Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 410: Ta có thể đem cổ đông phát cáu khóc! Kiếm một khoản nhỏ phí tài trợ!

"Chương 410: Ta có thể làm cổ đông phát cáu khóc! Kiếm một khoản nhỏ phí tài trợ! " "Đương nhiên nguyện ý!" Tô Dương vừa cười vừa nói. Nếu như Trương Linh Huy muốn nhập cổ phần Cửu Hương thực phẩm, Tô Dương khẳng định sẽ do dự. Nhưng nếu như là Xích Châu tửu nghiệp, vậy liền có thể cân nhắc. Chỉ cần có thể khống chế cổ phần, Tô Dương cũng không để ý hợp tác với công ty lớn. Hắn, Phong Viên, dưới cờ, công ty con đều có hợp tác với người khác. Chỉ cần có thể khống chế cổ phần, hắn cũng không sợ vị kia cổ đông giở trò yêu ma quỷ quái gì. Hắn nhưng là có thể đem giáo dục cao đẳng có thể nói siêu lợi nhuận trong tỉnh làm cho hao tổn nhân tài thương nghiệp! Nếu phát động hung ác lên, hắn có thể khiến tiểu cổ đông bọn họ hoài nghi nhân sinh tức đến nỗi ngồi trong toilet ôm đầu khóc rống. Bất quá hắn chuyển giọng nói: "Bất quá Trương tổng có thể cho ta cái gì, nói rõ trước ta không hề thiếu tài chính, ta đều hứa với bên Xích Châu tửu nghiệp là lát nữa lại rót ba ức vào." "Ân!" Trương Linh Huy khẽ nhíu mày, trầm ngâm một lát sau cười nói: "Ngươi nói không sai, chuyện hợp tác không cần thiết vội vàng, chúng ta có thể từ từ nói chuyện." Hắn hiển nhiên không muốn tùy tiện làm một cổ đông nhỏ, nhưng liên quan đến hơn ức tiền vốn, Trương Linh Huy cũng muốn cân nhắc nghiêm túc. Hắn hiện tại đã ở vào trạng thái nghỉ hưu, mặc dù đại nhi tử của hắn tiếp quản công ty tập đoàn, nhưng tập đoàn cũng không phải là tập đoàn Trương gia của bọn họ! Hắn hơi góp nhặt một chút, cũng có thể lấy ra hơn ức vốn, có điều thứ Tô Dương muốn không phải tiền. Rất nhiều tài nguyên, chỉ có công ty tập đoàn mới có thể cho. Hắn làm ăn phát đạt nhờ rượu trắng, đương nhiên là sẽ quan tâm đến ngành rượu vang. Những năm gần đây, ngành rượu trắng gặp lạnh, hắn cũng không thể không cân nhắc đến việc phát triển đa dạng hóa của tập đoàn. Mặc dù ngành rượu nho trong nước cũng không có gì đặc biệt, còn bị rượu nho nhập khẩu đánh cho có chút thảm, nhưng cũng có thể cân nhắc bố cục. Quan trọng nhất là, hắn nghĩ đầu tư vào con người Tô Dương này! Dương Cảnh Thiện đánh giá rất cao về Tô Dương, hắn cảm thấy Tô Dương con người cũng không tệ. Nhất là khi Tô Dương vừa nãy hỏi hắn, hắn có thể mang lại gì cho công ty rượu nho, thì lại càng rất có khí thế của người trẻ tuổi! "Được rồi!" Tô Dương vừa cười vừa nói: "Ta rất tình nguyện hợp tác với Trương tổng!" "Tô tổng, ta có thể tham gia một chút không?" Dương Cảnh Thiện ở bên cạnh cười hỏi. "Đương nhiên có thể!" Tô Dương không từ chối ai cả, dù sao hắn đã nói là không thiếu tiền. Dương Cảnh Thiện muốn nhập cổ, nhất định phải lấy chút trái cây khô ra mới được. Mà còn Tô Dương đoán chừng hắn cũng không có bao nhiêu tiền! Trương Linh Huy hơi chuyển chủ đề: "Ta nghe nói lần này Tiểu Tô đến là để kéo Lộc Hồ tập đoàn đồng ý giúp đỡ?" "Bộ phim truyền hình của chúng tôi có thể làm quảng cáo cho Lộc Hồ tập đoàn!" Tô Dương đơn giản kể lại sự việc đoàn làm phim 《Thế giới này chỉ có mình em》. Tròng mắt Trương Linh Huy hơi nheo lại, vừa cười vừa nói: "Chắc chắn không phải là muốn xin chút tiền thuê địa điểm quay phim đấy chứ?" Tô Dương cười nói: "Sao có thể, đoàn làm phim của chúng tôi đầu tư tám ngàn vạn, còn có một nữ minh tinh hạng A đảm nhận vai chính, không để ý chút tiền lẻ này đâu!" Nói thật, hắn vẫn rất để ý! Thuê địa điểm quay phim tại các khu biệt thự cao cấp của người ta, người ta không nhất định chịu mở cửa. Dù mở thì chắc chắn cũng phải mất tiền. Nhưng nếu làm quảng cáo cho người ta, thì lại là người ta đưa tiền. Một đi một lại, có thể là mấy trăm vạn chênh lệch. Mấy trăm vạn này mà hoa vào việc chế tác phim truyền hình, nói không chừng có thể làm cho chất lượng đi lên một nấc thang nhỏ. Đương nhiên, hắn cũng thuận tiện mở rộng một chút quan hệ xã giao, dù sao mọi người cũng cùng ở một khu dân cư. Tô Dương cũng không mong chờ những quan hệ này có thể giúp được gì cho mình, cứ làm quen nhau đã. Về sau biết đâu có thể hợp tác trong công việc, dù cho có kéo được chút hợp đồng quảng cáo cho Tinh Hỏa truyền thông cũng không tệ! Rất nhiều công ty lớn một năm tiền marketing quảng cáo cũng phải vài ức, mười mấy ức. Quy mô Tinh Hỏa truyền thông hiện tại không lớn, gặm được chút cạnh cũng không tệ! Đương nhiên, nếu như đám nhân vật lớn này có ngày thiếu hụt dòng tiền, khi bán tháo tài sản mà có thể nghĩ đến mình, vậy thì càng tốt! Ví dụ như kiểu Yên Hồ giáo dục chẳng hạn! Được rồi! Tô Dương thừa nhận là mình có chút không chính cống, hình như là chẳng có ai là người tốt cả! Trương Linh Huy lại quan sát Tô Dương một hồi, cũng không tìm ra được sơ hở gì trên người Tô Dương, thế là nhấp một ngụm trà rồi nói: "Nếu phim truyền hình có thể lên sóng, sẽ cho các cậu 200 vạn được không? Sân tập cưỡi ngựa, sân golf, sân tennis, khu vui chơi dưới nước... Đều có thể mở cho đoàn làm phim các cậu, bộ phận quản lý sẽ phối hợp các cậu, bất quá đừng làm ảnh hưởng đến các hộ gia đình khác, tập đoàn còn muốn xem hiệu quả quay phim." "Có thể!" Lúc Tô Dương rời đi thì đương nhiên là hài lòng rồi. Hắn cũng đã quen biết quản lý của bộ phận quản lý bất động sản là Thiệu Nhất Bân, sau này đoàn làm phim đến quay phim là có thể liên hệ anh ta. Về đến biệt thự, Tô Dương liền thông báo cho Lâm Nghệ! Lâm Nghệ nghe nói Lộc Hồ tập đoàn bên này nguyện ý phối hợp đoàn làm phim quay chụp, còn đưa tiền tài trợ, cũng cực kỳ vui mừng! Lâm Nghệ không kìm được liền khen ngợi: "Tô tổng, anh thật là lợi hại!" Mấy công ty sản xuất phim ảnh nhỏ như bọn họ, vốn chẳng thể nào tiếp xúc được mấy ông chủ lớn trong các khu biệt thự cao cấp thế này. Mà việc này còn có thể tiết kiệm không ít chi phí, lại còn có thể kiếm thêm được một khoản nho nhỏ! 200 vạn tiền quảng cáo, gần đủ cho nhân viên công ty phát lương hai tháng! Tiếp đó, Tô Dương trực tiếp ra mặt một lần, mang theo Lâm Nghệ và giám đốc Lộc Hồ tập đoàn hàn huyên một chút. Đương nhiên, bên ảnh thị của Lâm Nghệ chắc chắn còn phải bàn bạc một chút chi tiết với Lộc Hồ tập đoàn. Có điều song phương đều là người có uy tín, đều đạt được ý hướng hợp tác. 200 vạn cũng không phải là số tiền lớn, chắc sẽ không có vấn đề gì! Tô Dương cũng thuận tiện sẽ hiến tặng luôn biệt thự của mình cho đoàn làm phim quay... Một ngày trước hôn lễ của Fernando vào buổi chiều, Tô Dương liền dẫn theo Dụ Thành Quân, Đàm Dương Hoành, Trương Vân Trọng đến. Đàm Dương Hoành chủ yếu đi giải quyết công việc, Trương Vân Trọng đi thương lượng với nhà Tổ Ba. Tô Dương chắc chắn sẽ không nhúng tay vào việc của Tổ Ba. Nếu Tổ Ba nguyện ý đến Dung Thành đá bóng, vậy thì chuyện tiếp đón cả nhà Tổ Ba, chắc chắn là sẽ do câu lạc bộ ra mặt. Đến huyện Đức Vinh, Tô Dương được giám đốc Hồ Thư Vinh của Xích Châu tửu nghiệp, cùng với phó tổng Thái Phi Bình, và vợ chồng Fernando ra đón. Tô Dương tặng Fernando một bình Mao Đài giá mười hai ngàn tệ, Fernando vui vẻ vô cùng. Fernando ngày mai phải cử hành hôn lễ, hôm nay vẫn rất bận. Có điều chiều hôm đó hắn vẫn dẫn theo Trương Vân Trọng đến nhà Tổ Ba. Tô Dương cùng những người khác được sắp xếp đến căn hộ sang trọng trong khách sạn của huyện. Khách sạn trang trí đậm nét đặc trưng của dân tộc bản địa, còn có một ban công cho người nổi tiếng trên mạng đến chụp ảnh ngắm cảnh. Trên ban công có một ghế sofa lớn có thể ngồi xuống. Trên ghế sofa trải một lớp thảm lông dày, còn trang trí mấy chiếc gối nhỏ xinh xắn. Từ đây có thể nhìn xa được dãy núi mặt trời lặn, còn cả dãy núi tuyết Y Đa hùng vĩ. Dụ Thành Quân vừa tham quan phòng của Tô Dương xong, đã nhắm trúng khu ban công ngắm cảnh, không chịu đi. Cầm điện thoại, quay lưng về phía mặt trời lặn và núi tuyết, không ngừng chụp ảnh tự sướng. Tô Dương gọi nhân viên phục vụ khách sạn, nhân viên phục vụ nói buổi tối hôm nay thời tiết rất đẹp, có thể vừa ngắm sao, vừa ăn tối trên ban công. Tô Dương đương nhiên vui vẻ đồng ý. Hình như hắn rất lâu rồi chưa xem sao. Thời tiết Dung Thành, hắn không còn lời nào để nói nữa rồi! Đến buổi tối, nghe nói Trương Vân Trọng và Fernando sắp về, Tô Dương đã đói bụng nên đã bảo người phục vụ bày bữa tối ra, bắt đầu nướng sườn cừu non. Chờ hai người đến ngồi xuống thì cũng vừa hay sườn cừu non nướng xong. Mỡ xèo xèo bốc lên, mùi thơm ngào ngạt. Người phục vụ chia sườn cừu non cho mọi người, Dụ Thành Quân chủ động rót rượu cho Tô Dương, Đàm Dương Hoành và mọi người. "Kết quả thế nào?" Trương Vân Trọng không kìm được liền thở dài: "Ta nói với hắn, nếu con trai hắn đá bóng thành tài, liền có thể kiếm được rất nhiều tiền, lương một năm hơn trăm vạn cũng được, câu lạc bộ chúng ta có thể miễn phí đào tạo con trai hắn, còn có thể cho con trai hắn chuyển đến trường tư thục cấp ba Dung Thành, còn có thể sắp xếp cho nó công việc, về sau con trai hắn chính là người của câu lạc bộ!" "Sau đó thì sao?" Tô Dương gặm một miếng sườn cừu, những người khác cũng đi theo ăn! Đàm Dương Hoành đi đường xóc nảy, cũng đang rất đói. Trương Vân Trọng: "Hắn còn muốn tiền!" Trừ Tô Dương, hành động của những người còn lại trên tay đều dừng lại. Tô Dương tò mò hỏi: "Bao nhiêu tiền?" "Muốn hai mươi vạn!" "Vậy thôi vậy!" Tô Dương buông miếng sườn cừu xuống, lại nhẹ nhàng lắc lắc chai rượu nho Xích Châu tửu trang, sau đó nhấp một ngụm. Cảm giác rượu nho nồng đậm, hương vị phong phú, độ chua vừa phải, vị rượu đầy đặn, còn có mùi trái cây đen, ớt xanh và thoang thoảng cà phê cùng thuốc lá. e-m-m-m-m, chính là những tính từ này! Hương vị của thịt hòa với cảm giác chát của rượu, còn để lại cảm giác mát mẻ. Đồng thời, mùi rượu và mùi thịt hòa quyện vào nhau trên vị giác, đạt được hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau... Hắn ngồi trên chiếc thảm lông mềm mại dày cộp ở ban công khách sạn. Ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, tâm tình của hắn vẫn rất dễ chịu và vui vẻ. Đám người tâm phúc của Tô Dương đều im lặng, không nói gì! Dụ Thành Quân lén nhìn Tô Dương bên cạnh. Cảm thấy phong thái tự tin tỏa sáng của hắn lúc này, thật sự quá quyến rũ, quá mê người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận