Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 148: Làm mai chu sĩ quyên! Có nữ hài tử yêu thích sao?

Chương 148: Làm mai mối cho Chu Sĩ Quyên! Có cô gái nào yêu thích sao?
Hắn đầu tiên là ở gần cao ốc Khải Duyệt, khu công nghiệp Cửu Hương thực phẩm, mcn xem mấy địa điểm có vẻ ngoài không tồi, sau đó liền để Phùng Hoa đưa hắn về nhà.
Vừa về đến nhà, mở cửa ra Tô Dương liền thấy trên bàn có ba món ăn một món canh, cùng với Đào Tuyết bên cạnh!
"Kinh hỉ không?" Đào Tuyết tranh công hỏi.
"Thực sự rất kinh hỉ!" Hắn biết Đào Tuyết sẽ đến, nhưng không ngờ nàng lại biết nấu cơm.
"Đây là do chính ta làm, học từ mẹ đó!"
"Thật sao?"
"Đương nhiên là thật!"
"Giỏi quá!" Tô Dương cười gật đầu, khen thưởng nàng một cái thân thiết.
"Bên này cũng muốn một cái!" Đào Tuyết chỉ vào má phải của mình.
Sau khi Tô Dương thỏa mãn nàng, nàng lại chỉ vào đôi môi đỏ mọng của mình: "Còn có chỗ này!"
Nhìn nàng nhắm mắt, lông mi dài, Tô Dương có chút thấy nàng đáng yêu!
Nhẹ nhàng hôn lên, Tô Dương tựa như hôn phải miếng giác hút.
Hơn nửa ngày sau, Đào Tuyết mới buông Tô Dương ra, mặt đỏ hồng giúp Tô Dương cầm đũa xới cơm.
Tô Dương ngồi trên ghế, cầm bát cơm, cầm đũa.
Nhìn chằm chằm ba món ăn một món canh trước mặt, hắn hơi do dự.
Nhìn từ màu sắc, có lẽ không có vấn đề gì!
Chỉ là món thịt hai lần chín hơi đen một chút, hơn nữa hình như xào qua, thịt đều bị chiên dầu làm cháy.
Sợi khoai tây thì hơi mềm, màu sắc tương đối sẫm, mềm oặt.
Giống như là bị chiên ngập dầu.
Đào Tuyết nhỏ giọng nói: "Nếm thử xem hương vị thế nào!"
"Ừm!"
Tô Dương gắp một sợi khoai tây, hương vị kỳ thực cũng được, không mặn không nhạt, ăn được.
Chỉ là sợi khoai tây bị xào mềm nhũn, không được giòn như nhà hàng!
"Sợi khoai tây thế nào?"
"Được!"
"Nếm thử món thịt hai lần chín đi!"
Món thịt hai lần chín của Đào Tuyết hơi mặn một chút, nhưng với người thích ăn đậm thì rất hợp.
Chắc là do cho hơi nhiều tương đậu.
Hơn nữa dầu mỡ hơi quá tay, lửa không đúng, thịt đều bị dầu chiên cứng lại!
Bất quá cũng không sao, vẫn ăn được!
"Cũng được!" Tô Dương nghiêm túc gật đầu.
"Còn có món khoai tây hầm sườn cùng canh cà chua trứng, đây đều là do em thành tâm làm đó!"
Tô Dương nếm thử hai món này, mặt không hề có biểu cảm gì.
Đào Tuyết nín thở: "Cảm giác thế nào?"
Tô Dương cau mày nói: "Chỉ là hai món này…"
Thấy Đào Tuyết cả người khẩn trương, hắn cười tiếp: "Hai món này làm ngon hơn, so với thịt hai lần chín với sợi khoai tây thì tốt hơn nhiều!"
"Đồ đáng ghét!" Đào Tuyết nhịn không được vỗ vai Tô Dương làm nũng, "Em suýt chút nữa là hết hồn, cứ tưởng đâu có gì không ổn!"
Khoai tây hầm sườn và canh cà chua trứng quả thật ngon hơn so với sợi khoai tây và thịt hai lần chín!
Sợi khoai tây và thịt hai lần chín đều có khá nhiều thiếu sót, nhưng khoai tây hầm sườn và canh cà chua trứng thì vừa vặn.
Như vậy là tốt rồi!
Tô Dương tò mò nói: "Em không nếm thử sao?"
"Có chứ!" Đào Tuyết gật gật đầu, "Em cứ cho từng chút muối một, mỗi lần cho là lại nếm thử một lần…"
Tô Dương nhìn sợi khoai tây mềm nhũn và nồi thịt hai lần chín có chút đen, xem như hiểu được vấn đề của nàng, trách sao xào rau lại gặp vấn đề.
Cho từng chút muối một thì không thể kiểm soát được lửa.
Nhưng cách nấu của nàng, thực ra không có vấn đề gì lớn.
Với người mới vào bếp thì việc cho muối bao nhiêu rất quan trọng!
Chỉ cần vừa vị muối thì đa phần món rau sẽ nấu được.
Hắn không nhịn được cười nói: "Nếm rồi mà còn hỏi anh?"
"Ai bảo anh kén ăn thế?" Đào Tuyết phàn nàn, "Em hơi khẩn trương một chút là bình thường mà!"
"Em làm vậy là giỏi lắm rồi!"
"Ừm!"
Ăn cơm xong nghỉ ngơi một chút, thừa lúc Đào Tuyết đi tắm, Tô Dương nằm trên ghế sofa, thoải mái sử dụng thương nghiệp thôi diễn.
Một lúc sau, hắn mới dần tỉnh táo lại.
Để hợp với lợi ích thực tế, món ăn nhanh kiểu Trung Quốc vẫn có thể làm.
Vì tiền thuê mặt bằng và giá nguyên liệu, món ăn nhanh kiểu Trung Quốc ở Dung Thành không thể rẻ như ở miền bắc.
Nhưng vẫn sẽ được nhân viên văn phòng hoan nghênh.
Nhất là sau khi thêm yếu tố hương vị tuyệt vời!
Kỷ Quốc Hùng đề nghị trực tiếp xây dựng bếp trung tâm, sau khi làm xong thì mang đồ ăn đến các cửa hàng.
Cách này đúng là tiết kiệm chi phí hơn, chỉ là giai đoạn đầu cần đầu tư khá lớn để xây dựng bếp trung tâm.
Nếu như làm ăn không tốt thì lỗ sẽ nhiều hơn.
Còn vấn đề đồ ăn nguội khi mang đến cửa hàng thì cũng không cần lo, giờ trên thị trường đã có thiết bị giữ nhiệt thức ăn.
Nhiệt độ ổn định 60 độ, trong vòng hai tiếng đồng hồ là có thể giao đến cửa hàng bán lẻ.
Việc trực tiếp loại bỏ đầu bếp ở bếp trung tâm, tiến hành cơ giới hóa sản xuất thì độ khó quá cao!
Vì món Trung phức tạp hơn món Âu nhiều, hiện tại các ông lớn ngành ăn uống trong nước vẫn chưa làm được đến trình độ này!
Chỉ có các cửa hàng lẩu, đồ nướng là dễ tiêu chuẩn hóa hơn!
Bất quá Tô Dương hiện tại không thiếu tiền!
Chỉ cần không đầu tư quá nhiều thiết bị đắt đỏ, dùng nhân công thay thế máy móc thì chi phí cũng không quá cao.
Nghĩ thông suốt những chuyện này, Tô Dương cũng đã hạ quyết tâm!
Còn về vấn đề chọn địa điểm cho bếp trung tâm của món ăn nhanh kiểu Trung Quốc thì Tô Dương thiên về Phong Viên hơn!
Phong Viên sẽ sơ chế nguyên liệu nấu ăn, rồi từ bếp trung tâm nấu nướng, sau đó mang đến chi nhánh bằng xe giữ nhiệt.
Theo lý thuyết, công đoạn nấu ăn cũng có thể giao cho Phong Viên.
Nhưng vì cần có yếu tố đặc biệt của Cửu Hương ăn uống, nên tốt nhất công ty vẫn nên để dưới danh nghĩa của Cửu Hương ăn uống!
Xoa xoa mi tâm, Tô Dương vừa nghỉ ngơi một lát, liền nghe thấy tiếng thông báo từ Wechat.
Hắn nhìn điện thoại, là Chu Sĩ Quyên gửi Wechat tới.
Chu Sĩ Quyên: "Tô tổng, có đó không?"
Chu Sĩ Quyên chính là vị khách VIP của Tinh Hỏa kiện thân.
Lần trước Vương Long làm hoạt động, nàng cũng đi cùng.
Cũng vào ngày hôm đó, Tô Dương đã trao đổi Wechat với mấy người cô đó.
Hắn mở Wechat ra, nhìn Đào Tuyết vừa quấn khăn tắm đi ra, rồi trả lời tin nhắn cho Chu Sĩ Quyên.
Tô Dương: "Có đây, chị Chu có chuyện gì không?"
Chu Sĩ Quyên: "Không phải cậu nói là chưa có bạn gái sao?"
Tô Dương: "?"
Lúc này, Đào Tuyết ngồi bên cạnh Tô Dương, nhìn lướt qua Wechat của Tô Dương, sau đó mắt cô ấy không rời được nữa!
Nàng ủy khuất kéo tay Tô Dương hỏi: "Anh yêu, em không phải bạn gái anh sao?"
Tô Dương cười cho qua chuyện: "Đúng đúng đúng, em là bạn gái anh!"
Lúc này, điện thoại của Tô Dương lại hiện lên tin nhắn của Chu Sĩ Quyên.
Chu Sĩ Quyên: "Chị có một đứa cháu gái, từ nhỏ đã ngoan ngoãn, gia đình cũng làm ăn, ở Dung Thành cũng có vài căn nhà, năm nay còn thi đỗ đại học danh tiếng."
Tô Dương: "Năm nay thi đỗ đại học danh tiếng?"
Tô Dương có chút không tin vào mắt mình.
Đến cả Đào Tuyết cũng tựa sát vào ngực Tô Dương, ngạc nhiên nhìn tin nhắn trên điện thoại.
Chu Sĩ Quyên: "Đúng!"
Tô Dương: "Mười chín tuổi?"
Chu Sĩ Quyên: "Đã mười tám tuổi, có thể yêu đương rồi."
Chu Sĩ Quyên: "Chị đã hỏi qua em trai chị, nó không có ý kiến gì, cũng thấy nó đến tuổi yêu rồi!"
Chu Sĩ Quyên: "Cậu hơn nó năm tuổi, nhìn là thấy hợp nhau rồi đó."
Tô Dương giật mình, bị Đào Tuyết bắt được quả tang!
Tô Dương vội vàng trả lời: "Thôi vẫn không cần đâu ạ!"
Dù Đào Tuyết không ở bên cạnh thì hắn cũng sẽ nói như vậy.
Hắn không có ý định gây họa cho hoa non.
Chu Sĩ Quyên: "Hay là hai người gặp nhau thử xem sao!"
Tô Dương: "Có vẻ không hợp nhau lắm!"
Mãi một lúc, Tô Dương mới lơ Chu Sĩ Quyên cho qua chuyện.
Hắn không ngờ rằng, đến Dung Thành mà còn có người muốn mai mối cho hắn!
Để điện thoại xuống, hắn liền thấy Đào Tuyết đang nhìn chằm chằm mình.
"Làm gì vậy!"
"Em muốn vắt khô anh, để anh không có cách nào ra ngoài lăng nhăng!"
"Ha ha! Em chắc không?"
Thấy Tô Dương cười vậy, Đào Tuyết lại chột dạ.
Cô tự biết mình có bao nhiêu cân lượng.
"Em nói đùa!" Đào Tuyết sợ xanh mặt!
Cô hiện tại đã không còn là chim non nữa.
Cô đã trao đổi với mấy người phụ nữ, phát hiện Tô Dương mạnh đến mức hơi quá đáng sợ!
Chu Sĩ Quyên có chút tiếc nuối nhìn điện thoại, nói với em trai Chu Sĩ Long bên cạnh: "Cậu ta từ chối rồi!"
Chu Sĩ Long có chút không vui nói: "Ngay cả mặt cũng không chịu gặp sao?"
"Chắc là nó vẫn muốn chơi thêm mấy năm, chưa vội đâu." Chu Sĩ Quyên bất đắc dĩ nói, "Dù sao Tô tổng cũng mới hai mươi ba tuổi, mười năm sau kết hôn cũng là chuyện bình thường!"
"Ai!"
Chu Sĩ Long thở dài một hơi, thật ra hắn cũng có thể hiểu được.
Chỉ là cảm thấy hơi tiếc nuối!
Ngày hôm sau, Tô Dương liền đem quyết định nói cho Kỷ Quốc Hùng.
Kỷ Quốc Hùng đương nhiên không có ý kiến.
Chỉ cần ông chủ đưa tiền thì việc gì hắn cũng làm được.
Bất quá lần này nhất định phải đăng ký công ty trước, sau đó tuyển dụng một người quản lý am hiểu món ăn nhanh kiểu Trung Quốc!
Kỷ Quốc Hùng không quen thuộc lắm với món ăn nhanh kiểu Trung Quốc, hắn vẫn am hiểu chuỗi cửa hàng lẩu hơn.
Sau khi giao nhiệm vụ cho Kỷ Quốc Hùng, Tô Dương lại thả lỏng một chút.
Dù là đăng ký công ty, thành lập bếp trung tâm cũng không thể một lần làm xong.
Cũng may hiện tại ở tổng bộ Cửu Hương ăn uống có hơn một trăm người làm việc cho hắn!
Tô Dương cũng có thời gian rảnh đi ăn một bữa cơm với Cung Tử Hào, coi như chúc mừng cho cậu ta.
Được Tô Dương mời ăn cơm, Cung Tử Hào vui mừng vô cùng.
Thời gian gần đây, sau khi cậu đột phá một triệu người hâm mộ, cậu vẫn cảm thấy có chút mơ hồ.
Cậu vô cùng cảm kích Tô Dương.
Cậu biết rất rõ, nếu không có Tô Dương thì không có cậu hiện tại!
Cao hứng quá, cậu muốn uống một chai bia, Tô Dương cũng uống cùng cậu một chai.
Một chai bia vào bụng, Cung Tử Hào mặt liền đỏ lên, nói nhiều hơn hẳn.
Tô Dương nhớ đến một vấn đề, thuận miệng hỏi: "Dạo gần đây có tiêu tiền lung tung không đấy?"
Người khác thì Tô Dương không hỏi, nhưng Cung Tử Hào thì hắn vẫn muốn quan tâm.
Ai bảo tuổi cậu ta còn nhỏ đâu?
"Không có!" Cung Tử Hào nhìn lướt qua những người xung quanh, nhỏ giọng nói, "Em đang tích lũy được hơn hai mươi vạn rồi đó!"
"Nhiều vậy sao?"
Tô Dương có hơi kinh ngạc!
"Đa phần tiền lương em đều để dành!" Cung Tử Hào có chút đắc ý nói, "Mỗi lần nhận lương là em mua luôn gói gửi tiết kiệm ba năm."
Tô Dương tò mò hỏi: "Cảm giác như thế nào?"
"Càng gửi càng vui!"
"Ha ha ha…"
Tô Dương không nhịn được cười.
Hắn không ngờ rằng Cung Tử Hào lại tự khắt khe với bản thân như thế!
"Không phải ông chủ đã nói sao? Làm hot mạng không phải là kế lâu dài, nói không chừng ngày nào đó em lại không được!" Cung Tử Hào nhìn Tô Dương chân thành nói, "Dạo gần đây em còn đang học kỹ thuật trang điểm, cô ấy còn khen em có năng khiếu."
Tô Dương tán thưởng nói: "Vậy là tốt rồi!"
Với người bình thường, tiết kiệm tiền là một thói quen tốt!
Tô Dương cũng dùng kỹ năng kiểm tra đối với Cung Tử Hào.
Phát hiện cậu đã nắm giữ trang điểm ở cấp độ nhập môn, múa cổ điển Hoa Hạ cấp độ nhập môn, giao tiếp livestream ở cấp độ bình thường, khả năng ca hát bình thường.
Đứa trẻ này đúng là đang trưởng thành!
Nếu học tốt các kỹ năng này, về sau dù không livestream cũng có thể mưu sinh được.
Bất quá Tô Dương lại dùng thương nghiệp thôi diễn đối với Cung Tử Hào, phát hiện trong vòng một năm Cung Tử Hào sẽ không bị giảm sự nổi tiếng.
Nghĩ ngợi một chút, Tô Dương cũng thấy rất bình thường!
Chỉ cần Cung Tử Hào có thể giữ được một trái tim khiêm tốn, giữ vững được sự cảnh giác và tiếp tục tiến bộ, thì cậu sẽ có sức sống mãnh liệt hơn so với những hot mạng bình thường.
Được Tô Dương khen, Cung Tử Hào vui vẻ vô cùng!
Ai ngờ Tô Dương đột nhiên hỏi: "À phải rồi, cậu có để ý cô gái nào chưa?"
Nghe đến câu hỏi này, sắc mặt của Cung Tử Hào có chút phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận