Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 453: Điều chỉnh chiến lược! Sân quần vợt bên trên Nata Léa!

Chương 453: Điều chỉnh chiến lược! Trên sân quần vợt Nata Léa!
Sơ lược nhìn thoáng qua, Tô Dương cảm thấy Thâm Thị Loan số một, Tiền Hải, Hoa Kiều Thành Đô cũng không tệ lắm! Mặt khác khu vực Châu Thành, cũng có mấy căn nhà hướng biển khá ổn. Những chỗ này vẫn khiến Tô Dương hơi có chút động tâm! Muốn đi mua nhà, nhất định phải xem xét kỹ càng. Không có mấy ngàn vạn tiền vốn, thì ngay cả nhìn phòng cũng không có tư cách! Đương nhiên, Tô Dương không cần lo lắng về vấn đề tài chính. Cảm tạ Từ Thiên Phúc một phen xong, Tô Dương liền đưa chuyện mua nhà tại Quảng Đông hoặc là Thâm Thị vào lịch trình. Bất quá, muốn mua nhà ở bên đó, đoán chừng phải chờ đến cuối năm hoặc là sang năm. Hắn cũng không gấp! Hiện tại, ở Quảng Đông hắn chỉ có cơ sở kinh doanh là mười mấy phòng tập gym của Cao Cường! Trong thời gian ngắn, sản nghiệp của Tô Dương vẫn chưa phát triển tới đó. Ngay cả khi mua nhà, cũng chỉ có thể bỏ không ở bên đó. Không giống biệt thự Lộc Hồ, cuối tuần có thể tới ở vài đêm. Ngược lại có thể mua nhà xong thế chấp cho ngân hàng, mà hiện tại Tô Dương cũng không quá cần gấp tiền! Tô Dương cũng đã quyết định, sau khi thu mua Hùng Ưng Bảo An, trong thời gian ngắn vẫn sẽ chuyên tâm vào những sản nghiệp đã có. Hoặc là sẽ tiến hành tối ưu hóa, mở rộng trên những sản nghiệp sẵn có! Tạm thời sẽ không dễ dàng lấn sân sang các lĩnh vực khác, cùng lắm thì có thể sẽ kéo dài một xúc giác vào lĩnh vực tài chính! Hiện tại sản nghiệp của hắn có chút phân tán, có xu hướng nhiều mà không tinh. Hắn cảm thấy bản thân cùng công ty đều cần phải lắng đọng một chút, tạm thời ổn định lại! Tốt nhất nên thu nạp thêm một nhóm nhân tài ưu tú, ra sức bồi dưỡng lực lượng dự bị trẻ tuổi. Cứ tiếp tục phình to ra, không cố gắng tăng cường kiểm soát, về sau có lẽ sẽ trở nên khó quản lý! Trừ phi gặp được công ty hoặc doanh nghiệp đặc biệt phù hợp với mình, bằng không hắn không muốn ra tay. Đương nhiên hắn chỉ chuyên tâm vào các công ty và doanh nghiệp đã có. Những công ty này vẫn sẽ mở rộng, cố gắng phát triển hoạt động ở khắp các nơi trên cả nước!
Lại đến cuối tuần, Tô Dương đứng trên sân tennis tùy ý vung vợt, nhẹ nhàng đánh bóng đi. Một thân váy tennis trắng ngắn, cô thiếu nữ mười bảy tuổi tràn đầy sức sống thanh xuân Natalya, bị hắn rượt chạy trên sân bóng, cố sống cố chết cứu bóng! Váy nàng bay lên, mái tóc dài màu nâu nhạt tùy ý tung bay, cả người dưới ánh nắng vàng rực rỡ càng thêm nổi bật, tràn ngập hơi thở thanh xuân! Dù mệt đến thở hồng hộc, trên trán trắng nõn đầy mồ hôi, vài sợi tóc dính bết trên trán… nhưng trên khuôn mặt mệt mỏi của nàng vẫn nở nụ cười. Bên cạnh sân tennis dần tụ tập bảy tám người trẻ tuổi, cả nam lẫn nữ, dáng vóc đều khá ổn, tay cũng cầm vợt tennis! Chủ yếu là tổ hợp Tô Dương và Natalya quá mức thu hút ánh nhìn. Tô Dương anh tuấn cao lớn, tiêu sái bất phàm. Natalya trẻ trung xinh đẹp, lại là một cô gái ngoại quốc da trắng! Tại sân tennis này đúng là rất hiếm gặp! Đương nhiên, người xem càng lâu càng cảm thấy buồn cười, bọn họ cứ thấy chàng trai trẻ trên sân bóng hình như đang đuổi chó! Rõ ràng kỹ thuật tennis rất mạnh, lại còn giống như đang hành hạ cô gái ngoại quốc đối diện. Cô gái ngoại quốc thì dường như chẳng có chút tức giận, tính tình lại còn có chút quật cường. Mỗi một quả bóng đều cố hết sức chạy đi cứu, và vừa hay lại cứu được! “Huynh đệ, đối xử với mỹ nữ như vậy, có phải là hơi quá đáng không?” Đúng lúc này, một chàng trai cầm vợt tennis bên sân đột nhiên lớn tiếng hô. Tô Dương nhìn đối phương một cái, dáng vẻ không tệ! Trên người toàn đồ hiệu, ngay cả vợt tennis cũng là hàng cao cấp… Giống y hệt cái trong tay hắn! Rất nhanh, bóng lại bị Natalya đánh trả lại, Tô Dương không thèm để ý tới chàng trai kia. Ai ngờ chàng trai kia cứ như muốn thể hiện bản thân, lại lớn tiếng hô: “Ngươi có nghe thấy không đấy!” Tô Dương xoay người, lạnh lùng nhìn người đó, không mặn không nhạt nói: “Việc này liên quan gì đến ngươi!” “Ngươi!” Chàng trai trẻ mặt đỏ bừng, nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tô Dương lại trả lời như thế với mình! Bên cạnh vang lên một vài tiếng cười! Bên sân tennis, một cô gái xinh đẹp cầm vợt cười nói: “Anh chàng kia có cá tính thật!” “Ừm ừm!” Bạn của cô, một cô gái có má lúm đồng tiền cũng cười gật đầu, “Thực lực cũng rất tốt, mà thể lực cũng vô cùng khỏe, đánh lâu như vậy rồi mà thở cũng không loạn!” Chàng trai trẻ không kìm được sự tức giận, liền hùng hồn nói: “Ta chỉ cảm thấy, ngươi không nên đối xử với bạn bè ngoại quốc như thế!” Tô Dương nhẹ nhàng đánh trả một bóng rồi hỏi ngược lại: “Hay là muốn để nàng cởi giày ra, cho ngươi liếm một cái?” “Ha ha ha!” “Ha ha…” “Anh chàng này miệng lưỡi thật là lợi hại!” “Thật độc mồm độc miệng!” “…” “Ngươi ngươi ngươi…” Chàng trai trẻ tuổi dùng vợt bóng bàn chỉ vào Tô Dương, sau ba chữ “Ngươi”, thì cứng họng vì tức giận mà không nói nên lời. Mặt hắn đỏ như quét một lớp sơn đỏ! Mãi một lúc sau, hắn mới lớn tiếng vung vợt bóng bàn hét lớn: “Có giỏi thì chúng ta so tài một ván, trên sân bóng quyết một phen thắng bại!” Tô Dương cũng không thèm ngẩng đầu lên, nói: “Không có hứng thú!” “Ngươi sợ sao?” “Chơi với muội tử vui hơn!” “Ngươi…” Nghe thấy câu này của Tô Dương, chàng trai trẻ tuổi chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên, một trận choáng váng. Không nhịn được liên tiếp lùi về phía sau mấy bước. “Huấn luyện viên, người này quấy rầy ta đánh tennis!” Tô Dương hô với huấn luyện viên tennis ở đằng xa. Huấn luyện viên tennis vừa nghe Tô Dương gọi liền vội chạy tới. “Ngươi nhớ kỹ cho ta!” Chàng trai trẻ bất lực bỏ lại một câu nói hung ác, chỉ có thể hậm hực rời đi. Sân tennis trong khu nội bộ Lộc Hồ, hắn thực sự không dám làm càn! Huấn luyện viên đến, nhìn thấy chàng thanh niên đã rời đi, liền xin lỗi Tô Dương. Dù sao thân phận Tô Dương không tầm thường, thẻ hội viên đều là loại cao cấp. Lộc Hồ không chỉ có khu biệt thự, còn có một số chung cư bình thường, hoặc là nhà ở dạng lầu thông thường. Nhưng thẻ hội viên cao cấp, chỉ có những chủ nhân biệt thự mới có! Cuối cùng, Natalya rốt cuộc chạy không nổi nữa rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng ra ngoài… Nàng hai tay chống lên đầu gối, thở hổn hển, mồ hôi trên trán từng giọt rơi xuống. Tô Dương đi tới, đưa cho nàng một bình đồ uống thể thao. “Cảm ơn!” Natalya nói cảm ơn bằng tiếng Trung còn sứt mẻ. “Nghỉ ngơi một chút đi!” “Ừ!” Khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn duy trì liên lạc với Natalya, tuy có hơi đứt quãng! Natalya dạy hắn tiếng Nga, thỉnh thoảng cũng tâm sự với hắn một chút. Tô Dương cũng chỉ an ủi nàng vài câu. Khoảng thời gian trước, Natalya đã chủ động hẹn Tô Dương hai lần, nhưng đều bị Tô Dương từ chối. Một lần là không muốn thân cận quá với nàng, dù sao nàng cũng là nhân viên của mình, vẫn là một cô thiếu nữ mười bảy tuổi. Một lần là hắn đi công tác ở Tinh Thành, thực sự không thể thoát thân được! Gần đây nàng lại chủ động nói muốn ra ngoài hít thở không khí, nói tâm trạng của mình không được tốt lắm. Tô Dương do dự một chút liền đồng ý! Đối với Natalya, hắn vẫn còn có chút thương cảm. Dù sao, một cô gái mà cha thì mất trong chiến trận, người nhà phiêu bạt khắp nơi, mình thì một thân một mình nơi đất khách quê người lại còn phải lăn lộn… thực sự không dễ dàng! Về cuộc chiến giữa Đại Mao và Nhị Mao, Tô Dương chỉ có thể nói Nhị Mao quá không biết tự lượng sức mình, quá tin tưởng vào đám người Sửu quốc và Châu Âu! Nhưng ai bảo bọn họ bày ra cái màn hề kia làm gì? Đến việc đánh tennis… chỉ là do Tô Dương không muốn đi dạo phố, nên hỏi Natalya am hiểu môn thể thao nào. Natalya nói hồi nhỏ hay theo cha và anh trai đi đánh tennis, thế là Tô Dương liền đưa nàng đến đây! Kết quả, cô nương này chơi tệ quá, không giống người đã từng chơi tennis từ bé chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận