Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 89: Mua xuống trường đông kiện thân! Ngày lễ không trở về nhà.

Chương 89: Mua đứt câu lạc bộ thể hình Trường Đông! Ngày lễ không về nhà. Trần Trường Đông vừa cười vừa nói: "Tô tổng, có phải là hơi ít không?" "Tài chính của ta không nhiều, gần đây lại mở công ty mới!" Tô Dương đứng dậy nói, "100 vạn, chúng ta sẽ tiếp nhận hết hội viên của câu lạc bộ Trường Đông các anh, nếu anh không muốn thì coi như xong." "Cái này..." Trần Trường Đông liền cảm thấy rất khó chịu. Nhưng cái giá Tô Dương đưa ra, lại vừa vặn chạm đến đúng cái giá hắn đặt ra trong lòng. Tiến thoái lưỡng nan, khiến hắn có chút khó chịu! Lúc đầu, nghe nói Tô Dương có rất nhiều tiền, hắn liền muốn thử xem, xem có thể bán phòng tập thể hình được giá cao không. Dù sao, một năm cũng chỉ kiếm được hơn hai mươi vạn, theo Trần Trường Đông thì vẫn còn hơi "gà". Tô Dương cười nói: "Trần tổng, hiện tại cũng là cơ hội tốt để bán câu lạc bộ thể hình, dù sao hợp đồng thuê ba năm cũng sắp hết hạn rồi." Trần Trường Đông ấm ức nói: "Nhưng anh trả giá thấp quá, hay là 130 vạn đi?" "Trần tổng, ngại quá, tài chính của tôi có hạn." Tô Dương không nói thêm về giá cả nữa mà nói, "Ngành thể hình rất khó phát triển, hiện tại trọng điểm của tôi không còn ở đây... Xin Trần tổng thông cảm!" Dẫn theo Từ Chí Bình rời khỏi câu lạc bộ Trường Đông, Từ Chí Bình nhỏ giọng hỏi: "Ông chủ, bây giờ trọng điểm của anh không phải là ngành thể hình sao?" Tô Dương cười nói: "Ta chỉ nói vậy cho hắn nghe thôi!" Đàm phán mà! Tốt nhất đừng để lộ nhu cầu. Đằng nào đối phương cũng chủ động tới cửa, không ép giá xuống một chút thì cũng có chút thất lễ. "À!" Lúc này Từ Chí Bình mới yên tâm, nhưng hắn lại hỏi: "Vậy, câu lạc bộ thể hình Trường Đông có mua thật không?" "Mua chứ!" Tô Dương cười nói, "Về chờ tin tức là được." Từ Chí Bình có chút nửa tin nửa ngờ, nhưng hắn vẫn rất tin tưởng ông chủ. Ông chủ trên bàn đàm phán, thường sẽ không bị thiệt! Vừa đến bãi đỗ xe, Tô Dương và Từ Chí Bình liền nghe thấy có người gọi lớn: "Tô tổng, xin chờ một chút!" Từ Chí Bình kinh ngạc nhìn Tô Dương, lại nhìn Trần Trường Đông đang chạy tới, đầy vẻ kinh ngạc. Cái này... Gia Cát Khổng Minh chuyển thế à? Thật ra Tô Dương cũng không nghĩ Trần Trường Đông sẽ đuổi theo ra, hắn chỉ biết Trần Trường Đông sẽ thỏa hiệp. Trần Trường Đông chạy đến trước mặt Tô Dương, thở hồng hộc nói: "Tô tổng, vậy thì 100 vạn, tôi bán lại câu lạc bộ thể hình Trường Đông cho anh!" "Được!" Lần này Tô Dương không cò kè thêm nữa, trực tiếp đồng ý. Thực ra hắn cũng rất cần cái câu lạc bộ thể hình này. Tiếp đó, Từ Chí Bình bắt đầu giúp Tô Dương tiếp nhận câu lạc bộ thể hình Trường Đông. Quản lý câu lạc bộ thể hình Trường Đông tên Tạ Dật, sau khi nghe ông chủ bán câu lạc bộ thể hình cho Tinh Hỏa, anh ta cũng chủ động đến bày tỏ trung thành với Tô Dương. Tô Dương cũng không định đổi quản lý, năng lực của Tạ Dật vẫn rất ổn. Phòng tập thể hình có thể duy trì ba năm mà vẫn có lợi nhuận, không thể bỏ qua công lao của anh ta. Tô Dương bảo công ty tuyển dụng nhân tài giúp tìm kiếm một người có kinh nghiệm quản lý đại lý câu lạc bộ thể hình. Tinh Hỏa Kiện Thân có thể thành lập công ty. Hắn không muốn Tinh Hỏa Kiện Thân phát triển như Cửu Hương Ẩm Thực và Tinh Hỏa Truyền Thông, công ty vừa đủ nhân số là được. Chờ sau này tài chính rủng rỉnh, rồi tính tiếp đến chuyện mua các phòng tập thể hình khác. Tuần lễ vàng mùng một tháng mười đang đến gần, Tô Dương vốn muốn về nhà một chuyến. Nhưng sau khi hỏi qua biểu đệ Hà Chí Hằng, hắn có muốn về cùng không, Hà Chí Hằng nói không muốn về, chỉ muốn ở lại Dung Thành. Chắc là lại ở trong phòng trọ đọc tiểu thuyết, chơi game. Tô Dương nghĩ một hồi cũng quyết định không về. Những ngày lễ như thế này, đám thân thích nhà mẹ hắn đều tụ tập ăn cơm hoặc đánh mạt chược. Biểu đệ đang làm việc dưới tay hắn, kết quả hắn lại được nghỉ về nhà, còn biểu đệ lại không về, việc này không tiện bàn giao! Trần Lỵ thì lại muốn về nhà, nàng đã hơn một năm không về, có chút nhớ nhà. Đào Tuyết nghe Tô Dương không về nhà thì rất phấn khởi, la hét đòi Tô Dương đưa đi du lịch. Nhưng chuyện du lịch là không thể nào, cùng lắm thì chỉ dạo chơi ở Dung Thành, hắn không muốn bị kẹt ở nửa đường. Ngày Quốc Khánh đầu tiên, Tô Dương đã bị Đào Tuyết kéo đi dạo phố. Tô Dương cũng không phản đối, coi như một kiểu thư giãn. Thấy Đào Tuyết thích một chiếc túi xách Prada màu trắng xinh xắn, Tô Dương liền mua cho cô, hết khoảng hai vạn, cũng không quá đắt. Nhưng sau khi trả tiền xong, hắn lại nghĩ đến Trần Lỵ. Giao du lâu như vậy, hình như hắn chưa tặng Trần Lỵ món quà có giá trị nào cả. Đào Tuyết xách túi xách mới, vui vẻ nhìn Tô Dương: "Ông chủ, làm sao vậy?" Tô Dương bất đắc dĩ nói: "Đừng gọi ta là ông chủ!" Đào Tuyết theo bản năng nhìn xung quanh, thấy không có ai để ý liền che miệng cười trộm nói: "Ông chủ, anh không thấy cái này rất thú vị sao?" "Thôi được!" Đào Tuyết đột nhiên hỏi: "Anh đi dạo phố với em, có phải đang nghĩ đến mấy người phụ nữ khác không?" Chỉ có thể nói, trực giác của Đào Tuyết vẫn rất nhạy cảm. Đào Tuyết hỏi dò: "Nếu không, mua thêm vài cái túi đi?" "Mua thêm một cái đi!" Tô Dương lười che giấu gì nữa. Một cái? Nghe được tin này, Đào Tuyết vẫn rất vui. "Cô ấy là loại người gì?" Tô Dương đại khái miêu tả phong cách của Trần Lỵ, Đào Tuyết giật mình nói: "Ra là một chị gái văn phòng!" Tô Dương không kìm được muốn bóp miệng của nàng. "Cái này đi!" Nàng chọn một chiếc túi xách màu vàng kim, "Cái này rất hợp với chị gái văn phòng trưởng thành, xinh đẹp, chị ấy chắc chắn sẽ thích!" Tô Dương nhìn giá, ba vạn! Hắn cũng không do dự nhiều, quyết định trả tiền mua ngay: "Ta tin con mắt của ngươi!" Gần đây hắn không có áp lực về tài chính. Nhờ có Du Tư Ảnh cùng mấy người nổi tiếng trên mạng nhận quảng cáo, Tinh Hỏa Truyền Thông đều đang thu lợi nhuận. Còn về Cửu Hương Ẩm Thực, hồi đầu tháng đã bỏ vào 100 vạn vẫn chưa dùng hết, đủ để trả lương cho nhân viên. "Hừ!" Đào Tuyết hơi biểu hiện sự bất mãn của mình. Sau đó, Đào Tuyết lại hỏi tiếp: "Ông chủ có muốn mua quần áo không?" "Thôi bỏ đi!" Đối với quần áo Tô Dương không quan trọng lắm, hắn mặc gì cũng được. Lúc đầu, Tô Dương vẫn rất hài lòng với thái độ của Đào Tuyết hôm nay. Nhưng hắn rất nhanh đã không vui. Người phụ nữ này, đi dạo phố thể lực như vô tận. Từ sáng dạo đến tối mịt, suýt chút nữa khiến Tô Dương gục ngã. Hơn nữa nàng chỉ nhìn cho vui thôi, không hề mua gì cả! Tô Dương muốn mua cho nàng, nàng đều thẳng thắn từ chối. Lúc về nhà, nàng còn kéo tay Tô Dương nói hôm nay đi dạo cực kỳ vui vẻ, còn la hét ngày mai muốn đi tiếp! Vào buổi tối, Tô Dương liền cho nàng một trận "dữ dội". Hôm sau, nàng quả nhiên không còn la hét đòi ra ngoài nữa. Thế là hai người dính lấy nhau cả ngày. Ở bên Tô Dương bốn ngày, đến ngày thứ năm nàng mới thừa lúc Tô Dương đi thị sát tình hình kinh doanh ở bốn cửa hàng mà lén về nhà, lý do là muốn về nhà bồi mẹ! Tô Dương cũng đành tùy nàng, cũng đâu thể đến nhà bắt người về được. Chiều ngày 7 tháng 10, Tô Dương liền nhận được thông báo từ hệ thống: 【 Đinh, bạn nhận được 131 vạn hoàn trả tiền lương phúc lợi tháng chín của nhân viên Tinh Hỏa Kiện Thân.】 【Đinh, bạn nhận được 157 vạn hoàn trả tiền lương phúc lợi tháng chín của nhân viên Cửu Hương Ẩm Thực.】 【Đinh, bạn nhận được 61 vạn hoàn trả tiền lương phúc lợi tháng chín của nhân viên Tinh Hỏa Truyền Thông.】 Nhìn thấy trong thẻ ngân hàng có thêm 349 vạn, Tô Dương liền bắt đầu vui vẻ. Mỗi tháng đều tiến bộ một chút, thu nhập tháng vượt qua năm triệu là trong tầm tay! Tiếp đó, hắn lại nhận được mấy thông báo nhân viên có độ trung thành đột phá ngưỡng chín mươi. Điều này lại giúp hắn tăng thêm 23 vạn tiền mặt. Nhìn thẻ ngân hàng lặng lẽ nằm 412 vạn, Tô Dương chưa bao giờ cảm thấy mình giàu có đến thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận