Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 202: Tô Dương là cái "Buông tay không có" ! Phong Viên hợp tác! Có thể không uống cũng đừng uống!

Chương 202: Tô Dương là cái "Buông tay không có" ! Phong Viên hợp tác! Có thể không uống thì đừng uống!
Theo Thái Gia Sĩ, Tô Dương chính là không làm gì được hắn, cũng chỉ có thể đâm hắn lốp xe ô tô để xả giận! Chỉ có thể sử dụng loại thủ pháp không ra gì này để buồn nôn hắn. Cái này chẳng phải là một loại biểu hiện của sự bất lực sao? Cho nên, hắn còn có gì phải lo lắng chứ?
Đợi Tô Dương trở lại trong xe, Phùng Hoa nhắc nhở: "Lão bản, vừa rồi có người dùng dao đâm xì lốp xe ô tô của Thái Gia Sĩ!"
Mỗi lần tới Tinh Hỏa truyền thông, Phùng Hoa đều không có cách nào đi tập thể dục. Phần lớn thời gian hắn ở xung quanh bãi đỗ xe để tay không tập thể dục. Thỉnh thoảng mới vào Tinh Hỏa truyền thông ngồi một chút.
Tô Dương hiếu kỳ nói: "Có nhận ra không?"
Phùng Hoa lắc đầu: "Không quen biết, không biết có phải nhân viên của Tinh Hỏa không!"
Hắn lại không có trí nhớ tốt như Tô Dương, và cũng rất ít khi tiếp xúc với nhân viên của Tinh Hỏa truyền thông!
Tô Dương nhịn không được cười nói: "Thái Gia Sĩ không được ai chào đón vậy sao?"
Khương Vũ Trinh có chút nghi ngờ nhìn Tô Dương một cái.
Tô Dương không nhịn được liền gõ vào đầu nhỏ xinh đẹp của nàng: "Ngươi không phải nghi ngờ ta phái người làm đó chứ?"
Khương Vũ Trinh vội vàng phủ nhận: "Sao có thể?"
Nàng miệng nói như vậy, còn có tin hay không thì không biết. Nhưng nàng cảm thấy rất thoải mái!
Tô Dương gửi tin nhắn vào nhóm wechat cho Du Tư Ảnh, để nàng thông báo cho tất cả nhân viên, không được đâm lốp xe người khác, dù sao chuyện này là phạm pháp rất nguy hiểm! Nhỡ đâu Thái Gia Sĩ nửa đường xảy ra tai nạn xe thì rất phiền phức. Dù không biết có phải là nhân viên công ty làm không, Tô Dương vẫn muốn nhắc nhở một câu! Về việc Thái Gia Sĩ có thể nghi ngờ hắn làm không thì hắn không quan tâm. Cho dù hắn có giải thích, Thái Gia Sĩ cũng không tin.
"Lão bản, Tinh Hỏa truyền thông thật sự không có vấn đề gì sao?"
"Không có vấn đề, cùng lắm là bị đào mất hơn chục nhân viên!"
Khương Vũ Trinh nhỏ giọng hỏi bên tai Tô Dương: "Những người mới ký hợp đồng hot girl đó?"
"Ừ!" Tô Dương gật đầu.
Khương Vũ Trinh thường xuyên ở bên cạnh hắn, nàng không phải đồ ngốc. Có một số việc nàng có thể đoán được.
Khương Vũ Trinh lại nhỏ giọng hỏi: "Những người đó vốn là dành cho những công ty Mcn kia sao?"
Hơi thở thơm tho của nàng, khi nói chuyện thổi vào tai Tô Dương khiến anh hơi ngứa!
"Đúng!"
Khương Vũ Trinh tò mò hỏi: "Vậy sao ngươi có thể chắc chắn những công ty Mcn đó đào đều là những người ngươi muốn cho đi?"
"Vi thao!" Có một số việc Tô Dương không tiện giải thích, chỉ có thể nói qua loa như vậy.
"Ách..."
Khương Vũ Trinh nhìn lão bản của mình, luôn cảm thấy những thao tác của hắn quá nguy hiểm! Nhưng nàng lại không nhịn được mà tin tưởng lão bản. Dù sao ngay từ một tháng trước, lúc Ảnh Phong còn chưa động thủ, Tô Dương đã nói rằng Thái Gia Sĩ là kẻ có dã tâm hại người! Lúc đó nàng chẳng nhìn ra điều gì cả. Thật tình mà nói, nàng vô cùng bội phục lão bản của mình! Có lẽ chỉ có người ưu tú như lão bản nhà nàng, mới có thể còn trẻ đã gây dựng được sự nghiệp thế này!
"Phùng Hoa, đi khu XX!"
"Vâng, lão bản!"
Nghe Tô Dương báo địa chỉ, Khương Vũ Trinh giật mình một chút. Trong lòng nàng không khỏi dâng lên một nỗi xót xa: "Lão bản, ngươi muốn đi gặp Doãn Vấn Vũ sao?"
Vừa rồi Tô Dương ở Tinh Hỏa truyền thông, trong số những người đã gặp, người đáng nghi nhất chính là Doãn Vấn Vũ. Giang Diễm công việc bận rộn nên không xuất hiện! Nàng cũng cảm thấy ánh mắt Doãn Vấn Vũ nhìn lão bản rất không bình thường, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống lão bản vậy!
"Gần đây không phải có rất nhiều Mcn tiếp cận Doãn Vấn Vũ sao? Ta đến tâm sự với cô ấy!" Nói xong câu này, Tô Dương nhìn Khương Vũ Trinh một cái.
Khương Vũ Trinh mang vẻ mặt "Ta tin ngươi mới lạ"!
"Ngươi sao lại có vẻ mặt đó?" Tô Dương nhịn không được vuốt tóc Khương Vũ Trinh, "Phải tin ta chứ!"
"Ha ha!" Khương Vũ Trinh đẩy tay Tô Dương ra, hơi nhích mông ra xa, giữ khoảng cách với anh. Trong lòng nàng thầm mắng Doãn Vấn Vũ không biết xấu hổ, ngay cả lão bản cũng không tha! Nhưng nàng cũng chỉ có thể thầm lẩm bẩm trong lòng, nàng đã quen với phong cách sống của Tô Dương. Trong lòng nàng có chút khó chịu, nhưng nàng lại thấy điều đó cũng rất hợp lý. Dù sao mấy cô nàng kia, ai cũng giống như yêu tinh, dáng người đẹp đến vô lý, mà còn rất chủ động với Tô Dương! Đối mặt với sự cám dỗ này, đàn ông luôn rất khó mà ngăn cản! Dù sao lão bản nhà mình cũng là một người bình thường... còn là một người đàn ông khỏe mạnh đến bất thường! Thường xuyên lăn lộn cùng Tô Dương trong phòng tập thể dục, Khương Vũ Trinh biết rõ cơ thể lão bản mạnh mẽ đến mức nào!
Đến nơi ở của Doãn Vấn Vũ, ai ngờ mở cửa lại là Giang Diễm. Tô Dương biết ngay hai người này muốn liên thủ! Có điều, Doãn Vấn Vũ xác thực có vẻ cởi mở hơn Giang Diễm, hình như cũng thêm chút háo sắc! Giang Diễm thì có phần kín đáo hơn một chút, thường xuyên gửi trang phục cosplay mời anh để bàn công việc. Doãn Vấn Vũ thì lại trực tiếp hơn, trực tiếp lên văn phòng tìm người! Hôm nay nàng chủ động đến văn phòng, quan tâm Tô Dương đủ kiểu. Còn mời anh về nhà làm khách... nói là muốn giúp anh giảm bớt áp lực!
Tô Dương vừa ngồi xuống ghế sofa, Giang Diễm đã rót nước cho anh. Đợi Giang Diễm xoay người lại, đã thấy không biết từ lúc nào Doãn Vấn Vũ, chỉ mặc áo hai dây quần cộc đã ngồi lên đùi Tô Dương. Giang Diễm lập tức dở khóc dở cười! Đây là cái tốc độ gì vậy? The Flash sao? Cần gì mà vội vã thế?
"Lão bản, em nhớ anh quá!" Doãn Vấn Vũ ngồi trên đùi Tô Dương, trong ánh mắt chứa đầy vẻ quyến rũ, còn nhẹ nhàng cọ vào bắp đùi của anh...
Được lắm! Cô nàng này muốn gây lụt lội à? Nói là giúp mình giải tỏa áp lực, hóa ra là vì bản thân giải tỏa? Cô nàng này đúng là quá gian xảo! Anh không biết, Doãn Vấn Vũ có chút sốt ruột. Sau khi hỏi Giang Diễm cô mới phát hiện, Tô Dương hoàn toàn là một tên "buông tay không có" ! Nếu bạn không chủ động mời anh ta, thì anh ta cũng không biết đi đâu lêu lổng với cô gái nào! Gần đây nàng đang trong thời kỳ nhạy cảm, lại không muốn chơi mấy đồ chơi nhỏ. Có Tô Dương cái đồ chơi lớn này ở đây, nàng hoàn toàn mất hứng thú với đồ chơi nhỏ.
"Ăn cơm trước đi!" Giang Diễm nhắc nhở, "Khi còn nóng!"
Bầu không khí đã bắt đầu trở nên căng thẳng, cô có chút lo lắng hai người này muốn... làm cái đó ngay lập tức!
Sáng ngày hôm sau, Cửu Hương ăn uống, Cửu Hương thực phẩm, Vị Mỹ Giai, cùng với quản lý cấp cao phụ trách mua hàng đều tề tựu đông đủ. Giám đốc nguyên liệu nấu ăn Phong Viên Tiền Hiếu Xương cũng dẫn theo Liêu Minh Quân cùng phó tổng đến!
Giám đốc nguyên liệu nấu ăn Phong Viên, Tiền Hiếu Xương chủ yếu nói về việc Phong Viên muốn nhận được chỉ tiêu cung ứng. Lần này khẩu vị của Tiền Hiếu Xương xác thực lớn hơn một chút, nhưng vẫn có giới hạn, không có làm loạn! Dù vậy hắn vẫn rất tự tin! Vì hai ngày trước Tô Dương đã nói chuyện và hứa hẹn với hắn. Tiếp theo trong vòng hai năm, Cự Phàm cổ phần khống chế sẽ lần lượt chuyển vào ít nhất hai trăm triệu tài chính cho Phong Viên. Để tạo điều kiện cho sự phát triển của công ty!
Đến chiều, mọi người cùng nhau đến Phong Viên, đi thị sát một vòng tình hình nội bộ của Phong Viên. Giám đốc của Cửu Hương ăn uống, Cửu Hương thực phẩm, Vị Mỹ Giai, cùng với các quản lý phụ trách mua sắm cũng thường xuyên đến tham quan các công ty cung ứng khác, đưa ra không ít đề nghị cho dây chuyền sản xuất và quy trình làm việc của Phong Viên. Tiền Hiếu Xương cùng những người phụ trách các quy trình sản xuất khác rất nghiêm túc lắng nghe các đề xuất và ghi chép lại! Sau đó, mọi người lại cùng nhau mở một cuộc họp ở phòng họp của Phong Viên. Cuối cùng quyết định, bộ phận mua hàng của tiệm lẩu Cửu Hương, Cửu Hương thực phẩm và Vị Mỹ Giai sẽ cử một nhóm nhân viên chuyên nghiệp đến làm việc tại Phong Viên, chuyên huấn luyện và chỉ đạo Phong Viên trong quá trình mua sắm, và xử lý thực phẩm. Họ muốn nguyên liệu nấu ăn có phẩm chất thế nào, sẽ yêu cầu Phong Viên phải cải tiến đến như thế! Đến khi phẩm chất nguyên liệu nấu ăn của Phong Viên đáp ứng tiêu chuẩn mua hàng của họ thì mới thôi! Nếu họ cũng không biết làm thế nào, thì sẽ đào người! Có thể đào nhân viên phụ trách chuỗi cung ứng nguyên liệu nấu ăn, hoặc nhân viên kỹ thuật từ công ty khác về. Ngoài ra còn có thể cân nhắc hợp tác nghiên cứu với các trường đại học, hợp tác với các cơ sở nông nghiệp khác, hoặc thậm chí tự xây dựng cơ sở sản xuất nông sản riêng! Tiệm lẩu Cửu Hương, Cửu Hương thực phẩm, Vị Mỹ Giai hoàn toàn là chỉ dẫn Phong Viên từng bước một. Đút cho nó từng thìa cơm, chờ đến khi Phong Viên chiếm được chỉ tiêu mua hàng của họ nhiều hơn! Ai bảo Phong Viên là công ty của lão bản nhà mình đâu? Hơn nữa, họ cũng thực sự cần một kênh thu mua ổn định và có chất lượng hơn! Đặc biệt là lẩu Cửu Hương, họ hiện đã phát triển đến Sơn Thành, xem như tương đối cấp bách. Họ cũng sợ rằng một ngày nào đó chuỗi cung ứng sẽ xảy ra vấn đề, nên ít nhất cũng phải chuẩn bị trước mọi thứ.
Sau khi các thương hiệu của ba công ty đạt được thỏa thuận hợp tác sơ bộ với Phong Viên. Tô Dương lại mời mọi người đi ăn một bữa, trong bữa tiệc Tô Dương như thường lệ vẫn chọn sữa dừa. Anh nói mình là lão bản của công ty tập thể dục, phải chú ý đến sức khỏe, nên phải lấy thân làm gương! Phần lớn các lãnh đạo cấp cao đều quen thuộc với cách làm của Tô Dương. Ban đầu, một số người cảm thấy không quen, cảm thấy lão bản không đủ "sảng khoái"! Nhưng nghĩ lại tuổi tác của Tô Dương, họ cũng dần chấp nhận được! Hơn nữa họ cũng không dám có ý kiến gì! Nếu khuyên lão bản uống rượu, mà làm lão bản khó chịu... thì không chừng ngày nào đó chỉ vì bước chân trái vào văn phòng của lão bản mà sẽ bị sa thải! Mà không phải tất cả các lãnh đạo cấp cao đều thích uống rượu! Rất nhiều lãnh đạo đã có tuổi, vẫn chú trọng đến việc bảo dưỡng cơ thể. Cũng chỉ khi tiếp khách, mới không thể không liều mình cụng ly! Trên bàn ăn, người thích uống rượu cứ vô tư cụng ly. Nhưng cũng có những người muốn uống mà cũng dứt khoát không uống, để gây ấn tượng tốt với lão bản! Có những người không muốn uống, lại càng ra vẻ muốn uống sữa dừa cùng lão bản!
Vì vậy, cảnh tượng trong buổi liên hoan của Tinh Hỏa truyền thông lại xuất hiện một lần nữa. Khi mọi người cùng nhau nâng ly, toàn là các loại rượu và đồ uống đủ màu sắc. Chỉ là đám người này tuổi tác lớn hơn, độ tuổi trung bình là khoảng ba, bốn mươi.
"Lão bản, tôi mời ngài một ly!" Trong số các phó tổng, người trẻ nhất Liêu Minh Quân nâng một ly Coca-cola lên muốn cụng ly với Tô Dương.
"Được!" Tô Dương cũng rất nể tình!
Thấy Phong Viên ngày càng phát triển tốt hơn, Liêu Minh Quân cũng vô cùng cao hứng. Mặc dù hắn đã bán hết cổ phần cho Tô Dương, coi như cũng có một cuộc sống tự do tài chính. Nhưng hắn vẫn muốn làm việc tại Phong Viên, để giúp Phong Viên phát triển lớn mạnh! Dù sao Phong Viên cũng là công ty do cha hắn sáng lập, hơn nữa hắn còn được nhận hoa hồng! Hắn đối với Tô Dương, tự nhiên là vô cùng khâm phục. Hắn biết năng lực của mình chỉ có vậy thôi! Nếu không có Tô Dương, Phong Viên có lẽ đã không còn nữa, còn bản thân hắn có lẽ đã không gặp được điều tốt đẹp! Chắc chắn sẽ giống như lần lập nghiệp trước kia, đem hết gia sản thua lỗ sạch sẽ! Hắn có lẽ không hợp làm ông chủ, áp lực quá lớn. Tốt hơn hết là đi làm cho người khác cho an ổn!
Ở Sơn Thành, sau khi biết được lão bản bắt đầu triệu hồi những nhân viên bộ phận phát triển thị trường về làm việc, Quách Phóng người phụ trách Cửu Hương ăn uống ở Sơn Thành, cũng dẫn theo những nhân viên khác đến tổ chức tiệc chia tay cho những nhân viên trụ sở chính này! Trong thời gian ngắn có thể giải quyết xong địa điểm cho mười ba cửa hàng lẩu. Công lao của đám nhân viên bộ phận phát triển thị trường này là không thể phủ nhận! Dù sao hắn hiểu rõ, lão bản của hắn rất khắt khe trong việc lựa chọn địa điểm cửa hàng! Nếu không có đội ngũ tinh nhuệ này, mà chỉ mình hắn kéo đội ngũ, chắc ba tháng chưa chắc đã làm được!
Khi chọn món ăn, nữ quản lý nhà hàng cung kính hỏi Quách Phóng: "Lão bản, ngài muốn chuẩn bị rượu gì?"
Nhìn vào danh sách rượu, Quách Phóng hơi do dự một chút, nhớ đến những nhân viên kia! Nhân viên bộ phận phát triển thị trường toàn là nam, nhưng nhân viên ở Sơn Thành thì cũng có nữ. Sau đó, anh lại nhớ đến hai buổi liên hoan với lão bản... Lão bản không thích ép nhân viên uống rượu. Mà còn đã nói rõ rằng, vô cùng ghét những nhân viên say xỉn! Nếu như nhân viên nào say rượu, cấp trên phải có trách nhiệm đưa nhân viên đó về nhà! Nếu là nhân viên nữ uống rượu, vậy phải truy cứu trách nhiệm cấp trên, phải có nữ quản lý cấp cao đưa người về. Đến hiện tại thì vẫn chưa có trường hợp nào, trong các buổi tụ họp có mặt lão bản, mà có nhân viên nào uống đến mất hết ý thức! Người thích uống rượu cũng chỉ uống đến hơi say... Uống nhiều thì cấp trên đều phải để mắt đến bạn! Nếu thật sự có ai đó uống say gây chuyện hoặc xảy ra vấn đề gì đó... Anh hiện tại đã là người phụ trách thực tế của Cửu Hương ăn uống ở Sơn Thành. So với quản lý khu vực, thực ra chỉ thiếu một chút danh phận mà thôi! Anh hơi do dự rồi quyết định nói: "Cứ chuẩn bị ba thùng sữa dừa với đậu nành đi!"
"Hả?" Nữ quản lý ngạc nhiên nói, "Lão bản, không đặt rượu ạ?"
"Rượu họ muốn uống thì cứ tự nhiên, không muốn thì thôi... Đến lúc đó tính tiếp!" Quách Phóng cảm thấy, buổi tiệc chia tay lần này, anh còn muốn khuyên những nhân viên đó uống rượu cũng nên có chừng mực. Có thể không uống thì cố gắng đừng uống! Sữa dừa, đậu nành, nước trái cây không tốt sao? Vừa ngon lại vừa khỏe!
Bạn cần đăng nhập để bình luận