Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 108: Ủng hộ một chút lão bản! Thủ hạ rất chuyên nghiệp!

Chương 108: Ủng hộ lão bản một chút! Thủ hạ thật chuyên nghiệp! 【Đinh Cửu Hương nhân viên ăn uống Trần Lỵ độ trung thành tăng lên 90, ngươi nhận được 1 điểm tinh thần.】 Tô Dương nhìn Trần Lỵ người toàn thân ướt đẫm mồ hôi từ trên xuống dưới. Thật không nhìn ra nàng có chỗ nào tinh thần mạnh mẽ, rõ ràng là yếu ớt muốn xỉu! Hắn khẽ đưa tay, muốn chạm vào mái tóc dài của Trần Lỵ. Nàng liền nhảy xuống giường, nhanh như chớp giật lao ra khỏi cửa phòng. Tiếp đó, hắn liền nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ bị khóa trái từ bên ngoài. Động tác này thật sự là liền mạch lưu loát! Tô Dương nằm dài trên giường, không nghĩ tới đi tới đây vẫn là cảnh phòng không gối chiếc. Có lẽ là chấp niệm vừa rồi của hắn quá sâu đi! Hắn liền nhìn chằm chằm vào con số 89 độ trung thành đầy cố gắng. Chán nản lướt video ngắn, hắn lại chú ý lượng tiêu thụ của mấy loại đồ ăn vặt Cửu Hương trên các sàn thương mại điện tử, mấy loại đồ ăn vặt lượng tiêu thụ đều vượt qua trăm đơn. Hắn cảm thấy cũng tạm được, xem như một khởi đầu không tồi. Dù sao hiện tại đã không còn là cái thời đại làm thương mại điện tử dễ kiếm tiền nữa. Sáng sớm hôm sau, rất nhiều nhân viên đã phát hiện hai thùng giấy chất chồng tại một góc văn phòng công ty. Chỉ cần nhìn bao bì đóng gói, họ liền biết bên trong là đồ ăn vặt thịt bò do công ty thực phẩm của lão bản sản xuất. Dù sao thời gian trước, nhân viên Cửu Hương đã từng đến công ty thực phẩm. Chín giờ, thấy mọi người đã đến đông đủ, Trần Lỵ đi tới văn phòng lớn chỉ vào hai thùng đồ ăn vặt nói: "Hai thùng đồ ăn vặt thịt bò này do nhà máy thực phẩm Cửu Hương của lão bản sản xuất, chủ yếu là khô bò tê cay và khô bò Cửu Hương, mọi người mỗi người một gói!" Nhân viên trong phòng làm việc nghe Trần Lỵ nói xong liền cười. Có một vài người chưa ăn sáng càng cảm thấy đói bụng. Trần Lỵ hiếm khi nở nụ cười trên mặt: "Ý của lão bản là, nếu sau này mọi người muốn ăn đồ ăn vặt thịt bò, thì hãy ủng hộ chút ít chuyện làm ăn của hắn, nếu mua trên mạng thì nhớ cho một đánh giá tốt!" Nghe Trần Lỵ nói vậy, lập tức có nhân viên cười nói: "Trần quản lý, điều đó là chắc chắn mà!""Chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ chuyện làm ăn của lão bản!""Đúng vậy, thực phẩm Cửu Hương cũng là công ty của anh em chúng ta, chúng ta nhất định ủng hộ!""..." "Vậy mọi người chia nhau đi!" Trần Lỵ cười nói, "À đúng rồi, đừng ăn hết sạch, mỗi người một túi thôi, bộ phận phát triển thị trường còn có người đang chạy ở bên ngoài đó!" Hai nhân viên tích cực lập tức chạy tới, mở hai thùng đồ ăn vặt thịt bò, bắt đầu chia cho từng người, người nào chưa tới thì để một gói ở chỗ ngồi. Rất nhanh đã có người xé bao bì, thoải mái bắt đầu ăn. "Ừm hương vị cũng không tệ!""Đây là món khô bò ngon nhất mà ta từng ăn!""Với tính cách của lão bản, khô bò này chắc chắn là thật." "..." Cùng lúc đó, càng có nhiều đồ ăn vặt thịt bò theo xe tải chở nước dùng lẩu đưa đến các chi nhánh của Cửu Hương, và xe tải nhỏ chở đồ ăn vặt thịt bò đến các phòng gym Tinh Hỏa. "Đây là cái gì?" Tại tiệm lẩu Cửu Hương ở quảng trường Phi Đạt, Đàm Gia Hinh tò mò hỏi, "Khô bò sao?" Quách Phóng vừa cười vừa nói: "Đây là do công ty thực phẩm của lão bản sản xuất đấy!""Lão bản vậy mà đi làm đồ ăn vặt sao!" Đàm Gia Hinh có chút thất vọng nói, "Thảo nào dạo này không thấy hắn đâu.""Đợi tan làm buổi tối, mỗi người cầm một túi về, nếu thích ăn đồ ăn vặt thịt bò thì ủng hộ việc làm ăn của lão bản, nếu mua trên mạng thì cho hắn một đánh giá tốt." Quách Phóng thật sự không để ý đến phản ứng của Đàm Gia Hinh, "Còn lại thì những khách hàng nào đến tiệm lẩu của chúng ta mà tiêu dùng đủ hai trăm thì tặng một gói, tặng hết thì thôi." Đàm Gia Hinh hỏi: "Xem như là hoạt động tuyên truyền sao?" Quách Phóng gật đầu: "Đương nhiên là như vậy rồi!" Khương Minh Hân chạy tới nói: "Ta bây giờ muốn ăn luôn, ta chưa có ăn sáng!" Quách Phóng bất đắc dĩ nhìn thời gian: "Cũng được, nhưng không được la cà đâu đấy!" "Được rồi!" Khương Minh Hân không chờ đợi được nữa xé thùng đóng gói, tìm loại mình thích vị tê cay. Xé bao bì, rút một miếng khô bò nhét vào trong miệng hơi nhai một cái, một mùi hương vị cay nồng cùng vị thịt bò đậm đà tràn ngập khoang miệng... Nàng nhịn không được mà lim dim mắt. Hứa Linh tò mò hỏi: "Ngon không?" "Siêu ngon luôn, ta chưa ăn qua khô bò nào ngon như vậy!""Cho ta nếm thử một miếng với!""Ta cũng muốn!""Cho ta cũng thử một chút với!" "..." Một đám nữ sinh cùng nhau xông lên. Đến khi Khương Minh Hân kịp phản ứng thì trong gói đồ ăn vặt cũng chỉ còn lại chút vụn thịt bò. Nàng tức giận nói: "Sao mọi người lại như vậy chứ, ta còn chưa ăn sáng mà!" Hứa Linh từ trong túi lấy ra một cái bánh bao đưa cho nàng: "Đừng nóng giận, bánh màn thầu này cho cậu!" Nhìn cái màn thầu trong tay, Khương Minh Hân càng thêm tủi thân. Bên phía Tinh Hỏa phòng gym, đồ ăn vặt thịt bò Cửu Hương được đặt trang trọng tại khu vực nghỉ ngơi, để chung với các loại trái cây khác. Nghiêm chỉnh mà nói, thì đây cũng thuộc về loại đồ ăn giàu protein! Đến tối, nhân viên của Cửu Hương trở về ký túc xá rất nhanh liền ăn hết sạch đồ ăn vặt thịt bò mà quản lý cửa hàng phát xuống. Hứa Linh nhìn cửa hàng đồ ăn vặt Cửu Hương trên điện thoại, nhịn không được mà bĩu môi: "Mấy loại đồ ăn vặt thịt bò này bán đắt thật, một gói một trăm gram mà những mười hai đồng!" Khương Minh Hân ở bên cạnh nói: "Đồ ăn vặt thịt bò vốn dĩ đã hơi đắt rồi!" Đàm Gia Hinh để điện thoại xuống vừa cười vừa nói: "Ta mua một gói quà lớn 588 gram, đợi đồ ăn vặt tới, ta chia cho mọi người ăn!" Khương Minh Hân trực tiếp giơ ngón tay cái lên: "Đàm tỷ hào phóng thật!" "Nhãn hiệu này chắc là do lão bản mới vừa lập, hương vị vẫn trước sau như một ngon, cũng giống với lẩu của chúng ta." Đàm Gia Hinh cười nói, "Cửa hàng trên Taobao chỉ có chưa đến một nghìn đơn hàng, ta cảm thấy vẫn nên ủng hộ việc làm ăn của lão bản một chút!" Nghĩ đến tiền lương của mình hiện tại bảy tám nghìn, Hứa Linh vỗ trán nói: "Thôi vậy, ta cũng ủng hộ lão bản một chút!" Khương Minh Hân nghe hai người nói chuyện, cũng lặng lẽ tiêu hơn trăm đồng mua một gói quà lớn đồ ăn vặt thịt bò. Nàng là người thích ăn, bất quá trước đây mãi không có tiền. Đầu tháng nhận lương, nàng còn không màng mua một quả sầu riêng chưa từng ăn bao giờ. Cũng không có gì, nàng chỉ muốn nếm thử sầu riêng rốt cuộc có mùi vị như thế nào thôi! Gói quà lớn đồ ăn vặt thịt bò còn chưa đắt bằng một quả sầu riêng, mà còn có thể cất giữ được rất lâu. Với sức chiến đấu của đám nữ sinh trong ký túc xá này, căn bản là không để được bao lâu! Không chỉ ký túc xá của Đàm Gia Hinh, các nhân viên khác của Cửu Hương sau khi ăn hết đồ ăn vặt Tô Dương đưa về, phần lớn đều bằng lòng đặt hàng ủng hộ lão bản, dù chỉ là chi ra hơn mười đồng ủng hộ một chút. Còn có người trực tiếp khoe màn hình thanh toán trên nhóm Wechat, nói muốn ủng hộ lão bản, hy vọng hắn phát tài lớn, làm ăn ngày càng phát đạt! Đoạn phát biểu này, trực tiếp nhận được rất nhiều người ủng hộ! Thậm chí còn có nhân viên trực tiếp chia sẻ ảnh chụp màn hình cửa hàng thực phẩm Cửu Hương lên vòng bạn bè. . . Bên Tinh Hỏa phòng gym, Dịch Kiến Cương trải qua hơn một tháng dài đằng đẵng đàm phán, cuối cùng cũng mua được hai phòng tập cỡ vừa với giá hai mươi vạn và ba mươi vạn. Tô Dương đã từng dùng thương nghiệp mô phỏng, cho dù là đích thân hắn ra tay thì cũng tiết kiệm không được mấy vạn, dứt khoát cứ giao cho Dịch Kiến Cương, để hắn ít nhiều cũng có chút cảm giác tham gia vào! Tinh Hỏa phòng gym không cần hắn ủng hộ, vốn dĩ tài chính đã đủ rồi. Bên công ty thực phẩm, lượng tiêu thụ trên các sàn thương mại điện tử cũng không tệ lắm. Chỉ là Đàm Dương Hoành hỏi hắn, có phải hắn đã tìm người chạy đơn không! Tô Dương cũng lướt nhìn qua mấy đánh giá năm sao đều tăm tắp dưới các cửa hàng trên các sàn thương mại điện tử. Trong vài đánh giá tốt, vậy mà còn có hình ảnh chụp tỉ mỉ rất chuyên nghiệp, thoạt nhìn rất ra gì. Mãi đến khi hắn trở về Tinh Hỏa truyền thông, nhìn thấy trên bàn làm việc của nhân viên có bày đồ ăn vặt thịt bò Cửu Hương, hắn mới bừng tỉnh. . . Đám người dưới trướng hắn thực sự là quá chuyên nghiệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận