Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 160: Đàm gia hinh tiếp nhận cửa hàng trưởng! Đi tới sơn thành mở rộng thị trường mười ba tên nhân viên!

Chương 160: Đàm Gia Hinh tiếp nhận vị trí cửa hàng trưởng! Cử mười ba nhân viên đến Sơn Thành mở rộng thị trường!
Dù sao thì, Khương Vũ Trinh, vị thư ký này, hẳn là người thân cận với Tô Dương nhất ở thời điểm hiện tại. Lúc trước, Tô Dương chọn Khương Vũ Trinh làm thư ký, cũng là vì nàng có lý lịch đơn giản, lại thiếu kinh nghiệm. Những người mới đi làm như vậy thường dễ nâng cao độ trung thành hơn, cũng sẽ không có quá nhiều toan tính. Hơn nữa, việc đạt độ trung thành 90 điểm còn được thưởng thêm 40 vạn tiền mặt, Tô Dương cảm thấy mình bỏ ra như vậy vẫn rất đáng.
Tuy nhiên, Tô Dương là người làm việc chu đáo, đã diễn thì phải diễn cho trót. Hắn vẫn ở lại bệnh viện chăm sóc Khương Vũ Trinh đến trưa, cùng nàng ăn bữa cơm trưa. Đến chiều, bác sĩ nói nàng có thể xuất viện, Tô Dương liền đưa Khương Vũ Trinh xuất viện, tiện thể cho nàng nghỉ một ngày, để Phùng Hoa đưa nàng về nhà nghỉ ngơi.
Nằm trong phòng trọ, Khương Vũ Trinh nhớ lại cảnh tượng ông chủ chăm sóc mình trong bệnh viện, nàng vẫn còn thấy hơi choáng váng. Trong đầu nàng có vô số ảo tưởng, đều cảm thấy có chút không chân thực! Nàng vốn không phải kiểu phụ nữ thích mơ mộng, nhưng giờ lại có chút không kìm được!
Ngày hôm sau, Khương Vũ Trinh đến Cửu Hương ăn uống làm việc, như người không có chuyện gì. Nhìn bộ tây phục ôm sát người của nàng, mái tóc được chải chuốt chỉnh tề, cùng ngũ quan xinh xắn, lộ ra vẻ nghiêm túc, Tô Dương liếc nhìn độ trung thành của nàng, vậy mà lại hơi tăng lên một chút! Dù sao thì, Tô Dương cũng không quá để ý, độ trung thành tăng lên chắc chắn là chuyện tốt, dù cho có tăng hơi kỳ lạ.
Khương Vũ Trinh báo cáo vắn tắt lịch trình hôm nay: "Thưa ông chủ, mười giờ sáng nay bắt đầu phỏng vấn ứng viên cho vị trí giám đốc Vị Mỹ Giai, lúc đó anh nói sẽ đích thân đảm nhận vị trí người phỏng vấn!"
"Được, tôi biết rồi!" Hiện tại, lịch trình của Tô Dương không quá dày đặc, hắn đang cố tình giao bớt quyền hành, nhiều việc hắn chỉ cần nắm bắt đại khái, sau đó tập trung vào những việc mình giỏi nhất! Phỏng vấn các lãnh đạo cấp cao chính là một trong những việc Tô Dương am hiểu nhất. Vị trí giám đốc Vị Mỹ Giai, Tô Dương đưa ra mức lương 50 vạn một năm, ở Dung Thành đây là mức lương không tệ. Đặc biệt là trong thời điểm ngành ăn uống không mấy khả quan này. Dù cho Tô Dương yêu cầu tương đối khắt khe, vẫn có hơn ba mươi người nộp đơn! Vì số lượng người phỏng vấn quá đông, Mai Tĩnh San đã loại bớt hơn một nửa, giữ lại mười lăm người vào vòng phỏng vấn.
Đến chín giờ năm mươi, Tô Dương đúng giờ đến phòng họp. Ngoài hắn ra, Mai Tĩnh San và mọi người đều đã đến đủ. Cuộc phỏng vấn chủ yếu do Mai Tĩnh San phụ trách, Tô Dương phần lớn chỉ ngồi nghe, tiện thể sử dụng thương nghiệp mô phỏng để đánh giá đám ứng viên này.
Đến khi kết thúc phỏng vấn vào buổi chiều, Tô Dương đã có quyết định trong lòng. Hôm sau, Tô Dương nói quyết định với Mai Tĩnh San để nàng phụ trách thông báo. Giám đốc Vị Mỹ Giai là An Vũ Khôn, phó tổng theo thứ tự là Đới Đại Niên và Chiêm Dục Hiểu. Ba người này đều có thể nhận được cổ phần của Vị Mỹ Giai theo danh nghĩa chia hoa hồng, lần lượt là 5%, 3% và 3%, giống như Kỷ Quốc Hùng, Mai Tĩnh San của Cửu Hương ăn uống! Tuy nhiên, Vị Mỹ Giai là công ty con của Cửu Hương ăn uống, rõ ràng địa vị, đãi ngộ của Kỷ Quốc Hùng và Mai Tĩnh San sẽ cao hơn, và hoa hồng cũng nhiều hơn.
An Vũ Khôn, Đới Đại Niên và Chiêm Dục Hiểu đều từng làm việc tại các công ty chuỗi đồ ăn nhanh kiểu Trung Quốc, có kinh nghiệm làm việc phong phú, năng lực cũng không tệ, Tô Dương tương đối yên tâm khi giao Vị Mỹ Giai cho bọn họ! Dù sao Tô Dương cũng rất kỳ vọng vào Vị Mỹ Giai. Lợi nhuận của Vị Mỹ Giai không bằng tiệm lẩu, nhưng nó có thể tiếp nhận một lượng lớn nhân viên bình thường, chỉ cần xây dựng xong bếp ăn trung tâm, việc nhân rộng cũng sẽ dễ dàng hơn!
Chờ ba người An Vũ Khôn, Đới Đại Niên và Chiêm Dục Hiểu ổn định vị trí, áp lực công việc của Kỷ Quốc Hùng cũng giảm bớt. Không lâu sau, hắn liền đưa cho Tô Dương danh sách nhân viên đi khai thác thị trường tại Sơn Thành. Đây là bước phát triển đầu tiên ra bên ngoài của Cửu Hương ăn uống, Tô Dương và Kỷ Quốc Hùng vô cùng coi trọng. Việc chọn Sơn Thành làm mục tiêu đầu tiên đương nhiên cũng có nguyên do! Sơn Thành và Dung Thành đều là thành phố trực thuộc trung ương, trước đây vốn là một, người dân có chung văn hóa ẩm thực, đều thích ăn lẩu và có sức mua lớn. Hơn nữa, khoảng cách đến Dung Thành cũng không quá xa, nên rất dễ xử lý khi có tình huống bất ngờ.
Trong danh sách này, đều là những nhân viên mà Kỷ Quốc Hùng đánh giá là có năng lực, phù hợp để đi đến Sơn Thành phát triển. Tô Dương chú ý thấy tên của Quách Phóng đứng đầu danh sách!
"Quách Phóng cũng muốn đi sao?"
"Ừ!" Kỷ Quốc Hùng cười gật đầu, "Tôi đã nói chuyện với anh ấy, anh ấy nguyện ý đến đó giúp công ty khai phá thị trường, ý của tôi là để anh ấy làm người phụ trách việc khai thác thị trường bên Sơn Thành!"
"Được!" Tô Dương gật đầu, "Vậy để anh ấy đi!"
Quách Phóng có thể nói là một nhân vật kỳ cựu của Cửu Hương ăn uống, độ trung thành đã vượt quá 90, Tô Dương hiểu rõ sự sắp xếp của Kỷ Quốc Hùng. Chỉ cần Quách Phóng đứng vững ở Sơn Thành, nếu Cửu Hương ăn uống phát triển tốt sau này, vị trí quản lý khu vực sẽ là của Quách Phóng!
Ngoài Quách Phóng, trong danh sách còn có hơn mười nhân viên đáng tin khác của tổng công ty Cửu Hương ăn uống, bao gồm Chu Tử Xuyên mà Tô Dương khá quen thuộc, và bốn tinh anh thực thụ của bộ phận phát triển thị trường! Bốn người này đều là những người đã giúp công ty xác định được ít nhất hai vị trí đặt tiệm lẩu, năng lực của họ đã trải qua sự khảo nghiệm khắt khe của Tô Dương.
"Nhưng vị trí cửa hàng trưởng của Quách Phóng do ai tiếp nhận?" Tô Dương đột nhiên nhớ ra vấn đề này.
"Đàm Gia Hinh, là người Quách Phóng tiến cử!" Kỷ Quốc Hùng cười nói, "Anh ấy nói Đàm Gia Hinh quen thuộc với công việc ở tiệm lẩu, làm việc cần cù, hòa đồng với nhân viên trong cửa hàng, đủ khả năng quản lý tốt một tiệm lẩu, tôi thấy cần cân nhắc nghiêm túc ý kiến của Quách Phóng."
Tô Dương lại không có ý kiến gì với việc Đàm Gia Hinh đảm nhận vị trí cửa hàng trưởng. Đàm Gia Hinh là nhân viên lâu năm của hắn, độ trung thành chắc chắn rất cao. Cô nàng làm việc ở vị trí tiếp khách đã lâu, ngoại hình cũng khá ưa nhìn, kỹ năng giao tiếp rất tốt. Khách hàng đánh giá cô nàng khá tốt. Xem xét tình hình phát triển hiện tại của Cửu Hương ăn uống, yêu cầu đối với vị trí cửa hàng trưởng thực chất đã giảm đi nhiều, các công việc như mua sắm, quảng cáo, quan hệ xã hội đều không cần phụ trách, tất cả sẽ do công ty quản lý chung. Những việc còn lại chỉ cần tuân theo nội quy, chế độ để quản lý, người có kỹ năng giao tiếp tốt như Đàm Gia Hinh chắc có lẽ không thành vấn đề. Còn về vấn đề tuổi tác, Tô Dương cũng không quá để ý! Công ty đang trong giai đoạn phát triển, chắc chắn sẽ có một lớp người trẻ vươn lên, lớp người trẻ hăng hái như vậy cũng sẽ giúp ích cho việc khai phá của công ty!
Tiệm lẩu ở quảng trường Phi Đạt là tiệm lẩu đầu tiên mà Tô Dương mở, vị trí của cửa hàng rất tốt, buôn bán phát đạt, có thể nằm trong top 3 cửa hàng của Cửu Hương ăn uống! Vì có thể nhận 5% hoa hồng, vị trí cửa hàng trưởng này là một công việc béo bở. Mà trong Cửu Hương ăn uống, có rất nhiều người có khả năng đảm nhận vị trí cửa hàng trưởng này, có lẽ nhiều người đều muốn đi. Nhưng Đàm Gia Hinh được Quách Phóng tiến cử, mà Kỷ Quốc Hùng lại quyết định cho Quách Phóng đi Sơn Thành khai phá thị trường, chắc chắn phải cân nhắc ý kiến của Quách Phóng.
"Vậy thì các anh kiểm tra đánh giá một chút, nếu Đàm Gia Hinh không tệ thì cứ để nàng làm!" Tô Dương không có ý kiến với người Quách Phóng tiến cử, "Ngày mai tôi sẽ gặp lại Quách Phóng, Đàm Gia Hinh...còn cả Chu Tử Xuyên nữa!"
"Vâng thưa ông chủ!"
Ngày hôm sau, Tô Dương gặp Quách Phóng, Chu Tử Xuyên và Đàm Gia Hinh tại văn phòng. Đàm Gia Hinh mặc bộ đồ công sở khá lịch sự, bộ đồ này lại khiến Tô Dương sáng mắt! Hắn nhìn sơ qua kỹ năng vận hành quản lý tiệm lẩu của Đàm Gia Hinh, mức độ bình thường, coi như tạm được! Sau đó, hắn lại liếc nhìn Chu Tử Xuyên, chú ý thấy Chu Tử Xuyên cũng có kỹ năng vận hành quản lý tiệm lẩu ở mức bình thường. Điều này khiến Tô Dương có chút bất ngờ, xem ra dạo này cậu ta học tập khá chăm chỉ! Mặc dù kỹ năng vận hành quản lý tiệm lẩu không phải kỹ năng gì quá cao siêu, nhưng muốn đạt đến mức bình thường cũng cần phải có thực tiễn nhất định. Có vẻ, Quách Phóng đã rèn luyện cậu ta khá nhiều!
Tô Dương bảo ba người ngồi xuống ghế sofa, vừa cười vừa nói: "Lão Quách, không ngờ anh lại chịu đi Sơn Thành đấy!"
"Tổng giám đốc Kỷ nói lần này đi Sơn Thành phát triển rất quan trọng đối với công ty!" Quách Phóng vừa cười vừa nói, "Tôi cảm thấy mình khá phù hợp, cũng muốn đi giúp công ty khai phá thị trường mới." Câu nói này rất có tinh thần, có thể thấy Quách Phóng rất nhiệt tình lần này! Tô Dương chưa bao giờ nghi ngờ độ trung thành của Quách Phóng.
"Hãy làm thật tốt ở Sơn Thành, nếu việc kinh doanh lẩu ở đó thuận lợi, công ty sẽ thành lập vị trí quản lý khu vực ở đó!" Với những nhân viên kỳ cựu như Quách Phóng, Tô Dương luôn dành cho họ rất nhiều tình cảm.
Quách Phóng nghiêm túc gật đầu: "Tôi hiểu!" Hắn đương nhiên hiểu ẩn ý trong lời nói của Tô Dương. Chỉ cần công ty phát triển thuận lợi ở Sơn Thành, vị trí quản lý khu vực sẽ là của hắn! Đây là lời hứa!
Tô Dương liền hỏi: "Chu Tử Xuyên là người anh muốn mang đi theo sao?"
"Đúng!" Quách Phóng gật đầu, "Tôi thấy cậu ta rất cố gắng nên muốn bồi dưỡng một chút!" Về việc ai sẽ tiếp nhận vị trí cửa hàng trưởng, Quách Phóng đã do dự giữa Đàm Gia Hinh và Chu Tử Xuyên. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn quyết định đề cử Đàm Gia Hinh làm cửa hàng trưởng, mang theo Chu Tử Xuyên đến Sơn Thành phát triển!
Tô Dương nhìn Chu Tử Xuyên, cười vỗ vai cậu ta: "Chu Tử Xuyên, cậu phải cố gắng lên!"
Chu Tử Xuyên xúc động nói: "Vâng thưa ông chủ!" Với việc Quách Phóng đề cử Đàm Gia Hinh làm cửa hàng trưởng, Chu Tử Xuyên hoàn toàn phục tùng. Cậu ta cũng tự cảm thấy khả năng giao tiếp của mình không bằng Đàm Gia Hinh. Hơn nữa, ở tiệm lẩu, vị trí của Đàm Gia Hinh vốn đã cao hơn cậu, quan hệ giữa hai người cũng khá tốt.
Sau đó, Tô Dương cũng khuyến khích Đàm Gia Hinh một phen. Khi thấy Tô Dương, Đàm Gia Hinh cũng rất vui, đảm bảo sẽ quản lý tốt tiệm lẩu!
Đến ngày mùng 6, Tô Dương cùng Kỷ Quốc Hùng đích thân đưa Quách Phóng, Chu Tử Xuyên và 13 nhân viên khác ra ga tàu cao tốc, khiến những người này vô cùng cảm động.
"Thưa ông chủ, thực ra anh không cần phải đến đâu!" Quách Phóng cảm thấy buổi đưa tiễn này có chút long trọng.
"Các anh là vì công ty đi khai phá đấy!" Tô Dương cười nói, "Có long trọng đến đâu cũng không đủ!"
"Vâng!"
"Ở Sơn Thành có gì cần cứ trực tiếp liên hệ với tổng công ty!" Tô Dương nói với những nhân viên còn lại, "Chúng tôi chắc chắn sẽ hỗ trợ các anh hết mình."
"Vâng thưa ông chủ!"
Được đích thân ông chủ lớn đến đưa tiễn, các nhân viên ai nấy đều rất xúc động! Họ đều tự nguyện đến Sơn Thành, lại còn được ông chủ tăng lương, mọi loại phụ cấp đi công tác đều được chi trả đầy đủ. Họ cũng rất tin tưởng vào Tô Dương và công ty!
Mang theo hành lý, lúc ngồi trên tàu cao tốc, nghĩ đến vùng đất Sơn Thành còn xa lạ, họ không hề sợ hãi, ngược lại thần sắc lại nhẹ nhõm, ngữ khí cũng vui vẻ, tràn đầy mong đợi vào tương lai, thậm chí có chút háo hức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận