng sớm, sau đó đi phục vụ người khác. Tái sử dụng phế vật luôn là phương châm của hắn. Lâm Nam không trở về Thang Thần nhất phẩm mà đi khảo sát vài cửa hàng bán thịt bò. Sau đó anh chọn một quán bít tết tên Frank, quán của họ nổi tiếng là nơi làm bít tết ngon nhất Hỗ Thành. Bất kể là khâu chọn nguyên liệu hay thủ pháp chế biến đều là nhất lưu. Sau khi đặt trước, Lâm Nam lái xe đến cổng chính đại học Hỗ Thành. Chiếc xe sang vừa đến, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Ngồi trong xe, Lâm Nam liền gọi điện thoại cho Lư Miêu Miêu, vì giờ này chắc chắn không có tiết học. Điện thoại kết nối.
"Em ăn cơm chưa?"
"Còn chưa, em vừa chấm bài xong, mệt chết đi, anh đang ở trong xe à?"
Lâm Nam không hề vòng vo: "Anh đang ở cổng trường của em, ra đây đi! Anh tìm được chỗ ăn cơm rồi."
"Được, em ra ngay." Lư Miêu Miêu cũng không chậm trễ, cầm túi xách cùng áo khoác đi ra ngoài. Cuộc trò chuyện của hai người bị Bạch Lệ nghe rõ mồn một. Thấy Lư Miêu Miêu đi rồi, hắn cũng đi theo ra ngoài. Ăn cơm chỉ là một phần, quan trọng nhất là hắn muốn xem người đàn ông đầu bên kia điện thoại của Lư Miêu Miêu có gì hơn em trai mình. Ở cửa, cửa xe của Lâm Nam bị gõ hai lần. Lâm Nam hạ cửa sổ xuống, là hai nữ sinh viên.
"Có chuyện gì không?" Nhìn thấy Lâm Nam có nhan sắc cao, hai cô càng thêm rung động. "Không có gì, bọn em có thể kết bạn wechat với anh được không?" Lâm Nam nghe xong. "Không có gì kết bạn wechat làm gì?"
Sau đó anh nâng cửa sổ xe lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận