Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 262: Tinh hỏa truyền thông hạch tâm sức cạnh tranh không phải cái gì võng hồng! Đông thành địa sản!

"Chương 262: Tinh hỏa truyền thông, sức cạnh tranh cốt lõi không phải mấy cái hot girl mạng! Đông Thành địa sản!"
"Cô nương xinh đẹp? Thôi đi!" Điền Hán Hùng tỏ ra hơi dị ứng với cô nương xinh đẹp.
Tô Dương nghiêng đầu hỏi: "Thích người cần kiệm, biết quán xuyến việc nhà?"
"Coi như vậy đi!" Điền Hán Hùng gật đầu, "Ta không thích kiểu gì cũng muốn quản, nhiều cô gái ở đây có chút... ngươi hiểu đấy!"
Tô Dương tiện tay gửi cho Điền Hán Hùng một bảng tính điện tử: "Vậy ngươi cứ điền vào cái này, đến lúc đó ta tìm người giúp ngươi sắp xếp."
"Được thôi!" Điền Hán Hùng cũng không tiện từ chối ý tốt của Tô Dương, dù sao cái này cũng đâu có mất tiền.
Tới lúc ăn tối, Tô Dương thấy Điền Hán Hùng đã điền xong bảng thông tin tìm bạn trăm năm gửi tới wechat của hắn.
Tô Dương nhìn thoáng qua, cảm thấy Điền Hán Hùng không tệ, lương một năm ba mươi vạn trở lên.
"Ngươi đang nhìn cái gì?" Trần Lỵ ngồi xuống cạnh Tô Dương, liếc mắt nhìn bảng biểu, rồi liền chẳng buồn quan tâm nữa, "Hồ sơ của Điền Hán Hùng?"
"Ta định giới thiệu bạn gái cho hắn!"
Trần Lỵ không nhịn được cười nói: "Ngươi còn quản chuyện này nữa à?"
"Mỹ Gia gia chính sắp triển khai dịch vụ mai mối rồi!"
"Mại mối đen hả?"
"Đừng nghĩ vậy chứ!" Tô Dương cũng cười, "Ta còn chưa tới mức đen tối vậy đâu!"
Tô Dương sẽ hỗ trợ bất cứ việc gì mà Mỹ Gia muốn làm trong lĩnh vực gia chính.
Có thêm dịch vụ mai mối chẳng phải là sẽ tuyển thêm được một nhóm nhân viên nữa sao? Nếu thật sự không có khách, hắn sẽ giới thiệu cho những nhân viên nội bộ công ty muốn kết hôn!
"Chọn cho Điền Hán Hùng người nào tốt chút đi!" Trần Lỵ nghĩ ngợi nói, "Chọn người ở nơi khác, thử mấy nữ sinh viên đại học mới ra trường xem sao!"
"Sao không chọn người cùng tuổi?"
Trần Lỵ cười nói: "Người cùng tuổi khó bề làm lắm!"
Tô Dương mở bảng nhân viên công ty, trước tiên loại bỏ những người có thiện cảm với công ty dưới tám mươi, sau đó lại chọn ra nhân viên nữ, rồi lại chọn những nhân viên nữ chưa kết hôn… Cuối cùng khóa lại những người có trình độ chính quy trở lên.
Rất nhanh hắn đã chọn ra được gần hai trăm cô gái trẻ!
Trong số những cô gái này, có huấn luyện viên thể hình, có người làm blogger truyền thông, cũng có cả quản lý cấp dưới, nhân viên bình thường.
Trong đó, bên bộ phận tài vụ, blogger truyền thông tập trung một nhóm!
Nguồn lực liền vô cùng... dồi dào!
Tô Dương muốn giúp Điền Hán Hùng giới thiệu đối tượng, đương nhiên là có tính toán của mình.
Hắn tương đối đánh giá cao Điền Hán Hùng, người này có năng lực, lại có mối quan hệ rộng! Vị trí của anh ta cũng khá hữu ích, Tô Dương muốn lôi kéo một chút! Nhưng người này lại khá nguyên tắc, nên hắn mới tính đi đường khác! Hắn cũng không phải muốn làm loạn, chỉ là muốn phát triển thêm ở một số kênh thông tin. Cơ sở của hắn còn quá non mỏng! Mà còn hắn thấy Điền Hán Hùng không kém, nếu chịu hợp tác lâu dài với mình, thì chắc chắn không thiếu việc. Nếu nữ nhân viên của mình thật sự gả cho Điền Hán Hùng, cũng không đến nỗi chịu thiệt thòi!
Đương nhiên, chuyện này hắn sẽ không ra mặt, mà để Mỹ Gia gia chính đứng ra! Để ông chủ giới thiệu đối tượng cho nhân viên, sẽ tạo áp lực không nhỏ cho người ta. Còn chuyện đôi bên có hợp nhau không, Tô Dương khẳng định là không có vấn đề. Vì hắn đã dùng thử thương nghiệp suy diễn rồi, đến lúc đó hắn có thể thấy được độ phù hợp của hai người! Nếu hắn mua lại được trường cao đẳng… Thực ra sẽ gia tăng một vài công năng của hệ thống!
Ngày hôm sau, Du Tư Ảnh nói với Đào Trí Đa rằng nếu bồi thường đủ phí vi phạm hợp đồng, công ty sẽ đồng ý cho anh ta đi.
Tô Dương cũng gặp mặt Đào Trí Đa, Đào Trí Đa rất xấu hổ.
Nhưng Tô Dương lại lên tiếng an ủi: "Đào Trí Đa, sau khi về nhà ngươi cũng phải cố gắng phát triển, sau này công ty của ta nếu có mở rộng nghiệp vụ mà tìm đến ngươi, ngươi phải giảm giá cho ta đấy!"
Có lẽ đã trải qua quá nhiều chuyện tương tự, nên Tô Dương cũng rất bình tĩnh. Không có Đào Trí Đa, hắn lại bồi dưỡng một người khác là được.
Đào Trí Đa: "Được rồi, chắc chắn ta sẽ giảm giá mạnh cho ông chủ! Thậm chí ta không lấy tiền cũng được!"
Sau đó Tinh Hỏa truyền thông và văn linh truyền thông cũng đàm phán vô cùng thuận lợi. 700 vạn tiền phí bồi thường vi phạm hợp đồng nhanh chóng được chuyển vào tài khoản của Tinh Hỏa truyền thông, Tinh Hỏa truyền thông cũng bàn giao các tài khoản trên nền tảng của Đào Trí Đa cho đối phương.
Biết tin Đào Trí Đa muốn rời đi, Cung Tử Hào là người đầu tiên đến văn phòng Tô Dương.
"Ông chủ, anh không sao chứ?"
"Không sao cả!"
"Thằng chó Đào Trí Đa kia..."
"Đừng nói nữa!" Tô Dương ngắt lời Cung Tử Hào, "Đi làm chỗ khác là chuyện bình thường, có ai làm mãi ở một công ty đâu..."
Cung Tử Hào vội vàng nói: "Ông chủ, tôi có thể làm ở Tinh Hỏa truyền thông đến chết!"
Thấy độ trung thành của Cung Tử Hào vượt quá 95, Tô Dương cười híp mắt hỏi: "Nếu không trả lương cho cậu thì sao?"
"Ây..."
Cung Tử Hào người đơ luôn.
"Về làm việc đi!"
"Vâng!"
Tiếp đó, lại có mấy người thuộc nhóm hot girl mạng thân thiết với Tô Dương tới an ủi Tô Dương, nhưng đều bị Tô Dương khuyên giải.
Ra khỏi văn phòng của Tô Dương, Hạ Tĩnh Thư nói nhỏ với Đoàn Hồng Vũ: "Ông chủ hình như rất bình tĩnh, tôi tưởng anh ấy sẽ khó chịu lắm chứ!"
Đoàn Hồng Vũ vuốt cằm cười nói: "Chủ yếu là công ty chúng ta khác với những mcn khác thôi!"
Hạ Tĩnh Thư nghi hoặc: "Khác chỗ nào?"
"Công ty chúng ta rất giỏi ấp hot girl mạng mà! Rất nhiều công ty mcn khác chỉ có một hoặc vài người nổi bật, nhưng công ty ta lại có nhiều hot girl mạng phân hóa rất mạnh, cho dù Giang Diễm cũng không thể thật sự vượt quá những hot girl mạng khác quá nhiều, Đào Trí Đa đi thực tế không ảnh hưởng quá lớn đến công ty!"
Đoàn Hồng Vũ tiếp tục giải thích: "Sức cạnh tranh cốt lõi của công ty chúng ta thực ra là con mắt nhìn người tốt của ông chủ và một đội ngũ nhân viên vô cùng chuyên nghiệp, mất một Đào Trí Đa thì lại bồi dưỡng người khác là được… Đừng quên ông chủ còn ký được một người chuyên về định giá và đánh giá dữ liệu, chỉ là hiện tại không được chú ý cho lắm thôi!"
Hạ Tĩnh Thư cảm thán nói: "Ông chủ thật là giỏi!"
"Chắc chắn rồi!"
Điểm này Đoàn Hồng Vũ hoàn toàn thừa nhận. Sau nhiều năm lăn lộn trong xã hội, Đoàn Hồng Vũ cũng gặp không ít ông chủ.
Nhưng Tô Dương chắc chắn là người đặc biệt nhất!
Hạ Tĩnh Thư nhỏ giọng hỏi: "Anh muốn đi không?"
Đoàn Hồng Vũ lắc đầu: "Tôi rất thích chỗ này… còn cô?"
Hạ Tĩnh Thư cười nói: "Tôi thích nhịp điệu ở đây!"
"Ấy khoan, cô đi đâu đấy?" Đoàn Hồng Vũ nghi ngờ hỏi, "Văn phòng đâu có ở bên kia!"
"Tôi tan làm!"
Đoàn Hồng Vũ nhìn đồng hồ, ba giờ rưỡi! Người phụ nữ này... có phải quá rảnh rỗi rồi không? Có nên bảo ông chủ giao thêm việc cho cô ta không nhỉ. Ví dụ như giao cho cô ta phụ trách một đội giống như Lý Hạng chẳng hạn?
Đến giờ tan làm, Tô Dương nhận được điện thoại của Hà Chí Hằng, nói là cả nhà nội lẫn ngoại đều đã được hắn giải quyết, trưa ngày mai hắn sẽ trở về.
"Sao cậu không chơi thêm mấy hôm?" Tô Dương nghi ngờ hỏi.
"Không muốn ở nhà nữa..."
"Được thôi!" Tô Dương nghĩ một chút hỏi, "Cậu có nói với mẹ cậu chuyện cậu có bạn gái chưa?"
"Còn chưa! Anh họ à, anh đừng có nói nhé, nói ra mẹ tôi đoán chừng sẽ tạo áp lực cho tôi đấy!" Hà Chí Hằng thấp giọng nói, "Không hiểu sao, mỗi lần gặp mẹ tôi, tâm trạng tôi liền hơi không kiểm soát được…"
"Được thôi!" Tô Dương nghĩ ngợi nói: "Nhưng mà cậu tạm thời đừng đi vội, ở lại hai ngày nữa!"
"Sao vậy?"
"Bố mẹ tôi muốn đi du lịch, ta sẽ phái mấy người đáng tin dẫn bọn họ đi!"
"Được thôi!" Hà Chí Hằng đồng ý nói, "Vậy ta chưa đi vội."
Cúp điện thoại của Hà Chí Hằng, Tô Dương lại lần lượt nhận được điện thoại của họ hàng bên nhà cha. Nhận được điện thoại của anh họ, Tô Dương nói biết anh ta không dễ dàng, nói là số cổ phần này cho các bậc trưởng bối hiếu kính, tiện thể giúp anh ta giảm bớt áp lực. Anh họ của hắn cũng nói rất nhiều, nói đến cuối giọng anh ta hơi nghẹn ngào.
Đến khi nhận được điện thoại của cô út, cô út vẫn có chút tiếc nuối. Tô Dương liền khuyên cô thoải mái tinh thần, ai cũng có phần, không thể thiếu cô được! Sau đó giọng cô út của hắn cũng có chút nghẹn ngào... Tô Dương biết đại khái vì sao cô út lại như vậy, nhưng chuyện đó thuộc về đời trước. Hắn không tiện nói gì cả!
Rời khỏi Tinh Hỏa truyền thông, Tô Dương hỏi Phùng Hoa về công tác chuẩn bị cho chuyến du lịch của bố mẹ.
"Trang Khải Bình và Trần Tranh đều đã chuẩn bị xong rồi!" Phùng Hoa nói nhỏ, "Hướng dẫn viên và xe RV cũng xong rồi!"
Trang Khải Bình và Trần Tranh đều là chiến hữu của Phùng Hoa, cũng đã có gia đình. Khi Tô Dương tuyển người ồ ạt, Phùng Hoa liền đề cử bảy người chiến hữu cũ tham gia Cửu Hương thực phẩm, phụ trách bảo an công xưởng. Tô Dương lúc đó điểm mặt Trang Khải Bình và Trần Tranh, chủ yếu là vì lòng trung thành của họ với công ty đều đạt tới 90, nhân phẩm cũng không tệ. Lần "đi công tác" này bọn họ sẽ xin nghỉ ở Cửu Hương thực phẩm, chi phí sẽ do Tô Dương chi trả!
"Vậy thì để bọn họ ngày mai qua đi!" Tô Dương nghĩ ngợi nói, "Đi liên lạc với Hà Chí Hằng, ta sẽ gửi số điện thoại cho cậu!"
"Vâng!"
Tầm mùng mười, bố mẹ Tô Dương đã bắt đầu chuyến du lịch.
Điền Hán Hùng mời Tô Dương đến một quán bar cao cấp gặp tổng giám sát tài vụ của Đông Thành địa sản.
Điền Hán Hùng nói, phần lớn các chủ thầu đều thích mấy quán xá kiểu này, hôm nay mời vị này cũng là vì thế! Cái này gọi là hợp ý, chi phí đương nhiên là do Tô Dương chi trả!
Chín giờ tối, tổng giám sát tài vụ của Đông Thành địa sản Lưu Kiến Đạt đến phòng riêng đúng giờ, không đến muộn.
Lưu Kiến Đạt hơn năm mươi tuổi, vóc dáng được chăm chút khá tốt, hơi hói đầu, nhưng trông bóng bẩy đầy đặn.
Sau khi được Điền Hán Hùng giới thiệu, hai bên hơi chào hỏi qua loa. Dù Tô Dương nhìn có vẻ trẻ tuổi, nhưng Lưu Kiến Đạt cũng không xem thường hắn. Khi Điền Hán Hùng mời Lưu Kiến Đạt cũng đã tiết lộ một chút về lai lịch của Tô Dương. Bằng không người ta cũng chưa chắc chịu đến!
Sau đó, Điền Hán Hùng quen đường gọi quản lý đến tìm các cô gái đến tiếp rượu. Các cô gái này mặc sườn xám xẻ tà cao, vóc dáng ai cũng được. Cộng thêm ánh đèn mờ ảo trong phòng riêng, nhan sắc của họ lại càng tăng lên một bậc!
Rất nhanh Tô Dương chú ý tới một cô gái có dung mạo ít nhất cũng phải chín mươi điểm, hắn chỉ vào cô gái kia cười nói: "Tổng giám đốc Lưu, tôi thấy cô ấy không tệ!" Về phần vì sao xinh đẹp thế lại đi làm ở quán bar thì điều này ít thấy thật, nhưng trước đây khi giao tiếp xã hội ở Sơn Thành Tô Dương cũng từng gặp một người như thế.
Có vài cô gái có thể đánh nát một ván bài đẹp! Sắc đẹp và thứ khác cộng thêm đều là bom tấn, nhưng nếu chỉ có một mình nó thì rất có thể thua thảm...
Lưu Kiến Đạt lắc đầu: "Tô đổng, nếu cậu thích thì có thể để cô ấy rót rượu cho cậu. . . Tôi thấy cô gái kia tương đối đáng yêu!" Hắn chỉ vào một cô gái có vẻ ngoài tầm tám mươi điểm, vẻ mặt dễ tạo cảm giác thân thiện. Cô gái kia cũng tươi cười rạng rỡ, trông có vẻ lạc quan, cởi mở.
"À!" Tô Dương hơi nghi hoặc.
"Có lẽ kinh nghiệm của Tô đổng còn chưa đủ phong phú!" Lưu Kiến Đạt cười giải thích: "Mấy cô quá đẹp thường không dễ tiếp cận, có người còn hay giở thói làm bộ!"
"Thụ giáo!" Hắn nhớ lại mấy cô gái rót rượu mình đã từng gặp trước đây, ai nấy đều thật là sống động, chẳng ai khó chịu với hắn cả!
Lưu Kiến Đạt lại cười nói: "Nhưng với Tô đổng thì chắc là cô ấy không từ chối đâu... Không giống mấy ông già như tôi đây, toàn bị ghét bỏ!"
Điền Hán Hùng cười ha hả nói: "Tổng giám đốc Lưu khiêm tốn quá, dựa theo tiêu chuẩn bây giờ, anh vẫn đang vào độ tuổi tráng niên mà!"
Sau khi đã chọn được người tiếp rượu, ba người vừa uống vừa trò chuyện, nhưng chưa vào đề chính.
Cô gái xinh đẹp nhất ngồi cạnh Tô Dương, Điền Hán Hùng rót rượu cho cô, nhưng Tô Dương không để ý mấy. Trái lại Lưu Kiến Đạt nhìn người rất chuẩn, cô gái do ông ta chọn khá là hoạt ngôn, mồm mép rất lưu loát, rất biết cách giao tiếp. Bầu không khí đều được cô làm cho nóng lên!
Đối diện với người đẹp bên cạnh, Điền Hán Hùng cũng chỉ giữ phép lịch sự. Lưu Kiến Đạt cũng không động tay động chân với các cô gái, mà lại chuyển sang hàn huyên về sản nghiệp của Tô Dương, còn khen món lẩu Cửu Hương ngon!
Bạn cần đăng nhập để bình luận