Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 581: Con mèo con! Tiểu cô cùng đường muội điện thoại! Trăm vạn tiền tiết kiệm!

Chương 581: Mèo con! Cuộc điện thoại của tiểu cô và đường muội! Trăm vạn tiền tiết kiệm!
Trong nháy mắt lại đến thứ Bảy, ánh nắng thật đẹp.
Tô Dương ngồi trong hoa viên biệt thự phơi nắng.
Đã gần tháng mười một, thời tiết dần dần bắt đầu trở lạnh.
Ngay lúc hắn đang mơ màng, dường như có thứ gì đó nhảy vào lòng hắn.
Tiếp đó hắn liền nghe được một tiếng kêu nghe có vẻ đáng thương.
Tô Dương mở mắt ra liền thấy một con mèo con đang ở trong lòng mình, nó dùng đôi mắt tròn xoe màu đồng cổ tò mò đánh giá hắn!
“Meo” Giọng nó trong trẻo mềm mại, còn men theo bờ vai Tô Dương trèo lên.
Chiếc mũi hơi ẩm ướt chạm chạm vào mặt hắn.
Tô Dương cảm giác tim mình như muốn tan chảy, cười ôm nó vào lòng, nhẹ nhàng gãi cằm nó.
Mèo con ngoan ngoãn nằm trong lòng Tô Dương, hưởng thụ sự vuốt ve của hắn.
Sau cuộc họp đầu tuần, Tô Dương nói chuyện phiếm với Lý Ngọc Bình, thỉnh thoảng nhắc đến việc mình hơi muốn nuôi một con mèo cưng.
Lý Ngọc Bình lập tức để tâm, còn hỏi Tô Dương thích loại nào.
Tô Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy mình vẫn tương đối ưa thích mèo Felis.
Hồi nhỏ hắn tiếp xúc, đa số cũng đều là loại này!
Thế là không bao lâu, Lý Ngọc Bình liền đưa tới cho Tô Dương một con mèo Felis vừa dứt sữa không lâu.
Con mèo Ly Hoa nhỏ này là con của mèo mẹ nhà khách hàng ở bệnh viện thú cưng, nên được tặng miễn phí không lấy tiền!
Mèo Felis không giống các loại mèo thông thường, nhiều con trong số chúng tương đối hoang dã, tính tình khá độc lập.
Còn có chút thích trốn đi, nhưng Tô Dương lại thích tính cách này của chúng!
Nuôi chúng cũng tương đối dễ dàng, sức đề kháng mạnh, lại không rụng lông, chỉ là dễ phá phách.
Tô Dương thường xuyên vuốt mèo ở nhà người khác, dần dà cũng quen với việc vuốt ve mèo chủ tử.
Vuốt sướng rồi trở lại biệt thự của mình, lại cảm giác biệt thự hơi thiếu chút sinh khí.
Hắn quả thực không quá am hiểu chăm sóc thú cưng, nhưng không phải là có bảo mẫu sao!
Các nàng chắc chắn có thể chăm sóc tốt con mèo con này!
Ngay tại lúc Tô Dương vuốt mèo, điện thoại di động của hắn lại vang lên.
Hắn mở điện thoại di động lên nhìn thấy tên người gọi đến liền hơi kinh ngạc: “Tiểu cô?” “Tô Dương, ngươi bây giờ có bận không?” “Không bận, hôm nay không đi làm!” “Ta còn tưởng rằng các ngươi làm ăn ngày nào cũng bận rộn chứ!” “Chỉ là hôm nay không bận thôi!” Hàn huyên một chút, tiểu cô của Tô Dương liền nói với hắn: “Chủ yếu là đường muội của ngươi muốn thỉnh giáo ngươi một vài vấn đề...” “Vấn đề gì?” “Đường muội của ngươi không phải sang năm thi đại học sao?” “Vâng!” “Ngươi biết đấy, chúng ta chỉ biết trồng hoa quả, nuôi ít heo, kiến thức tương đối ít, không hiểu nhiều về các chuyên ngành kia... Ngươi ở bên ngoài làm ăn, khẳng định biết nhiều hơn chúng ta, hẳn phải biết chuyên ngành nào dễ xin việc hơn, hoặc dễ thi vào biên chế.” “À!” Tô Dương đại khái hiểu ý của tiểu cô, “Muội muội có ở đó không?” “Ca, ta đây!” Rất nhanh, hắn liền nghe được giọng nói trong trẻo của đường muội Hùng Đình.
“Tiểu cô, ta nói chuyện với muội muội nhé?” “Được được được, mấy cái này ta còn không hiểu bằng muội muội của ngươi, ngươi nói chuyện với nó đi!” “Vâng!” “Ca, ta nghe nói ngươi mua nhà ở Thành Đô?” Nghe được giọng của đường muội, Tô Dương không khỏi cong khóe miệng.
Giọng Hùng Đình vừa nhiệt tình lại trong trẻo, cho người ta cảm giác như đang cười, còn có chút tò mò!
Nói một cách nghiêm túc, trong số anh chị em họ hai bên nội ngoại, đường muội này hẳn là người có quan hệ tốt nhất với hắn, kế đó mới là biểu đệ Hà Chí Hằng, mẹ hắn cũng rất thích cô đường muội này!
“Đúng vậy!” “Làm ăn kiếm được tiền à?” “Kiếm được một chút!” “Một chút, thật khiêm tốn, bọn họ đều nói ngươi thân gia hơn trăm triệu!” “Cũng tàm tạm!” “Thôi được, ta không hỏi nữa... Chuyện là thế này, ta không biết nên học chuyên ngành gì!” “Thành tích thế nào?” “Lão sư nói, ta thi vào 211 thì có thể hơi khó, phải xem vận khí một chút, nhưng nếu năm lớp 12 ôn tập hiệu quả tốt, vẫn có cơ hội tương đối lớn!” Tô Dương cười nói: “Vậy là khá tốt rồi!” Đừng nhìn người khác động một tí là Thanh Hoa Bắc Đại, 985, 211.
Nhưng đối với gia đình nông thôn bình thường ở các tỉnh thành không phải Thành Đô, Miên Dương mà nói, con cái có thể thi đỗ đại học chính quy là tốt rồi... Nếu có thể vào được trường top đầu (nhất bản), hoặc vào được 211, vậy thì đã vô cùng ưu tú!
“Ta bây giờ cũng rất lo lắng!” “Lo lắng cái gì?” “Nghe nói tốt nghiệp đại học không dễ xin việc!” “Đừng xem quá nhiều video ngắn!” “Ngươi nói xem ta có nên thi nghiên cứu sinh không?” “Từ góc độ xin việc mà nói, thi nghiên cứu sinh còn không bằng học liên thông đại học (chuyên thăng bản)!” Hùng Đình nghi ngờ hỏi: “A? Ca, có ý gì?” “Liên thông đại học có hai tấm bằng tốt nghiệp, một tấm bằng đại học chính quy, một tấm bằng cao đẳng!” Tô Dương vuốt mèo cười nói, “Ngươi nếu muốn vào nhà máy, thì đưa ra bằng tốt nghiệp cao đẳng, quản lý nhà máy chắc chắn cảm thấy ngươi sẽ trở thành một công nhân cần cù... Ngươi nếu muốn vào công ty, thì đưa ra bằng tốt nghiệp đại học chính quy, Lão bản nhìn ngươi học liên thông, liền cảm thấy ngươi chắc chắn sẽ an tâm chăm chỉ, tự do chuyển đổi thân phận, tiến có thể công, lui có thể thủ, trường sam nghĩ cởi là cởi, không có bất kỳ áp lực nào!” “A” Nghe được giọng Hùng Đình có chút ngơ ngác, tâm trạng Tô Dương lại tốt hơn!
Hắn đại khái có thể tưởng tượng ra biểu cảm của đối phương lúc này... Chắc chắn rất đặc sắc!
“Ca, ta nói chuyện nghiêm túc với ngươi, cao đẳng thì thôi đi! Ngươi cảm thấy ngành học đại học nào dễ xin việc?” “Ngươi có chuyên ngành yêu thích nào không?” “Không có!” “Vậy ngươi có ý tưởng gì không? Cứ nói thử xem!” “Học y thế nào?” “emmmm... Chẳng ra sao cả, quá cực khổ, hơn nữa muốn thành công, khẳng định phải học lên nghiên cứu sinh, học một lèo là mấy năm!” Tô Dương chậm rãi giải thích, “Rất nhiều thực tập sinh nội trú (quy bồi sinh) lượng công việc lớn, tiền lương thấp, cường độ làm việc cao thường xuyên phải trực ca đêm, ta nghe nói có thực tập sinh nội trú có thể làm việc liên tục hơn ba mươi tiếng, ngày lễ tết cũng đừng mong nghỉ ngơi!” “Hít… còn kinh khủng hơn cấp ba à? Vậy học nông nghiệp thì sao?” “Chắc là cũng được!” “Kế toán tài chính thì sao?” “Cũng không tệ!” “Máy tính thì sao?” “Cũng có thể!” “... Ca, hình như cái gì cũng có thể ấy nhỉ, bây giờ học máy tính dễ xin việc không?” “Sau khi tốt nghiệp, ngươi định phát triển ở đâu? Ở huyện nhà, hay Thành Đô, hoặc đi các thành thị khác?” “Có thể sẽ đi Thành Đô!” “Vậy thì được rồi, nếu ngươi đến công ty của ta, học chuyên ngành gì thực ra cũng được, ngược lại bây giờ sinh viên tốt nghiệp tìm việc làm, rất nhiều đều không liên quan đến chuyên ngành!” “Đến công ty của ngươi sao?” “Ừm!” Nếu đường muội muốn đến Thành Đô phát triển, hắn chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ.
Dù sao vị đường muội này cũng giống biểu đệ của hắn, nhân phẩm vẫn tương đối tốt.
Hoặc có lẽ là, cả nhà tiểu cô của mình đều rất tốt!
Nhà tiểu cô hắn nhận thầu vùng núi, trồng rất nhiều hoa quả.
Hàng năm cha hắn, cùng các anh em khác của ba hắn đều có thể đến nhà tiểu cô lấy ít hàng.
Không phải loại hàng bán tháo, mà là loại chuyên môn giữ lại cho họ.
Hùng Đình cười hì hì hỏi: “Ca, vậy ngươi có thể cho ta đãi ngộ gì nha?” “Ngươi biết biểu đệ Hà Chí Hằng chứ?” “Biết, gặp ở nhà ngươi rồi!” “Hắn tốt nghiệp đại học, ở chỗ ta tiền lương hơn vạn!” Tiền lương hơn vạn là do Hà Chí Hằng nói, hắn nói chuyện tiền lương với người thân, thường nói tương đối mơ hồ.
Tô Dương tự nhiên cũng sẽ không nói chi tiết với người khác!
“A? Thật lợi hại!” Tô Dương nhỏ giọng hỏi: “Hiểu chưa?” Hùng Đình lập tức hiểu ra, cười hắc hắc nói: “Hiểu rồi... Ca ngươi muốn bao bọc ta!” “Nếu như ngươi muốn đến Thành Đô phát triển... Còn nữa, muốn nhận lương thì điều kiện tiên quyết là ngươi phải làm việc cho tốt?” “Nếu làm việc ở chỗ ngươi ta chắc chắn không lười biếng... Ta chắc chắn không kéo chân sau của ngươi!” “Vậy được!” Tô Dương gật gật đầu, “Vậy chuyên ngành ngươi cứ tùy tiện xem mà đăng ký đi! Có thể tìm ngành nào ngươi thích học một chút!” “Vậy ta đăng ký kế toán đi, ta học toán rất tốt, ba mẹ làm ăn có đôi khi đều phải nhờ ta tính sổ sách giúp!” Suy cho cùng, nàng vẫn chưa biết rõ mình thích cái gì.
“Cũng được!” Tô Dương thấp giọng cười nói, “Ngược lại ngươi cũng không cần lo lắng chuyện xin việc, đừng có áp lực gì, thi đại học cứ phát huy tùy ý một chút, dù ngươi thi được 150 điểm, ta cũng có thể sắp xếp việc làm cho ngươi!” “Không đến mức, không đến mức, 211 có lẽ hơi khó, nhưng đậu trường top đầu (nhất bản) vẫn không thành vấn đề!” “Ừm!” Tô Dương lại hỏi, “Vậy ngươi còn vấn đề gì không?” “Hình như không có!” “Vậy cứ thế nhé?” “Chờ đã, biểu ca ngươi có bạn gái chưa?” Tô Dương bất đắc dĩ nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì?” “Biểu ca ngươi đẹp trai như vậy, bây giờ còn làm Lão bản, khẳng định có rất nhiều nữ sinh thích đúng không?” Hùng Đình thấp giọng bát quái, “Ta có tẩu tử chưa?” “Ca của ngươi có bạn gái rồi!” Lúc này, cô cô của Tô Dương ở bên cạnh nói vào.
Đường muội lại hiếu kỳ hỏi: “Chị dâu có xinh không? Có phải đại mỹ nữ không?” Đúng vào lúc này, tiểu cô của Tô Dương đột nhiên lên tiếng: “Đưa điện thoại cho ta, ta còn có chuyện muốn hỏi ca ngươi!” “Chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà!” “Ngươi đi làm bài tập trước đi, lát nữa ta đưa điện thoại lại cho ngươi!” “......” Yên tĩnh một hồi, Tô Dương lại nghe thấy giọng của cô cô.
“Tô Dương, có chuyện ta muốn hỏi ngươi!” “Còn có chuyện gì sao, tiểu cô?” “Là thế này, ta muốn mua một căn nhà nhỏ ở huyện thành cho Đình Đình!” Tô Dương nghi ngờ nói: “Sao cô lại nghĩ đến chuyện mua nhà? Giá nhà không phải đang giảm sao?” “Cũng chỉ giảm hơn 1000 tệ một mét vuông, ta thấy cũng chẳng giảm được bao nhiêu nữa!” Tiểu cô nhỏ giọng nói, “Chủ yếu là tiền tiết kiệm sắp đến hạn, bây giờ lãi suất ngân hàng lại thấp, ta muốn mua nhà cho Đình Đình.” “Sau này nó chưa chắc đã phát triển ở huyện thành!” “Coi như một đường lui đi!” Tiểu cô của Tô Dương nói, “Thực sự không xong thì lúc đó lại bán đi!” “Nói thì đơn giản, chờ cô mua nhà rồi, đến lúc đó muốn bán lại thì không dễ đâu... Nói không chừng sẽ lỗ đến thổ huyết đấy!” Tô Dương giải thích, “Cô đừng nhìn nhà ở huyện thành hình như không giảm mấy, nhưng tình hình thực tế là thiếu ngành công nghiệp, thiếu người mua, tính thanh khoản kém.” “Vậy làm sao bây giờ?” “Cô có bao nhiêu tiền?” Tiểu cô của Tô Dương do dự một chút trong điện thoại rồi nói: “Ta có thể nói cho ngươi, nhưng ngươi đừng nói với người khác!” “Ừm! Ta biết!” Tô Dương cười nói, “Cô phải tin tưởng ta, ta chắc chắn không nói lung tung!” “Người khác hỏi ta, ta chắc chắn nói không có tiền gì... Nhưng ngươi thì khác!” “Vâng!” Tiểu cô của Tô Dương hạ thấp giọng nói: “Nhà ta có 100 vạn gửi ngân hàng còn mấy tháng nữa là đến hạn, đa số đều là kiếm được từ bán heo sau đợt dịch tả lợn châu Phi trước kia, Đình Đình cũng không biết.” Nàng cũng không sợ Tô Dương nhòm ngó hơn 100 vạn của nàng.
Đối với nhân phẩm của cháu trai mình, nàng vẫn vô cùng yên tâm!
Hơn nữa nhà nàng bây giờ mỗi tháng đều nhận mấy ngàn đến mấy vạn tiền hoa hồng từ tiệm lẩu của Tô Dương!
Nàng tính qua, hơn một năm qua, đám họ hàng thân thích nhà bọn họ nhận tiền hoa hồng từ ba tiệm lẩu kia của Tô Dương đã sớm vượt qua một triệu... Nhà nàng cũng theo đó nhận được hơn 10 vạn.
Mỗi lần nhắc đến cháu trai mình với họ hàng bên chồng, nàng đều cảm thấy rất tự hào!
“Vậy cô có ý định mua sản phẩm quản lý tài sản không? Sáu tháng nữa ta vừa vặn có kênh!” Đối với việc nhà tiểu cô có trăm vạn tiền tiết kiệm, Tô Dương vẫn có chuẩn bị tâm lý.
Từ sau khi tiểu cô và chú họ kết hôn, hắn hàng năm đều đến nhà tiểu cô chơi.
Đôi vợ chồng này thật sự rất tài giỏi, thuộc loại thức khuya dậy sớm mỗi ngày!
Bọn họ sau khi kết hôn liền nhận thầu vùng núi trồng lê, cam quýt, bưởi, nho, còn từng bán dưa hấu, trồng kiwi, nuôi heo, cuối cùng còn tự mình xây một trại nuôi heo.
Bởi vì quản lý nghiêm ngặt, đợt dịch tả lợn châu Phi trước kia cũng không khiến nhà tiểu cô bị tổn thất!
Sau đợt dịch, nhà tiểu cô hắn bán heo, tiểu cô đã nhờ cha của Tô Dương và hai người anh ruột khác đến giúp...
Đương nhiên, đám heo trước kia bán được bao nhiêu tiền, tiểu cô hắn không nói, các anh trai của nàng cũng không hỏi.
Mẹ của Tô Dương rất khâm phục vợ chồng tiểu cô hắn, nói chính bà không chịu được cuộc sống khổ cực như vậy!
Tiểu cô hắn mang đến cho hắn cảm giác chính là, một triệu kia giắt trong túi giống như đang nhảy nhót, gửi ngân hàng lại chê lãi suất thấp, liền muốn mua chút tài sản gì đó!
Hắn có chút lo lắng tiểu cô thật sự đi mua nhà, hoặc đầu tư vào mấy thứ linh tinh khác.
Hơn nữa bây giờ lừa đảo qua điện thoại quả thực có chút ngang ngược!
Giống như nhà tiểu cô hắn, cũng là tân tân khổ khổ mất nửa đời người, cộng thêm chút vận may mới tích lũy được số tiền này!
“Quản lý tài sản ngân hàng? Có thể bị lỗ không?” “Là quỹ đầu tư tư nhân (tư mộ quỹ ngân sách), giống như quản lý tài sản ngân hàng, nhưng lãi suất tương đối cao... Lỗ đến 20% công ty quỹ sẽ nhắc nhở cô, nhiều nhất lỗ đến 30% thì sẽ thanh lý vị thế, nhưng có khả năng kiếm được 50% hoặc 100% thậm chí nhiều hơn!” Tiểu cô kinh ngạc nói: “Có thể lỗ 30%?” “Ừm!” Tô Dương cười nói, “Công ty tư mộ này là do chính ta mở, bởi vì có hạn ngạch, yêu cầu về tư cách người mua rất cao, người mua đa số là quản lý cấp cao, nhân viên của công ty ta, còn có những đối tác làm ăn quan hệ tốt với ta, và cả tiền của ta nữa... Rất nhiều người muốn mua ta đều từ chối, cô có thể tự mình cân nhắc một chút!” “Công ty của ngươi?” “Đúng!” “Để ta suy nghĩ một chút?” “Đương nhiên, cô có thể cân nhắc năm, sáu tháng, thực sự không được thì cô có thể tiếp tục gửi tiết kiệm có kỳ hạn, chờ muội muội tốt nghiệp, lúc cần tiền, trực tiếp giao tiền cho nó xử lý có lẽ tốt hơn... Nhưng nếu cô muốn mua, cũng nhớ nhắc ta!” Tô Dương dặn dò, “Công việc trong tay ta tương đối nhiều, lo lắng sẽ quên!” “Được!”
--- *(Phần lặp lại từ đầu)*
Trong nháy mắt lại đến thứ Bảy, ánh nắng thật đẹp.
Tô Dương ngồi trong hoa viên biệt thự phơi nắng.
Đã gần tháng mười một, thời tiết dần dần bắt đầu trở lạnh.
Ngay lúc hắn đang mơ màng, dường như có thứ gì đó nhảy vào lòng hắn.
Tiếp đó hắn liền nghe được một tiếng kêu nghe có vẻ đáng thương.
Tô Dương mở mắt ra liền thấy một con mèo con đang ở trong lòng mình, nó dùng đôi mắt tròn xoe màu đồng cổ tò mò đánh giá hắn!
“Meo” Giọng nó trong trẻo mềm mại, còn men theo bờ vai Tô Dương trèo lên.
Chiếc mũi hơi ẩm ướt chạm chạm vào mặt hắn.
Tô Dương cảm giác tim mình như muốn tan chảy, cười ôm nó vào lòng, nhẹ nhàng gãi cằm nó.
Mèo con ngoan ngoãn nằm trong lòng Tô Dương, hưởng thụ sự vuốt ve của hắn.
Sau cuộc họp đầu tuần, Tô Dương nói chuyện phiếm với Lý Ngọc Bình, thỉnh thoảng nhắc đến việc mình hơi muốn nuôi một con mèo cưng.
Lý Ngọc Bình lập tức để tâm, còn hỏi Tô Dương thích loại nào.
Tô Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy mình vẫn tương đối ưa thích mèo Felis.
Hồi nhỏ hắn tiếp xúc, đa số cũng đều là loại này!
Thế là không bao lâu, Lý Ngọc Bình liền đưa tới cho Tô Dương một con mèo Felis vừa dứt sữa không lâu.
Con mèo Ly Hoa nhỏ này là con của mèo mẹ nhà khách hàng ở bệnh viện thú cưng, nên được tặng miễn phí không lấy tiền!
Mèo Felis không giống các loại mèo thông thường, nhiều con trong số chúng tương đối hoang dã, tính tình khá độc lập.
Còn có chút thích trốn đi, nhưng Tô Dương lại thích tính cách này của chúng!
Nuôi chúng cũng tương đối dễ dàng, sức đề kháng mạnh, lại không rụng lông, chỉ là dễ phá phách.
Tô Dương thường xuyên vuốt mèo ở nhà người khác, dần dà cũng quen với việc vuốt ve mèo chủ tử.
Vuốt sướng rồi trở lại biệt thự của mình, lại cảm giác biệt thự hơi thiếu chút sinh khí.
Hắn quả thực không quá am hiểu chăm sóc thú cưng, nhưng không phải là có bảo mẫu sao!
Các nàng chắc chắn có thể chăm sóc tốt con mèo con này!
Ngay tại lúc Tô Dương vuốt mèo, điện thoại di động của hắn lại vang lên.
Hắn mở điện thoại di động lên nhìn thấy tên người gọi đến liền hơi kinh ngạc: “Tiểu cô?” “Tô Dương, ngươi bây giờ có bận không?” “Không bận, hôm nay không đi làm!” “Ta còn tưởng rằng các ngươi làm ăn ngày nào cũng bận rộn chứ!” “Chỉ là hôm nay không bận thôi!” Hàn huyên một chút, tiểu cô của Tô Dương liền nói với hắn: “Chủ yếu là đường muội của ngươi muốn thỉnh giáo ngươi một vài vấn đề...” “Vấn đề gì?” “Đường muội của ngươi không phải sang năm thi đại học sao?” “Vâng!” “Ngươi biết đấy, chúng ta chỉ biết trồng hoa quả, nuôi ít heo, kiến thức tương đối ít, không hiểu nhiều về các chuyên ngành kia... Ngươi ở bên ngoài làm ăn, khẳng định biết nhiều hơn chúng ta, hẳn phải biết chuyên ngành nào dễ xin việc hơn, hoặc dễ thi vào biên chế.” “À!” Tô Dương đại khái hiểu ý của tiểu cô, “Muội muội có ở đó không?” “Ca, ta đây!” Rất nhanh, hắn liền nghe được giọng nói trong trẻo của đường muội Hùng Đình.
“Tiểu cô, ta nói chuyện với muội muội nhé?” “Được được được, mấy cái này ta còn không hiểu bằng muội muội của ngươi, ngươi nói chuyện với nó đi!” “Vâng!” “Ca, ta nghe nói ngươi mua nhà ở Thành Đô?” Nghe được giọng của đường muội, Tô Dương không khỏi cong khóe miệng.
Giọng Hùng Đình vừa nhiệt tình lại trong trẻo, cho người ta cảm giác như đang cười, còn có chút tò mò!
Nói một cách nghiêm túc, trong số anh chị em họ hai bên nội ngoại, đường muội này hẳn là người có quan hệ tốt nhất với hắn, kế đó mới là biểu đệ Hà Chí Hằng, mẹ hắn cũng rất thích cô đường muội này!
“Đúng vậy!” “Làm ăn kiếm được tiền à?” “Kiếm được một chút!” “Một chút, thật khiêm tốn, bọn họ đều nói ngươi thân gia hơn trăm triệu!” “Cũng tàm tạm!” “Thôi được, ta không hỏi nữa... Chuyện là thế này, ta không biết nên học chuyên ngành gì!” “Thành tích thế nào?” “Lão sư nói, ta thi vào 211 thì có thể hơi khó, phải xem vận khí một chút, nhưng nếu năm lớp 12 ôn tập hiệu quả tốt, vẫn có cơ hội tương đối lớn!” Tô Dương cười nói: “Vậy là khá tốt rồi!” Đừng nhìn người khác động một tí là Thanh Hoa Bắc Đại, 985, 211.
Nhưng đối với gia đình nông thôn bình thường ở các tỉnh thành không phải Thành Đô, Miên Dương mà nói, con cái có thể thi đỗ đại học chính quy là tốt rồi... Nếu có thể vào được trường top đầu (nhất bản), hoặc vào được 211, vậy thì đã vô cùng ưu tú!
“Ta bây giờ cũng rất lo lắng!” “Lo lắng cái gì?” “Nghe nói tốt nghiệp đại học không dễ xin việc!” “Đừng xem quá nhiều video ngắn!” “Ngươi nói xem ta có nên thi nghiên cứu sinh không?” “Từ góc độ xin việc mà nói, thi nghiên cứu sinh còn không bằng học liên thông đại học (chuyên thăng bản)!” Hùng Đình nghi ngờ hỏi: “A? Ca, có ý gì?” “Liên thông đại học có hai tấm bằng tốt nghiệp, một tấm bằng đại học chính quy, một tấm bằng cao đẳng!” Tô Dương vuốt mèo cười nói, “Ngươi nếu muốn vào nhà máy, thì đưa ra bằng tốt nghiệp cao đẳng, quản lý nhà máy chắc chắn cảm thấy ngươi sẽ trở thành một công nhân cần cù... Ngươi nếu muốn vào công ty, thì đưa ra bằng tốt nghiệp đại học chính quy, Lão bản nhìn ngươi học liên thông, liền cảm thấy ngươi chắc chắn sẽ an tâm chăm chỉ, tự do chuyển đổi thân phận, tiến có thể công, lui có thể thủ, trường sam nghĩ cởi là cởi, không có bất kỳ áp lực nào!” “A” Nghe được giọng Hùng Đình có chút ngơ ngác, tâm trạng Tô Dương lại tốt hơn!
Hắn đại khái có thể tưởng tượng ra biểu cảm của đối phương lúc này... Chắc chắn rất đặc sắc!
“Ca, ta nói chuyện nghiêm túc với ngươi, cao đẳng thì thôi đi! Ngươi cảm thấy ngành học đại học nào dễ xin việc?” “Ngươi có chuyên ngành yêu thích nào không?” “Không có!” “Vậy ngươi có ý tưởng gì không? Cứ nói thử xem!” “Học y thế nào?” “emmmm... Chẳng ra sao cả, quá cực khổ, hơn nữa muốn thành công, khẳng định phải học lên nghiên cứu sinh, học một lèo là mấy năm!” Tô Dương chậm rãi giải thích, “Rất nhiều thực tập sinh nội trú (quy bồi sinh) lượng công việc lớn, tiền lương thấp, cường độ làm việc cao thường xuyên phải trực ca đêm, ta nghe nói có thực tập sinh nội trú có thể làm việc liên tục hơn ba mươi tiếng, ngày lễ tết cũng đừng mong nghỉ ngơi!” “Hít… còn kinh khủng hơn cấp ba à? Vậy học nông nghiệp thì sao?” “Chắc là cũng được!” “Kế toán tài chính thì sao?” “Cũng không tệ!” “Máy tính thì sao?” “Cũng có thể!” “... Ca, hình như cái gì cũng có thể ấy nhỉ, bây giờ học máy tính dễ xin việc không?” “Sau khi tốt nghiệp, ngươi định phát triển ở đâu? Ở huyện nhà, hay Thành Đô, hoặc đi các thành thị khác?” “Có thể sẽ đi Thành Đô!” “Vậy thì được rồi, nếu ngươi đến công ty của ta, học chuyên ngành gì thực ra cũng được, ngược lại bây giờ sinh viên tốt nghiệp tìm việc làm, rất nhiều đều không liên quan đến chuyên ngành!” “Đến công ty của ngươi sao?” “Ừm!” Nếu đường muội muốn đến Thành Đô phát triển, hắn chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ.
Dù sao vị đường muội này cũng giống biểu đệ của hắn, nhân phẩm vẫn tương đối tốt.
Hoặc có lẽ là, cả nhà tiểu cô của mình đều rất tốt!
Nhà tiểu cô hắn nhận thầu vùng núi, trồng rất nhiều hoa quả.
Hàng năm cha hắn, cùng các anh em khác của ba hắn đều có thể đến nhà tiểu cô lấy ít hàng.
Không phải loại hàng bán tháo, mà là loại chuyên môn giữ lại cho họ.
Hùng Đình cười hì hì hỏi: “Ca, vậy ngươi có thể cho ta đãi ngộ gì nha?” “Ngươi biết biểu đệ Hà Chí Hằng chứ?” “Biết, gặp ở nhà ngươi rồi!” “Hắn tốt nghiệp đại học, ở chỗ ta tiền lương hơn vạn!” Tiền lương hơn vạn là do Hà Chí Hằng nói, hắn nói chuyện tiền lương với người thân, thường nói tương đối mơ hồ.
Tô Dương tự nhiên cũng sẽ không nói chi tiết với người khác!
“A? Thật lợi hại!” Tô Dương nhỏ giọng hỏi: “Hiểu chưa?” Hùng Đình lập tức hiểu ra, cười hắc hắc nói: “Hiểu rồi... Ca ngươi muốn bao bọc ta!” “Nếu như ngươi muốn đến Thành Đô phát triển... Còn nữa, muốn nhận lương thì điều kiện tiên quyết là ngươi phải làm việc cho tốt?” “Nếu làm việc ở chỗ ngươi ta chắc chắn không lười biếng... Ta chắc chắn không kéo chân sau của ngươi!” “Vậy được!” Tô Dương gật gật đầu, “Vậy chuyên ngành ngươi cứ tùy tiện xem mà đăng ký đi! Có thể tìm ngành nào ngươi thích học một chút!” “Vậy ta đăng ký kế toán đi, ta học toán rất tốt, ba mẹ làm ăn có đôi khi đều phải nhờ ta tính sổ sách giúp!” Suy cho cùng, nàng vẫn chưa biết rõ mình thích cái gì.
“Cũng được!” Tô Dương thấp giọng cười nói, “Ngược lại ngươi cũng không cần lo lắng chuyện xin việc, đừng có áp lực gì, thi đại học cứ phát huy tùy ý một chút, dù ngươi thi được 150 điểm, ta cũng có thể sắp xếp việc làm cho ngươi!” “Không đến mức, không đến mức, 211 có lẽ hơi khó, nhưng đậu trường top đầu (nhất bản) vẫn không thành vấn đề!” “Ừm!” Tô Dương lại hỏi, “Vậy ngươi còn vấn đề gì không?” “Hình như không có!” “Vậy cứ thế nhé?” “Chờ đã, biểu ca ngươi có bạn gái chưa?” Tô Dương bất đắc dĩ nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì?” “Biểu ca ngươi đẹp trai như vậy, bây giờ còn làm Lão bản, khẳng định có rất nhiều nữ sinh thích đúng không?” Hùng Đình thấp giọng bát quái, “Ta có tẩu tử chưa?” “Ca của ngươi có bạn gái rồi!” Lúc này, cô cô của Tô Dương ở bên cạnh nói vào.
Đường muội lại hiếu kỳ hỏi: “Chị dâu có xinh không? Có phải đại mỹ nữ không?” Đúng vào lúc này, tiểu cô của Tô Dương đột nhiên lên tiếng: “Đưa điện thoại cho ta, ta còn có chuyện muốn hỏi ca ngươi!” “Chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà!” “Ngươi đi làm bài tập trước đi, lát nữa ta đưa điện thoại lại cho ngươi!” “......” Yên tĩnh một hồi, Tô Dương lại nghe thấy giọng của cô cô.
“Tô Dương, có chuyện ta muốn hỏi ngươi!” “Còn có chuyện gì sao, tiểu cô?” “Là thế này, ta muốn mua một căn nhà nhỏ ở huyện thành cho Đình Đình!” Tô Dương nghi ngờ nói: “Sao cô lại nghĩ đến chuyện mua nhà? Giá nhà không phải đang giảm sao?” “Cũng chỉ giảm hơn 1000 tệ một mét vuông, ta thấy cũng chẳng giảm được bao nhiêu nữa!” Tiểu cô nhỏ giọng nói, “Chủ yếu là tiền tiết kiệm sắp đến hạn, bây giờ lãi suất ngân hàng lại thấp, ta muốn mua nhà cho Đình Đình.” “Sau này nó chưa chắc đã phát triển ở huyện thành!” “Coi như một đường lui đi!” Tiểu cô của Tô Dương nói, “Thực sự không xong thì lúc đó lại bán đi!” “Nói thì đơn giản, chờ cô mua nhà rồi, đến lúc đó muốn bán lại thì không dễ đâu... Nói không chừng sẽ lỗ đến thổ huyết đấy!” Tô Dương giải thích, “Cô đừng nhìn nhà ở huyện thành hình như không giảm mấy, nhưng tình hình thực tế là thiếu ngành công nghiệp, thiếu người mua, tính thanh khoản kém.” “Vậy làm sao bây giờ?” “Cô có bao nhiêu tiền?” Tiểu cô của Tô Dương do dự một chút trong điện thoại rồi nói: “Ta có thể nói cho ngươi, nhưng ngươi đừng nói với người khác!” “Ừm! Ta biết!” Tô Dương cười nói, “Cô phải tin tưởng ta, ta chắc chắn không nói lung tung!” “Người khác hỏi ta, ta chắc chắn nói không có tiền gì... Nhưng ngươi thì khác!” “Vâng!” Tiểu cô của Tô Dương hạ thấp giọng nói: “Nhà ta có 100 vạn gửi ngân hàng còn mấy tháng nữa là đến hạn, đa số đều là kiếm được từ bán heo sau đợt dịch tả lợn châu Phi trước kia, Đình Đình cũng không biết.” Nàng cũng không sợ Tô Dương nhòm ngó hơn 100 vạn của nàng.
Đối với nhân phẩm của cháu trai mình, nàng vẫn vô cùng yên tâm!
Hơn nữa nhà nàng bây giờ mỗi tháng đều nhận mấy ngàn đến mấy vạn tiền hoa hồng từ tiệm lẩu của Tô Dương!
Nàng tính qua, hơn một năm qua, đám họ hàng thân thích nhà bọn họ nhận tiền hoa hồng từ ba tiệm lẩu kia của Tô Dương đã sớm vượt qua một triệu... Nhà nàng cũng theo đó nhận được hơn 10 vạn.
Mỗi lần nhắc đến cháu trai mình với họ hàng bên chồng, nàng đều cảm thấy rất tự hào!
“Vậy cô có ý định mua sản phẩm quản lý tài sản không? Sáu tháng nữa ta vừa vặn có kênh!” Đối với việc nhà tiểu cô có trăm vạn tiền tiết kiệm, Tô Dương vẫn có chuẩn bị tâm lý.
Từ sau khi tiểu cô và chú họ kết hôn, hắn hàng năm đều đến nhà tiểu cô chơi.
Đôi vợ chồng này thật sự rất tài giỏi, thuộc loại thức khuya dậy sớm mỗi ngày!
Bọn họ sau khi kết hôn liền nhận thầu vùng núi trồng lê, cam quýt, bưởi, nho, còn từng bán dưa hấu, trồng kiwi, nuôi heo, cuối cùng còn tự mình xây một trại nuôi heo.
Bởi vì quản lý nghiêm ngặt, đợt dịch tả lợn châu Phi trước kia cũng không khiến nhà tiểu cô bị tổn thất!
Sau đợt dịch, nhà tiểu cô hắn bán heo, tiểu cô đã nhờ cha của Tô Dương và hai người anh ruột khác đến giúp...
Đương nhiên, đám heo trước kia bán được bao nhiêu tiền, tiểu cô hắn không nói, các anh trai của nàng cũng không hỏi.
Mẹ của Tô Dương rất khâm phục vợ chồng tiểu cô hắn, nói chính bà không chịu được cuộc sống khổ cực như vậy!
Hắn tiểu cô mang đến cho hắn một cảm giác chính là, một triệu kia giắt trong túi giống như đang nhảy nhót, gửi ngân hàng lại chê lãi suất thấp, liền muốn mua chút tài sản gì đó!
Hắn có chút lo lắng tiểu cô thật sự đi mua nhà, hoặc đầu tư vào mấy thứ linh tinh khác.
Hơn nữa bây giờ lừa đảo qua điện thoại quả thực có chút ngang ngược!
Giống như nhà tiểu cô hắn, cũng là tân tân khổ khổ mất nửa đời người, cộng thêm chút vận may mới tích lũy được số tiền này!
“Quản lý tài sản ngân hàng? Có thể bị lỗ không?” “Là quỹ đầu tư tư nhân (tư mộ quỹ ngân sách), giống như quản lý tài sản ngân hàng, nhưng lãi suất tương đối cao... Lỗ đến 20% công ty quỹ sẽ nhắc nhở cô, nhiều nhất lỗ đến 30% thì sẽ thanh lý vị thế, nhưng có khả năng kiếm được 50% hoặc 100% thậm chí nhiều hơn!” Tiểu cô kinh ngạc nói: “Có thể lỗ 30%?” “Ừm!” Tô Dương cười nói, “Công ty tư mộ này là do chính ta mở, bởi vì có hạn ngạch, yêu cầu về tư cách người mua rất cao, người mua đa số là quản lý cấp cao, nhân viên của công ty ta, còn có những đối tác làm ăn quan hệ tốt với ta, và cả tiền của ta nữa... Rất nhiều người muốn mua ta đều từ chối, cô có thể tự mình cân nhắc một chút!” “Công ty của ngươi?” “Đúng!” “Để ta suy nghĩ một chút?” “Đương nhiên, cô có thể cân nhắc năm, sáu tháng, thực sự không được thì cô có thể tiếp tục gửi tiết kiệm có kỳ hạn, chờ muội muội tốt nghiệp, lúc cần tiền, trực tiếp giao tiền cho nó xử lý có lẽ tốt hơn... Nhưng nếu cô muốn mua, cũng nhớ nhắc ta!” Tô Dương dặn dò, “Công việc trong tay ta tương đối nhiều, lo lắng sẽ quên!” “Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận