Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 323: Văn phòng bên trong xem phim! Có hố đến công ty quảng cáo!

Chương 323: Trong văn phòng xem phim! Có cái hố lừa cả công ty quảng cáo!
Mười một giờ đêm, Tô Dương tựa vào ghế ông chủ, xoa xoa đôi mắt có chút mỏi nhừ. Tính ra, từ khi trở thành ông chủ, hắn đã rất lâu không có trong văn phòng, thật sự làm thêm giờ như thế này. Đương nhiên, nếu như chuẩn bị quan hệ, tiếp khách ăn cơm cũng coi như tăng ca, thì chắc chắn không phải lần đầu tiên. Bất quá lần này tăng ca kết quả vẫn khá rõ ràng. Trong hơn trăm người tài năng cao này nên chọn ai, trong lòng hắn đã có tính toán.
Đóng máy tính lại, đi ra khỏi văn phòng, Tô Dương thấy văn phòng sáng trưng, chỉ có Khương Vũ Trinh vẫn ngồi trước máy tính ôm khoai tây chiên xem phim. Các vị trí làm việc khác, nhân viên đã sớm rời đi.
Emmm…. Đúng là không ai chịu bồi lão bản hắn!
Đi đến phía sau Khương Vũ Trinh, hắn thuận tay thò vào túi khoai tây chiên của nàng.
"Á!"
Khương Vũ Trinh giật mình run lên, khoai tây chiên suýt chút nữa rơi xuống. Quay người lại thấy là Tô Dương, nàng phàn nàn nói: "Ông chủ, anh làm tôi hết hồn!"
Hôm nay Tô Dương phải tăng ca, thân là thư ký của Tô Dương, nàng không thể tan tầm. Vì vậy liền ở lại công ty, thỉnh thoảng rót nước cho Tô Dương! Nhàn rỗi buồn chán, người ở công ty đều về hết, nàng liền tùy tiện tìm bộ phim xem.
"Xem phim gì vậy?" Tô Dương thấy chất lượng hình ảnh phim này không tốt, có cảm giác như phim cũ kiểu Hồng Kông.
"Ma Thôn, bạn em giới thiệu, bảo là rất kinh dị!"
"À!" Tô Dương có chút ấn tượng về bộ phim này. Trước đây lúc rảnh rỗi, hắn thích xem phim máu me của Âu Mỹ, ví dụ như zombie các kiểu. Còn phim kinh dị của đảo quốc, Hàn Quốc, Thái Lan thì thôi, hắn xin phép chịu thua. Cũng chỉ thỉnh thoảng cùng bạn cùng phòng xem cùng.
Hắn ngồi xuống bên cạnh Khương Vũ Trinh, rất tự nhiên cầm gói khoai tây chiên trong ngực nàng. Hắn thật sự đói bụng, tối chưa ăn gì. Khoai tây chiên nhà máy thực phẩm Cửu Hương làm ra, vị đúng là rất ngon. Thư ký của mình cũng có gu thưởng thức đấy!
Khương Vũ Trinh thấy Tô Dương cướp khoai tây chiên của mình ăn, cũng không tiện nói gì. Nàng cũng vừa xem phim vừa cầm khoai tây chiên cùng ăn với Tô Dương!
Phim đã chiếu được hơn nửa, bầu không khí kinh dị ngày càng dày đặc, từng nhân vật chết thảm. . . Không biết từ lúc nào, bàn tay nhỏ của Khương Vũ Trinh đã nắm chặt lấy cánh tay Tô Dương. Chiếc ghế xoay của máy tính, cũng xích lại gần Tô Dương hơn. Thỉnh thoảng nàng còn bị bầu không khí kinh dị làm cho run cả người.
Tô Dương lúc đầu định rời đi sau khi ăn hết khoai tây chiên, nhưng lúc này hắn cũng bị kịch bản cuốn hút. Không thể không nói, mấy phim cũ này còn hay hơn nhiều phim mới bây giờ. Đến khi kịch bản kết thúc, tiếng hát ai oán của Sở Nhân Mỹ vang vọng cả văn phòng, Khương Vũ Trinh đã ôm cánh tay Tô Dương vào lòng.
Tô Dương nghĩ một chút, vẫn là để mặc nàng. Thêm nữa là, Tô Dương xem phim kinh dị này, trong lòng cũng thấy rờn rợn. Gần Khương Vũ Trinh thêm một chút, hắn cũng thấy dũng cảm hơn! Đương nhiên, hắn không có chiếm tiện nghi gì, Tiểu Khương dáng người gầy, quần áo cô mặc cũng tương đối dày.
Cuối cùng, phim hết, Khương Vũ Trinh mới thở phào một hơi thật dài. Nhưng lúc này, nàng mới chú ý tới đồ vật đang ôm trong ngực. Mặt nàng đỏ bừng, theo phản xạ chống đỡ gọng kính đen.
Tô Dương nhẹ nhàng rút tay về, phàn nàn: "Không có việc gì thì đừng xem phim kinh dị trong văn phòng!"
Tôi thấy anh xem cũng rất ngon lành mà! Khương Vũ Trinh thầm oán trong lòng, nhưng ngoài miệng thì rất ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!"
"Tối ăn gì chưa?"
"Còn chưa ạ!"
"Đi, ông chủ mời cô đi ăn tiệc!"
"Vâng!"
Thế là, Tô Dương kéo Khương Vũ Trinh và Phùng Hoa đi ăn tối. Chẳng biết tại sao, Khương Vũ Trinh thấy tài xế Phùng Hoa có hơi dư thừa!
Ngày thứ hai, tin tốt lành từ Hạng Trường Hưng, phó tổng giám đốc Phong Viên chi nhánh tỉnh Trường An gửi tới. Hắn đã đạt được mục tiêu mua lại công ty nguyên liệu nấu ăn Đạt Minh bản địa ở Trường An. Tin tức này ngược lại khiến Tô Dương hơi vui mừng, hắn đang lo không biết tiêu số tiền đang có trên tay như thế nào đây! Hạng Trường Hưng sau khi giúp Phong Viên thu mua nguyên liệu nấu ăn Bạch Hải ở Sơn Thành thì mới tới Trường An. Thoáng một cái cũng đã được một thời gian rồi!
Còn một tin tức tốt nữa là, người do Tinh Hỏa truyền thông phái tới quê hương Hướng Long Cường đã tìm được chút manh mối, vợ của Hướng Long Cường đang kinh doanh một cửa hàng bán rượu thuốc lá tại địa phương... Bất quá người của Tinh Hỏa truyền thông rất nhanh đã bị để ý! Suy cho cùng, bọn họ cũng không phải nhân viên điều tra chuyên nghiệp! Tô Dương hiện tại cũng không có nhân tài trong lĩnh vực này. Đối phương nghe nói là người của công ty truyền thông, cũng tương đối khách khí. Chỉ là hỏi họ tại sao lại muốn điều tra chuyện của nhà Hướng. Người của Tinh Hỏa truyền thông được phái đến trả lời cái gì cũng không biết. Kết quả, người ta liên hệ với bên Du Tư Ảnh.
"Đối phương nói sẽ bắt nhà Hướng Long Cường chịu phạt, không cho họ đến trường gây rối nữa, còn nói sau này sẽ chiếu cố việc làm ăn của tiệm lẩu Cửu Hương tại địa phương!" Du Tư Ảnh nhỏ giọng nói, "Hình như vợ của Hướng Long Cường có chút quan hệ, nhưng chắc không mạnh lắm."
Lời này nói ra đã có độ uyển chuyển nhất định. Tô Dương suy nghĩ một chút, tiện thể nói: "Nói với đối phương, nếu họ giữ lời hứa, ta sẽ đồng ý!" Thật ra, hắn cũng không để ý một cửa hàng lẩu, chủ yếu là không muốn ảnh hưởng đến Tinh Hỏa truyền thông. Tinh Hỏa truyền thông cũng không phải là đơn vị truyền thông chính thống, là đơn vị MCN không thích bị người ta bàn tán lung tung. Hơn nữa đối phương đã nhượng bộ, coi như mục đích của Tô Dương đã đạt được.
"Vâng thưa ông chủ!"
Tô Dương nghĩ ngợi một lát nói ra: "Cô bảo Trần Khánh Châu để ý một chút!"
"Vâng ạ!"
"À phải rồi ông chủ, tôi còn muốn giới thiệu cho anh một công ty quảng cáo, tên là Hàn Phong quảng cáo!" Trong lời nói của Du Tư Ảnh có sự vui vẻ không giấu được. Chắc gần đây tâm trạng của nàng đặc biệt tốt! Có thể không tốt sao? Tô Dương không chỉ hứa hẹn cho nàng trăm vạn cuối năm, mà đề cử công ty du lịch quốc tế Mộng Hải cũng được ông chủ chấp thuận, xem như vậy cũng được hai mươi vạn tiền thưởng!
"Ồ!" Tô Dương hơi ngạc nhiên, "Công ty quảng cáo này thế nào?"
"Quy mô khoảng hơn ba mươi người, lợi nhuận năm khoảng 100 vạn, ông chủ công ty quảng cáo muốn bán 700 vạn!" Du Tư Ảnh suy nghĩ một lát nói, "Có thể hơi thổi phồng, nhưng tôi thấy cũng không tệ, đối phương đã có ý muốn bán công ty, tôi thấy tổng công ty có thể điều tra một chút!"
Du Tư Ảnh bọn họ đều phụ trách thông qua các mối quan hệ giúp Tô Dương tìm những công ty muốn bán lại. Mà công tác điều tra tỉ mỉ thu mua, tự nhiên sẽ do tổng công ty phụ trách.
"Đưa tài liệu cho ta xem chút!" Tô Dương cảm thấy cái tên này nghe có vẻ quen tai. Hắn cũng không để ý, dù sao hắn trước đây cũng làm trong ngành quảng cáo. Đối với một công ty quảng cáo truyền thống, có ba mươi nhân viên coi như quy mô không tệ! Nếu thật mỗi năm có 100 vạn lợi nhuận, thì cũng là một công ty tốt. Người ta ra giá 700 vạn, nhưng chắc chắn còn có thể thương lượng lại.
"Vâng thưa ông chủ, tôi gửi cho anh ngay!" Không bao lâu sau, Du Tư Ảnh gửi tài liệu công ty quảng cáo Hàn Phong cho Tô Dương.
Nhìn chằm chằm vào Hàn Phong quảng cáo, Tô Dương hơi suy diễn về mặt thương nghiệp một chút, không khỏi nhíu mày. Đây là một cái hố!
Nói như thế nào nhỉ? Tức là sau khi Tô Dương tiếp nhận công ty quảng cáo này, một thời gian sau các hoạt động của công ty sẽ đột ngột chuyển hướng xấu. Mấy khách hàng lớn sẽ lần lượt dừng hợp tác với công ty. . . . . Hắn hơi nheo mắt lại, đại khái đã nghĩ ra một khả năng! Có lẽ cách làm ăn của vị ông chủ kia là hoàn toàn dựa vào các mối quan hệ cá nhân. Nếu hắn mua công ty này, thì không có cách nào tiếp nhận được các tài nguyên của công ty. Bên ông chủ kia bán công ty đi được 500 vạn, rồi sau đó lại có thể mở ra một công ty quảng cáo mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận