Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 255: Thu nhập một tháng bốn ngàn vạn, tiền quá nhiều cũng sẽ buồn rầu!

Đào Tuyết cười ha hả, cho qua chuyện. Cô nương này thoạt nhìn còn trẻ, nhưng không phải dạng người mới vào đời! Mộng tỷ xin giúp nhưng không nhận được hồi đáp. Mộng tỷ nhổ nước bọt nói: "Ngươi thật vô lương tâm!" Chờ Mộng tỷ đi rồi, Đào Tuyết gọi điện cho Tô Dương, kể cho hắn nghe chuyện Từ Chí Bình đến phòng tập thể dục của cô làm việc. "Nếu công ty mua lại phòng tập thể dục của ngươi, thì ngươi cứ ở lại đó!" Tô Dương đạo đức đang tụt dốc, nhưng ngược lại không quá băn khoăn, "Nhưng tạm thời cứ để cô ở lại cửa hàng kia." "Vâng Tô ca!" Sau khi cúp máy Đào Tuyết, Tô Dương nhớ đến chuyện Từ Chí Bình đang mua các phòng tập thể dục nhỏ ở Dung Thành, chắc bây giờ Từ Chí Bình còn đang khảo sát phòng tập thể dục của Đào Tuyết, nếu không hắn đã biết rồi. Nếu cái phòng tập thể dục nhỏ kia có tiềm năng kiếm lời thì cũng không tệ! Anh lại gọi điện cho mẹ để hỏi thăm lịch trình du lịch của bà. Tháng tám hết rồi, chắc vườn cây ăn quả ở nhà cũng đã thu hoạch xong. Sau khi trò chuyện với mẹ, Tô Dương biết năm nay giá thu mua trái cây có hơi thấp. Tổng thể, mấy mẫu cũng chỉ kiếm được chưa tới hai vạn, đó còn chưa tính tiền công. Trồng cây ăn quả đúng là rất tốn công, từ tỉa cành, thụ phấn, bọc quả... cho đến lúc thu hoạch... lúc nào cũng cần người! Thực ra trồng trái cây còn đỡ, chứ trồng lúa thì càng thảm hơn. Mỗi nhà đều có ít đất, không biết một năm thu nhập có được hai nghìn không nữa. Chứ nếu không thì sao dân quê phải lên thành phố làm công? Họ thực sự thích rời quê hương sao? Hồi nhỏ, Tô Dương từng có một khoảng thời gian ở nhà một mình. Bố lên thành phố làm thuê, mẹ đi hái bông ở tỉnh khác, còn một mình anh thì thoải mái khỏi nói! Mỗi ngày bảy giờ mới rời giường, xem tivi chút rồi mới đi học, cơ bản không ai quản. Người thân của Tô Dương cũng có thu nhập không khá hơn là bao. Anh suy nghĩ kỹ về tình hình các huyện thành xung quanh nhà, rồi nói: "Mẹ à, con có cửa hàng lẩu ở cả ba huyện lân cận đấy!" "Sao thế?" "Con bán bớt cổ phần cho họ đi!" Tô Dương suy nghĩ một lát nói, "Mỗi nhà một tháng chắc có thu nhập khoảng một vạn." "Thế có được không?" "Không sao đâu!" "Có khi hơi nhiều không?" "Chi nhánh của con còn mở tới Sơn Thành rồi ấy!" "Thôi vậy tùy con quyết định đi!" Mối quan hệ của anh với cả hai bên gia đình cũng không tệ, lễ tết đều qua lại. Nhà mẹ thì không cần nói nhiều, cứ có việc gì nhà nông là mọi người sẽ giúp đỡ nhau, thỉnh thoảng còn tụ tập đánh mạt chược nữa. Nhà bố cũng thân thiết, bố anh cũng thường qua nhà tam bá uống rượu. Anh họ của nhị bá, tam bá cũng từng rủ anh chơi điện tử. Cô út gả đi huyện bên cạnh, nhưng đối xử với anh cũng tốt, nhà cô trồng rất nhiều cam quýt, lê, nhà bác cả, bác hai, bác ba và nhà anh thường xuyên lấy hàng từ nhà cô. Tết đến, cô út cũng rất hào phóng, điều kiện kinh tế của nhà cô là tốt nhất! Mẹ anh cũng thích cô út, em họ của anh học không tệ, hai người trước đây cũng có quan hệ tốt! Tính ra chỉ có nhà bác cả hơi keo kiệt, nhất là bác gái. Bác trai thì lại thích dạy bảo anh, lần nào bắt được anh cũng giảng đạo lý dài dòng chán ngắt... Emmm... Mà giờ chắc chắn là không sao rồi! Anh biết rằng trừ nhà cô út ra thì các gia đình khác đều không có điều kiện tốt lắm. Phần lớn đều không có bảo hiểm xã hội! Sau này về hưu chắc cũng chỉ nhận được hai trăm tiền hưu. Mà có vẻ như người già ở nông thôn cũng chẳng có khái niệm hưu gì cả. Còn về con cái của họ thì có mấy người còn đang gánh nợ nhà, vợ con đây này! Tự chăm sóc mình còn không xong nữa là. Về mảng Phong Viên thì tạm thời Tô Dương không hy vọng được, hiện tại Phong Viên tập trung vào mảng nông nghiệp là chính. Các khu đất ở quê lại phân tán khắp nơi, chủ yếu vẫn là trồng trái cây, lại cách xa Dung Thành, cũng không thích hợp để trồng trọt quy mô lớn, nên chỉ có thể trông chờ vào cửa hàng lẩu thôi. Tô Dương quyết định nhanh chóng, bố mẹ anh tất nhiên là không phản đối rồi. Bây giờ vị thế của anh trong nhà cũng lên cao vùn vụt! Anh sẽ bán một phần cổ phần ở ba cửa hàng lẩu cho người thân. Bình quân mỗi tháng, mỗi nhà có thể nhận hơn một vạn tiền hoa hồng, để dưỡng già là quá đủ! Tính ra thì mỗi tháng mất mười vạn, với Tô Dương thì như muối bỏ bể. Sau khi chia cổ phần, cửa hàng lẩu chắc chắn không thể để cho người thân nhúng tay vào kinh doanh, tỷ lệ sở hữu không quá 40%. Sau khi bàn xong với bố mẹ, Tô Dương liền liên hệ luật sư Hồng Dự. Đến lúc đó nhờ luật sư soạn hợp đồng ổn thỏa rồi đích thân anh đi chia cổ phần. Tô Dương định bán 10% cổ phần với giá một đồng, coi như là cho không. Đương nhiên, hợp đồng cũng phải quy định là cổ phần không được mua đi bán lại! Sau khi thu xếp ổn thỏa việc này, việc du lịch cho bố mẹ anh cũng đã xong. Lúc đó Tô Dương sẽ thuê một chiếc RV, phái hai vệ sĩ đáng tin cậy, tìm một hướng dẫn viên chuyên nghiệp đi cùng! Còn đi tour thì thôi vậy, phần lớn trải nghiệm đi tour đều không tốt. Giải quyết xong mọi việc, Tô Dương lại đến Cửu Hương thực phẩm một chuyến, gặp người quản lý đại lý đồ ăn vặt kia. Nhưng đáng tiếc là, hai bên vẫn chưa thương lượng được! Người quản lý mua hàng của đối phương đích thân đến, đúng là có thành ý. Nhưng về giá cả thì không có chút thành ý nào. Họ hoàn toàn coi Cửu Hương thực phẩm như một xưởng nhỏ mà ép giá quá đáng! Mấy cái đại lý đồ ăn vặt này, đa số cũng không mấy tốt lành gì. Đa phần bọn họ đều hoạt động theo kiểu liên minh, y chang mấy chiêu trò liên minh ăn uống vậy. Các chiêu thức mà họ dùng cũng na ná nhau, họ lấy các sản phẩm nước uống có thương hiệu để thu hút khách. Sau đó sẽ chuyên bán các loại đồ ăn vặt không có nhãn mác, của mấy xưởng nhỏ. Loại này thường sẽ đắt, nhưng đó là cách kiếm lời chủ yếu của bọn họ! Có một số đại lý đồ ăn vặt, có thể nói là những kẻ 'săn mồi' trong giới đồ ăn vặt! Nếu như họ chỉ bán đồ ăn vặt của các xưởng nhỏ, nhãn hiệu không tên tuổi thì không sao. Nhưng có những chuỗi cửa hàng đồ ăn vặt lại nhập hàng của những xưởng sản xuất đồ ăn vặt không có giấy phép kinh doanh, mà cũng vì vậy mà xảy ra không ít tranh chấp! Hơn nữa nhiều chuỗi cửa hàng đồ ăn vặt cũng mở theo hình thức liên minh, rất nhiều người có chút tiền nhàn rỗi cứ nghĩ rằng tham gia liên minh bán đồ ăn vặt chắc chắn sẽ kiếm được tiền, cuối cùng lại sa vào đó. Nhiều cửa hàng liên minh đồ ăn vặt, phí liên minh lên đến cả trăm ngàn tệ, thêm tiền trang trí thuê cửa hàng nữa thì tổng có thể lên đến năm mươi vạn, sau đó lại nhập thêm hàng mấy chục vạn... Nói chung là Tô Dương từng thấy có cửa hàng đồ ăn vặt mở chưa được hai tháng đã đóng cửa. Đương nhiên cũng có những đại lý liên minh đồ ăn vặt kiếm được tiền, nhưng chắc chắn không phải là số đông. Nhất là khi sự cạnh tranh của các đại lý đồ ăn vặt hiện nay đang rất khốc liệt, có khi một thị trấn nhỏ cũng đã có ba bốn cửa hàng rồi, số lượng nhanh chóng đuổi kịp cả tiệm thuốc, rồi cuối cùng lại lao vào các cuộc chiến về giá! Cũng giống như vị quản lý của đại lý đồ ăn vặt trước mắt đây. Cửa hàng trực doanh của họ chỉ có ba, nhưng số lượng cửa hàng liên minh lại lên đến hơn hai ngàn, tiền phí liên minh cũng có thể thu được hai ba ức tệ! Lợi nhuận quá thấp thì Cửu Hương thực phẩm chắc chắn sẽ không làm. Nếu không thì Tô Dương đã sớm nhảy vào những ngành chế tạo truyền thống đó rồi. Trái lại bên chuỗi siêu thị, Cửu Hương thực phẩm lại đang làm ăn khá tốt. Họ rất hài lòng với hương vị đồ ăn vặt và các tiêu chuẩn an toàn của Cửu Hương thực phẩm! Đến tối mùng 7, Tô Dương duyệt lần cuối tình hình chia hoa hồng của Cửu Hương ẩm thực, rồi ký tên mình vào! [Đinh ~ Tháng 8, tổng thu nhập của bạn là: Tinh Hỏa kiện thân (3,27 triệu), Cửu Hương ẩm thực (16,31 triệu), Tinh Hỏa truyền thông (7,31 triệu), Cửu Hương thực phẩm (4,72 triệu), Nguyên liệu nấu ăn Phong Viên (3,29 triệu), Luật sở Hồng Dự (1,66 triệu), Gia chính Mỹ Gia (3,75 triệu), Khoa kỹ Vũ Long (370 nghìn), Cổ phần khống chế Cự Phàm (380 nghìn). Tổng tiền lương và phúc lợi nhân viên là 41,03 triệu tệ.] [Đinh ~ Nhân viên Cung Khánh, Điền Trung+...của các công ty Tinh Hỏa kiện thân, Tinh Hỏa truyền thông tăng độ trung thành lên đến 90, bạn nhận được 470 nghìn tiền mặt thưởng, 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm sức mạnh.] [Đinh ~ Nhân viên Từ Lan của Gia chính Mỹ Gia đạt độ trung thành 90, bạn nhận được kỹ năng dọn dẹp +1.] Trong nháy mắt, vô số kiến thức cơ bản liên quan đến việc dọn dẹp ùa vào đầu Tô Dương. Ách... Anh thật sự có cảm giác như bị kiến thức cưỡng hiếp! Anh có kỹ năng dọn dẹp để làm gì chứ? Mà thôi, tiền lương tháng này thực sự tăng lên một con số đáng kể, tăng lên hơn mười triệu! Tháng trước Tô Dương nhớ là 29,68 triệu, tháng này đã lên đến 41,03 triệu rồi. Chủ yếu là Tinh Hỏa kiện thân đang mở rộng, thu nhập của đám hot girl mạng Tinh Hỏa truyền thông cũng tăng trưởng ổn định, Cửu Hương thực phẩm và luật sở Hồng Dự thì đang dần tăng thêm nhân viên mới. Tất nhiên là, tiền lương tháng 8 tăng cao chủ yếu là do Khoa kỹ Vũ Long mới gia nhập, Gia chính Mỹ Gia đang phát triển mạnh mẽ và Nguyên liệu nấu ăn Phong Viên nữa! Khoa kỹ Vũ Long chỉ có hơn ba mươi nhân viên, tiền lương thực ra không nhiều. Mà chủ yếu là do Nguyên liệu nấu ăn Phong Viên thu mua cổ phần khống chế công ty Nguyên liệu nấu ăn Bạch Hải Sơn Thành, thế là Tô Dương bỗng nhiên có thêm hơn hai trăm nhân viên! Với lại Gia chính Mỹ Gia cũng đang phát triển khá thuận lợi, hầu như không gặp phải bất kỳ trở ngại nào quá lớn! Đương nhiên, trong số hơn một nghìn vạn tăng lên này cũng có 300 vạn hoa hồng và tiền thưởng của Cửu Hương ẩm thực nữa. Hơn 41 triệu, cộng thêm 5 triệu mà Tô Dương chưa tiêu hết tháng trước nữa thì Tô Dương hiện tại có trong tay hơn 46 triệu tệ! Nhìn số dư trong thẻ ngân hàng, Tô Dương không kìm được mà bắt đầu đau đầu: "Mẹ nó, cái đống tiền này sao tiêu mãi vẫn cứ tăng lên thế này!" Trong đống công ty anh đang có, giai đoạn hiện tại có vẻ như chỉ có Tinh Hỏa kiện thân và Nguyên liệu nấu ăn Phong Viên là còn có thể tiêu tiền chút ít. Tiền trong tài khoản của Gia chính Mỹ Gia thì còn tiêu không hết, Tinh Hỏa truyền thông còn hơn chục triệu trong tài khoản! Cửu Hương ẩm thực sắp nhận 25 triệu vay ngân hàng, Cửu Hương thực phẩm cũng không thể tăng sản lượng tùy tiện! Hồng Dự luật sở và Khoa kỹ Vũ Long đều là hai cái đồ bỏ đi không tiêu được nhiều tiền! Thật tình thì có một câu Tô Dương không biết có nên nói không nữa! Tất nhiên anh không phải là không có ý tưởng, chỉ là không biết nên lựa chọn như thế nào. Trên đời này việc để kinh doanh, thực sự có quá nhiều thứ có thể làm! Cộng 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm sức mạnh vào người, Tô Dương định đi phòng tập thể dục hoạt động chút cho xả hết áp lực và buồn bực, thế là anh lại thấy Điền Hán Hùng đang trao đổi gì đó với Quách Tuyết Cần. Có vẻ như tài liệu chuẩn bị vay tiền đang có vấn đề! "Ông chủ!" "Tô tổng!" "Quản lý Điền, thật là phiền anh rồi!" Điền Hán Hùng cười ha ha nói: "Đây là việc nên làm!" Thấy Điền Hán Hùng, Tô Dương không kìm được mà nảy ra một ý nghĩ, có lẽ người này có thể giúp được mình! Cho dù là luật sư hay là ngân hàng thì đều là những người thường xuyên tiếp xúc với các loại hình doanh nghiệp khác nhau. Nhất là ngân hàng! "Bên anh giải quyết xong việc chưa?" "Gần xong rồi!" Điền Hán Hùng gật đầu nói, "Chắc là trong vòng bảy ngày là xong thôi!" "Tốt, có vài chuyện tôi muốn hỏi thăm chút, qua văn phòng tôi nói chuyện nhé?" "Được thôi!" Rất nhanh, hai người đã vào văn phòng. Điền Hán Hùng lên tiếng trước: "Tô tổng muốn hỏi thăm gì, nhưng mà chúng ta đã nói trước rồi nhé, những thông tin liên quan đến cấp bậc bí mật thì tôi không thể nói!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận