Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 286: Tống hiệu trưởng trên mặt vết trảo! Tô Dương có chút nổi giận!

"Chương 286: Mặt hiệu trưởng Tống có vết cào! Tô Dương có chút tức giận!
“Ta cảm giác mắt mình không được sạch sẽ rồi!”
“Ô ô ô... Ta hình như thất tình rồi!”
“Có cần phải làm vậy không?”
“Có chút quá đáng rồi không?”
“Cái thứ lương cẩu này... Đúng là hết nói nổi!”
“….”
Cùng lúc đó, Hoàng Tuyền trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Nàng cứ bay bổng, như có một ký ức xa xưa mà mơ hồ, hoặc là ảo mộng nào đó đang dung nhập vào.
Ngay tại cổng ký túc xá nữ, trước con mắt của vô số người....
Mình đang ôm ấp, hôn hít với người đàn ông mình thích...
Hắn vừa anh tuấn cao lớn, lại có khí chất bất phàm, là một người hoàn mỹ ưu tú!
Nàng đang nhận sự ghen tị, đố kỵ từ những nữ sinh khác!
Tựa như một giai đoạn nào đó, nàng xấu hổ khi nói ra ảo tưởng với người trong mộng.
Hôm nay, cái ảo tưởng này như thể đã hòa lẫn với thế giới hiện thực.
Đến khi Tô Dương buông Hoàng Tuyền ra, nàng vẫn còn tựa đầu vào lòng ngực hắn.
Nàng vẫn chưa thoát ra được khỏi cái cảm giác như ảo mộng kia.
Nàng vẫn hoài nghi mình đang nằm mơ.
Nhưng cái cảm giác ngọt ngào này, nàng nguyện một lòng chìm đắm mãi.
“Sao vậy, còn muốn hôn thêm lần nữa sao?”
“Không cần!”
Hoàng Tuyền vội vàng đứng lên, có chút thẹn thùng nhìn xung quanh: “Đi thôi, chúng ta đi thôi!”
“Ừ!”
Nàng vui vẻ quay đầu lại nói: “Chu Minh Vi, Khưu Hiểu Lâm, Đào Mạn Lỵ, ta và bạn trai đi ăn cơm đây!”
“...”
Khi Tô Dương dắt tay Hoàng Tuyền rời đi, Chu Minh Vi nghiến răng ken két, hung hăng nắm chặt nắm đấm.
“Hình như ta nghe được chuyện gì đó không bình thường!” Ngồi trên xe, Tô Dương không nhịn được cười nói: “Hình như em ở trường cũng khá nổi tiếng, hay đánh nhau lắm à?”
“Không có!” Hoàng Tuyền tựa vào trong lòng Tô Dương, có chút ngại ngùng nói: “Lúc đó chỉ là không ưa những tên sinh viên thể dục đó thôi...”
“Ừ!”
“Anh không hỏi em chuyện gì xảy ra sao?”
“Em chắc chắn là đúng rồi!” Tô Dương xoa tóc Hoàng Tuyền, “Người tốt như em, chắc chắn người chọc đến em là kẻ xấu.”
Nghe những lời Tô Dương nói, Hoàng Tuyền càng vui hơn.
So với mẹ ruột mình, nàng cảm thấy Tô Dương đối tốt với mình hơn, lại càng tin tưởng nàng!
“Dạo này anh đang bận gì vậy?”
“Giải quyết chuyện trường học!”
“Trường Yên Hồ chức giáo đó hả?”
“Ừ!”
Chuyện mua lại trường Yên Hồ chức giáo, Tô Dương đã từng nhắc với Hoàng Tuyền.
“Mấy học sinh đó làm em có chút... đau đầu đó!”
“Sao vậy?”
Thấy Hoàng Tuyền tò mò, Tô Dương liền đơn giản kể lại chuyện Khổng Hà.
Cả chuyện Hướng Phương Đình gửi ảnh của Khổng Hà cho bạn trai bên ngoài trường.
Sau khi nghe xong, Hoàng Tuyền giận đến nghiến răng: “Con nhỏ Hướng Phương Đình đúng là không ra gì mà!”
“Ừ!”
Tô Dương cũng cảm thấy Hoàng Tuyền nói đúng!
Hướng Phương Đình này đã không còn là kiểu hư hỏng đơn thuần, mà đã đạt đến trình độ tâm lý vặn vẹo.
Nhưng nhìn thấy Hoàng Tuyền vô cùng phẫn nộ, hắn mới đột nhiên nhớ ra những gì Hoàng Tuyền đã trải qua.
Cô bạn gái nhỏ này của hắn, cũng chính vì bị bạo lực học đường nên mới phải tạm nghỉ học một thời gian!
Hoàng Tuyền: “Khai trừ sao?”
“Chắc chắn là phải khai trừ chứ!” Tô Dương nói rất tự nhiên.
“Làm tốt lắm, đây là khen thưởng cho anh!”
Hoàng Tuyền vui vẻ hôn lên má Tô Dương một cái.
“Ừ!”
“Em năm tư đại học muốn đi thực tập!”
“Em muốn thực tập ở đâu?”
“Có thể đến trường anh không?”
Tô Dương kinh ngạc nói: “Em muốn làm giáo viên sao?”
“Ừ ừm!” Hoàng Tuyền gật đầu nghiêm túc, “Em thấy làm giáo viên không tồi!”
Tô Dương sắc mặt cổ quái nhìn vào thiên phú của Hoàng Tuyền... Không biết có nên nhắc nhở nàng không.
Hoàng Tuyền là một trong số những bạn gái của hắn, có thiên phú tốt nhất.
Cực kỳ hiếm thấy thiên phú bốn sao!
Nhưng trớ trêu thay, thiên phú của nàng lại là bốn sao sức mạnh...
Nghĩa là nếu như được huấn luyện từ nhỏ, Hoàng Tuyền có đủ tiềm năng trở thành vận động viên có sức mạnh đỉnh cấp!
Về phần những cô bạn gái khác, Trần Lỵ có thiên phú hai sao về tài chính.
Đào Tuyết có thiên phú hai sao về diễn xuất và giao tiếp.
Tần Sương có thiên phú một sao về vũ đạo và một sao ca hát.
Viên Tư Tư có hai sao về sự mềm dẻo và hai sao về giảng dạy.
Giang Diễm có hai sao thiên phú diễn xuất, Doãn Vấn Vũ thì có một sao thiên phú vũ đạo!
Suy nghĩ một chút, Tô Dương nói với Hoàng Tuyền: “Em thích là tốt rồi!”
Với tình hình hiện tại của Hoàng Tuyền, nàng đã không thích hợp để trở thành vận động viên.
“Vậy em có thể đến trường anh được không?”
“Ờ... không được!”
“Vì sao?”
Bị Tô Dương cự tuyệt thẳng thừng, Hoàng Tuyền có chút không vui.
“Anh vừa giải quyết một đám quan hệ kia xong!” Tô Dương bất đắc dĩ nói: “Bây giờ lại nhét em vào là không tiện.”
“Hừ!”
“Dáng người em, hình như có chút thay đổi!”
Bất đắc dĩ, Tô Dương liền đổi sang một chủ đề khác.
“Có hiệu quả không?”
Hoàng Tuyền quả nhiên là một người thẳng tính, cộng thêm việc gần đây hơi chú ý đến vóc dáng của mình, Tô Dương vừa nhắc đến vóc dáng của nàng là sự chú ý của nàng liền dời từ chuyện thực tập sang!
“Có đấy chứ!”
“Có phải là đẹp hơn không?”
Hoàng Tuyền mong chờ nhìn Tô Dương.
Tô Dương hơi ngả người ra phía sau, quan sát kỹ vóc dáng của Hoàng Tuyền rồi nói: “Cứ giữ tình trạng như bây giờ của em cũng rất tốt!”
Hoàng Tuyền trước đây chỉ có thể tính là hơi khỏe mạnh, cơ bắp không hề khoa trương.
Mà bây giờ nàng đã giảm xuống không ít, cảm giác khá cân đối.
Hắn trước giờ đều thích kiểu hơi đầy đặn, không thích gầy quá!
“Giảm thêm chút nữa đi!” Hoàng Tuyền hất mái tóc nói, “Em thấy em còn hơi đô con, huấn luyện viên thể hình của em vóc dáng rất đẹp, chắc là anh sẽ thích.”
“Được thôi!”
Tô Dương cũng không khuyên nữa.
Vóc dáng của huấn luyện viên thể hình nữ quả thực không tệ.
Tinh Hỏa kiện thân có yêu cầu rất nghiêm ngặt về vóc dáng của huấn luyện viên thể hình.
Ngày hôm sau, Tô Dương đã nắm được đại khái tình hình gia đình của Khổng Hà.
Khổng Hà tương đối bất hạnh, người cha bạo lực gia đình hay say rượu.
Mẹ ly hôn rồi tái giá, cô nàng do bà ngoại nuôi lớn.
Thành tích cấp 3 của Khổng Hà cũng không tệ, có cơ hội thi lên đại học.
Nhưng do thi không tốt nên dứt khoát vào học trường nghề!
Trường biết được tình hình của nàng cũng đã giúp nàng xin được các khoản vay để học tập.
Còn Khổng Hà thì lại là người ít nói trầm lặng, rất hướng nội!
Về phía nhà trường, Tống Tường đã cùng giáo viên đến giúp Khổng Hà, cướp lại những tấm ảnh từ bạn trai của Hướng Phương Đình.
Hướng Phương Đình chỉ là đám lưu manh ở khu vực gần trường học, nhìn qua có vẻ uy phong tí thôi.
Nhưng đụng phải Tống Tường dẫn một vài giáo viên thể dục người địa phương thì chẳng có gì đáng ngại!
Những bức ảnh đó là ảnh chụp gần đây.
Không tính là quá hở hang, chỉ tính là ảnh áo tắm.
Thậm chí còn không bằng những người mẫu mặc đồ lót trình diễn trên sàn chữ T...
Đến xế chiều, Tô Dương lại đến Yên Hồ chức giáo để tiếp tục công việc ngày hôm qua.
Nhưng hắn không thấy Tống Tường đâu cả!
Tô Dương ngồi vào vị trí của mình rồi tùy tiện hỏi: “Hôm nay hiệu trưởng Tống có việc khác sao?”
Thầy Cao, bên học sinh nhỏ giọng nói: “Ông ấy đến phòng y tế rồi!”
Tô Dương hơi nhíu mày: “Bị bệnh, hay bị thương?”
“Bị người nhà của Hướng Phương Đình cào trúng!” Thầy Cao nhỏ giọng nói: “Vừa rồi cảnh sát mới đưa người nhà Hướng Phương Đình đi...”
“Vậy à!”
“Người nhà Hướng Phương Đình nhìn đã biết không phải người hiền lành gì, còn nói con gái bà ta vô tội, nói con gái bà ta bị đối xử bất công, nói con gái bà ta bị oan uổng... còn nói sẽ phơi bày trường chúng ta!”
“À!”
Tô Dương không chút cảm xúc gật đầu.
Phơi bày?
Cái này hắn lại là dân chuyên đây!
Không bao lâu, trước khi buổi nói chuyện chính thức bắt đầu, Tống Tường với vẻ mặt có chút u ám đi tới phòng họp.
Trên gương mặt trắng trẻo, nhã nhặn vốn có của Tống Tường giờ xuất hiện ba vết máu bên má trái.
Trên cổ cũng có mấy vết cào... Quả thực là thê thảm!
Phụ huynh của Hướng Phương Đình đúng là quá lợi hại!
Tô Dương khẽ hít một hơi: “Có muốn băng bó không?”
“Không cần!” Tống Tường khẽ nói: “Vừa rồi đã khử trùng rồi.”
“Người nhà của Hướng Phương Đình muốn xử lý như thế nào?”
Tống Tường trầm giọng nói: “Chắc chắn phải tạm giữ!”
“Đã báo cảnh sát chuyện của Hướng Phương Đình chưa?”
“Vẫn chưa!” Tống Tường khẽ nói: “Người nhà Hướng Phương Đình nói, có người thân làm người nổi tiếng trên mạng, đến lúc đó sẽ phơi bày trường chúng ta trên mạng... Tôi hơi lo chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng!”
Về mặt này, ông ấy vẫn tương đối cẩn trọng.
Ông không hề am hiểu về internet, lại càng thận trọng hơn với dư luận!
Ông cảm thấy tốt nhất là nên hỏi ý Tô Dương trước.
“Đừng sợ!” Tô Dương khẽ nói, “Bọn họ chẳng phải nói trường ta làm oan con gái của họ sao? Vậy thì chúng ta sẽ để pháp luật trả lại sự công bằng cho con bé!”
Đều nói đánh người không đánh vào mặt, mà mặt của Tống Tường đã bị cào nát bét.
“Vâng, thưa ông chủ!”
“Vừa hay ta có văn phòng luật sư quen, ta sẽ để các luật sư chuyên về dân sự và hình pháp đến trao đổi với Khổng Hà một chút, phía trường sẽ phối hợp toàn lực, cố gắng moi móc chi tiết... Nếu cần ta sẽ cho luật sư giúp Khổng Hà kiện cáo!”
“Được rồi!”
“Về dư luận thì anh cũng không cần lo, ta sẽ cho Tinh Hỏa truyền thông phối hợp với mọi người.” Tô Dương nhìn vết cào trên mặt Tống Tường, “Chuyện này, ta sẽ khiến bọn họ trả giá rất đắt!”
“Cảm ơn chủ tịch!”
Tống Tường biết, Tô Dương đây là đang giúp ông xả giận!
Có một số việc, một khi đặt lên giới tuyến chính thức, bản chất sẽ hoàn toàn khác nhau.
Nếu như đơn giản chỉ báo cảnh sát, thì Hướng Phương Đình có lẽ chỉ bị góp ý giáo dục, hoặc tạm giam mấy ngày thôi.
Ngay cả án tích cũng không lưu lại.
Tô Dương tiếp nhận tài liệu các vấn đề của học sinh mà trợ lý Tống Tường đưa lên, lại gọi thêm hai cuộc điện thoại, rồi nói: “Được rồi, chúng ta bắt đầu công việc đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận