Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 239: Không quả quyết Thượng Quý Binh! Một đào một cái chuẩn!

Chương 239: Thượng Quý Binh không quyết đoán! Đào một phát trúng một phát!
Tô Dương lại hỏi: "Chín mươi vạn một năm thì sao?"
Thượng Quý Binh, hắn chắc chắn là muốn giữ lại. Đối với hắn, Software Developer vẫn tương đối quan trọng. Mà Thượng Quý Binh lại là một nhân tài Software Developer cấp đại sư, nếu để ở cả nước chắc cũng thuộc hàng top đầu.
Trong hệ thống đánh giá cấp bậc, thực sự có cấp bậc tông sư cao hơn cả đại sư, nhưng đoán chừng trên toàn thế giới cũng không có mấy người! Phần lớn đều ẩn mình trong các tập đoàn lớn hàng đầu hoặc trong phòng thí nghiệm quốc gia, không dễ dàng gì mà tiếp xúc được.
Gặp được nhân vật cấp đại sư huống chi, hắn mà không giữ lại thì cảm thấy hết sức khó chịu. Cứ như đang chơi trò chơi thu thập thẻ, vất vả lắm mới gặp được một tấm thẻ hiếm, hắn sao có thể không giữ chứ?
Thượng Quý Binh ngẩng đầu nhìn Tô Dương, mím môi nói: "Đây không phải vấn đề tiền lương!"
"Vậy còn có thể là vấn đề gì?" Tô Dương có chút tò mò. Hắn rất tin vào sức mạnh của tiền bạc, cảm thấy còn đáng tin hơn cả tình yêu và chính nghĩa.
Thượng Quý Binh: "Tô tổng làm công ty phần mềm thật sự không sợ lỗ vốn sao?"
"Lỗ mấy ức, với ta mà nói không phải là vấn đề gì!" Thượng Quý Binh giật mình, hắn nhìn vẻ mặt bình thản của Tô Dương, đột nhiên cảm thấy mình đã xem thường vị này rồi!
"Thật?" Tô Dương nghiêm túc gật đầu: "Chắc chắn trăm phần trăm!"
"Lời Tô tổng nói muốn thu mua công ty tôi hứa sẽ không thay đổi?"
"Chỉ cần không có vấn đề gì lớn, sẽ không thay đổi!"
"Vậy thì tốt, tôi xin nói thật!"
"Được!" Thượng Quý Binh hít sâu một hơi, ngón trỏ tay phải xoa xoa mái tóc nhuộm vàng: "Tôi có thể hút thuốc được không?"
"Hút đi!" Tô Dương cười nói. "Muốn một điếu không?"
"Tôi không hút thuốc!" Thượng Quý Binh nhìn Liễu Phượng Sơn, Liễu Phượng Sơn lắc đầu.
"Không hút thuốc là tốt!" Thượng Quý Binh mở cửa sổ văn phòng, đứng bên cửa sổ đốt một điếu thuốc, hít sâu một hơi rồi nhả khói nói, "Bây giờ tôi thấy rất nhiều người trẻ tuổi đều không hút thuốc."
"Ừ!"
"Tô tổng này, nói thật, công ty phần mềm bình thường như chúng tôi rất khó kiếm tiền, nhất là mấy năm gần đây!"
"Sao lại thế?"
"Quá cạnh tranh!" Thượng Quý Binh bất lực nói, "Trước đây việc làm năm mươi vạn tôi còn từ chối, giờ việc mấy vạn đồng cũng không nỡ bỏ qua... Hơn nữa độ khó cũng không khác nhau là mấy!"
"Ừ!" Tô Dương cười nói, "Cái này tôi hiểu sơ sơ!" Ngành phần mềm, đương nhiên hắn cũng đã tìm hiểu qua, nói chung là cạnh tranh đến mức muốn nổ tung! Không có được dự án trong nửa năm, công ty phần mềm cũng không ít, trong nước công ty làm Software Developer nhiều quá mức! Đừng nhìn lập trình viên ở công ty lớn mỗi năm lương mấy chục vạn, người thực sự giỏi mới được hơn trăm vạn một năm. Còn mấy công ty internet bình thường, lương của các lập trình viên cũng không tới một vạn.
"Cho nên, nếu anh giữ tôi lại, tôi cũng không thể đảm bảo công ty có thể kiếm tiền!" Thượng Quý Binh bất đắc dĩ nói, "Chỉ có thể nói, tôi vẫn có chút năng lực về mặt kỹ thuật."
"Nếu anh ở lại, anh sẽ là người quản lý kỹ thuật, công ty kinh doanh gặp vấn đề cũng không liên quan gì tới anh... 100 vạn một năm thế nào?" Thượng Quý Binh hít sâu một hơi, luôn cảm thấy như đang đối diện với một ác ma!
"Vẫn là tám mươi vạn đi!" Thượng Quý Binh thở dài nói, "Nếu công ty kiếm được tiền, anh lại tăng lương cho tôi!" Liễu Phượng Sơn nhìn hai người trước mặt mà cảm thấy có chút không thể tin nổi! Ban đầu, Thượng Quý Binh nói muốn lương 70 vạn một năm, Tô Dương cho tám mươi vạn. Bây giờ Tô Dương hứa một trăm vạn một năm, Thượng Quý Binh lại chỉ cần tám mươi vạn... Hai người đều là bậc thầy mặc cả ngược đời, hôm nay thật là tướng tài gặp được lương tướng!
"Được!" Tô Dương cười nói, "Thượng tổng, chúng ta nói vậy nhé, anh có thể không đổi ý... Đều là đàn ông cả!" Hắn xem như nhìn ra, vị này tính cách có vẻ không quyết đoán, hơi chậm chạp, lề mề. Nhưng Thượng Quý Binh rất chân thành, có lẽ vì đạo đức giá trị trên 85.
Thượng Quý Binh gật đầu: "Không đổi ý!" Sau khi thống nhất với Thượng Quý Binh xong, Tô Dương lại cùng hắn hàn huyên, hỏi hắn có biết ai thích hợp làm giám đốc công ty phần mềm không. Thượng Quý Binh cũng đề cử cho hắn hai người, đồng thời nói muốn giúp hắn hỏi thử! Hai bên sơ bộ đạt được thỏa thuận, sau đó còn phải xác định tài sản của Vũ Long khoa kỹ, đồng thời tiến hành điều tra toàn diện, đảm bảo không có rủi ro tiềm ẩn. Chỉ cần Vũ Long khoa kỹ không khác biệt so với lời Thượng Quý Binh nói, Tô Dương cũng sẽ đưa ra một mức giá hợp lý. Vốn dĩ hắn đã coi trọng người Thượng Quý Binh, và nguyện ý trả giá cao để thu mua!
Chờ rời khỏi Vũ Long, Tô Dương cười nói với Liễu Phượng Sơn: "Lần này đề cử công ty không tệ!" Vũ Long khoa kỹ có thể rất bình thường, nhưng có Thượng Quý Binh trấn giữ, thì khác. Hiện tại hắn vẫn chưa có ý định phát triển internet một cách quy mô, nhưng điều này cũng không cản trở việc hắn tích trữ nhân tài.
"Ông chủ hài lòng là tốt rồi!" Tô Dương hài lòng, Liễu Phượng Sơn cũng rất vui.
Mười giờ tối, Ngụy Trần Hoa từng bước một đi ra từ cửa lớn của công ty. Đứng ở trước cổng Thượng Tư truyền thông, bị gió lạnh thổi, hắn mới chậm rãi thoát khỏi công việc. Hắn tháo kính xuống, ra sức xoa đôi mắt sưng phồng. Đeo kính lên, hắn mới khe khẽ thở phào. Khi xuống cầu thang, hắn cảm thấy dưới chân có chút bủn rủn, tinh thần có chút hoảng hốt. Nhưng hắn đã quen với cảm giác này rồi! Có lẽ cũng chỉ có lúc này, hắn mới cảm thấy mình khôi phục... Hình dạng con người!
Cảm thấy bụng đói cồn cào, hắn bắt đầu nghĩ tối nay ăn gì. Ngay lúc này, hắn đột nhiên thấy một bóng người từ bên cạnh nhảy ra, khiến hắn giật mình!
"Ngụy Trần Hoa?"
"Anh là ai?" Ngụy Trần Hoa ôm chặt tim. Với trái tim yếu ớt của hắn, loại kích động này quá lớn!
"Chào anh, tôi là Hoắc Vân Giang, nhân sự bộ phận của Tinh Hỏa truyền thông!" Hoắc Vân Giang đưa danh thiếp cho Ngụy Trần Hoa.
Ngụy Trần Hoa nhận lấy danh thiếp, liếc nhìn: "Tinh Hỏa truyền thông?"
"Đúng!"
"Vậy anh tìm tôi có việc gì?" Ngụy Trần Hoa vẫn hiểu rõ về Tinh Hỏa truyền thông. Đây chính là công ty Mcn nổi tiếng nhất trong khu vực dạo gần đây, ấp các hot girl cứ như gà mái đẻ trứng vậy! Gần đây sau khi Âu Lệ nổi tiếng, ông chủ của họ cũng bắt đầu đỏ mắt, muốn học theo các công ty Mcn khác để "tóm" người của Tinh Hỏa, và đã thành công! Có điều ông chủ của bọn họ khá keo kiệt, đến phí bồi thường hợp đồng cũng không muốn trả, chỉ muốn "ăn không"! Mấy ngày nay đã bị Tinh Hỏa truyền thông kiện!
Hoắc Vân Giang cười hỏi: "Anh có hứng thú đến công tác ở Tinh Hỏa truyền thông không?"
Ngụy Trần Hoa cẩn thận nói: "Tinh Hỏa truyền thông thật sự cần tôi sao? Không phải vì công ty chúng ta có ân oán với các anh chứ?"
"Có yếu tố ân oán nhất định, nhưng công ty chúng tôi cũng cần anh!" Hoắc Vân Giang nghiêm túc gật đầu, "Tổng giám đốc Du của chúng tôi nói anh có năng lực rất lớn trong việc ném tiền, là một nhân tài, có thể giúp công ty tiết kiệm không ít tiền!" Hoắc Vân Giang đang nói thật! Đối với mỗi công ty Mcn, một người chuyên về ném tiền như Ngụy Trần Hoa là vô cùng quan trọng. Cũng là một trong những nhân tài Tinh Hỏa truyền thông cực kỳ cần! Bây giờ làm livestream, livestream bán hàng, cái nào mà không cần ném tiền? Ném tiền là một công cụ mở rộng bằng tiền, tăng lượt người xem và độ nổi tiếng của phòng livestream, có thể hiển thị phòng livestream của khách hàng trên giao diện đề xuất. Hiện tại nó là một thủ đoạn phát triển thị trường được các đơn vị Mcn sử dụng phổ biến. . . Tinh Hỏa truyền thông cũng không ít lần "đốt tiền" trên nền tảng! Giống như việc Tinh Hỏa truyền thông chạy quảng cáo cho các phòng livestream trên nền tảng để tăng mức độ hiển thị.
Lúc này, làm sao dùng tiền, làm sao để đồng tiền bỏ ra hiệu quả là rất quan trọng. Có người bỏ ra mười vạn, hiệu quả quảng bá chỉ có năm vạn. Nhưng có người bỏ ra năm vạn lại đạt được hiệu quả quảng bá mười vạn! Dù sự chênh lệch không lớn, nhưng lâu dần, cũng giúp công ty tiết kiệm không ít chi phí! Cho nên người quản lý nhân sự mới nhắc nhở Hoắc Vân Giang, rằng Ngụy Trần Hoa là người mà tổng giám đốc Du đã nhấn mạnh phải chiêu mộ bằng được.
Ngụy Trần Hoa gật đầu: "Vậy chúng ta cứ nói chuyện đi!"
Hoắc Vân Giang ngẩn ra một chút, lập tức nở nụ cười. Ngoài việc tốn chút thời gian ngồi chờ thì mọi chuyện có vẻ thuận lợi hơn tưởng tượng. Ngụy Trần Hoa rõ ràng là có ý với Tinh Hỏa truyền thông! Hai người tìm một cái ghế trong khu vực công viên ngồi xuống nói chuyện, rất nhanh đã đạt được thỏa thuận miệng. Sau khi Ngụy Trần Hoa chuyển sang Tinh Hỏa truyền thông, công ty sẽ trả lương cố định + hoa hồng + thưởng, nhưng lương cố định sẽ được tăng từ năm ngàn lên bảy ngàn! Hoắc Vân Giang nghĩ bụng: Quá nhẹ nhàng! Thật dễ dàng! Ngụy Trần Hoa lại không ký hợp đồng ràng buộc, điều này càng làm Hoắc Vân Giang vui vẻ.
Ngụy Trần Hoa không nhịn được mà than thở: "Cái công ty thối tha đó, tôi đã không muốn làm từ lâu rồi!" Hoắc Vân Giang có thể thấy rõ Ngụy Trần Hoa rất oán hận công ty mình. Những lời này, có lẽ hắn đã giữ trong lòng từ lâu rồi! Bây giờ sau khi đã quyết định rời đi, những oán khí đó trào ra như lũ quét! Hoắc Vân Giang ngồi bên cạnh yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đưa thuốc cho Ngụy Trần Hoa. Đêm khuya thanh vắng, hai người đàn ông ngồi trên ghế tâm sự. Rõ ràng mới vừa quen, lại như bạn bè thân thiết bao năm!
Hoắc Vân Giang: "Tinh Hỏa truyền thông của chúng tôi không dám nói công việc nhẹ nhàng thế nào, nhưng việc trả lương và tiền thưởng thì tuyệt đối rất sảng khoái!"
"Cường độ làm việc như thế mà công ty các anh cũng kêu tăng ca à?" Ngụy Trần Hoa than thở, "Tôi biết tháng trước nhân viên bình thường của công ty các anh cũng được nhận năm nghìn tiền thưởng. . ."
"Anh cái gì cũng biết rõ!"
"Sao tôi không biết được?" Ngụy Trần Hoa thở dài, "Các anh gặp được một ông chủ tốt, công việc đều nhẹ nhàng hơn chúng tôi nhiều. . . Công ty các anh mỗi tháng mùng 7 trả lương đúng hẹn, còn lương tháng trước nữa của tôi bây giờ vẫn chưa thấy tăm hơi!" Hoắc Vân Giang cười an ủi: "Không sao đâu, hiện tại chúng ta đều là cùng một ông chủ!" Hắn hiểu rồi, Ngụy Trần Hoa rất hiểu về Tinh Hỏa, chắc đã có ý định nhảy sang Tinh Hỏa từ lâu rồi.
"Haiz, cũng đúng!" Nghĩ tới đây, Ngụy Trần Hoa chỉ muốn ngay lập tức "bỏ của chạy lấy người" sang Tinh Hỏa, hắn không nhịn nổi nữa rồi! Sau khi thỏa thuận xong, Hoắc Vân Giang nghĩ đến nhiệm vụ khác của mình: "À đúng rồi, Từ Chí Hồng anh có biết không?"
Ngụy Trần Hoa: "Từ Chí Hồng còn về sớm hơn tôi, có thể anh đã bỏ qua rồi!"
"Vậy Hạ Nguyên Phi thì sao?"
"Chắc cậu ta vẫn đang tăng ca ở công ty, lúc tôi đi cậu ta vẫn còn ở đó!"
"Thôi Dương đâu?"
"Cậu ta nói tính ngủ ở công ty!"
"Giang Long Quân đâu?"
"Hôm trước nhập viện, bị cảm một tháng mà vẫn chưa khỏi, không chịu được nữa rồi. . . Tôi có thể giúp anh hỏi xem là bệnh viện nào, nhưng anh đừng nói là tôi nói nhé!"
"... " Tuy nhiên Ngụy Trần Hoa cũng đã kịp phản ứng, không khỏi than thở: "Ánh mắt của các anh thật là độc!"
Tinh Hỏa toàn đào những nhân viên cơ bản của Thượng Tư truyền thông, đều là người làm nhiều việc nhất, lại có kỹ năng làm việc rất giỏi! Ngụy Trần Hoa dám cá rằng, với tình huống công ty bọn họ hiện tại, Tinh Hỏa đào một phát là trúng một phát. Mấy người kia bình thường nhìn thì giống như con trâu già vậy. Ông chủ bảo đi về phía đông thì họ tuyệt đối không dám đi phía tây. Bảo họ tăng ca thì cũng không dám về sớm! Nhưng những oán hận trong lòng họ thì Ngụy Trần Hoa hiểu rõ!
Hoắc Vân Giang lại cùng Ngụy Trần Hoa hàn huyên về chuyện từ chức, dặn dò hắn tuyệt đối không ký hợp đồng ràng buộc, nếu gặp phải vấn đề gì thì gọi điện thoại cho hắn. Tinh Hỏa bên này sẽ cố hết sức giúp đỡ hắn! Chờ Hoắc Vân Giang rời đi, trong đêm đen kịt, Ngụy Trần Hoa cảm thấy cả người thư giãn hẳn. Rời khỏi khu công nghiệp, hắn mua một thùng mì gói trong cửa hàng tiện lợi, còn hào phóng thêm cho mình hai quả trứng muối và đùi gà, tiện thể lấy thêm hai lon bia. . . Hôm nay hắn cao hứng, muốn say một trận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận