Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 271: Sơn thành từ châu! Vị đẹp tốt nhà ăn sinh ý! Đại lão bản vòng bằng hữu là dạng gì ?

Chương 271: Thành phố miền núi Từ Châu! Món ngon nhà hàng làm ăn phát đạt! Vòng bạn bè của ông chủ lớn là như thế nào?
Trong phòng họp ở Từ Châu, Trần Tuệ Tuệ và các cô gái trẻ khác đều kinh ngạc nhìn Tô Dương.
"Chào mọi người, ta xin tự giới thiệu trước nhé!"
Ngay khi nghe thấy giọng nói của Tô Dương, mắt của Từ Châu liền sáng lên. Giọng của Tô Dương trong trẻo, tốc độ nói không nhanh không chậm, ngữ điệu trầm bổng du dương. Nó không giống với kiểu giọng cố tình tạo ra như giọng “bọt khí”, giọng ông chú hay giọng đọc phát thanh trên mạng. Đó chỉ là một giọng điệu hết sức bình thường. Nhưng nghe giọng rất rõ ràng và dễ chịu, rất dễ dàng để người nghe cảm nhận được cảm xúc được truyền tải, cảm nhận được sự tự tin và sức mạnh của người nói!
Từ Châu rất thích trai đẹp, lại càng thích trai đẹp có giọng nói dễ nghe! Tất nhiên, những trai đẹp này cô đều đã tiếp xúc qua. Nhưng bây giờ cô đột nhiên phát hiện, so với vị chủ tịch Tô Dương này, những cái gọi là trai đẹp kia thật sự là không xứng để xách giày... Toàn là những công tử bột, hoàn toàn không có nội hàm!
Từ Châu có thể cảm nhận được từ Tô Dương khí thế uy nghiêm và sự bình tĩnh tự tin như cha cô! Hơn nữa, Tô Dương càng trẻ, càng có sức sống, càng có mị lực! Càng có dã tâm, càng quyết tâm tiến thủ, lại càng thu hút người khác! Cứ như một mặt trời nóng bỏng từ từ mọc lên! Còn cha cô, bây giờ đã hơn sáu mươi tuổi, đã già...
Tô Dương vẫn đang nói chuyện, tất cả mọi người trong phòng họp đều nghiêm túc lắng nghe. Không chỉ nhân viên của Cửu Hương ẩm thực chăm chú nghe, mà ngay cả các cổ đông cũng rất tập trung! Sau khi tự giới thiệu, Tô Dương một lần nữa nhấn mạnh về lý niệm quản lý và văn hóa doanh nghiệp của Cửu Hương ẩm thực, đồng thời nói qua về những thành tích xuất sắc mà chuỗi cửa hàng lẩu Cửu Hương và Vị Mỹ Giai đã đạt được ở Dung Thành. Anh nói cho bọn họ biết, đi theo lẩu Cửu Hương thì tiền đồ chắc chắn sẽ tươi sáng!
Sau khi nghe những lời này, các cổ đông mới càng thêm tự tin. Một số người còn để ý đến cả Vị Mỹ Giai! Tô Dương cũng nói cho họ biết rằng họ đều rất ưu tú. Họ đã phải trải qua quá trình tuyển chọn kỹ càng của Cửu Hương ẩm thực mới đi đến bước này. Cuối cùng, Tô Dương bày tỏ sự hoan nghênh đối với các cổ đông mới gia nhập vào đại lý lẩu Cửu Hương. Anh hy vọng mọi người có thể hợp tác vui vẻ, cùng nhau có lợi trong thời gian sắp tới!
Sau khi Tô Dương kết thúc phần phát biểu của mình, đến lượt Quách Phóng nói.
Từ Châu nhìn Tô Dương, nhỏ giọng nói: "Vị này mà không đi làm minh tinh thì thật đáng tiếc!"
Trần Tuệ Tuệ cũng nhỏ giọng nói: "Tôi cảm thấy anh ấy mà đi bán hàng đa cấp cũng sẽ có tương lai!"
Sau khi nói xong, công ty tổ chức một buổi liên hoan bình thường. Quách Phóng sắp xếp các cổ đông ở Sơn Thành ngồi cùng bàn với Tô Dương. Mục đích chính của lần này là để hai bên giao lưu, làm thân với nhau một chút. Tô Dương hơi bỏ vẻ kiêu ngạo, nâng ly chúc rượu với họ, khiến họ có chút được sủng ái mà lo sợ!
Thực ra, một nửa số người đồng ý trở thành cổ đông chi nhánh lẩu Cửu Hương không có bối cảnh gì quá mạnh mẽ. Họ chỉ có sức ảnh hưởng ở địa phương, hoặc là có người thân làm ở vị trí tương đối quan trọng, bản thân tài nguyên không tính là quá dồi dào. Ra khỏi phạm vi địa phương, họ thực sự không tính là nhân vật gì cả! Nếu không, họ đã không coi trọng việc kinh doanh quán lẩu.
Kinh doanh quán lẩu có kiếm được tiền không? Thực sự là có kiếm được tiền! Nhưng ai cũng thấy, đây không phải là lĩnh vực kiếm được nhiều tiền! Chẳng qua họ chỉ cần có thể đảm bảo chi nhánh vận hành trơn tru, lại hỗ trợ và tạo một chút thuận lợi cho Cửu Hương ẩm thực ở địa phương như vậy là đủ rồi. Tô Dương vốn dĩ không muốn đưa vào thế lực nào quá mạnh! Người ta vừa ra tay, chắc chắn sẽ để mắt tới cổ phần của Cửu Hương ẩm thực chứ không phải cổ phần chi nhánh.
Đương nhiên, vì mối quan hệ của Tô Dương, lợi nhuận của Cửu Hương ẩm thực thực sự không cao. Lại còn đang gánh trên vai khoản vay lớn của ngân hàng! Những người có bối cảnh tư bản hùng mạnh hiện tại còn chưa thèm ngó ngàng đến Cửu Hương ẩm thực. Dù sao thì họ cũng đang tập trung vào bất động sản, internet, công nghệ cao, đầu tư tài chính, khoáng sản, năng lượng,...!
Từ Châu uống một chút rượu, lá gan liền lớn hơn một chút: "Tô chủ tịch, món ăn của Vị Mỹ Giai có ngon không?"
Tên của từng nhân viên, Tô Dương đều đã ghi lại, thông tin của Từ Châu đương nhiên anh cũng biết. Vì vậy anh cười nói: "Hương vị chắc chắn không thể so sánh với đầu bếp của khách sạn, nhưng chắc chắn ngon hơn các quán ăn nhanh kiểu Trung Quốc bình thường!"
"Giống như lẩu Cửu Hương vậy sao?"
"Đúng!"
"Vị Mỹ Giai các anh còn làm cả nhà ăn doanh nghiệp à?"
"Đương nhiên!" Tô Dương vừa rồi cũng đề cập qua, Vị Mỹ Giai có nhận thầu cả dịch vụ nhà ăn! Mặc dù hiện tại mới chỉ nhận thầu nhà ăn của một nhà máy. Nhưng vì nhà ăn của Vị Mỹ Giai đồ ăn khá ngon, nên ở toàn bộ khu công nghiệp thực phẩm đều có chút danh tiếng. Thậm chí có một vài nhà máy thực phẩm cỡ nhỏ bên trong khu công nghiệp đã hỏi Đàm Dương Hoành của Cửu Hương thực phẩm, có thể để nhân viên của họ ăn ở Vị Mỹ Giai hay không.
Hiện tại, nhà máy nhỏ tuyển dụng nhân viên không hề dễ, những nhà máy không bao ăn ở sẽ không thu hút được nhân viên. Vấn đề nhà ở thì tương đối dễ giải quyết, thuê ở gần là được. Nhưng xây nhà ăn đối với nhà máy thực phẩm nhỏ mà nói gánh nặng vẫn là rất lớn, chi bằng đến ăn ở nhà ăn khác còn hơn! Hiện tại, Vị Mỹ Giai đang bàn bạc với những người phụ trách của các nhà máy thực phẩm cỡ nhỏ đó.
Chờ đến khi Tô Dương mua lại được Yên Hồ chức giáo, nhà ăn của trường học kia chắc chắn sẽ là của Vị Mỹ Giai! Từ Châu lén lút nhìn Tô Dương một cái: "Vậy chúng ta có thể hợp tác thêm một chút không?"
"Hợp tác như thế nào?"
"Cha tôi có một nhà máy, nghe nói đồ ăn ở nhà ăn rất khó nuốt!" Từ Châu vừa cười vừa nói, "Nếu như giá cả của Vị Mỹ Giai hợp lý, tôi cảm thấy có thể hợp tác một chút."
"Vậy cái nhà ăn kia có quan hệ à?"
Từ Châu khẳng khái nói: "Không có gì, có tôi ở đây!"
"Bao nhiêu công nhân?"
"Gần hai ngàn người thì phải!"
"Vậy thì tốt rồi!" Tô Dương gật đầu. Hai ngàn công nhân tuy không thể so với những ông lớn đầu ngành, nhưng cũng tuyệt đối tính là nhà máy lớn. Phương diện kỹ thuật phát triển của Sơn Thành khá tốt! Vì vậy, Tô Dương cũng rất coi trọng sự phát triển của Vị Mỹ Giai ở đây.
Hai ngàn công nhân, dù mỗi người một ngày chi 50 tệ, cũng là doanh thu 100.000 tệ. Một tháng sẽ là 3 triệu tệ doanh thu, dù chỉ có 10% lợi nhuận ròng thì mỗi tháng cũng là 300.000 tệ! Bên cung ứng nguyên liệu của Bạch Hải cũng sẽ được hưởng lợi theo! Nếu như nhà ăn làm ăn tốt, có lẽ cũng sẽ thu hút được các nhà máy khác tham gia.
Từ Châu nhỏ giọng nói: "Nếu như thành công, tôi muốn cổ phần của nhà ăn!"
Tô Dương cười nói: "Điều này rất hợp lý!"
Đối với các khu vực nhà ăn khép kín như trường học, nhà máy, chỉ cần chất lượng bình thường thì có thể kiếm bộn không lỗ! Chẳng qua không có quan hệ thì rất khó có được, nếu không sẽ phải gánh chịu phí vào cổng tương đối cao.
"Nhớ làm món của Vị Mỹ Giai thật ngon đấy" Từ Châu nhắc nhở, "Nếu không tôi cũng không tiện nói chuyện với cha tôi..."
"Tháng mười Vị Mỹ Giai sẽ mở cửa hàng ở Sơn Thành, đến lúc đó hoan nghênh đến nếm thử nhé!"
"Được!" Từ Châu hé miệng cười nói, "Vậy thì trao đổi phương thức liên lạc nhé?"
"Ừm!"
Sau khi lấy được thông tin liên lạc của Tô Dương, Từ Châu có chút hưng phấn.
Nghe thấy Tô Dương và Từ Châu trò chuyện, mấy cổ đông khác cũng bắt đầu có chút suy nghĩ... Mọi người đều nghiêm túc suy xét, xem có còn phương diện nào khác có thể hợp tác với Cửu Hương ẩm thực không.
Sau khi Tô Dương rời đi, Trần Tuệ Tuệ kéo tay Từ Châu nói: "Có phải là cậu có ý với cái vị Tô chủ tịch kia không?"
Từ Châu cười nói: "Chỉ là cảm thấy anh ấy rất ưu tú, muốn tiếp xúc một chút!"
Trần Tuệ Tuệ nhỏ giọng nói: "Nhưng mà người như Tô chủ tịch, có lẽ không thiếu phụ nữ đâu nhỉ?" Cô ấy nhìn rất rõ ràng, người như Tô Dương không phải là người mà cô có thể tiếp xúc được.
Từ Châu lướt xem vòng bạn bè của Tô Dương rồi nói: "Kệ hắn!"
"Để tao xem thử vòng bạn bè của đại lão bản là như thế nào!" Trần Tuệ Tuệ ghé sát vào xem thử rồi ngớ người ra, "Ây... Chào mừng mọi người đến với Mỹ Gia gia đang thông báo tuyển bảo mẫu? Cái quỷ gì đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận