Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 544: nàng là cái tài chính tiểu thiên tài! Tương đối Phật hệ chào hàng! Có thích mua hay không!

Chương 544: Nàng là một thiên tài tài chính nhỏ! Chào hàng kiểu Phật hệ tương đối! Thích mua hay không tùy! Tô Dương cười cúp điện thoại, trong lòng âm thầm ghi nhớ những kẻ thấy có lợi thì xông lên, gặp rủi ro thì mềm nhũn như trứng gà này! Sau đó, hắn lại đổi số điện thoại khác gọi đi: "......" "Tô Tổng, anh mời minh tinh nào làm quản lý quỹ đầu tư vậy?" "Nghe giọng là biết cô hiểu chuyện, nhưng bên tôi không có..." "Vậy người quản lý quỹ đầu tư của anh giỏi không?" "Nàng là một thiên tài tài chính nhỏ đấy!" Bùi Giai Kỳ đã làm xong hồ sơ, giờ có muốn đổi cũng không được. Nếu thay người vào lúc này, chỉ khiến tiến độ huy động vốn của công ty Tư Mộ bị kéo dài! Mà người quản lý quỹ đầu tư nhất định phải công khai cho các nhà đầu tư biết. "Bao nhiêu tuổi?" "24!" "Xin lỗi Tô Tổng, dạo này xoay vòng vốn của tôi không đủ!" "......" Bùi Giai Kỳ ngồi bên cạnh hơi ngại ngùng cúi đầu. Nhưng Tô Dương vẫn tiếp tục gọi điện thoại: "...... Đúng là người quản lý quỹ hơi trẻ thật, nhưng tôi vẫn ủng hộ Tô Tổng một triệu nhé!" "Được, Trần Tổng quả là người hiểu chuyện!" "......" Sau khi giải quyết xong đám người này, Tô Dương lại gọi cho các đối tác khác. Ví dụ như những người đã hợp tác mở cửa hàng lẩu với Cửu Hương Xan Ẩm. Hoặc các cổ đông đã mua cổ phần công ty con thuộc Phong Viên của hắn! Trước kia hắn đã hứa với người ta, nếu có cơ hội phát tài sẽ xem xét đến họ! Tô Dương không phải người nuốt lời! Sơn Thành, một trong những đối tác của Tô Dương, Từ Châu đang quấn lấy cha mình là Từ Sơn. "Cha!" "Lại có chuyện gì? Con không phải lại định khởi nghiệp đấy chứ?" Từ Sơn bất đắc dĩ nói, "con trông coi nhà ăn nhà máy với hai tiệm lẩu không phải rất tốt sao?" "Cho con 5 triệu!" "Con muốn làm gì?" "Mua quỹ đầu tư Tư Mộ!" "Tư Mộ của ai?" "Nguyên Thạch Tư Mộ!" "Chưa nghe bao giờ, không phải là quỹ Tư Mộ gà mờ nào chứ?" Từ Sơn thận trọng nói, "con không sợ người ta ôm tiền chạy trốn sao?" "Không phải, do Tô Dương, Tô tổng mở đấy, người ta cơ nghiệp lớn, chạy đâu cho thoát!" "Không ngờ hắn còn làm tài chính!" Từ Sơn hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, "bây giờ người trẻ toàn thích làm internet, khoa học kỹ thuật hoặc là tài chính!" "Vậy cha cho con tiền không?" "Đáng tin cậy không đấy?" "Cha không phải nói, đầu tư vào công ty kỳ thực chính là đầu tư vào con người sao? Con thấy Tô Tổng rất đáng tin!" Từ Sơn thở dài nói: "...... Cha chỉ có thể cho con 2 triệu, để con thăm dò chút thôi!" Từ Sơn nghĩ một lúc, vẫn quyết định ủng hộ con gái một lần. Tô Dương quả thật khá đáng tin cậy! Coi như quỹ Tư Mộ này có lỗ cũng là cho con gái một bài học! Bây giờ chịu thiệt, dù sao cũng tốt hơn về sau thiệt lớn! "2 triệu à...... Thôi cũng được!" Từ Chỉ Linh, nhân viên chào hàng quỹ Tư Mộ Nguyên Thạch của Tinh Hỏa Truyền Thông tìm đến Cung Tử Hào, hỏi xem Cung Tử Hào có muốn mua quỹ Tư Mộ không, giá khởi điểm một triệu! Cung Tử Hào nghe nói là công ty của lão bản, nên nể mặt dành chút thời gian nghe. "Vậy tóm lại, quỹ đầu tư Tư Mộ là các người cầm tiền của tôi đi đầu tư cổ phiếu?" "Đại khái là ý đó!" "Còn có khả năng mất vốn?" "Đúng vậy, nhưng lỗ tối đa 30% là dừng, không thể lỗ nhiều hơn nữa!" Từ Chỉ Linh đã không còn hy vọng gì. "Dự án của Tô Tổng à?" "Đúng thế!" Cung Tử Hào bất đắc dĩ nói: "Thật ra tôi rất muốn ủng hộ nhưng hầu hết tiền của tôi đều đang gửi ngân hàng...... có kỳ hạn!" Một triệu thì anh kiếm ra được, nhưng tất cả đều là tiền gửi có kỳ hạn! Từ Chỉ Linh vẫn cười rất lễ phép: "Không sao đâu, nếu sau này anh có hứng thú, có thể đến Nguyên Thạch Tư Mộ để tham khảo ý kiến nhé!" Cô vẫn đối với nhân viên Tinh Hỏa Truyền Thông rất khách khí, cũng không dám phóng đại về quỹ đầu tư Tư Mộ. Bây giờ kiếm việc làm đâu dễ, đãi ngộ ở Nguyên Thạch Tư Mộ lại tốt, cô không muốn mất bát cơm này. Hơn nữa công việc chính của cô không phải là marketing mà là phân tích tài chính, tiền hoa hồng bán quỹ cũng thấp hơn nhiều so với những người làm ngành này! Lão bản cũng không yêu cầu gì về thành tích của bọn họ, sau khi huy động đủ vốn thì họ lại trở về làm công việc chính của mình. Những người làm nhân viên bán hàng tạm thời như bọn họ đều cảm nhận được, ông chủ giống như muốn nói với mọi người rằng: Mọi người thích mua thì mua...Không mua cũng thôi! "Được!" Sau khi chào tạm biệt Cung Tử Hào, Từ Chỉ Linh lại theo chân một nhân viên Tinh Hỏa Truyền Thông khác đi gặp Tiểu Phù! Tiểu Phù nghĩ một lúc rồi quyết định mua một triệu! Vừa thấy Từ Chỉ Linh đi khỏi, Cung Tử Hào đã vào phòng làm việc của Tiểu Phù: "Tiểu Phù tỷ, chị mua à?" "Mua!" Tiểu Phù gật đầu. Vì không phải nhân viên chính thức của Tinh Hỏa Truyền Thông, Tiểu Phù rất hy vọng được lão đại khẳng định! Sau khi gia nhập Tinh Hỏa Truyền Thông, có một đội ngũ chuyên nghiệp hơn hỗ trợ, danh tiếng của cô cũng tăng lên, sự nghiệp giống như nở hoa mùa xuân lần nữa, nên cô dự định ở lại Tinh Hỏa Truyền Thông lâu dài! Cùng lắm là lỗ 30 vạn, cô vẫn chịu đựng được! "Ồ!" Cung Tử Hào nhìn thấy Từ Chỉ Linh đi ra từ phòng của Giang Diễm, bèn chạy vào phòng làm việc của đội Giang Diễm. "Giang Diễm Tả, chị mua chưa?" "Mua rồi!" Cung Tử Hào đỏ mặt, lấy hết can đảm nói: "Chị cho em mượn ít tiền được không?" Giang Diễm kinh ngạc nhìn Cung Tử Hào. "Giang Diễm Tả, em có tiền, nhưng đều đang gửi có kỳ hạn, chị cho em mượn chút đi, lát em sẽ trả lại cả lãi!" Giang Diễm nhỏ giọng nói: "Không phải chị không muốn cho mượn, mà chị cũng đang đi mượn tiền đây này!" "Mượn của ai thế ạ?" Giang Diễm nhìn về phía các nhân viên khác trong phòng... Cung Tử Hào lập tức im lặng. Giang Diễm nhỏ giọng hỏi: "Cậu không sợ lỗ à?" Cung Tử Hào hào sảng nói: "Người khác đầu tư cổ phiếu, tôi xem như họ đang đánh bạc, còn lão bản thì khác, lão bản có tầm nhìn...Coi như là đền bù, ủng hộ lão bản một chút vậy!" "Cậu đi tìm Đới Giai Doanh, Ngưu Chỉ Đồng, Cung Thải Vân ấy, bọn họ đều là tiểu phú bà cả, hoặc là tìm những người có chút tiền mà chưa đủ một triệu, mấy người nổi tiếng trên mạng ấy!" Giang Diễm cười nói, "mấy cô coser trong công ty cậu đừng tìm, bọn họ vốn đã chẳng có tiền rồi, còn bị tôi "xài" hết rồi!" "À!" Cung Tử Hào gật gật đầu. "Đừng nói là tôi nói nhé!" "Em hiểu rồi!" Cung Tử Hào đi một vòng, viết ra vài tờ giấy nợ, liền có được một triệu! Quan hệ của anh trong công ty không tệ, mà bản thân cũng kiếm được tiền. Ai cũng biết anh bình thường khá "keo", mỗi lần nhận lương xong đều gửi ngân hàng có kỳ hạn, nên chẳng ai sợ anh không trả được! Bên công ty truyền hình điện ảnh Lâm Nghệ, sau khi nghe nhân viên bán hàng nói qua, Đường Hi Minh suy nghĩ một chút liền nói: "Tôi ném 3 triệu!" Nhân viên bán hàng ngạc nhiên nhìn Đường Hi Minh, không ngờ người này lại phóng khoáng như vậy! Thực ra, Lâm Nghệ đã từng nhắc đến chuyện này với hắn trong buổi họp lớn ở công ty. Hắn chỉ là muốn thể hiện sự trung thành thôi! Nghe nói Đường Hi Minh ném 3 triệu, Lâm Nghệ cũng cảm thấy nhức đầu. Cô không ngờ người này lại "chơi lớn" như vậy...... Chẳng lẽ cô cũng phải ném 3 triệu? Lão bản thừa biết cô có tiền mà! Trong nhóm hội viên cao cấp của mấy phòng gym thuộc Tinh Hỏa Kiện Thân ở Dung Thành, cũng bất ngờ xuất hiện một người mới. Tên là Nguyên Thạch Tư Mộ! Nhân viên quản lý tag tất cả mọi người trong nhóm: "Dạo gần đây Tô Tổng làm Tư Mộ, nếu ai muốn ném tiền thì có thể tham khảo ý kiến người này, không muốn ném thì thôi nhé!" "Không phải là lừa đảo đấy chứ?" "Tô Tổng còn làm quỹ đầu tư Tư Mộ cơ à!" "Không lời không lỗ sao?" Nhân viên quản lý lên tiếng nói: "Mọi người có thể hỏi cô ấy, nhưng chắc chắn là có thể lỗ nhé!" "Không lời ai mua chứ?" "Cảm giác như đây là nhóm marketing thì đúng hơn!" Nguyên Thạch Tư Mộ lên tiếng: "Mười ngày nữa, mười ngày sau tôi sẽ rời nhóm, mọi người ai có hứng thú thì liên hệ với tôi, ngoài ra tôi không nhận giao dịch online!" "Người này tỏ vẻ lạnh lùng ghê......" Vương Long: "Hắc hắc! Tôi mua ít nhé!" Chu Sĩ Quyên: "Vương Tổng đúng là có tiền!" Vương Long: "Bình thường thôi mà!" Chu Sĩ Quyên nghĩ một lát, vẫn chủ động liên hệ Nguyên Thạch Tư Mộ. Chu Sĩ Quyên: "Mua quỹ đầu tư Nguyên Thạch Tư Mộ của các cô có rủi ro gì không?" Nguyên Thạch Tư Mộ: "Đương nhiên là có chứ, nhưng tối đa chỉ lỗ 30%, quỹ đầu tư Tư Mộ sẽ dừng...... Tất nhiên là, lợi nhuận tối đa cũng rất cao!" Chu Sĩ Quyên: "Ông chủ của các cô dạy các cô chào hàng quỹ đầu tư như vậy sao?" Nguyên Thạch Tư Mộ: "Đây là kịch bản, ông chủ đã tự mình kiểm duyệt!" Chu Sĩ Quyên: "Vậy thôi vậy!" Nghĩ đến việc có thể mất 30%, cô lại đau lòng! Nguyên Thạch Tư Mộ: "Vâng!" Chu Sĩ Quyên quay lại nhóm chat mới thấy mọi người đang bàn tán xôn xao: Có người không nhịn được "đậu đen rau muống" nói "ghê, mở miệng là tối đa 30% thua lỗ, thật đúng là coi tiền như rác nha!" Vương Long: "Đầu tư thì có rủi ro, không chịu được rủi ro thì tốt nhất là đừng có mua!" Điền Vân Chiêu: "Tôi thấy quỹ Tư Mộ của người ta rất thành thật đấy chứ, lỗ cũng là chuyện bình thường mà!" Chu Sĩ Quyên: "Thế anh có mua không?" Điền Vân Chiêu: "Không mua!" Vương Long hỏi: "Tiểu Điền, cậu không phải là hay chơi cổ phiếu à? Nghe nói lỗ hơn cả trăm vạn rồi?" Điền Vân Chiêu: "Tôi thà tự mình thua lỗ, chí ít là thua cho rõ ràng!" Chu Sĩ Quyên: "Tôi cũng giữ tiền thôi! Giờ kiếm tiền không dễ!" "......" Trong nhóm vẫn tiếp tục bàn tán về Nguyên Thạch Tư Mộ, sau đó từ quỹ Tư Mộ nói đến chuyện lùm xùm trong quỹ công ích, lại nói đến thị trường chứng khoán dạo gần đây... Mà tài khoản bán hàng của Nguyên Thạch Tư Mộ lại không nhúc nhích, giống như đã biến mất! Sau khi Tô Dương gọi hết cho những người có quan hệ tương đối tốt, hoặc đã từng bày tỏ ý muốn cùng hắn kiếm tiền, hoặc chủ động bám theo hắn, ngỏ ý muốn đầu tư vào dự án phim ngắn, thì liền tạm thời buông chuyện của Nguyên Thạch Tư Mộ xuống. Bên Tương Tỉnh, Cửu Hương Hỏa Oa Điếm đã xác định được 10 cửa hàng trực doanh, 4 cửa hàng có vị trí đẹp. Tô Dương đoán rằng số cửa hàng trực doanh lẩu Cửu Hương sắp đạt đến giới hạn rồi. Những chỗ còn lại, các huyện có thể xem xét giao cho đối tác! Còn Vị Đẹp Tốt thì chắc chắn còn có nhiều không gian để phát triển! Sau khi Mỹ Gia Gia đã đứng vững tại Dung Thành và Sơn Thành, bước tiếp theo có lẽ là nên tiến tới Thiểm Tỉnh hoặc Tương Tỉnh. Trong thời gian kế tiếp, Tô Dương thị sát Cửu Hương Thực Phẩm, nói chuyện tâm sự kỹ càng với Đàm Dương Hoành. Không hiểu sao, Tô Dương luôn cảm thấy ánh mắt Đàm Dương Hoành nhìn hắn có gì đó...... oán trách! Tô Dương không biết trên lưng Đàm Dương Hoành đang gánh bao nhiêu áp lực, tổng quản lý đâu có dễ làm như thế! Sau khi Cửu Hương Thực Phẩm gây bão một trận vào đầu tháng 7, lại bởi vì một câu "phá giá", đang tiến hành chiến lược marketing đói khát, và thu về tiếng thơm, tên tuổi trên mạng tăng lên chóng mặt. Mặc kệ là đồ ăn vặt, dầu ăn, tương ớt, tương đậu bán đều cháy hàng. Tháng trước, doanh số của Cửu Hương Thực Phẩm vượt quá 1.7 tỷ, không chỉ kênh bán online lẫn offline đều nóng rực, mà cả các đại lý cũng tranh nhau nhập hàng, lượng hàng tồn kho bị quét sạch...... Ngay cả phí đại diện của người nổi tiếng cũng tiết kiệm được! Tiếng tăm đúng là tăng chóng mặt, còn thu hút thêm một lượng lớn khách hàng trung thành, kênh offline cũng lần nữa được mở rộng, nhưng theo sức nóng của Cửu Hương Thực Phẩm hạ nhiệt, doanh số cũng bắt đầu giảm! Nếu là lúc trước, giảm thì giảm, Đàm Dương Hoành cũng không lo, cùng lắm là tích cực làm marketing! Vấn đề là bây giờ số lượng nhân viên tăng gấp đôi, sản lượng trong thời gian ngắn tăng quá cao, sản phẩm của Cửu Hương Thực Phẩm có khi lại bị đọng lại trong kho, thậm chí có khi còn nhiều hơn hàng tồn kho trước kia...... Điều này khiến ông vô cùng lo lắng, trong lòng đè nặng toàn là khả năng xảy ra hàng tồn kho!
Bạn cần đăng nhập để bình luận