Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 448: Chuẩn bị tham gia bên trong quan! Sao tân Lôi phức tạp tâm tình!

Chương 448: Chuẩn bị tham gia giải trong khu vực! Sao tân Lôi tâm tình phức tạp!
Thiên phú ba sao, dù là thiên phú về vận động, tuyệt đối cũng là ngàn dặm mới tìm được một!
Thiên phú bóng đá ba sao chỉ cần được huấn luyện đúng cách, hoàn toàn có thể trở thành trụ cột trong giải siêu cấp.
Tô Dương đã xem vài trận phát sóng trực tiếp các trận đấu quốc gia, rất nhiều cầu thủ chủ lực đều có thiên phú ba sao.
Hắn nhìn sang huấn luyện viên trưởng Trương Vân Trọng bên cạnh, hỏi: "Cầu thủ trẻ vừa rồi luyện sút gôn tên là gì?"
"Từ Hạo Lỗi!"
"Hình như đá không tệ đấy chứ!" Tô Dương vừa cười vừa nói, "Cảm giác không giống người mới tập, có chút kỹ thuật!"
"Trước đây nó từng học bóng đá ở trường, ta đã từng dạy nó một thời gian!" Trương Vân Trọng khẽ giải thích, "Sau này kinh tế gia đình nó gặp khó khăn nên phải chuyển trường, ta thấy nó không đá bóng thì có hơi lãng phí tài năng, nên đã thuyết phục phụ thân nó đưa con đến đây…"
"Ừm!"
"Đứa trẻ này các môn văn hóa bình thường, nhưng lại rất thích đá bóng, ta thấy chỉ cần nó cố gắng luyện tập thì nhất định có cơ hội được đá chuyên nghiệp!" Trương Vân Trọng thở dài nói, "Có lẽ là vì biết cơ hội kiếm được không dễ, từ khi đến đây nó luyện tập rất chăm chỉ."
"Tốt lắm!" Tô Dương gật đầu, sau đó nhìn sang cầu thủ trẻ vẫn đang tâng bóng, hỏi, "Còn cậu kia thì sao? Tôi thấy cảm giác bóng của cậu ấy rất tốt!"
Trương Vân Trọng có chút ngạc nhiên nhìn ông chủ của mình, cảm thấy ông chủ cũng không tệ nha! Mắt như mắt thần! Toàn bộ sân có hơn ba mươi cầu thủ trẻ đang luyện tập, vậy mà ông chủ lại chú ý đến đúng hai người có thiên phú tốt nhất!
"Cậu ta tên là Lý Lực Trì!" Trương Vân Trọng giải thích, "Phụ thân của cậu ấy, Lý Hằng là một fan bóng đá lâu năm, cũng là hội viên của câu lạc bộ chúng ta. Cha của cậu ấy từ nhỏ đã thích dẫn con theo đá bóng, lần này câu lạc bộ mở lớp huấn luyện thì liền đưa con đến, nói là tin tưởng vào trình độ của tôi!"
"Ông ấy có con mắt tinh tường đấy!" Tô Dương gật đầu, "Huấn luyện viên Trương quả thực có trình độ!"
Trương Vân Trọng cười nói: "Ông chủ quá khen!"
"Hai người này đều có thể tập trung bồi dưỡng!" Tô Dương nói với Trương Vân Trọng, "Tôi thấy cả hai đều rất được!"
"Vâng, thưa ông chủ!"
Hôm nay thời tiết đẹp, ánh nắng ấm áp tháng tư chiếu xuống sân bóng, ngồi trên ghế bên sân vận động nhìn đám trẻ luyện tập, Tô Dương cảm thấy lòng rất thư thái và có chút hài lòng!
Lúc này, giám đốc câu lạc bộ Giải Vũ Tường đi tới bên cạnh Tô Dương nói: "Ông chủ, câu lạc bộ đã đi vào quỹ đạo, tôi thấy tháng này có thể tuyển thêm nhân viên, sang tháng năm hoặc tháng sáu chúng ta có thể bắt đầu bán thẻ hội viên thường!"
Tô Dương híp mắt gật đầu: "Được!"
Đây vốn là việc nằm trong kế hoạch!
Giải Vũ Tường lại nói: "Ông chủ, đợi nhân viên tuyển xong, chúng ta dự tính sẽ chiêu mộ một nhóm cầu thủ từ các hội viên, chuẩn bị tham gia giải trong khu vực năm sau!"
Tô Dương hỏi: "Tốn nhiều tiền không?"
"Đá một trận chính thức, mỗi cầu thủ hỗ trợ hai ba trăm tệ là được!" Giải Vũ Tường cười nói, "Sẽ không tốn bao nhiêu tiền, chủ yếu là để đánh bóng danh tiếng của câu lạc bộ chúng ta, thu hút thêm nhiều hội viên!"
"Được!"
Một đội nhiều nhất là 20 người, mỗi người trợ cấp 300 tệ, một trận đấu nhiều nhất cũng chỉ 6000 tệ. Mà cũng đâu phải ngày nào cũng có trận bóng đâu.
Giải Vũ Tường còn nói thêm: "Đã có những người đam mê bóng đá khác gia nhập câu lạc bộ chúng ta, còn đến Tinh Hỏa thể hình đăng ký thẻ!"
"Vậy cũng không tệ!" Tô Dương cười gật đầu: "Câu lạc bộ có thể tuyển thêm người, tạo nguồn cầu thủ trẻ cho các câu lạc bộ khác trong khu vực, đợi mở hội viên thường, các cậu gửi danh sách hội viên cho tôi một bản!"
Hắn nghĩ, mình cũng có thể chọn ra một vài nhân tài bóng đá từ câu lạc bộ này!
"Vâng, thưa ông chủ!"
Tô Dương vẫn khá hài lòng với tình hình kinh doanh của câu lạc bộ bóng đá Lưu Tinh.
Ít nhất giai đoạn đầu không hề có vấn đề gì, các hội viên cũng đánh giá rất cao về dịch vụ của câu lạc bộ bóng đá!
Sau khi phơi mình dưới nắng mặt trời một lúc, Tô Dương đến Lâm Nghệ Ảnh Thị xem tình hình quay phim của đoàn《Toàn thế giới chỉ có mình em》.
Đến đoàn phim, An Tân Lôi đang đóng vai vị hôn thê bá đạo tổng tài cùng Trần Đào, người đóng vai một người mẹ đơn thân có xuất thân thấp kém, đang diễn cảnh đối đầu!
An Tân Lôi mặc một chiếc váy liền thân màu đen sang trọng, trên cổ còn đeo một chuỗi vòng ngọc trai tuyệt đẹp. Cô có mái tóc đen dài ngang vai, để mái trên lông mày, chiếc cằm thon thả hơi nhếch lên, kết hợp với khuôn mặt có chút bi quan chán đời và kiểu trang điểm đậm, trông rất có tính công kích, vẻ mặt cao ngạo và uy quyền!
Trần Đào thì mặc đồ giản dị, trang phục thanh nhã, toát lên khí chất của một người vợ hiền mẫu mực.
Đối diện với An Tân Lôi kênh kiệu, bà có vẻ yếu thế hơn, khiến người ta cảm thấy xót xa!
Đây chính là hiệu quả mà kịch bản muốn thể hiện, cả hai người đều diễn rất tốt!
Kỹ năng diễn xuất của Trần Đào tự nhiên hơn An Tân Lôi không ít, nhưng An Tân Lôi lại bù đắp cho diễn xuất non nớt bằng ngoại hình xinh đẹp. Thêm vào đó là vai diễn có tính cách mạnh mẽ, khiến cô ta dù đứng trước mặt Trần Đào, khí thế vẫn có thể lấn át Trần Đào!
Nhìn An Tân Lôi với khuôn mặt xinh xắn, tinh tế nhưng lại có vẻ bi quan chán đời cao ngạo, với cái cằm hếch lên đầy vẻ kiêu căng, Tô Dương không hiểu sao trong lòng lại thấy khó chịu.
Rất nhanh đoàn phim quay xong, Tô Dương liền vẫy tay với An Tân Lôi.
An Tân Lôi nhìn các diễn viên và nhân viên xung quanh, có chút ngại ngùng cúi đầu đi về phía Tô Dương.
"Gần đây Tinh Hỏa truyền thông đã mua lại một công ty người mẫu, tôi thấy cô cũng có tiềm năng nhất định trong ngành người mẫu!"
Chờ An Tân Lôi đến cạnh Tô Dương, nghe Tô Dương nói, trong lòng có chút vui mừng nhưng cũng có chút thất vọng!
Vậy mà là công chuyện!
Nàng có một cảm giác vô cùng phức tạp đối với Tô Dương.
Nàng cảm thấy mình thực sự có chút thích vị đại ông chủ Tô Dương này!
Nàng thực sự muốn thoải mái, ôm lấy cánh tay Tô Dương ngay trước mặt mọi người. Để tất cả mọi người biết bạn trai của nàng là Tô Dương!
Nhưng nàng lại có chút sợ hãi, sợ người khác cho rằng nàng dựa dẫm vào người khác.
Mà hơn nữa, Tô Dương đã dặn nàng, tạm thời giữ bí mật quan hệ của hai người!
An Tân Lôi nhỏ giọng nói: "Nhưng em thích diễn kịch hơn!"
"Làm người mẫu cũng không cần cô tốn nhiều thời gian, nếu có thể nổi tiếng trong giới người mẫu, sau này sẽ thuận tiện hơn cho việc cô nhận các hợp đồng quảng cáo cao cấp!"
"Ừm!"
"Cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ đầu tư mạnh để cô phát triển trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, làm người mẫu chỉ là bổ sung thôi!"
Tô Dương đã dùng thương mại diễn luyện để thử, đưa An Tân Lôi sang Mỹ Tinh, nàng đích xác có thể kiếm được hàng triệu tệ. Thậm chí có thể mở rộng thị trường ở đảo quốc!
Nhưng An Tân Lôi cũng rất có tiềm năng trong lĩnh vực diễn viên, thuộc dạng có thể nâng đỡ nổi.
Dù sao đi nữa, cho dù nàng có đóng vai phản diện trong phim truyền hình, nàng vẫn có thể giúp bộ phim tỏa sáng hơn nhiều, chắc chắn không thuộc loại hố đen tài nguyên.
Dù không cần nghĩ nhiều thì Tô Dương cũng không thể để An Tân Lôi từ bỏ thân phận diễn viên ngôi sao. Hắn đang rất thèm khát cát-xê và phí quảng cáo của các ngôi sao!
An Tân Lôi gật đầu: "Dạ!"
Ở một góc đoàn phim, người đại diện của Trần Đào, Từ Dung, nhìn Tô Dương và An Tân Lôi đang nói chuyện, cười nói: "Cô An Tân Lôi đứng trước mặt ông Tô, trông ngoan ngoãn thế, chẳng có chút gì hung dữ cả!"
"Ai đứng trước mặt ông chủ mà không ngoan chứ!" Trần Đào uống một ngụm nước trợ lý đưa cho rồi nói, "An Tân Lôi tính cách vẫn rất tốt, lúc cười trông ngọt ngào lắm, tôi thích lắm!"
Từ Dung nhỏ giọng nói: "Tôi cảm thấy cô ấy có vẻ hơi khó gần... hơi lạnh lùng!"
"Đừng trông mặt mà bắt hình dong, đó là do cô cảm nhận vậy thôi!" Trần Đào khẽ nói, "Cô ấy chỉ là lúc ngẩn người thì nhìn hơi lạnh lùng thôi, chứ là do mặt trời sinh bi quan chán đời mà!"
Từ Dung tò mò hỏi: "Cô ấy có quan hệ gì với ông Tô không?"
Trần Đào lắc đầu: "Không biết!"
Bà cảm thấy An Tân Lôi chắc chắn có quan hệ với Tô Dương, ánh mắt An Tân Lôi nhìn Tô Dương là không đúng! Nhưng chắc chắn bà sẽ không nói lung tung!
Sau khi trò chuyện với An Tân Lôi xong, Tô Dương lại cùng các diễn viên không có nhiệm vụ quay phim, cùng với Trần Đào và các thành viên đoàn phim trò chuyện một lúc rồi mới rời đoàn! Lúc hắn rời đi, Trần Đào lén liếc mắt đưa tình, còn làm động tác tay gọi điện thoại. Tô Dương có chút dở khóc dở cười!
Bạn cần đăng nhập để bình luận