Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 219: Tô Dương ý nghĩ! Hợp nhất công tác ổn định bảo mẫu!

Chương 219: Ý tưởng của Tô Dương! Hợp nhất công tác ổn định bảo mẫu! Hơn chục triệu tiền đầu tư đổ vào Tinh Hỏa truyền thông để trọng điểm bồi dưỡng các hot girl ký hợp đồng, chẳng phải là tạo bệ phóng cho một nhóm người sao? Liệu có thể cải thiện môi trường làm việc cho nhân viên không? Còn việc trang bị mấy chiếc xe thương vụ cho công ty, hoặc xe Nanny van cho các hot girl, Tô Dương cảm thấy có thể chờ chút, dù sao cũng thuê được mà! Du Tư Ảnh dạo gần đây cũng đang tìm hiểu về những công ty khác đã ký hợp đồng với các hot girl và đội ngũ tinh anh. Tô Dương cũng lợi dụng việc diễn giải thương mại để sàng lọc các hot girl đó. Xem có tìm được nhân tài phù hợp với Tinh Hỏa truyền thông hay không. Cổ phần của Cự Phàm càng ngày càng lớn mạnh, Tô Dương trong lòng cũng càng thêm vững tin. Đúng lúc này, thư ký Khương Vũ Trinh đi đến phòng làm việc của anh: “Sếp, Đồ tổng muốn gặp anh!” “Cho anh ta vào đi!” “Vâng!” Rất nhanh, Đồ Chí Cường đã vào văn phòng Tô Dương. “Sếp, em có chuyện muốn nói với anh!” “Nói đi!” Đồ Chí Cường nói thẳng: “Em biết mấy bảo mẫu rất giỏi… Họ cũng muốn gia nhập công ty, mấy vị phó tổng khác cũng gặp trường hợp tương tự!” Hôm qua, anh ta nói chuyện trong nhóm của mình thì có một đám người làm gia chính bị đãi ngộ của Mỹ Gia hấp dẫn! Tô Dương tò mò hỏi: “Họ có vấn đề gì sao?” “Họ hiện tại đang có việc làm!” Đồ Chí Cường vội vàng bổ sung: “Nhưng họ đều không ký hợp đồng với công ty, không phải là nhân viên chính thức của các công ty gia chính khác.” Tô Dương cau mày: “Việc làm cố định là thế nào?” Đồ Chí Cường giải thích: “Có người đã làm ở nhà chủ một hai năm, thậm chí lâu hơn!” Tô Dương ngẩn người! Anh đột nhiên phát hiện, hình như mình đã xem nhẹ điều gì đó, một thông tin vô cùng quan trọng đối với anh! “Chủ nhà rất hài lòng về họ, muốn thuê dài hạn!” Đồ Chí Cường giải thích: “Họ bị hấp dẫn bởi việc công ty chúng ta muốn giúp họ đóng bảo hiểm xã hội, họ đều là người ở nơi khác, tuổi cũng khá lớn...” “Tôi muốn ký hợp đồng với họ, chủ yếu là để thuận tiện tuyên truyền!” “Mỹ Gia của chúng ta hiện tại không có danh tiếng gì, nếu ký được nhóm bảo mẫu chất lượng này, khi chúng ta đến các khu dân cư tuyên truyền có thể nói nhà nào thuê bảo mẫu dài hạn đều là từ công ty chúng ta, như vậy có thể tăng độ tin cậy của công ty, cũng xem như một kiểu đôi bên cùng có lợi!” Tô Dương cố kìm nén sự kích động trong lòng: “Đồ Chí Cường, ý anh là họ muốn gia nhập công ty chúng ta?” Đồ Chí Cường gật đầu: “Đúng!” Tô Dương hít nhẹ một hơi: “Chủ nhà có thể chuyển lương vào tài khoản công ty chúng ta, đồng thời nhận lương từ công ty chúng ta?” “Đúng!” Đồ Chí Cường nhỏ giọng nói: “Chủ yếu họ đều là người nơi khác, cũng thuộc diện làm tự do, rất khó tham gia bảo hiểm xã hội… hơi một chút là không có ai mua cho, có một số ít là đóng trực tiếp bảo hiểm xã hội!” “Đương nhiên, chỉ cần họ muốn gia nhập công ty chúng ta thì đó chính là quan hệ lao động thực sự, vậy chắc chắn là hợp pháp!” “Chỉ cần chúng ta giúp họ đóng bảo hiểm xã hội, thì mỗi tháng thu nhập của họ có giảm chút cũng không sao, ít nhất về mặt thu nhập họ sẵn sàng nhường một phần cho chúng ta, tuy không nhiều!” “Dù sao, ngay cả khi họ tự đóng bảo hiểm xã hội thông qua công ty khác, cũng mất phí dịch vụ… hơn nữa nguy cơ pháp lý và bị lừa là khá lớn!” Đồ Chí Cường không biết rằng, hiện tại sắc mặt Tô Dương tuy có vẻ bình tĩnh. Nhưng thực tế anh ta đang vô cùng hưng phấn! Anh ta vừa nghe thấy cái gì vậy? Một đám người có công việc và thu nhập ổn định, sẵn sàng mang theo công việc và tiền lương cùng gia nhập Gia Mỹ gia chính! Chỉ cần họ gia nhập, số lượng nhân viên của công ty anh chẳng phải là tăng vùn vụt sao? Mà họ còn đều là người tự có công việc… hoàn toàn phù hợp các yêu cầu trong hệ thống quy tắc! Đây chẳng phải là đang đưa tiền cho anh hay sao? Vấn đề đóng bảo hiểm xã hội trực thuộc vốn có từ xưa, hiện tại nhà nước cũng đang chỉnh đốn mạnh tay. Nhưng đã có người mạo hiểm làm vậy, nên việc công ty tham gia bảo vệ sẽ có nhiều ưu thế hơn là cá nhân. Thứ nhất, là vấn đề tuổi nghỉ hưu. Theo quy định hiện hành của quốc gia, thông thường nữ công nhân viên về hưu ở tuổi 50, còn nhân viên nữ làm tự do sẽ về hưu ở tuổi 55. Bởi vậy, nhiều phụ nữ vì muốn được về hưu sớm hơn 5 năm mà đồng ý đóng bảo hiểm xã hội trực thuộc. Thứ hai, chính là vì một vài đãi ngộ bảo hiểm xã hội. Ví dụ như bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm thai sản, bảo hiểm tai nạn lao động... Ngoài ra, có một số người tuổi cao, trình độ học vấn không cao sẽ thấy thủ tục đóng bảo hiểm xã hội quá rườm rà phức tạp, chỉ mong có đơn vị chuyên nghiệp hỗ trợ! Ngoài ra, có những người vì điểm tích lũy cư trú, để con cái được đi học nên chọn đóng bảo hiểm xã hội trực thuộc. Đóng bảo hiểm xã hội trực thuộc, ngoài việc vi phạm pháp luật thì còn có thể bị lừa. Một số công ty tuyên bố sẽ giúp bạn đóng bảo hiểm xã hội, nhưng sau khi thu tiền và phí dịch vụ thì có thể bỏ trốn, thậm chí còn bán hết thông tin cá nhân của bạn… Đương nhiên, nếu Mỹ Gia nhận các cô, các cô sẽ trở thành nhân viên chính thức của Mỹ Gia, đạt tới quan hệ lao động thực chất! Nếu như các cô rời bỏ công việc hiện tại, chủ cũ không thuê nữa, Mỹ Gia cũng phải trả lương tạm thời và đóng bảo hiểm xã hội cho họ, còn phải giúp họ tìm chủ mới. Bởi vì quan hệ lao động chính thức đã được thiết lập, nếu có tai nạn lao động, công ty cũng phải chịu trách nhiệm! Đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều công ty thích sử dụng lao động điều động và cộng tác viên. Chi phí thấp, rủi ro thấp, nhận vào thì làm, xong việc là đuổi! Mỹ Gia có ông chủ lắm tiền, chỉ nhận nhân viên chính thức, không cần cộng tác viên. Cho nên, Đồ Chí Cường mới cân nhắc đến họ! Chỉ cần nhận họ vào, quy mô của Mỹ Gia sẽ tăng lên nhanh chóng trong một thời gian ngắn, còn tiện thể quảng bá hình ảnh ở các khu dân cư. Bởi những gia đình có điều kiện thuê bảo mẫu, rất nhiều đều ở cùng nhau. Ví dụ như một số khu dân cư cao cấp, khu biệt thự! Điều này cũng có thể mang lại lợi ích nhất định cho công ty. Rủi ro thì có, nhưng không phải rủi ro về mặt pháp luật, mà là gánh nặng vận hành của công ty có thể sẽ lớn hơn. Các cô có thật sự nhường lợi, nhưng không thể nhường quá nhiều được, dù sao lương của các cô nhiều thì cũng chỉ vài ngàn tệ. Hiện tại người ta đâu có cần Mỹ Gia giới thiệu việc làm nữa! Nếu không thì tại sao các công ty gia chính khác lại không hợp nhất họ? Cho nên, Đồ Chí Cường cần tham khảo ý kiến của Tô Dương! “Tôi thấy có thể cân nhắc nhận, công ty chúng ta cũng cần có tinh thần trách nhiệm xã hội, cũng phải suy nghĩ giúp xã hội giảm gánh nặng…” Tô Dương hít sâu một hơi nói, “Nhưng vẫn cần phải phỏng vấn một chút!” Những loại bảo mẫu như thế này, hoàn toàn là đang đưa tiền cho anh, anh cớ gì mà không muốn? Anh cứ việc đi kéo lông cừu của hệ thống là được! Đồ Chí Cường cười gật đầu: “Vâng thưa sếp!” “Đồ tổng, người như vậy có nhiều không?” Tô Dương nghĩ ngợi một chút rồi hỏi: “Ý là loại mà anh đề cử ấy!” Cái này có thể giúp anh kéo lông cừu hệ thống, đương nhiên là càng nhiều càng tốt! Nếu có thể, anh sẽ khiến hệ thống khóc ròng luôn! Đồ Chí Cường nhỏ giọng nói: “Loại này thực ra không nhiều đâu!” “Nói sao? Không muốn đóng bảo hiểm xã hội à?” Đồ Chí Cường giải thích: “Một số người tự đóng, tự đóng bảo hiểm xã hội lao động tự do!” “Ừm!” Điều này Tô Dương biết. Đồ Chí Cường tiếp tục: “Một số người thì thực sự không muốn đóng!” “Sao lại thế?” “Có người thấy bảo hiểm xã hội quá đắt, vẫn thích cầm tiền mặt cho thực tế, có người không có hộ khẩu, con cái cũng không có nhu cầu đi học, cũng có người tuổi tác quá cao, cảm thấy đóng 15 năm thì lỗ!” Tô Dương gật đầu, những điều Đồ Chí Cường nói đều rất thực tế. “Còn một số là vấn đề về thuế má!” “Thuế má?” Nhắc đến đây Tô Dương liền có chút nhạy cảm! “Một số bảo mẫu có lương vượt quá 5000, chủ nhà trả trực tiếp tiền mặt cho bảo mẫu, nên không có ai đóng thuế thu nhập cá nhân cả!” Đồ Chí Cường nhỏ giọng nói, “Nếu như họ gia nhập công ty chúng ta, chúng ta chắc chắn phải giúp họ đóng thuế thu nhập cá nhân, vậy thu nhập của họ sẽ giảm, trừ khi công ty bỏ tiền ra trợ cấp cho họ.” “Khoản trợ cấp này… cũng không phải không được!” Tô Dương nhíu mày suy tư nói. “Hả?” Đồ Chí Cường ngây người nhìn Tô Dương, không ngờ rằng Tô Dương lại có vẻ hơi dao động. Những người làm bảo mẫu anh giới thiệu cho Tô Dương đều là những người sẵn lòng nhường lại một phần cho công ty. Nghĩa là sau khi công ty trả lương cho bảo mẫu, giúp bảo mẫu đóng bảo hiểm xã hội, sau đó công ty nhận tiền từ chủ nhà và trả lương lại cho bảo mẫu thì mới có lợi nhuận chút ít… Nhưng Tô Dương lại muốn bù vào? Cái này đâu giống như đợt trước, các loại phần mềm đốt tiền cướp traffic để độc chiếm thị trường! Một bảo mẫu toàn thời gian cũng chỉ phục vụ một gia đình! Mỗi tháng công ty trợ cấp tiền cho bảo mẫu thì lợi nhuận từ đâu mà ra? Chẳng lẽ tăng giá thuê với chủ nhà? Có tin rằng chủ nhà lập tức đổi người khác không? “Ví dụ như một số bảo mẫu nổi tiếng của nhà giàu, ví dụ như một số bảo mẫu của người của công chúng, ví dụ như bảo mẫu của các vị quản lý cấp cao ở công ty có danh tiếng…” Tô Dương nhẹ giọng nói, “Chẳng phải họ cũng có thể giúp công ty chúng ta đánh bóng tên tuổi sao?” Đồ Chí Cường ngẫm nghĩ rồi gật đầu: “Đúng là có thể!” Nếu khi tiến hành tuyên truyền ở khu dân cư mà nói rằng nhà người giàu nào đó tương đối nổi tiếng, hoặc người quản lý cấp cao của tập đoàn nổi tiếng nào đó thuê bảo mẫu là do công ty của mình cung cấp… điều này thực sự cũng có sức hút. Biết đâu còn có thể giúp nâng giá thuê cho bảo mẫu của công ty mình! Còn chuyện những người giàu, người nổi tiếng, người có địa vị đó có thực sự mua bảo hiểm, có thật sự là nhân viên chính thức của những công ty đó không… thì rất khó nói! Có những người thu nhập cả triệu tệ một năm chẳng phải cũng chỉ trả cho nhân viên ba bốn nghìn tệ tiền lương mà không đóng bảo hiểm xã hội hay sao? Với lại chỉ cần có tiền thì cũng có thể khiến cho những người không có hợp đồng với công ty nhận được ngon ngọt, cớ gì mà họ không muốn bị hợp nhất? “Bảo mẫu có thể giúp chúng ta quảng bá các dịch vụ khác hay không, ví dụ như nhân viên dọn dẹp nhà cửa chuyên sâu, hoặc là dọn dẹp cho doanh nghiệp, nhà xưởng, khu dân cư, đơn vị sự nghiệp…?” “Nếu như có những bảo mẫu hay hại người thì cũng không phải là không có khả năng…” Tô Dương nháy mắt: “Cho nên, cần xem cách thao tác?” “Đúng là như vậy, phải xem cách thao tác!” Đồ Chí Cường ngẫm nghĩ một lúc bỗng nhiên nhận ra, “Công ty chúng ta cũng có thể thông qua con đường này mà tiếp cận với những người có tiền kia, bảo mẫu không chủ động chào hàng thì công ty mình có thể chủ động chào hàng.” “Ừm!” Tô Dương gật đầu, “Ta thấy có thể thử một chút, ta không sợ lỗ vốn!” Nếu như những người bảo mẫu có thu nhập một tháng 8 nghìn tệ, công ty vì muốn ký hợp đồng với họ mà mỗi tháng lại trợ cấp cho họ thêm 1 nghìn tệ! Nhưng Tô Dương còn có thể thông qua hệ thống kiếm được 7 nghìn tệ, cũng giống như trước kia khi Tô Dương mới mở phòng tập gym vậy! Lỗ ít chính là kiếm! Việc này có tính thực tế và mang lại nhiều lợi ích hơn là hợp nhất nhân viên giao đồ ăn, chuyển phát nhanh, cạnh tranh cũng không quá lớn. Dù sao ngành gia chính không có ảnh hưởng quá lớn, không liên quan đến các đại tư bản và các ông trùm siêu cấp. Nghề này với anh mà nói thực sự như một biển xanh, thậm chí còn có thể trả đũa lại các công ty khác! Xét thấy sao, đều có tiền đồ hơn so với việc mở phòng tập gym! Đồ Chí Cường không nhịn được mà tâng bốc: “Sếp, ý tưởng này của anh mà có thể thực hiện thuận lợi, cộng thêm tài chính của anh hỗ trợ thì Mỹ Gia chắc chắn sẽ phát triển thần tốc!” Tô Dương nghĩ một chút rồi dặn dò: “Mấy bảo mẫu này anh phải tuyển chọn kỹ càng, nhất định phải là loại đã làm ở nhà chủ lâu năm!” Quy tắc hệ thống yêu cầu, nếu như không thể sắp xếp đủ khối lượng công việc cho nhân viên thì anh sẽ bị phạt gấp 10 lần tiền lương. Trải qua kinh nghiệm thời gian dài cho thấy, “lượng công việc nhất định” trong quy tắc hệ thống vẫn có tính co dãn tương đối lớn! Cho dù nhân viên có chút lười biếng, hoặc có thời gian không thực sự có việc làm thì hệ thống cũng không trừng phạt Tô Dương! Nhưng nếu có nhân viên chính thức mà thời gian dài không có việc làm thì chắc chắn sẽ vi phạm quy tắc trừng phạt. Vì thế, Tô Dương chỉ có thể ký loại bảo mẫu làm lâu năm tại nhà chủ! Rủi ro các cô này “thất nghiệp” ở nhà chủ càng thấp thì áp lực Mỹ Gia gia chính phải tìm việc mới cho họ lại càng nhỏ. Dù sao bây giờ Mỹ Gia vẫn còn vô danh! Đồ Chí Cường phấn khởi nói: “Sếp yên tâm, em sẽ nghiêm túc sàng lọc!” Tô Dương vừa cười vừa nói: “Không cần lo lắng bị lỗ, mấy tỷ trước mắt tôi lỗ được hết!” Đồ Chí Cường hăng hái nói: “Vâng thưa sếp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận