Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 429: Hơn 1 triệu tiểu lễ vật! Lão bà hoài nghi ta!

Chương 429: Hơn 1 triệu quà tặng nhỏ! Lão bà nghi ngờ ta!
Lữ Sơ Đan: "@ Cửa hàng trưởng - Chu Minh Giác: Nghe người của tổng bộ nói đại lão bản phía sau màn của Tinh Hỏa kiện thân rất trẻ tr·u·ng, rất đẹp trai?"
Cửa hàng trưởng - Chu Minh Giác: "X·á·c thực rất đẹp trai, so với ta còn đẹptrai hơn một chút xíu!"
Lữ Sơ Đan: "Vậy mà được đánh giá ngang hàng với Ngô Ngạn Tổ, vậy thì chắc chắn là rất đẹptrai rồi!"
Hệ thống chuỗi phòng tập Uy Minh Đạt mới thành lập ban đầu đã chi rất nhiều tiền để mời Ngô Ngạn Tổ đến tham dự sự kiện trực tiếp. Lúc đó, Ngô Ngạn Tổ cũng nhận được sự đánh giá tương tự từ Chu Minh Giác!
Cửa hàng trưởng - Chu Minh Giác: "@ Lữ Sơ Đan: Theo tiêu chuẩn của ta thì đại lão bản vẫn vô cùng đẹptrai, có thể thấy được tỷ lệ vóc dáng vô cùng hoàn hảo, có dấu vết tập luyện khá rõ, trẻ hơn Ngô Ngạn Tổ, lại cao hơn hắn, khí chất còn tốt hơn nữa!"
Tăng Ngạn Ny: "A, không biết có cơ hội được gặp đại lão bản không!"
Cửa hàng trưởng - Chu Minh Giác: "Chắc chắn sẽ gặp thôi, đại lão bản nói muốn đến các cửa hàng xem xét mà!"
Cửa hàng trưởng - Chu Minh Giác: "Chắc mấy hôm nữa sẽ có đồng nghiệp mới đến cửa hàng mình phụ trách mảng tài vụ, nghe nói là một cô gái, do tổng bộ Tinh Hỏa kiện thân p·h·ái đến, mọi người nhớ khách khí một chút nhé, có ai biết gần đây chỗ nào có nhà cho thuê tốt không?"
Lữ Sơ Đan: "Không biết tính tình thế nào, ta mới vừa chuyển đi không ở ghép với bạn cùng phòng nữa!" . . .
Sau khi bàn bạc xong xuôi, bộ phận nhân sự mà Tô Dương mang từ Dung Thành đến đã được sắp xếp vào trụ sở chính của Minh Đạt, trước tiên tiếp quản mảng tài vụ, sau đó để Tinh Hỏa kiện thân rót thêm hai mươi triệu vào làm vốn lưu động cho mười chi nhánh. Các thành viên trụ sở chính nghe tin có hai mươi triệu rót vào thì càng thêm tin tưởng.
Một phần nhân viên thì sau này Tô Dương sẽ điều về các chi nhánh, còn nhân lực thì vẫn đang trên đường từ Sơn Thành tới.
Tô Dương không lập tức rời đi, mà thông qua mối quan hệ của Từ Thiện Phúc, làm quen với quan chức địa phương. Sau đó Tô Dương nhờ Đổng Tự Uy lái xe, chở mình, Dịch Kiến Cương, Cao Cường đi một lượt các chi nhánh để thị sát.
Mười chi nhánh được phân bổ ở Dương Thành, và các vùng lân cận như Hoàn Thành, Châu Thành, Phật Sơn, cuối cùng là Thâm Thị.
Trong bốn ngày, Tô Dương đưa mọi người đi khắp các trung tâm thể dục, và các câu lạc bộ thể hình, gặp mặt từng nhân viên trong các chi nhánh, đồng thời đưa những nhân viên từ Tinh Hỏa kiện thân chi nhánh cũ đến.
Trong bốn ngày này, bảng hiệu của hệ thống phòng tập Minh Đạt đã được đổi thành Tinh Hỏa kiện thân.
Rất nhiều khách hàng quen thuộc của Minh Đạt khi nhìn thấy bảng hiệu "Phòng tập Minh Đạt cũ" được thay bằng bảng hiệu "Tinh Hỏa kiện thân" thì có chút nghi ngờ và lo lắng.
Nhưng sau khi nghe Tinh Hỏa kiện thân tuyên bố vẫn tiếp tục thừa nhận tư cách hội viên của Minh Đạt cũ, chỉ cần đổi thẻ thành viên miễn phí là có thể tiếp tục sử dụng dịch vụ mua trước thì họ đã yên tâm.
Đương nhiên, Cao Cường cũng yêu cầu tất cả các chi nhánh phải nhấn mạnh với khách hàng, công ty mẹ của Tinh Hỏa kiện thân có tiềm lực hơn so với tập đoàn Minh Đạt cũ, bởi vì điều này sẽ làm khách hàng yên tâm hơn. Dù sao cũng có quá nhiều phòng tập thể hình bỏ trốn rồi, khiến khách hàng rất lo sợ!
Đến gần tháng tư, sau khi đi một lượt hết các câu lạc bộ thể hình sang trọng ở Thâm Thị, Tô Dương lại gặp Từ Thiện Phúc thêm lần nữa, đồng thời nhờ ông ta giúp đỡ Cao Cường và các phòng tập.
Sau khi dùng độc tâm thuật với ông ta, Tô Dương mới hơi yên tâm!
Ít nhất trong phạm vi nguyên tắc, Từ Thiện Phúc vẫn sẽ giúp đỡ một chút. Thế là đủ rồi!
Về Cao Cường, năng lực và độ trung thành chắc chắn không có vấn đề, lại có thể quán triệt lý niệm kinh doanh của Tinh Hỏa kiện thân. Anh ta không thiếu tinh thần cầu tiến, lại có năng lực ứng biến tốt, khả năng thích ứng cao, Tô Dương vẫn khá yên tâm về anh ta.
Còn về những cải cách thì cứ từ từ mà thực hiện, Tô Dương không vội vàng lắm, cứ đợi thêm hai ba tháng cũng không sao!
Nghĩ tới việc mình đã đi gần mười ngày rồi, Tô Dương lại càn quét một vòng cửa hàng vàng bạc Chu Đại Phúc ở Dương Thành, chi hơn một trăm vạn mua hơn chục món trang sức để chuẩn bị đi tặng quà.
Dụ Thành Quân đã bị kiểu vung tiền của Tô Dương dọa cho ngây người. . . Cô cảm thấy Tô Dương hoàn toàn không coi tiền ra gì!
Đồng thời cô cũng có chút ghen tị, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là lão bản mua tặng bạn gái.
Một lần tặng cả hơn trăm vạn trang sức, tủ kéo đựng hết không?
"Dụ nhỏ, thích cái trâm cài ngực kia không?"
Sau khi chuẩn bị quà xong, Tô Dương chỉ vào cái trâm cài ngực trong tủ kính.
Dụ Thành Quân nhìn giá niêm yết hơn một vạn, trâm cài ngực tạo hình bông tuyết phối cùng trân châu, liền có chút động lòng. Cô cảm thấy cho dù là phối với âu phục hay váy, áo khoác, áo len đều sẽ rất đẹp. Cô phải thừa nhận, mắt thẩm mỹ của lão bản không tệ chút nào!
"Vậy thì tặng cô nhé!" Thấy Dụ Thành Quân động lòng, Tô Dương nói, "Mấy hôm nay đi theo tôi cô cũng vất vả!"
"Thôi, không cần đâu lão bản!" Dụ Thành Quân lịch sự từ chối, "Quá là quý giá!"
Tô Dương cười hỏi: "Tôi định mua cho Tiểu Khương một cái tương tự, cô chắc chắn không muốn chứ?"
Dụ Thành Quân nhìn Tô Dương, chắc chắn rằng anh ta không phải đang đùa, nghĩ tới số tiền này với lão bản chỉ như muối bỏ bể, liền nói: "Vậy thì cảm ơn lão bản!"
"Không cần khách khí, làm việc tốt là được!"
Không hiểu vì sao, sau khi nhận trâm cài ngực, Dụ Thành Quân lại không vui!
Sau khi mua hơn một trăm vạn trang sức, cộng thêm các lần tiêu lẻ trước đó, Tô Dương đã trở thành hội viên kim cương của Chu Đại Phúc, nhưng anh ta cũng không quá để ý đến điều này.
Năng lực tiêu xài của anh ta tuy không cao, nhưng năng lực tiêu tiền của phụ nữ bên cạnh anh ta lại rất mạnh, đâu đâu cũng toàn là hội viên.
Rất nhiều trưởng cửa hàng, nhân viên bán hàng của các cửa hàng xa xỉ ở Dung Thành đều biết anh ta.
Nghĩ tới việc hai cô thư ký đều có quà, Phùng Hoa và Trần Thiên Tinh có vẻ cũng không thể thiếu được.
Anh ta không thể chỉ quan tâm các cô gái được, con trai cũng phải đối xử cho phải!
Suy nghĩ một chút, Tô Dương lại mua thêm một chiếc nhẫn vàng khoảng một vạn và máy chơi game ps5.
Phùng Hoa có vợ rồi, cảm giác có thể tặng nhẫn vàng làm quà nhỏ!
Về cái ps5 thì, lần trước sau khi anh ta có được độc tâm thuật, liền vô tình nghe được Trần Thiên Tinh đang tính tới việc tháng tư phát lương sẽ mua cái món đồ chơi này!
Chiều ngày trước ngày Cá tháng Tư, Tô Dương cuối cùng cũng trở về Dung Thành. Anh ta giao hộp quà đựng nhẫn vàng cho Phùng Hoa, Phùng Hoa còn muốn từ chối.
Nhưng nhờ Dụ Thành Quân ở bên cạnh khuyên bảo, nói là để anh ta mang về dỗ dành vợ, còn nói mình cũng nhận quà rồi.
Nghe nói Dụ Thành Quân cũng nhận quà, Phùng Hoa mới nhận lấy!
Buổi tối, Tô Dương ở trong biệt thự đã tặng quà giá trị hơn chục vạn cho Tần Sương, Đào Tuyết, Hách Nguyệt.
Ban đầu các nàng còn có chút bất mãn vì Tô Dương đi lâu như vậy, nhưng sau khi nhận được quà, họ liền vui vẻ ngay!
Hơn nữa những món quà mà Tô Dương chọn đều rất hợp với ý các nàng, tối thiểu là trông rất đẹp mắt.
Chúng vô cùng phù hợp với màu da và khí chất của các nàng, cũng như phong cách ăn mặc!
Tần Sương dù là một tiểu phú bà, nhưng Tô Dương rất ít mua quà cho nàng, cho nên nàng rất vui!
Sáng ngày thứ hai, Phùng Hoa đến đón Tô Dương đúng giờ.
Ngồi vào chiếc xe quen thuộc lại rộng rãi, Tô Dương cảm thấy rất an toàn, anh cười hỏi Phùng Hoa: "Hôm qua nhận quà thế nào? Vợ anh có phản ứng gì không?"
"Cô ấy lúc đầu rất cảm động!"
"Ừ!" Tô Dương gật gù, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó cô ấy bắt đầu nghi thần nghi quỷ!"
"Áy. . ."
Phùng Hoa nhìn chằm chằm phía trước, hít một hơi thật sâu: "Bao nhiêu năm nay, tôi chưa từng tặng cho cô ấy món quà quý giá nào!"
"Cuối cùng thế nào?"
"Tôi nói cho cô ấy biết là quà sếp đi công tác bên ngoài mang về, cô ấy cuối cùng cũng yên tâm, còn dặn tôi lái xe cho sếp cẩn thận..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận