Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 149: Chia tay Cung Tử Hào! Đi quầy rượu chơi!

Chương 149: Chia tay Cung Tử Hào! Đi quán rượu chơi! Có tình huống? Tô Dương lập tức liền hứng thú! "Nói cho ta một chút thôi!" Tô Dương hiếu kỳ nói. Cung Tử Hào khổ sở nói: "Cái này có thể nói sao?" "Đương nhiên có thể nói!" Tô Dương vỗ ngực bảo đảm nói, "Nói với ta, ta sẽ không truyền đi." Vì vậy, Cung Tử Hào nói đơn giản một chuyện đã xảy ra. Trước đó không lâu, hắn cùng một nữ dẫn chương trình xinh đẹp ở khu công nghiệp thích nhau. Vị kia dẫn chương trình nữ lớn hơn hắn ba tuổi. Vẫn là vị kia dẫn chương trình nữ chủ động tiếp xúc Cung Tử Hào. Kết quả Cung Tử Hào hơn phân nửa là thấy người ta xinh đẹp, liền trực tiếp thuận theo! Bất quá hai người ở chung ngắn ngủi nửa tháng, cũng chỉ kéo tay nhỏ. Nhưng trước đó không lâu, bọn họ liền trực tiếp chia tay. Nguyên nhân là đúng vào sinh nhật của vị kia dẫn chương trình nữ, Cung Tử Hào liền tốn mấy ngàn tệ, tặng vị kia dẫn chương trình nữ một món quà sinh nhật. Kết quả vị kia dẫn chương trình nữ trước mặt mọi người sỉ nhục Cung Tử Hào. Rồi đám khuê mật của nữ dẫn chương trình đó, nói chuyện cũng có chút mỉa mai. Đại khái chính là nói thu nhập của Cung Tử Hào cao như vậy, mà lại đi tặng có mấy ngàn tệ làm quà! "Ta mỗi tháng chỉ để ra được không đến một vạn tệ!" Cung Tử Hào hít sâu một hơi, có chút buồn bực nói, "Ta làm sao biết được tháng này là sinh nhật nàng, cũng không thể bắt ta đi vay tiền chứ?" Tô Dương rất là vô lương cười! Cung Tử Hào suy nghĩ một chút còn nói thêm: "Ta cảm giác mấy ngàn tệ quà tặng, cũng xem như là không tệ đi!" Tô Dương trêu chọc nói: "Ngươi đem hai mươi vạn đều đưa, người ta cũng không nhất định ngại nhiều!" "Ây..." Cung Tử Hào bị lời của Tô Dương làm cho nghẹn lời. "Sau đó thì sao?" "Ta nói ta tiền đều gửi tiết kiệm!" "Nàng cũng không tin!" Cung Tử Hào nhún nhún vai, "Ta cho nàng xem một chút tiền tiết kiệm của ta!" Tô Dương hướng Cung Tử Hào giơ ngón tay cái lên. "Nàng hỏi ta vì sao muốn tiết kiệm tiền?" "Vậy ngươi trả lời như thế nào?" "Ta nói là lão bản đề nghị!" Tô Dương nhịn không được hỏi: "Sau đó thì sao?" Hắn lại uống một ngụm rượu, cảm giác có chuyện bát quái để nhắm rượu cũng không tệ. Cung Tử Hào đối với hắn rất thẳng thắn, gần như hỏi gì đáp nấy. "Nàng nói ta cả ngày lão bản dài, lão bản ngắn, cái gì cũng nghe lão bản. . . Hỏi lão bản của ta có phải là cha ta!" "Phụt." Tô Dương đang uống bia phun ra đầy đất, thiếu chút nữa là phun lên mặt Cung Tử Hào. Còn tốt là hắn phản ứng nhanh, kịp thời cúi đầu. Hắn cũng không có con trai lớn như vậy! "Sau đó thì sao?" Cung Tử Hào buông buông tay: "Liền chia tay!" "Bây giờ còn khó chịu không?" "Vẫn tốt chứ!" Cung Tử Hào vừa cười vừa nói, "Đoàn ca và Lý lão sư đều nói chia tay thì tốt, người phụ nữ đó không thích hợp với ta, về sau nghĩ lại, ta cũng thấy lúc đó mình có chút hấp tấp!" "Nàng đích xác không thích hợp với ngươi!" Tô Dương vô cùng nhận đồng gật gật đầu. Nói không chừng lại là một con ngốc, rất nhiều nữ dẫn chương trình đều khá rành đạo này. Đoán chừng cũng là thấy Cung Tử Hào nổi lên, lại cảm thấy hắn còn trẻ, liền nghĩ từ chỗ hắn moi ít tiền! Kết quả không ngờ Cung Tử Hào lại yêu thích tiết kiệm tiền. . . còn có chút nhỏ "keo kiệt"! Lại cùng Cung Tử Hào hàn huyên nửa giờ, thấy Cung Tử Hào có chút hơi say, hai người cũng ăn được không sai biệt lắm, hắn liền để Phùng Hoa đưa Cung Tử Hào về. Vừa mới đưa Cung Tử Hào về ký túc xá, liền có người nhắn tin cho Tô Dương. Hắn nhìn thoáng qua danh sách người nhắn tin, vậy mà là Âu Tiểu Ninh. "Có chuyện gì không?" "Tô ca, bây giờ anh có bận không?" "Bận thì ngược lại không bận!" Tô Dương nhìn thoáng qua cảnh đêm bên ngoài, thời gian cũng khoảng bảy giờ. Tháng ba, Dung Thành sáu giờ rưỡi trời đã tối không sai biệt lắm. Hắn cùng Cung Tử Hào hai đại nam nhân, ăn uống cũng tương đối nhanh! "Có muốn cùng đi quán bar chơi không?" Âu Tiểu Ninh cười hỏi, "Tôi đem hai cô em hôm trước gặp ở Minh Nguyệt Lâu hẹn rồi!" "Hai người chúng ta sao?" Tô Dương hơi có chút ý động. Ai mà không thích đi chơi? Kỳ thật Tô Dương cũng thích chơi. Chỉ là hắn có được kim thủ chỉ hệ thống về sau, vẫn tương đối chuyên chú vào sự nghiệp. Quán bar hắn chỉ đi một lần, vẫn là thật lâu trước cùng ông chủ và khách hàng đi. Gần đây sự nghiệp của hắn đã có khởi sắc, hắn mới thoáng thả lỏng một chút. Vừa hay hắn cũng uống chút rượu, về sớm thế này hình như cũng không có gì làm. Chi bằng đi quán bar vui đùa một chút! "Còn có Chiêm Khánh Phi và Lý Hoành Vinh, lần này tôi mời khách!" "Cũng được thôi!" Tô Dương chính là muốn đi cảm nhận một chút không khí. Mà còn Chiêm Khánh Phi và Lý Hoành Vinh đều xem như người quen, ít nhất ấn tượng của Tô Dương đối với bọn họ cũng không tệ. "Lý Hoành Vinh dẫn bạn gái theo, tôi thử xem có thể hẹn được cô bé múa chính kia không!" Âu Tiểu Ninh cười hì hì nói, "Như vậy thì mỗi người chúng ta có một cô!" "Hẹn hay không hẹn cũng được!" Tô Dương ngược lại không để ý lắm. "Được a!" Âu Tiểu Ninh nói, "Tôi sẽ gửi định vị cho anh!" "Ừm!" "Phùng Hoa, đi quán bar Thanh Sắc!" Tô Dương tiện tay gửi định vị cho Phùng Hoa, "Gửi định vị cho cậu rồi đó, hôm nay cậu có thể phải về trễ một chút." "Không có vấn đề ông chủ!" Phùng Hoa cười nói, "Anh chơi cả đêm cũng được." Từ khi Phùng Hoa lái xe cho Tô Dương, anh liền phát hiện ông chủ có sinh hoạt vô cùng quy luật. Mỗi ngày 9 giờ đến 5 giờ về, quy luật đến không giống một người trẻ tuổi. Vợ của anh ta đôi khi còn trêu anh ta, nói gần đây anh ta theo ông chủ hiện tại, giống như đang làm công chức vậy. Điều này làm cho anh cảm giác tiền lương trên tay hơi nóng! Dừng xe ở ven đường, Phùng Hoa rất nhanh mở điện thoại để chỉ đường. Anh ta cũng không quen thuộc quán bar ở Dung Thành. Trong ký túc xá của học viện múa, Mao Hải Hà đột nhiên nói với Hách Nguyệt: "Hách Nguyệt, cậu xác định không đi quán bar chơi sao?" Mao Hải Hà cũng muốn đi quán bar chơi, chủ yếu là nàng rất ít khi đi. Mà còn lần này còn có người mời khách, không đi thì ngu sao! Còn có Âu Tiểu Ninh, Chiêm Khánh Phi, Tô Dương cho nàng cảm giác cũng không tệ. Hách Nguyệt vùi trong chăn nhỏ giọng nói: "Không muốn đi lắm!" Giữa mùa đông, nàng vẫn cảm thấy trong chăn ấm áp. "Nghe nói Tô tổng cũng đi đó!" "Ồ!" "Hách Nguyệt, cậu đi với tớ đi mà!" Mao Hải Hà cầu khẩn nói, "Thường Nghệ Đình cũng muốn đi, tớ với nàng không thân lắm!" "Nhưng mà ký túc xá mười một giờ đóng cửa!" "Chúng ta mười một giờ kém quay về là được mà!" Mao Hải Hà trực tiếp cưỡi lên người Hách Nguyệt cầu khẩn nói, "Hách Nguyệt, chúng ta cùng đi chơi đi!" ". . . Thật hết cách với cậu!" Bị Mao Hải Hà lắc nửa ngày, cuối cùng Hách Nguyệt vẫn là đồng ý! Kỳ thật nghe nói Tô Dương muốn đi, nàng cũng có chút dao động. Cảm giác đi tiếp xúc thử cũng không tệ, dù sao cũng còn thú vị hơn ở ký túc xá ngủ. Hách Nguyệt khổ sở nói: "Bất quá thời gian có kịp không?" Mao Hải Hà cười xu nịnh nói: "Cậu không trang điểm cũng đã rất đẹp rồi!" Mất khoảng hai mươi phút, xe của Phùng Hoa dừng lại ở bãi đậu xe. Tô Dương hỏi Âu Tiểu Ninh, biết Âu Tiểu Ninh đang chờ hắn ở cửa quán bar! Vì vậy hắn trực tiếp xuống xe. Phùng Hoa nghĩ một chút hỏi: "Ông chủ, có cần tôi đi theo anh không?" "Vẫn là không cần!" "Được!" Phùng Hoa gật gật đầu, "Có chuyện gì ông chủ gọi điện cho tôi!" Anh ta cũng không xoắn xuýt. Ông chủ muốn đi chơi, anh ta đi theo xác thực có chút không tốt. "Ừ!" Bảng hiệu đèn neon của quán bar Thanh Sắc nhấp nháy, Tô Dương vừa rồi đã thấy rồi. Đi tới đối diện quán bar, Tô Dương liền thấy Âu Tiểu Ninh đang vẫy chào hắn. Ngoài hắn ra, còn có Chiêm Khánh Phi. Hắn coi như là đến tương đối sớm! "Tô ca, bên này!" Tô Dương chờ đèn đỏ rồi đi qua đường đi tới trước mặt bọn họ. "Tô tổng đến rồi!" Chiêm Khánh Phi cười chào hỏi. Âu Tiểu Ninh nhắc nhở: "Gọi Tô ca đi!" Chiêm Khánh Phi có chút không tình nguyện: "Tô tổng còn chưa lớn tuổi hơn tôi!" "Gọi thế nào cũng được!" Tô Dương không quá để ý xưng hô. Chiêm Khánh Phi và Âu Tiểu Ninh cũng không phải là thuộc hạ của hắn. Có lẽ, hắn thích loại hình thức ở chung nhẹ nhàng như giữa bạn bè! Chiêm Khánh Phi nghe thấy lời của Tô Dương liền vui vẻ nói "Nhìn xem, Tô tổng không để ý kìa!" Âu Tiểu Ninh cũng không cố chấp: "Tùy cậu thôi!" Chiêm Khánh Phi giậm chân, có chút mất kiên nhẫn: "Còn phải đợi bao lâu nữa?" Tháng ba, thời tiết bây giờ vẫn là rất lạnh! "Ba cô bé đó sắp tới rồi, chúng ta chờ ở đây một lát!" Âu Tiểu Ninh vừa cười vừa nói, "Còn Lý Hoành Vinh, thích tới hay không thì tùy, không tới kéo về!" "Vậy chúng ta chờ một chút!" Nghe nói có ba cô gái đến, Chiêm Khánh Phi cảm giác mình có thể kiên trì thêm một chút nữa! Trên xe taxi, Mao Hải Hà vừa chơi điện thoại vừa nói: "Chiêm Khánh Phi và Âu Tiểu Ninh nhà hình như đều có tiền, xe toàn là bốn năm mươi vạn, lại thích vận động tập thể dục. . . Chiêm Khánh Phi còn có cơ bụng ấy!" "Ừm!" Hách Nguyệt gật đầu. Thường Nghệ Đình cũng không mấy để ý, nàng đã sớm xem qua vòng bạn bè của ba người đó rồi. "Ừm... ngược lại là Tô tổng kia, không thấy một cái thông tin nào trên vòng bạn bè luôn!" Mao Hải Hà bất đắc dĩ nói, "Chỉ có một hai tin mỗi năm, thần bí, không biết làm cái gì." Không bao lâu, xe taxi dừng ở cửa quán bar Thanh Sắc. Ba cô gái lần lượt xuống xe, Âu Tiểu Ninh và Chiêm Khánh Phi trực tiếp ra nghênh đón, sau đó cũng không đợi Lý Hoành Vinh, trực tiếp mang mọi người vào quán bar Thanh Sắc. Tiến vào quán bar, Tô Dương liền nghe thấy tiếng nhạc ầm ĩ. Dưới ánh đèn lờ mờ, những tia laser đủ màu sắc bắn ra. Trên sàn nhảy rất nhiều nam nam nữ nữ đang vặn vẹo thân thể. Phía trước quầy bar, Tô Dương có thể thấy nữ DJ mặc đồ mát mẻ cùng một đám cô gái dáng người yểu điệu, mặc đồ mát mẻ, đang đứng nhảy trên sân khấu. Hắn đi theo Âu Tiểu Ninh tới ghế dài, tùy ý ngồi xuống cạnh Hách Nguyệt. Ghế dài dựa vào tường, khá có tính riêng tư, ghế sofa ngồi cũng rất thoải mái. Ở trong hoàn cảnh ồn ào thế này, ngược lại Tô Dương lại cảm thấy rất thoải mái. "Tô tổng muốn uống gì?" Chiêm Khánh Phi vừa cười vừa nói, "Hôm nay Âu Tiểu Ninh mời khách, anh đừng khách khí!" "Uống chút bia là được rồi!" Tô Dương không thích uống rượu, liền thỉnh thoảng uống chút bia, không có hứng thú nghiên cứu rượu cho lắm. Âu Tiểu Ninh cũng không có nhiều tiền, hắn khẳng định không thể chơi đối phương quá đà! "Vậy cho một thùng bia, với một chai bích a?" Chiêm Khánh Phi cười tủm tỉm nhìn Âu Tiểu Ninh, "Cũng gần một vạn, chắc cậu không đau lòng chứ?" "Sao có thể?" Âu Tiểu Ninh hào phóng nói, "Mọi người đi chơi vui vẻ là chính!" Ba cô gái Hách Nguyệt ngược lại có chút kinh ngạc, không nghĩ tới rượu lại đắt như vậy. Các nàng cũng không thường xuyên đi quán bar. Không bao lâu, nhân viên phục vụ liền mang rượu cùng đồ ăn nhẹ và đĩa trái cây tới. Bích a vừa tới, Âu Tiểu Ninh liền chia rượu. Còn ân cần hỏi mấy cô gái ở đây có muốn thêm nước trái cây không, Tô Dương cũng thuận tiện thêm một ít! Uống chút rượu, bầu không khí dần dần sôi động. Âu Tiểu Ninh, Chiêm Khánh Phi, Thường Nghệ Đình đều tương đối hoạt bát, một đám người liền trực tiếp nói chuyện với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận