Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 554: Yên Hồ chức cao tân sinh báo đến! Xây xong thao trường cùng câu lạc bộ phòng hoạt động.

Chương 554: Yên Hồ chức cao tân sinh báo đến! Xây xong thao trường cùng phòng hoạt động câu lạc bộ. Sau khi hấp thu xong kiến thức tài vụ cùng kiến thức chăm sóc thú cưng, cộng thêm 1 điểm thể chất, 1 điểm sức mạnh lên người, Tô Dương cũng không quá để ý đến tình hình tăng trưởng tiền lương lần này, dù sao hắn đã sớm có chuẩn bị tâm lý! Tại Ngạc Tỉnh Giang Thành chờ đợi ba ngày, hắn trước tiên xem tình hình của Cửu Hương Xan Ẩm. Người phụ trách bên Cửu Hương Xan Ẩm là Vệ Duyệt. Vệ Duyệt năm nay ba mươi lăm tuổi, ngay từ đầu khi công ty mới thành lập đã được Kỷ Quốc Hùng đưa đến Cửu Hương Xan Ẩm đảm nhiệm quản lý cấp trung, lần này cũng xem như được thăng chức. Tô Dương hàn huyên đôi chút với Vệ Duyệt, rồi xem nhân viên bộ phận phát triển thị trường cùng nhân viên phục vụ mới chiêu mộ của Cửu Hương Xan Ẩm, như thường lệ cho bọn họ một trận tiêm máu gà, sau đó lại đến Sở Hà thực phẩm, cùng Chu Phú Hải và mấy vị cổ đông khác vui chơi giải trí. Đến khi hắn quay lại Dong Thành thì đã là ngày mùng 10. Vừa về đến khu nhà Tân Đô Hoa Viên, Tô Dương đã thấy Đào Tuyết nằm ngủ trưa trên ghế salon nhà mình. Nàng mặc quần short thể thao ngắn màu hồng, lộ ra đôi chân trắng nõn gợi cảm, trên người mặc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, rất mát mẻ mà lại vô cùng hấp dẫn! Có lẽ là nghe thấy tiếng động, nàng lập tức ngồi dậy từ trên ghế salon. "Tô Ca, anh về rồi à?" "Ừ!" Tô Dương liếc nhìn điều hòa, cũng tiện tay cởi áo, để lộ thân trên cường tráng. Mùa hè ở Dong Thành, quả thực không phải chỗ cho người ở! Nàng lập tức tỉnh táo, cầm cuốn sổ đỏ trên bàn trà khoe khoang nói: "Anh nhìn này!" "Sang tên rồi sao?" "Ừ!" Đào Tuyết vẫy vẫy giấy chứng nhận bất động sản, "Sau này căn phòng này là của em!" "Thì sao?" "Cho chút phản ứng đi mà!" Đào Tuyết hưng phấn nói, "Sau này em chính là nữ chủ nhân của căn phòng này!" "Rồi sao nữa?" "Anh mà nghe em!" "Nếu ta không nghe thì sao?" "Ách..." Đào Tuyết lập tức ỉu xìu, sau đó lại nằm dài ra trên ghế salon. "Phòng của Trần Lỵ Tả cũng làm xong rồi hả?" "Làm xong rồi!" "Vậy là tốt rồi!" Cầm cốc nước ấm của Đào Tuyết uống một ngụm, là trà hoa cúc, còn thêm đường phèn, cảm giác không tệ. Sau đó hắn cũng nằm xuống ghế salon ở phía bên kia, mùa hè cứ nằm điều hòa là dễ chịu nhất. Chơi tuyết chắc cũng không tệ! Biết Tô Dương trở về Tần Sương liền mời hắn cùng Đào Tuyết, với cả Trần Lỵ tối đến cùng nhau ăn cơm tại biệt thự nhà cô! Ngày thứ hai, Tô Dương liền nhận được điện thoại của giám đốc tài chính Đông Thành Địa Sản, Lưu Kiến Đạt. "Tô Tổng, không phải anh nhờ tôi tìm mấy căn nhà second-hand thích hợp sao?" "Ừ! Tìm được chưa?" "Trên tay tôi vừa hay có ba căn second-hand phù hợp với ý anh... Hắc hắc!" Lưu Kiến Đạt có chút ngại ngùng nói, "đều là nhà thô chưa sửa, mua rồi để không... Nếu anh không ưng, tôi còn chuẩn bị mấy căn khác!" "Chất lượng phòng của ông thế nào? Xây khi nào?" Chắc cả đời biểu đệ mình cũng chỉ mua được một căn này, Tô Dương có hơi để bụng! "Tô Tổng anh yên tâm, tôi lừa ai chứ không lừa anh!" Lưu Kiến Đạt thành thật nói, "ba căn đều là ở khu Tân Thủy Đông Thành, chất lượng không có vấn đề gì, mà còn đều là kiểu nhà tốt, khu học đường cũng không tệ, vợ tôi tự tay chọn đó, dù sao tôi cũng đang ở tầng lớn ở đấy mà, mấy quản lý cấp cao của công ty tôi đều ở đó cả, quản lý tài sản cũng là người của chúng tôi, rất tận tâm." Tô Dương suy nghĩ một chút hỏi: "Bao nhiêu tiền một mét vuông?" "Hiện tại có người rao bán 20.000!" "Tôi vừa từ Ngạc Tỉnh về, chắc sẽ khá bận, tôi để bọn họ tự chọn, ông tìm người dẫn đi xem giúp!" "Được!" "Còn nữa, mặc kệ giá phòng second-hand khu các ông hiện tại bao nhiêu, có bớt được 500.000 không?" "Ách... Cái này thì!" "Tôi tự bù cho ông!" Tô Dương vừa cười vừa nói, "hôm đó tôi lỡ khoác lác với người thân, bảo rằng quen biết nhiều ông lớn bất động sản ở Dong Thành, có thể tìm được nhà rẻ... Ông cứ nói là ông đang cần tiền mặt xoay vòng!" Giá 21.000/m2, 140m2 cũng chỉ có 280 vạn. Nếu trực tiếp giảm 1 triệu, Tô Dương lại cảm thấy có hơi lộ liễu! "Đương nhiên là được, chỉ là phải quanh co một chút, kéo giá phòng second-hand trong khu của mình xuống... Không hay lắm!" Lưu Kiến Đạt không ngờ Tô Dương cũng là người sĩ diện. Nhưng nghĩ đến tuổi của Tô Dương thì ông cũng hiểu! Người trẻ tuổi mà! Thích sĩ diện cũng là điều bình thường. Mà 500.000 đối với Tô Dương thì cũng chỉ là hạt cát. Trường học cỏn con của nhà hắn, mỗi năm thu vào bảy, tám ngàn vạn học phí! Tô Dương cười nói: "Cái đó là chuyện của ông rồi!" Vị này chắc chắn cũng muốn bán những căn nhà trong tay đi. "Vậy được!" Cúp điện thoại của Lưu Kiến Đạt, Tô Dương liền thông báo cho biểu đệ mình. Cũng cho cậu ta số điện thoại của Lưu Kiến Đạt! Nếu nhà của Lưu Kiến Đạt không tệ, hắn chắc chắn sẽ lừa được biểu đệ mình! Xin mời...ngài...cất giữ _6Ⅰ9Ⅰ sách Ⅰ đi(sáu\\\chín\\\sách\\\đi! )Biết được biểu ca bảo mình đi xem nhà, Hà Chí Hằng cũng vô cùng mừng rỡ. Cậu ta còn tưởng biểu ca bận quá mà quên mất chuyện của mình rồi! Dạo này hôn lễ sắp đến, Vương Quyên cũng đang hỏi chuyện nhà cửa, cậu ta còn đang băn khoăn có nên nhắc nhở biểu ca không. Cậu ta liền gọi ngay cho Vương Quyên. Vương Quyên ở đầu dây bên kia cũng vui vẻ nói: "Được, ngày mai chúng ta xin nghỉ đi xem nhà!" "Ừ!" Hai người đối với người Tô Dương giới thiệu, vẫn rất mực tin tưởng. Ngày thứ hai, Tô Dương buổi sáng đến làm ở trụ sở chính, buổi chiều liền đến Yên Hồ chức cao. Xe vừa mới vào trường Yên Hồ chức cao, hắn liền nghe thấy tiếng hô vang dội! "121, 121... Nghiêm!" xuyên qua cửa kính xe, hắn liền thấy phía xa trên thao trường, mấy sinh viên năm nhất mặc đồ rằn ri đang huấn luyện quân sự. Hơi hạ cửa kính xe xuống, hắn cũng cảm nhận được hơi nóng tràn vào trong xe. Trời có hơi nắng gắt, vẫn là cứ bật điều hòa cho dễ chịu! Quay lại tòa nhà giáo vụ, Tô Dương liền đi vào văn phòng của Trần Khánh Châu. Yên Hồ chức cao năm nay dự kiến tuyển sinh 2000 người, cuối cùng có 1957 tân sinh đến nhập học. Nghe nói vẫn còn 43 sinh viên không đến, Tô Dương trong lòng có chút không vui. Thiếu đi 43 học sinh, chỉ tính tiền học phí, trường học ba năm liền hụt đi hơn 2 triệu! Nhưng Trần Khánh Châu nói với Tô Dương rằng, hàng năm đều sẽ xảy ra tình huống này, dù sao học phí trường tư thục cao đẳng nghề đối với các gia đình bình thường mà nói, vẫn có chút đắt đỏ. Mà dù có tốt nghiệp, cũng chưa chắc tìm được công việc tốt! Năm nay Yên Hồ chức cao chỉ thiếu 43 sinh viên, theo tỷ lệ mà nói thì đã vượt quá thành tích của các năm trước! Trong các trường cao đẳng nghề dân lập, như thế đã là một thành tích phi thường xuất sắc. Có vài trường, khi nhập học có thể thiếu mấy trăm tân sinh! Nghe nói như vậy đã là thành tích tốt, tâm tình của Tô Dương cũng tốt lên nhiều. Ít nhất nỗ lực của hắn không có phí công! Sau đó Tô Dương xem qua thao trường mới xây cùng tòa nhà dùng cho các hoạt động câu lạc bộ của Yên Hồ chức cao. Tòa nhà và thao trường đã nghiệm thu xong, tòa nhà dùng cho hoạt động câu lạc bộ vẫn còn đang trong quá trình tu sửa, cũng gần xong rồi, chỉ có các phòng vũ đạo, thanh nhạc, âm nhạc thì cần phải làm cách âm kỹ càng hơn, tu sửa cũng có hơi phức tạp chút. Trường học dự định sang năm mới đưa vào sử dụng, trước cứ để phơi một thời gian đã! Nếu như sinh viên không để ý thì có thể sử dụng ngay sau khi sửa xong. Nhìn đám sinh viên mới đang dẫm chân lên sân tập bằng nhựa mới để huấn luyện quân sự, Tô Dương coi như cũng khá hài lòng! Không thể mong đợi gì hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận