Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 437: Thông lệ hội nghị! Dần dần đầu nhập nghiên cứu phát minh!

Chương 437: Thông lệ hội nghị! Dần dần đầu tư vào nghiên cứu phát minh!
Sau khi đã bàn xong với Giang Diễm, Tô Dương liền để ý thấy Trần Lỵ hồi âm tin nhắn.
Trần Lỵ: "Em vẫn luôn muốn đi, có thể xin nghỉ phép không?"
Tô Dương: "Đương nhiên là có thể xin nghỉ rồi, anh sẽ bảo lão Kỷ phê cho em! Nếu em muốn đi, vậy cùng đi thôi, có điều lần này đi khá đông người đó!"
Trần Lỵ: "Có những ai vậy? Có tiện không?"
Tô Dương: "Một đám các cô gái... Chắc cũng tiện thôi!"
Trần Lỵ: "..."
Tô Dương: "Không còn cách nào, các nàng đều nhao nhao đòi đi!"
Trần Lỵ: "Các nàng đi cùng nhau sao?"
Tô Dương: "Không có đâu! Các nàng chỉ thích đi chơi cùng nhau thôi!"
Trần Lỵ: "Em tin anh mới là lạ!"
Tô Dương: "Vậy em có đi không?"
Trần Lỵ: "Trước cứ giữ cho em một chỗ đã, để em suy nghĩ thêm!"
Tô Dương: "Được thôi!"
Trần Lỵ đặt điện thoại xuống, nằm dài trên ghế sofa, càng nghĩ càng cảm thấy mình có lẽ nên đi một chuyến!
Ngoài việc muốn đi du lịch xả hơi ra, nàng cũng muốn nhìn thử những người phụ nữ khác của Tô Dương như thế nào.
Ít nhất cũng phải xem xét tình hình đã!
Tô Dương liếc qua, thấy Viên Tư Tư vẫn chưa trả lời tin nhắn, hắn liền kệ.
Lúc này, Tần Sương cũng chạy tới: "Anh định đi cung đường 318 đến LS à?"
"Đúng vậy!" Tô Dương hiếu kỳ nói, "Em cũng muốn đi à?"
"Em từng đi LS rồi, cũng đi qua Thành Đô rồi, nhưng chưa từng đi cung đường 318 bao giờ!"
"Vậy em muốn đi không?"
"Nhưng mà con thì sao?"
Tô Dương cười nói: "Chắc có thể nhờ ông bà ngoại trông giúp một chút!"
Mà hơn nữa nếu mẹ vợ đi thì có lẽ An An sẽ càng vui hơn ấy chứ!"
"Em sẽ suy nghĩ thử xem!" Tần Sương cũng muốn đi ra ngoài chơi!
"Được thôi!"
Không lâu sau, Tô Dương lại nhận được tin nhắn hồi âm của Hoàng Tuyền.
Vị này cũng muốn đi... Có điều vẫn còn hơi do dự, sợ những người phụ nữ khác không dễ sống chung!
Nói tóm lại, hình như ai cũng muốn đi chơi.
Sau đó, Tô Dương liền cùng Hứa Kiếm Ba hàn huyên.
Thảo luận xong thì, bên công ty lữ hành Mộng Hải, Tô Dương sẽ quy hoạch tuyến đường du lịch, cung cấp hướng dẫn du lịch, liên hệ với các công ty taxi đáng tin cậy.
Hứa Kiếm Ba nói cho Tô Dương, một bộ phận các công ty taxi ở Dung Thành không hề chính quy, thường xuyên lừa gạt khách!
Rất nhiều khách hàng nhất thời chủ quan, không để ý những vết trầy xước trên xe.
Đến khi trả xe về, rất có thể sẽ bị trừ hết tiền cọc.
Thậm chí có vài công ty còn tệ hơn nữa.
Ví dụ như, để cho xe cho thuê bị chết máy dọc đường, dọc đường không có gara sửa xe nào có thể giải quyết được.
Lại có những công ty sẽ dựa theo định vị để phái người đến dàn cảnh xe gặp sự cố, khiến người ta khó phòng bị!
Bên phía Tô Dương cần phải tự chuẩn bị nhân viên bảo an.
Nhân viên bảo an thì Tô Dương chắc chắn tìm được những người đáng tin.
Ít nhất hắn ở Cửu Hương thực phẩm có một đội cảnh sát vũ trang khá là trung thành đáng tin cậy!
Nhưng mà liệu mua lại cả đám người đó, có tìm được công ty bảo an thích hợp hay không?
Hắn cảm thấy cần phải bồi dưỡng thêm nhiều nhân viên hơn nữa!
Cuối tuần nhoáng cái đã hết, trong hội nghị thông lệ vào thứ hai, Tô Dương lại lần nữa nhấn mạnh sự cần thiết phải mở rộng quy mô các công ty, đồng thời yêu cầu các công ty phải bắt đầu tuyển dụng nhân sự dự trữ theo quy trình bình thường, bao gồm cả những nhân tài trong lĩnh vực nghiên cứu phát minh.
Muốn nhân tài ở khắp các vùng miền trên cả nước đều gửi sơ yếu lý lịch đến.
Tuyển người phải "chăm chỉ" giống như công ty bản địa tuyển nhân viên bán hàng!
Nhân viên bộ phận nhân sự mỗi ngày, trước đó một ngày đều phải nhận được hồ sơ ứng tuyển điện tử được phân loại và gửi đến hộp thư của hắn.
Năm nay có đến hơn mười triệu sinh viên tốt nghiệp đại học, thêm vào đó là những người đã từ chức, thất nghiệp, giao đồ ăn, chạy xe, làm bảo an, ở nhà ăn bám...
Trong số đó nếu không có ngọc ẩn trong đá thì chắc chắn là không thể nào!
Tô Dương cảm thấy, mình không thể phí công vô ích sau khi đã thăng cấp điều tra được thiên phú.
Bởi vì hiện tại cường độ công việc giảm hẳn, có điều kiện và thời gian, hắn đương nhiên có thể cân nhắc tuyển thêm nhiều nhân viên trẻ có thiên phú hết mức có thể!
Cho dù bây giờ công ty không có đủ vị trí làm việc, hắn cũng có thể ưu tiên tuyển một nhóm nhân tài ba, bốn sao về để bồi dưỡng trọng điểm.
Chỉ khi có nhiều nhân tài thì công ty mới có thể phát triển tốt hơn được!
Ngay cả khi bây giờ những người mới này không cần đến, công ty cũng chưa thể bồi dưỡng được.
Hắn cũng có thể làm hồ sơ nhân tài, đến khi nào cần thì liên hệ!
Có lẽ do gen trâu ngựa trời sinh phát tác, dù sao một khoảng thời gian quá nhàn rỗi, trong lòng Tô Dương liền cảm thấy hoảng hốt, cuối cùng phải tìm một chút việc để làm thì hắn mới thấy thoải mái!
Hơn nữa, khi các công ty liên tục có lợi nhuận, Tô Dương cũng cảm thấy đã đến lúc phải cân nhắc đầu tư một chút tiền bạc vào lĩnh vực nghiên cứu phát minh.
Hắn không mong muốn sẽ làm nên trò trống gì ở các lĩnh vực bán dẫn, sinh học dược phẩm, trí tuệ nhân tạo.
Dù sao những đồ chơi công nghệ cao này không có vài trăm, vài ngàn, vài vạn tỷ thì căn bản không chơi nổi.
Ví dụ như lĩnh vực bán dẫn, hơn nửa năm nay tổng vốn đầu tư của nhà nước vào lĩnh vực bán dẫn đã vượt quá 5.000 tỷ!
Dù cho có bán hết toàn bộ công ty của Tô Dương đi cũng không đủ cho người ta mua mấy món thiết bị cao cấp!
Chỉ cần công ty của mình có thể đạt được một chút kết quả nghiên cứu phát minh trong lĩnh vực liên quan, hắn cũng đã hài lòng rồi!
Ví dụ như các lĩnh vực liên quan đến chế biến thực phẩm của Cửu Hương ẩm thực, Cửu Hương thực phẩm, Phong Viên nguyên liệu nấu ăn.
Có các lĩnh vực như chế biến và bảo quản thực phẩm, dinh dưỡng và an toàn thực phẩm, chất lượng và kiểm định thực phẩm, công trình và thiết bị thực phẩm, vi sinh vật và lên men thực phẩm...
Thật là phức tạp!
Tô Dương chỉ có thể dự trữ nhân tài trước đã, sau đó dựa vào nhu cầu của công ty để tiến hành từng bước một, tích lũy kỹ thuật độc quyền, nâng cao chất lượng sản phẩm!
Cũng không phải là tất cả nghiên cứu phát minh đều là thứ gì đó quá to tát.
Cho dù là một công nhân bình thường cũng có thể cải tiến quy trình công nghệ sản xuất!
Ngay cả khi chỉ hơi tăng hương vị sản phẩm, hoặc khai phá ra vài vị mới, thì trên thực tế cũng được coi là nghiên cứu phát minh rồi!
Rất nhiều độc quyền cũng đều có nước!
Cho dù là độc quyền ngoại hình thì nó cũng là độc quyền!
Đương nhiên, Tô Dương không hề cảm thấy chuyện này có vấn đề gì quá lớn.
Bây giờ hắn vẫn còn hai bàn tay trắng, dù sao thì nó vẫn cứ là độc quyền!
Năng lực đến đâu thì nỗ lực đến đó, Tô Dương không hề nóng vội!
Giống như mấy vị tiến sĩ mà Yên Hồ chức giáo nhận về, có nghiên cứu rất sâu về tâm lý học vậy.
Tô Dương cũng không có đầu tư quá nhiều tiền, họ cũng đã đăng hai quyển luận văn trên tạp chí.
Mặc dù chất lượng không cao lắm nhưng dù sao Tô Dương cũng đã thấy được kết quả!
Các giám đốc của các công ty con cũng đã dần quen với phong cách của Tô Dương, đua nhau bày tỏ sẽ dựa theo yêu cầu của ông chủ để chấp hành!
Ngoài ra, Tô Dương lại theo lệ đôn đốc một chút về tiến độ thu mua của Phong Viên.
Cũng yêu cầu Mỹ Gia gia chính có thể cân nhắc việc chiêu mộ nhân tài gia chính cao cấp, hoặc cân nhắc thu mua công ty gia chính cao cấp, muốn nâng tầm nghiệp vụ lên cao hơn nữa!
Ngay cả khi hiện tại chưa thể thu mua được công ty gia chính cao cấp thì cũng phải chuẩn bị sẵn sàng các công tác điều nghiên!
Bởi vì tốc độ phát triển quá nhanh, tình hình hiện tại của Mỹ Gia chính là đang rất cồng kềnh.
Phần lớn đều đang cung cấp dịch vụ gia chính tầm trung ở Dung Thành.
Tô Dương cảm thấy, đã đến lúc Mỹ Gia cân nhắc dần dần phát triển theo hướng gia chính cao cấp rồi!
Về phần Cửu Hương thực phẩm, Tô Dương cảm thấy Cửu Hương thực phẩm cũng có thể phát triển theo hướng tập đoàn hóa, cần phải chỉnh lý lại các quy chuẩn của từng nhãn hiệu và công xưởng.
Bởi vì hắn muốn bố trí chỗ làm cho học sinh của Yên Hồ chức giáo nên nhất định phải dốc sức ở mảng Cửu Hương thực phẩm!
Chờ thảo luận xong xuôi, Tô Dương lại tìm đến Trình Văn Hoắc, quản lý mảng mua sắm của công ty, để hỏi về chuyện thu mua công ty bảo an.
Trình Văn Hoắc bày tỏ, gần đây hắn đã liên hệ được với ba công ty bảo an dân doanh ở bản địa, trong đó có hai công ty có mọi mặt đều không tệ, có thể xem là những mục tiêu thu mua khá tốt!
Tô Dương hỏi thăm một chút thông tin về hai công ty bảo an địa phương, sau đó trực tiếp chỉ rõ phương hướng cho Trình Văn Hoắc: "Tôi nghe nói công ty bảo an Thần Ưng này cũng không tệ, anh cứ nói chuyện chủ yếu với bên đó, tiền bạc không thành vấn đề!"
"Vâng thưa ông chủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận