Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 361: Thích! Khuyết điểm không che lấp được ưu điểm! 2.4 ức thành giao!

Chương 361: Thích! Khuyết điểm không che lấp được ưu điểm! 2.4 ức thành giao! Ngoài ra, một vài danh nhân trong nước cũng mua nhà ở đây. Không lâu sau, du thuyền liền đến gần một bến tàu của biệt thự. Căn biệt thự thấp thoáng giữa rừng cây, ngoại hình khá đặc biệt, tràn đầy cảm giác thiết kế thời thượng, tiên phong. Đám người lên bến tàu, Tô Dương nhìn khu vườn hoa được bài trí tinh xảo trước biệt thự cảm thấy thoải mái trong lòng. Rồi quay đầu nhìn về phía mặt Lộc Hồ trước biệt thự, cùng với những tòa nhà cao tầng ở phía xa, hắn lại càng thêm hài lòng! Dạng biệt thự này ở Dung Thành cực kỳ khó kiếm. Bất quá, hắn vẫn không nhịn được mà nhổ nước bọt nói: "Biệt thự này nhiều muỗi thế?" Dương Cảnh Thiện cười đáp: "Bên quản lý sẽ đuổi muỗi!" Tô Dương chỉ vào phía đối diện nói: "Liệu khách du lịch ở đối diện có nhiều không?" Dương Cảnh Thiện chỉ vào những cây cảnh cao lớn nói: "Lúc thiết kế đã cân nhắc rồi!" "Ừm!" Bên ngoài biệt thự ngoài bến tàu riêng và khu vườn hoa rộng đến khoa trương còn có chỗ câu cá, xích đu... Dưới sự dẫn đầu của Dương Cảnh Thiện, ba người theo sau tiến vào bên trong biệt thự. Vừa vào biệt thự, Tô Dương đã hít một hơi thật sâu, phong cách trang trí rất có hơi thở hiện đại. Cửa sổ sát đất rộng lớn khiến cả phòng khách sáng lên! Ngoài cửa sổ là vườn hoa cây cảnh, còn có thể thấy mặt hồ tĩnh lặng. Nói như thế nào nhỉ? Hoàn toàn khác với mấy căn nhà hào trạch mà Tô Dương đã xem qua lần trước! Nhất là không gian của toàn bộ phòng khách. Không có cảm giác ngột ngạt mà các căn biệt thự chung cư lớn khác mang lại. Cách trang trí nghiêng về phong cách giản lược, không giống mấy căn biệt thự hắn xem qua trước đó, cứ bị chen chúc! Tiếp theo Tô Dương lại đi xem mấy phòng ngủ của biệt thự. Không nói đến trang trí xa hoa cực độ nhưng kín đáo, không nói đến phòng để đồ lớn hơn phòng ngủ của hắn, không đề cập đến bồn tắm lớn quá mức khoa trương, mỗi phòng ngủ đều có ban công rộng lớn, nằm trên giường đều có thể thấy hoa lá bên ngoài. Thậm chí phòng cho hai người bảo mẫu ở cũng có một vườn hoa nhỏ được bài trí rất tinh tế… Ngoài ra bể bơi, phòng bi-a, phòng thể dục, phòng nghe nhìn Tô Dương đều tham quan qua một lượt. Ngồi trong phòng khách, Dương Cảnh Thiện giới thiệu: "Căn biệt thự này tuyệt đối là cao cấp nhất ở Lộc Hồ, diện tích xây dựng 1100 mét vuông, diện tích thực tế là một ngàn bốn, 5 phòng ngủ 2 phòng khách 4 phòng vệ sinh, còn có một vườn hoa nhỏ một ngàn mét vuông, chắc là rất phù hợp với thẩm mỹ của những người trẻ tuổi như các cậu!" 5 phòng ngủ 2 phòng khách 4 phòng vệ sinh? Tô Dương hiện đang ở, là căn hộ cao tầng 140 mét vuông của Tần Sương có ba phòng ngủ, một phòng khách, hai phòng vệ sinh. Diện tích xây dựng của cả hai còn kém nhau gấp mười lần, đó là còn chưa tính phần diện tích chung bên trên và khu vườn hoa một ngàn mét vuông kia! Nhưng Tô Dương vẫn bình tĩnh nói: "Biệt thự hình như chưa có người ở thì phải?" Tô Dương cảm thấy biệt thự này quá ngăn nắp, không có hơi thở sinh hoạt, ngoại trừ phòng của bảo mẫu! Dương Cảnh Thiện bất đắc dĩ nói: "Biệt thự này là do con trai ta chọn, nó hiện tại vẫn đang du học ở Úc, mới trang trí xong chưa được một năm, vốn định cho nó làm phòng cưới!" "Vậy sao ông lại bán?" "Mọi người đều làm ăn ở Dung Thành cả, ta cũng không lừa ngươi, thật ra là thiếu vốn quay vòng, mà trong thời gian ngắn nó cũng không quá muốn về…" Dương Cảnh Thiện khẽ thở dài một tiếng, sau đó nhìn Tô Dương còn trẻ tuổi quá mức, thản nhiên nói, "Vả lại những biệt thự cao cấp này tính thanh khoản đều không tốt cho lắm, tìm người mua cũng không dễ!" "Đúng thật!" Tô Dương gật đầu. Mấy căn biệt thự hơn trăm triệu cũng không phải thứ người bình thường có khả năng mua nổi. Biệt thự hơn trăm triệu muốn bán lại, treo hai năm cũng chưa chắc có ai hỏi đến. Dương Cảnh Thiện nói khẽ: "Chuyện căn nhà, con trai ta cũng đồng ý bán, ngươi cứ yên tâm mà ở!" "Bao nhiêu tiền?" "Chỉ cần hai trăm năm mươi triệu thôi!" Phùng Hoa đang ngồi trên ghế sofa nghe được báo giá này, tay cũng run lên một cái! Lưu Kiến Đạt cũng nhẹ nhàng ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa nghệ thuật. Anh nhẹ nhàng vuốt ve ghế sofa, cảm nhận sự mềm mại của chiếc ghế sofa hàng hiệu trị giá mấy chục vạn, bỗng cảm thấy toàn bộ biệt thự tràn ngập mùi tiền! Hô ~ Thơm quá! Tô Dương nhíu mày nói: "Có hơi đắt!" Hắn thực sự thích căn biệt thự này, hắn cảm thấy nó không giống những biệt thự khác ở Dung Thành. Khá phù hợp với những gì mà hắn tưởng tượng về một căn biệt thự sang trọng! Cho dù nó cũng có một vài khuyết điểm nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm. Đây là một căn biệt thự mà hắn mua, thích chính là yếu tố quan trọng nhất! "Tô tổng, tôi quen biết chủ đầu tư khu biệt thự này nhiều năm, lúc đó tôi mua với giá nội bộ ưu đãi là 130 triệu, sau đó tôi lại mời đội thiết kế nước ngoài mất hơn một năm mới trang trí xong, phí trang trí ít nhất cũng mất 120 triệu, 250 triệu là tuyệt đối đáng giá!" Thấy Tô Dương do dự, Dương Cảnh Thiện tiếp tục nói: "Nếu không phải đang cần tiền gấp, tôi cũng không rao bán căn biệt thự này đâu!" "Có điều, tôi không có đủ tiền mặt!" "Vậy Tô tổng có thể đưa ra bao nhiêu?" Tô Dương cúi đầu trầm tư, trong phòng yên tĩnh. Dù sao liên quan đến số tiền hơn hai trăm triệu, bất kể là Phùng Hoa hay Lưu Kiến Đạt, cả hai đều không dám thở mạnh! Tô Dương im lặng mở thương nghiệp thôi diễn, quyết định lấy danh nghĩa công ty quảng cáo Minh Hiên mua biệt thự này. Công ty hoàn toàn có thể đầu tư bất động sản, rất nhiều ông chủ lớn đều dùng danh nghĩa công ty để mua nhà mua xe! Cho nên, hắn có thể dùng danh nghĩa đầu tư của công ty, rồi thông qua thương nghiệp thôi diễn để tiến hành đàm phán giá cả của biệt thự. 250 triệu, thật ra hắn có thể chi trả được. Nhưng nếu có thể rẻ hơn một chút, tại sao lại phải bỏ thêm tiền làm gì? Nếu hắn đem hết tiền xài hết rồi, công ty sẽ bị thiếu dòng tiền. Dù có làm thủ tục vay ngân hàng cũng cần một khoảng thời gian nhất định! Khoảng hai mươi giây sau, Tô Dương mới nhìn về phía Dương Cảnh Thiện nói: "Dương tổng, 240 triệu, nếu ông chấp nhận thì chỉ cần làm xong thủ tục, tuần này tiền có thể chuyển vào tài khoản của ông… Anh Lưu tổng là biết, tôi mua Yên Hồ chức giáo, giúp các ông gánh không ít nợ vay, thêm cả những khoản vay ở công ty khác, hiện tại cũng nợ ngân hàng không ít tiền, cũng có một áp lực tài chính nhất định!" Dương Cảnh Thiện hơi ngạc nhiên liếc nhìn Tô Dương. Ông không ngờ Tô Dương lại có thể tùy tiện gọi ra một cái giá, mà đã chạm đúng đến giới hạn cuối cùng của ông. Nếu như Tô Dương ra giá thấp hơn một chút nữa, ông sẽ phải cân nhắc đến các biện pháp khác để xoay tiền. Cho dù là phải vay nóng! Dù sao ông cho rằng căn nhà của mình cứ từ từ bán. Gặp được người mua thích, bán đến 300 triệu cũng không phải không thể. Phú hào mua nhà giàu, đều là do xem thuận mắt. Dung Thành ở phía tây nam vẫn có sức hấp dẫn của nó! Nếu như không phải có chút gấp gáp, thêm nữa những người bạn cùng tuổi của ông thì ai nấy cũng đã có nơi ở ổn định cả rồi, nên cũng không mấy mặn mà với phong cách thiết kế thời thượng và tiên phong như thế này, với lại ông cũng rất khó một lúc lấy ra nhiều tiền như vậy, nên ông mới tìm đến Tô Dương... 250 triệu tiền mặt, đây không phải chuyện đùa! Cho dù là công ty có giá trị vốn hóa thị trường lên đến hàng trăm tỷ cũng chưa chắc đã có thể một lần rút ra được nhiều tiền như thế! Sau một hồi do dự, Dương Cảnh Thiện liền giãn mặt tươi cười nói. "Tô tổng, nếu trong vòng một tuần có thể đưa được tiền thì giá này cũng có thể!" Ông chủ động đưa tay ra bắt tay Tô Dương nói: "Vậy coi như là kết giao bằng hữu!" Tô Dương cũng đứng dậy bắt tay ông: "Cảm ơn Dương tổng đã thành toàn!" Chờ Dương Cảnh Thiện rời đi, Tô Dương mới hiếu kỳ hỏi Lưu Kiến Đạt, Dương Cảnh Thiện là thân phận gì. Lưu Kiến Đạt cười nói: "Dương tổng là một trong những cổ đông của tập đoàn chúng ta, cũng là ông chủ của tập đoàn Kim Phúc, chỉ là ông ấy sống khá kín tiếng, rất ít xuất hiện trên truyền thông!" Tô Dương kinh ngạc nói: "Rượu Kim Phúc?" Lưu Kiến Đạt gật gật đầu: "Đúng, chính là của nhà họ!" "Thảo nào!" Tô Dương biết mấy hãng rượu ở địa phương này cũng khá nổi tiếng, Kim Phúc tửu là một trong số đó! Lại nhớ tới chủ đầu tư phía sau khu đô thị sinh thái Lộc Hồ cũng bước chân vào ngành rượu trắng. Hắn liền càng tin rằng việc Dương Cảnh Thiện mua nhà với giá nội bộ là sự thật. Mấy ngày kế tiếp, Tô Dương liền mời luật sư điều tra giấy tờ chứng nhận quyền sở hữu của căn biệt thự, để đảm bảo quyền tài sản của ngôi nhà rõ ràng, không có tranh chấp gì. Dương Cảnh Thiện thấy Tô Dương cẩn thận như vậy, ngược lại không thấy bị xúc phạm, mà ngược lại càng thêm ngưỡng mộ Tô Dương! Buôn bán là buôn bán, làm ăn chính là phải cẩn thận. Ngây ngốc tin tưởng người khác, chính là đang tự hại mình! Bao nhiêu năm lăn lộn trên thương trường, ông đã gặp quá nhiều người làm ăn bị lừa cho tan nhà nát cửa rồi! Vì sao? Còn không phải cảm thấy đối phương là anh em, sẽ không lừa mình hay sao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận