Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 499: Vô sỉ lão tặc! Đạo đức báo giá? Xin lỗi, bắt cóc không được! (1)

"Tôi thấy ông Kỷ tổng đúng là cao tay thật, biết cách 'cọ nhiệt' nồi lẩu đấy!"
"Vì đãi ngộ nhân viên tốt quá mức, nên không còn đủ chi phí marketing nữa à?"
"Đúng vậy đó! Mọi người không nghĩ sao, vì sao Lẩu Cửu Hương lại thiếu hụt kinh phí marketing trầm trọng thế?"
"Tôi còn thắc mắc sao trước giờ không nghe đến Lẩu Cửu Hương, hóa ra là do thiếu kinh phí marketing đấy à!"
"Chắc chắn là lợi nhuận dồn hết cho nhân viên rồi… Hu hu hu!"
"Cọ hay thật đó nha!". . .
Tại trụ sở chính của Oa Để Lao, Lôi Minh Uy mặt mày xanh mét.
Nếu Kỷ Quốc Hùng đứng trước mặt hắn, chắc chắn hắn đã chửi một câu: "Đồ trơ trẽn, lão tặc!"
Nhưng hắn không thể không thừa nhận, việc có thể biến "cọ nhiệt" thành chuyện chính nghĩa, "cọ nhiệt" đến nỗi dân mạng ai nấy đều khen ngợi, đều quay ra ủng hộ... Quả thật là một bản lĩnh lớn!
Cuộc phỏng vấn trực tiếp vẫn tiếp tục, Kỷ Quốc Hùng có chút ngượng ngùng hạ giọng giải thích:
"Ngành ăn uống là ngành kinh doanh vốn lớn, mỗi khi chúng ta mở thêm một chi nhánh là đều có rủi ro. . . Chúng ta lại không tiếp nhận đầu tư từ bên ngoài, nên tài chính khá eo hẹp, phải dùng từng đồng tiền vào việc thực sự cần thiết!"
Dân mạng hình như ai nấy cũng đều cảm nhận được nỗi lòng của Kỷ Quốc Hùng!
Kỷ Quốc Hùng còn nói thêm: "Nói thật, Oa Để Lao là một doanh nghiệp ăn uống lớn mạnh, họ đã đưa món lẩu Hoa Hạ ra toàn thế giới, tiền lương và phúc lợi của nhân viên cũng thuộc hàng đầu ngành... Ta vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ họ... Lẩu Cửu Hương chúng ta học hỏi rất nhiều về các quy trình quản lý từ Oa Để Lao..."
Nghe Kỷ Quốc Hùng hết lời ca tụng Oa Để Lao, nhiều dân mạng lại lên tiếng phản bác:
"Không ngờ ông Kỷ lại tôn sùng Oa Để Lao đến vậy!"
"Nhưng tôi thấy Lẩu Cửu Hương đối đãi với nhân viên tốt hơn, người ta cho nghỉ hai ngày cuối tuần đó!"
"Ông Kỷ khiêm tốn quá rồi!". . .
Kỷ Quốc Hùng cuối cùng tổng kết: "... Và mục tiêu của Lẩu Cửu Hương là trở thành một doanh nghiệp ăn uống vĩ đại như Oa Để Lao!"
Trần Tiêu cười khích lệ: "Chúc ông Kỷ thành công!"
"Cảm ơn!"
Trên màn hình, rất nhiều dân mạng cũng cổ vũ Kỷ Quốc Hùng, động viên Lẩu Cửu Hương.
Có người thấy Kỷ Quốc Hùng khen ngợi Oa Để Lao thì lại bình luận rằng Kỷ Quốc Hùng: có tầm nhìn xa!
Còn phó giám đốc Oa Để Lao Trần Kiến Vân thì vẫn đang suy nghĩ một vấn đề khác...
Nếu sau này Oa Để Lao góp ý với Lẩu Cửu Hương về chuyện "cọ nhiệt" nữa, liệu có bị dân mạng mắng là "không có tầm nhìn" không?
Đây thật là một vấn đề đáng suy ngẫm!
Trần Tiêu tò mò hỏi: "Vậy sau này các anh còn 'cọ nhiệt' Oa Để Lao nữa không?"
Kỷ Quốc Hùng ngượng ngùng cười cười, không trả lời... Nhưng ý của ông ta thì người dẫn chương trình hiểu, tất cả dân mạng đều hiểu!
"Ha ha ha... Ông Kỷ ngụ ý là vẫn sẽ tiếp tục 'cọ nhiệt' đấy!"
"Làm tốt lắm!"
"Ông Kỷ thú vị thật!"
"Bên Oa Để Lao chắc xanh mặt rồi!"
"Thiếu chi phí marketing thì phải liều 'cọ nhiệt' thôi, tôi ủng hộ Lẩu Cửu Hương tiếp tục 'cọ'!"
"Chính là muốn tiết kiệm chi phí tuyên truyền để còn phát thêm tiền cho nhân viên đấy mà!"
"Tôi cũng ủng hộ!"
"Với một doanh nghiệp có tâm như ông Kỷ thì việc 'cọ nhiệt' của Oa Để Lao là nể mặt Oa Để Lao đó!"
"Đúng đúng đúng, đây là ông Kỷ đang công nhận vị thế của Oa Để Lao trong ngành đấy!"
"Để ông Kỷ 'cọ nhiệt', Oa Để Lao nên cảm thấy vinh dự mới đúng!". . .
Tại trụ sở chính của Oa Để Lao, Lôi Minh Uy, Trần Kiến Vân cùng các lãnh đạo khác mặt mày thực sự xanh mét... Chuyện này không thể kết thúc được sao!
Còn việc "cọ nhiệt" và lưu lượng của bọn họ lại là để nể mặt bọn họ, là vinh dự của bọn họ sao?
Xin lỗi, họ thật sự không chấp nhận được!
"Vậy chúng ta xem câu hỏi tiếp theo!" Trần Tiêu cầm thẻ câu hỏi lên xem, hỏi: "Dân mạng rất hiếu kỳ, nhân viên phục vụ của Lẩu Cửu Hương có thật sự thu nhập hơn một vạn một tháng không?"
"Đúng là thật, nhưng không hoàn toàn!" Kỷ Quốc Hùng tỉ mỉ nói về chế độ lương của nhân viên phục vụ bình thường tại Lẩu Cửu Hương, cuối cùng tổng kết: "Vậy nên việc kiếm hơn một vạn một tháng chắc chắn có thể, nhưng không phải nhân viên phục vụ ở tiệm lẩu nào cũng kiếm được hơn một vạn một tháng, chỉ vào những dịp lễ lớn như mùng một tháng năm, mười một tháng mười, hoặc Tết Nguyên Đán, khi có thêm tiền làm thêm giờ và tiền chia lợi nhuận thì thu nhập hơn một vạn mới nhiều hơn một chút, những thời điểm khác lương của họ chỉ khoảng bảy ngàn, còn ở các huyện nhỏ vùng xa, thì lương thấp hơn chút vì lợi nhuận ở đó ít, lương cơ bản sẽ thấp hơn!"
Trần Tiêu nói thêm: "Nghe nói còn được nghỉ hai ngày cuối tuần, bao ăn bao ở và có bảo hiểm xã hội!"
Kỷ Quốc Hùng gật đầu: "Đúng!"
Trần Tiêu cười nói: "Tôi thấy ở đài truyền hình chúng tôi cũng có người muốn sang làm nhân viên phục vụ bên chỗ anh đấy!"
Cô thật sự nói thật, không phải ai làm ở đài truyền hình cũng có biên chế.
Còn về thu nhập hàng tháng, nhiều người còn không bằng nhân viên phục vụ của Lẩu Cửu Hương!
Kỷ Quốc Hùng nói: "Chỗ chúng tôi phải sàng lọc và đào tạo nhân viên rất kỹ càng!"
Trong phòng phát sóng trực tiếp, đám dân mạng ai nấy đều choáng váng:
"Tôi cũng muốn đến Cửu Hương làm nhân viên phục vụ!"
"Nhân viên phục vụ cũng có hoa hồng chia từ lợi nhuận cửa hàng, thật sự là quá có tâm!"
"Bao giờ mới mở chi nhánh ở chỗ tôi vậy! Tôi cũng muốn đăng ký làm nhân viên phục vụ!"
"Quá ghen tị, lương gấp ba ngày nghỉ lễ, tôi từ trước đến giờ chưa từng thấy tiền làm thêm giờ luôn đó!"
"Tôi khóc đây, tôi là làm một ngày nghỉ một ngày!"
"Tôi còn chưa có ngày nghỉ nào trong một tháng, mà lương thì không bằng nhân viên người ta!"
"Ha ha... Nhà máy của tôi hai tháng rồi không trả lương, có ai thảm hơn tôi không?"
"Tôi có thể nói là tôi đến Thâm Thị làm công, nhưng đủ các loại phúc lợi đãi ngộ cũng không bằng nhân viên phục vụ trong nước sao? Tôi còn không có bảo hiểm xã hội, tiền lương còn không bằng người ta, đãi ngộ cũng không bằng..."
"Tôi cũng vậy!"
"Còn được bao ăn bao ở nữa... Tôi ở Thượng Hải làm kiếm tiền mà chỉ có thể tiêu ở Thượng Hải thôi, đừng hòng mang tiền về nhà!"...
Trần Tiêu cảm thán nói: "Lẩu Cửu Hương đúng là doanh nghiệp có tâm đó... Đúng như siêu thị Đông Lai!"
"Điểm này thì tôi không dám đồng ý!"
Trần Tiêu ngạc nhiên nhìn Kỷ Quốc Hùng đi ngược lại với cô.
Kỷ Quốc Hùng tiếp tục nói: "Cửu Hương chúng tôi thua xa siêu thị Đông Lai về mọi mặt, rất nhiều phúc lợi và hệ thống của nhân viên vẫn chưa được hoàn thiện, còn kém xa siêu thị Đông Lai!"
"Ví dụ như nhân viên phục vụ của chúng tôi vẫn phải làm việc liên tục cả ngày, từ mười giờ sáng đến mười giờ tối, mười một giờ, thậm chí mười hai giờ đêm... Một ngày phải hơn mười tiếng!"
"Họ đứng suốt cả ngày để chào đón và phục vụ khách hàng, thực sự rất vất vả!" Kỷ Quốc Hùng hít sâu một hơi nói: "Vì vậy mà Lẩu Cửu Hương chưa xứng với danh hiệu doanh nghiệp có tâm, vì thực lực và khả năng của công ty còn hạn chế, vẫn còn nhiều điều cần phải cải thiện... Nhưng chúng tôi sẽ cố gắng theo hướng đó!"
Đối mặt với sự khiêm tốn và thành khẩn của Kỷ Quốc Hùng, nhiều dân mạng không những không góp ý với Kỷ Quốc Hùng mà ngược lại còn bắt đầu ủng hộ ông ta:
"Tôi tin ông Kỷ!"
"Nhìn một người đừng chỉ nghe những gì họ nói, mà hãy xem những gì họ làm, ông Kỷ đã làm rất tốt rồi!"
"Tôi cũng cảm thấy Cửu Hương làm tốt lắm rồi!"
"Chắc chắn rồi, dù sao nhân viên phục vụ cũng nhận được đãi ngộ hàng đầu ngành, còn có chia lợi nhuận hoa hồng nữa, đương nhiên cũng sẽ đồng cam cộng khổ với công ty, công ty làm ăn được thì nghĩ đến chia tiền cho nhân viên, công ty thua lỗ thì đãi ngộ của nhân viên giảm xuống, nhân viên chắc chắn sẽ chấp nhận!"
"Ngành ăn uống bây giờ đang khó khăn, nhiều cửa hàng còn đóng cửa, ông Kỷ đã rất cố gắng!"
"Hãy nghĩ đến bảng báo cáo doanh thu lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục tỷ của Oa Để Lao kìa... Chúng ta không cần phải quá khắt khe với Cửu Hương, họ đã cố hết sức để đãi ngộ nhân viên rồi!"
"Đúng đúng đúng! Lẩu Cửu Hương kiếm được ít hơn Oa Để Lao rất nhiều mà vẫn có thể đối đãi tốt với nhân viên như vậy, đã là quá khó khăn rồi!"
"Có tâm hơn Oa Để Lao nhiều!"
"Cứ duy trì như bây giờ là tốt lắm rồi, Lẩu Cửu Hương đừng để bị sụp đổ, tiếp tục cố gắng, phấn đấu trở thành gã khổng lồ ngành ăn uống tiếp theo!"
"Đúng đúng đúng! Cửu Hương vẫn cần phải có lợi nhuận!"
"Doanh nghiệp như Lẩu Cửu Hương mới nên kiếm tiền chứ!"...
Lôi Minh Uy và Trần Kiến Vân cùng nhau xem buổi phát sóng trực tiếp, cả hai đều nhìn nhau không nói nên lời.
"Việc đạo đức bắt cóc có vẻ là không được rồi... Tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến chúng ta!" Trần Kiến Vân khẽ nói, "Đến lúc đó, chắc chắn Lẩu Cửu Hương sẽ hướng dư luận, đổ lửa về phía chúng ta, mặt họ dày thế kia, chắc chắn sẽ làm ra chuyện này thôi!"
Lôi Minh Uy bất đắc dĩ gật đầu: "Đúng vậy đó!"
Hắn coi như là đã hiểu, vì sao Kỷ Quốc Hùng lại tôn sùng Oa Để Lao đến thế.
Hóa ra là có ẩn ý ở chỗ này!
Bọn họ vừa tuyên truyền lợi nhuận của mình cao ngất ngưởng. . . Lẩu Cửu Hương mọi mặt đều thua kém xa Oa Để Lao, chỉ là một công ty nhỏ, dựa vào đâu mà lại yêu cầu người ta phân chia thêm lợi nhuận cho nhân viên?
Tại sao không phải là Oa Để Lao bọn họ làm gương sáng trong ngành chứ?
Một khi bọn họ dám xúi giục thổi phồng thì Lẩu Cửu Hương liền có thể dẫn lửa về phía bọn họ.
Rồi thông qua so sánh tiền lương phúc lợi để thấy được Lẩu Cửu Hương có tâm và đối đãi với công nhân tốt hơn!
Lôi Minh Uy hiểu rất rõ, Lẩu Cửu Hương có khả năng điều hướng dư luận!
Dù sao thì họ cũng đã từng nếm trải rồi!
Hắn không khỏi cảm thán nói: "Công ty Tinh Hỏa giải trí đứng sau Lẩu Cửu Hương mạnh thật!"
"Thực sự rất mạnh!"
Không chỉ Trần Kiến Vân mà các nhân viên bộ phận marketing, PR đều đồng loạt gật đầu.
Qua khoảng thời gian theo dõi gần đây, họ cũng phải thừa nhận thực lực tuyên truyền của Tinh Hỏa giải trí!
Lúc này, người dẫn chương trình Trần Tiêu cũng cười hỏi tiếp câu hỏi: "Có một số dân mạng tò mò, khi nào Lẩu Cửu Hương mới cho phép nhượng quyền vậy?"
"Lẩu Cửu Hương chúng tôi có lẽ sẽ không cho phép nhượng quyền!" Kỷ Quốc Hùng giải thích, "Chúng tôi đều mở cửa hàng trực thuộc, có người sẽ mua cổ phần của các chi nhánh nhưng vẫn do Lẩu Cửu Hương quản lý thống nhất."
"Vì sao không mở nhượng quyền?" Trần Tiêu nghi ngờ hỏi: "Như thế không phải có thể mở rộng quy mô trong thời gian ngắn sao, mở nhượng quyền không phải là kiếm tiền nhanh hơn sao?"
Kỷ Quốc Hùng gần như không cần suy nghĩ nhiều đã trả lời: "Để đảm bảo đãi ngộ cho nhân viên, đảm bảo chất lượng dịch vụ, đảm bảo chất lượng nguyên liệu nấu ăn... Một khi mở nhượng quyền, chúng tôi sẽ khó quản lý trực tiếp!"
Lời nói của Kỷ Quốc Hùng gần như đã nhận được sự nhất trí khen ngợi của dân mạng!
"Nhìn là biết, ông Kỷ không phải là loại ông chủ chỉ biết đến lợi ích trước mắt!"
"Không giống với mấy công ty làm ăn chộp giật, chỉ biết cắt cổ những người nhượng quyền!"
"Tôi rất muốn được nhượng quyền nha! Làm ơn ông Kỷ mở nhượng quyền đi! Tôi muốn một suất nhượng quyền!"
"Làm thế nào để có thể mua cổ phần đây? Tôi muốn mua cổ phần, cổ phần chi nhánh ấy!"...
Trần Tiêu như ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tôi thấy Lẩu Cửu Hương đang có sức nóng lớn thế này, nếu như mở nhượng quyền, mở rộng quy mô ra thì có thể lên sàn đầu tư, như vậy chẳng phải phát triển tốt hơn sao?"
"Nếu công ty chúng tôi lên sàn thì phải đảm bảo lợi nhuận mỗi năm, phải ổn định giá cổ phiếu, phải chịu trách nhiệm với nhà đầu tư, là những người chơi cổ phiếu!" Kỷ Quốc Hùng bất đắc dĩ nói, "Trong một thời gian ngắn có được nguồn tài chính lớn thì công ty có thể phát triển nhanh chóng, nhưng tôi không thích doanh nghiệp phát triển quá nhanh, như vậy việc quản lý sẽ rất khó khăn, sẽ khiến tôi cảm thấy bất ổn, tôi mong Lẩu Cửu Hương có thể từng bước chậm rãi đi lên!"
"Cho nên việc có lên sàn hay không đối với Lẩu Cửu Hương không quan trọng. . . Trước đây, một vài nhà đầu tư cũng muốn đầu tư cho chúng tôi, muốn giúp chúng tôi đưa công ty lên sàn nhưng đều bị chúng tôi từ chối. . . Hơn nữa tôi cũng sợ họ yêu cầu Cửu Hương giảm chi phí tăng hiệu quả, như vậy thì công nhân của chúng tôi cũng không dễ dàng!"
Nói đến đây, Kỷ Quốc Hùng còn ung dung thản nhiên cười.
Nhưng bình luận trong buổi phát sóng trực tiếp thì lại bùng nổ:
"Giảm chi phí tăng hiệu quả... Tôi cũng đang bị ép giảm chi phí tăng hiệu quả đây!"
"Ông Kỷ thật sự quá vững, cơ hội kiếm tiền lớn khi mở nhượng quyền cũng không cần!"
"Thật đó, ông Kỷ mở nhượng quyền đi! Tôi có thể nộp 10 vạn phí nhượng quyền... 30 vạn cũng được, tôi cũng có thể đảm bảo phúc lợi đãi ngộ của nhân viên, cầu xin anh đó, tôi chỉ muốn hợp tác với anh thôi!"
"Tôi thích nhất những người như ông Kỷ không thông đồng làm bậy với các nhà tư bản!"
"Nói thì hay thế thôi, biết đâu ngày nào đó lại mở nhượng quyền, có khi lại lên sàn luôn ấy chứ!"
"Mở nhượng quyền đi mà! Tiền của tôi trong túi nó cứ nhảy nhót kìa! Tôi muốn theo ông Kỷ lăn lộn!"
"Có những công ty rõ ràng lợi nhuận cao đến bất thường mà lại còn giảm biên chế mỗi ngày, ông Kỷ mới là người có tâm!"
"Tôi biết ngay là ông Kỷ không giống những cái đồ yêu ma quỷ quái kia, bọn yêu ma quỷ quái kia chỉ biết làm lớn quy mô, đầu tư rót vốn rồi lên sàn cắt rau hẹ... Ông Kỷ mới thật sự là đang muốn làm kinh doanh, đây mới thật sự là doanh nhân!"
"Cho nên những công ty tốt đều không lên sàn à?"
"Ông Kỷ ơi, mau lên sàn đi! Cổ phiếu ung thư đang cần ông đến cứu chữa đấy, chỉ cần các ông lên sàn thì chắc chắn tôi sẽ mua!"...
Mặc dù vẫn còn một số dân mạng nói ngược lại, không quá tin tưởng Kỷ Quốc Hùng.
Nhưng rất nhanh đã bị nhấn chìm bởi những lời ca tụng và khen ngợi Kỷ Quốc Hùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận