Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 575: Không phải ai đều có tư cách mua chi này tư mộ cơ kim!

Chương 575: Không phải ai cũng có tư cách mua quỹ tư mộ này!
Khu biệt thự Tân Đô Hoa Viên, Tần Sương đeo găng tay làm vườn, cầm kéo tỉa những bông hồng mà nàng trồng. Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Nhấc điện thoại lên, nàng nghe thấy giọng nói vui vẻ của bạn mình: "Tần Sương, cậu xem thông báo của quỹ tư mộ Nguyên Thạch chưa?"
"Chưa có."
"Tớ cho cậu biết, quỹ tư mộ chúng ta mua đã tăng 20% rồi đó!"
Tần Sương hơi ngạc nhiên: "Vậy thì đúng là nhiều thật!"
"Hình như cậu không ngạc nhiên lắm?"
"Có chứ!" Tần Sương vừa cười vừa nói: "20% đúng là hơi quá!"
Nàng đã hỏi Tô Dương về lợi nhuận của quỹ tư mộ một thời gian trước. Vì vậy nàng cũng có chút chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn không ngờ lại có thể lên tới 20%!
"Đúng đó!" Cô bạn kia cười nói: "Ha ha, cậu không biết đấy thôi, hắn ngày nào cũng nghiên cứu mấy cái vĩ mô kinh tế, rồi thì tuyến tính chất, rồi thì đ·á·n·h tấm, rồi Long Đầu Chiến pháp gì đó... Nói thì lý lẽ đầy mình, không biết còn tưởng hắn là thần chứng khoán, kết quả tháng trước hắn l·ỗ 5 vạn, còn tớ thì lời 20 vạn!"
Tần Sương cũng không nhịn được bật cười.
"Tớ thấy hắn thà đưa tiền cho tớ còn hơn, để tớ quản lý tài sản cho!"
"Cậu không k·i·ế·m được 20 vạn đâu, công ty tư mộ còn phải thu phí quản lý, còn phải chia lợi nhuận của cậu nữa!"
"Cầm thì cầm thôi, người ta bằng tài năng mà k·i·ế·m tiền mà!"
"Ừ!"
"Mà Tần Sương, hình như cậu cũng giàu lên nhỉ? Tớ nhớ cậu mua 10 triệu? Trời ạ... một tháng cậu đã lời gần 2 triệu rồi à?"
"Thực ra 10 triệu đó không phải một mình tớ mua, tớ không có nhiều tiền mặt như vậy, còn có mấy chị em khác cùng nhau góp vốn mua!"
Tần Sương trước đây để giúp Tô Dương mời chào góp vốn, khi giới t·h·iệu cho bạn bè thì đã nói rằng mình sẽ đầu tư 10 triệu. Dù sao nếu nàng không bỏ tiền ra, bạn bè dựa vào đâu mà tin nàng?
"Thì ra là thế!"
"Cậu biết đó, phần lớn tài sản của tớ là nhà và cửa hàng... Gần đây t·h·iệt c·hết đi được!"
"Thì cũng hết cách thôi... Tối nay chúng mình đi spa nhé, tớ mời cậu!"
"Được thôi!"
Sau khi cúp điện thoại này, Tần Sương lại nhận được mấy cuộc điện thoại khác. Một trong số những người bạn của nàng, Trần Hài Lòng, còn hỏi nàng rằng bây giờ có thể mua quỹ tư mộ được không. Cô ấy nghe nói quỹ Nguyên Thạch tháng trước lợi nhuận rất cao! Lần trước cô cũng đi cùng Tần Sương tới quỹ tư mộ Nguyên Thạch, nhưng bị nhân viên của Tô Dương dọa cho sợ bởi câu "tổn thất tối đa 30%". Bây giờ muốn nhảy lên tàu, thì chắc chắn không thể rồi.
Tô Dương sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Trương Chí Viễn, thì lại lần lượt nhận được điện thoại của Trần Lỵ, Chiêm Khánh Phi, Âu Tiểu Ninh, và một vài người thân cận khác, có lẽ là những đối tác làm ăn muốn mua quỹ tư mộ. Rõ ràng là quỹ tư mộ Nguyên Thạch đã cho họ một bất ngờ lớn nhỏ.
Đến chiều, hắn thấy Trần Nhạc Dương gọi điện cho hắn. Trần Nhạc Dương làm về mảng nhà hàng ăn uống, nhưng lại là nhà hàng sang trọng kiểu truyền thống. Hai người quen biết nhau trong một buổi tụ họp. Lúc các video ngắn của Tô Dương hot trên mạng, hắn từng gọi điện tới nói muốn hợp tác với Hắc Lê phim ảnh quay video, để Tô Dương giúp hắn phất lên. Lần trước Tô Dương gọi điện cho hắn mua quỹ tư mộ, hắn lại nói vốn liếng của hắn không xoay sở được...
Nhưng Tô Dương vẫn bắt máy: "Trần tổng, có chuyện gì không?"
"Tô tổng, nghe nói công ty tư mộ của cậu k·i·ế·m tiền, còn k·i·ế·m được 20%?"
"Anh nghe ai nói?"
"Anh đừng quan tâm tôi nghe ai nói, quỹ của cậu có thật là k·i·ế·m tiền như vậy không?"
"Tháng trước là lời 20%!"
"Bây giờ có thể mua được nữa không?"
"Không thể!"
"Vì sao?"
"Cái này anh phải hỏi Ủy ban Chứng khoán, người ta quy định thời gian đóng quỹ là không được mua bán!"
"Ách... Vậy lúc nào thì mua được vậy? Đến lúc đó báo cho tôi một tiếng nhé?"
"Anh muốn mua quỹ nào?"
"Cái quỹ k·i·ế·m lời 20% đó!"
"Anh không phải nói vốn của anh không xoay được à?"
Tô Dương thấy Dụ Thành Quân cầm văn kiện đi vào văn phòng, liền gật đầu với cô nàng.
"Khụ khụ, bây giờ có thể miễn cưỡng xoay được rồi!"
"Anh không phải chê người quản lý quỹ còn nhỏ tuổi à?"
"Tô tổng anh đúng là có mắt nhìn người, đó đúng là một t·h·iên tài, tôi muốn mua cái quỹ tư mộ do cô ta phụ trách!"
Tô Dương ngồi xuống ghế sofa, giọng nói thản nhiên: "Cái này phải chờ nửa năm, hơn nữa đến lúc đó chưa chắc anh đã mua được đâu!"
Trần Nhạc Dương ở đầu dây bên kia cười nói: "Tô tổng nói gì vậy, chẳng lẽ còn có quỹ tư mộ không mua được sao?"
"Có thể lúc đó số lượng người đạt đến giới hạn rồi thì sao?" Tô Dương nhỏ giọng nói, "Anh biết đấy, mỗi quỹ tư mộ chỉ giới hạn hai trăm người, anh không phải người đầu tiên gọi điện cho tôi..."
"Không thể mở thêm một quỹ tư mộ nữa sao?"
"Không thể!" Tô Dương cười giải t·h·í·c·h: "Quản lý quỹ của chúng tôi tuổi còn trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều, không đủ năng lực, để đảm bảo lợi ích của các nhà đầu tư khác, cô ấy tạm thời sẽ không cùng lúc điều hành nhiều quỹ!"
"Tô tổng, chúng ta là bạn cũ..."
Tô Dương tùy t·i·ệ·n kiếm một lý do cúp máy, sau đó không nhịn được chửi thề:
“Đậu m·á mấy lão bạn cũ, như con đỉa ấy!”
“Ông chủ, có ai chọc giận anh à?” Dụ Thành Quân khẽ hỏi.
"Ừ!"
"Anh ta muốn quỹ tư mộ của Nguyên Thạch sao?"
"Đúng!"
"Nghe nói quỹ tư mộ đó một tháng tăng 20%?"
"Đúng vậy, nhân viên của Nguyên Thạch tư mộ cũng tương đối cố gắng."
"Vậy quỹ tư mộ đó đã k·i·ế·m được bao nhiêu tiền rồi?"
"Quỹ đã k·i·ế·m lời 60 triệu rồi!"
"A..." Dụ Thành Quân tròn mắt: "Nhiều vậy sao!"
Dù Dụ Thành Quân đi theo bên cạnh Tô Dương cũng được mở mang tầm mắt không ít, nhưng vẫn thấy con số này thật kinh khủng. Ngay cả so với Tinh Hỏa Truyền Thông hay Cửu Hương ẩm thực, còn hơn nhiều! Mà hết lần này tới lần khác lại từ một công ty nhỏ, không mấy nổi bật mà ra! Cô nàng lại lập tức hỏi: "Ông chủ, tại sao chúng ta không tiếp tục bán quỹ tư mộ nữa?"
Dụ Thành Quân vẫn nhớ, không lâu trước đó để kêu gọi vốn, ông chủ vẫn rất cố gắng liên lạc với bạn bè! Lúc nãy cô nàng nghe thấy, ông chủ đang từ chối đối phương! Làm ăn, mà còn đẩy khách hàng ra ngoài? Trước sau chênh lệch lớn quá!
Tô Dương cười nói: "Quỹ tư mộ số một của Nguyên Thạch Tài Phú này, từ khi bước vào giai đoạn đóng quỹ, đã không phải ai cũng có tư cách mua được rồi!"
Dụ Thành Quân nói: "Không đến mức đó chứ?"
Tô Dương cười thần bí: "Sau này em sẽ hiểu!"
Hắn định biến quỹ tư mộ này thành chiêu bài của Nguyên Thạch Tư mộ, và cũng đang cân nhắc có nên biến Bùi Giai Kỳ thành một ngôi sao quản lý quỹ tư mộ không. Quỹ này hiện tại có thể vẫn chưa nổi tiếng, nhưng về sau chắc chắn sẽ vang danh! Hắn làm tài chính, ngoài việc k·i·ế·m tiền, còn vì mục đích hỗ trợ cho những sản nghiệp khác. Hắn sẽ luôn khống chế quỹ tư mộ số một của Nguyên Thạch không vượt quá 200 người!
Còn về những ai chen nhau mua quỹ tư mộ với số tiền lớn, “về sau” Nguyên Thạch tư mộ sẽ phải xem xét kỹ càng! Phải biết, ở trong nước ai cũng có thể mua sản phẩm tư mộ. Công ty có thể, người bình thường có thể, người làm ăn có thể. Cả những người biên chế... số đông đều có thể, miễn không đề cập đến giao dịch không công bằng! Về phần những ai đã lên tàu rồi, Tô Dương đương nhiên sẽ không để họ xuống xe! Với số người này, Tô Dương cho rằng họ có mắt nhìn, đáng đời k·i·ế·m tiền!
Vẻ mặt thần bí của Tô Dương khiến Dụ Thành Quân hiếu kỳ tột độ: "Ông chủ, mua cái quỹ tư mộ kia của anh không phải chỉ cần có 1 triệu là được sao?"
"Cái này khó nói lắm!"
"Ông chủ, anh giải t·h·í·c·h cho em nghe một chút đi!"
"Muốn tôi giải t·h·í·c·h cho em nghe?"
"Dạ!"
Tô Dương ngoắc ngoắc tay với cô thư ký nhỏ, Dụ Thành Quân liền ghé tai lại.
"Em phải làm thế này..."
Dụ Thành Quân mặt đỏ lên, không nhịn được liền trừng mắt lườm Tô Dương rồi trách móc: "Ông chủ thật không đứng đắn!"
Tô Dương xua tay: "Thôi thì thôi vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận