Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 379: Hai ức bốn ngàn vạn tài chính tại tay!

"Đúng vậy!"
Lâm Nghệ hơi xúc động.
Cho nên, dù Tô Dương rất mạnh mẽ, nàng cũng không hề tức giận!
"Nhưng mà Lâm tổng, cô cũng phải nhìn thẳng vào hạn chế của bản thân!" Du Tư Ảnh vừa cười vừa nói, "Tô tổng có một điểm nói không sai, cô ở hạng mục đầu tư phim truyền hình, năng lực đúng là có chỗ thiếu sót."
"Ừ!"
Lâm Nghệ có chút miễn cưỡng cười.
Liên tiếp thất bại, quả thực khiến nàng có chút hoài nghi chính mình.
Không lâu sau khi Tô Dương trở lại công ty, hắn nhận được điện thoại của hách Nguyệt.
"Tô ca, buổi chiều anh có thể đến trường đón em không?"
"Sao vậy?"
"Hì hì, ở trường có người theo đuổi em, hơi phiền phức!"
hách Nguyệt thực sự có chút không muốn lộ ra mối quan hệ giữa mình và Tô Dương.
Dù sao quan hệ hiện tại của họ có chút không rõ ràng.
Trường của nàng có không ít nữ sinh xinh đẹp, công khai cặp kè với người giàu có cũng có.
Nhưng đối với chuyện "cặp kè người giàu có", "được bao nuôi", nàng vẫn có chút ngại ngùng.
Cũng tại vì da mặt tương đối mỏng.
Nhưng thời gian gần đây ở bên cạnh Tô Dương, nàng cũng dần chấp nhận.
Thêm vào đó, gần đây người theo đuổi nàng lại còn hối lộ bạn cùng phòng, cùng mấy bạn học trong lớp.
Khiến cho rất nhiều người trong lớp bắt đầu khuyên nàng chấp nhận....
Hành động này khiến hách Nguyệt trong lòng vô cùng bài xích, vô cùng khó chịu!
Cứ như cảm giác bản thân mình bị đem ra giao dịch!
Nàng cũng nói với bạn học rằng mình đã có bạn trai, nhưng đám người này căn bản không tin!
Nàng kể nỗi phiền não của mình cho Đào Tuyết, Đào Tuyết liền trực tiếp đề nghị nàng tìm Tô Dương giúp đỡ!
Chỉ cần Tô Dương xuất hiện, tuyệt đối có thể dọa lùi 99,9% những người theo đuổi nàng.
Đảm bảo có hiệu quả, đích thân nàng đã thử rồi!
"Được thôi!"
Tô Dương đồng ý ngay.
Buổi chiều hắn vốn không có lịch làm việc, đang chờ hệ thống phát lương.
"Năm giờ chiều đến trường đón em, mời cả bạn cùng phòng em ăn một bữa cơm!"
"Được thôi!"
"Một lời đã định?"
"Ừ!"
"Vậy em chờ anh!"
"Được rồi!"
Đợi đến khoảng 4 giờ 30 phút, cuối cùng Tô Dương cũng nghe thấy âm thanh nhắc nhở dễ chịu của hệ thống:
【Đinh~ Tháng này ngươi nhận được Tinh Hỏa kiện thân (4,35 triệu), Cửu Hương ẩm thực (23,07 triệu), Tinh Hỏa truyền thông (14,25 triệu), Cửu Hương thực phẩm (6,43 triệu), Phong Viên nguyên liệu nấu ăn (6,04 triệu), Hồng Dự luật sở (2,56 triệu), Mỹ Gia gia chính (7,45 triệu), Vũ Long khoa kỹ (870.000), Yên Hồ giáo dục (4,73 triệu), Mộng Hải lữ hành (390.000), Thượng Tâm tâm lý (530.000), Cự Phàm cổ phần khống chế (750.000), tổng cộng tiền lương phúc lợi trả về cho nhân viên 71,42 triệu tệ.】 【Đinh~ Nhân viên công ty Tinh Hỏa kiện thân, Tinh Hỏa truyền thông Chu Long, Trần Kiến Cường + và các nhân viên khác độ trung thành tăng lên 90, ngươi nhận được 740.000 tệ tiền mặt thưởng, 1 điểm thể chất, 1 điểm nhanh nhẹn.】 【Đinh~ Nhân viên Cửu Hương thực phẩm Vương Thụ Minh độ trung thành đạt đến 90, ngươi nhận được kỹ thuật điều khiển xe nâng +1.】 【Đinh~ Nhân viên Cửu Hương thực phẩm Trần Vân độ trung thành đạt đến 90, ngươi nhận được thẻ giảm 30% ước mơ mua nhà của Trần Vân.】 【Đinh~ Nhân viên Yên Hồ giáo dục Ngũ Khải độ trung thành đạt đến 90, ngươi nhận được kiến thức tâm lý học +1.】 ...
Kiến thức về kỹ thuật lái xe nâng, kiến thức về tâm lý học tràn vào đại não của Tô Dương.
Rất nhanh hắn đã tiêu hóa xong hết.
Chỉ có thể nói, kiến thức kỳ lạ lại tăng lên!
Nhưng so với kỹ thuật lái xe nâng, hắn thực ra thích máy xúc hơn!
Sau đó hắn lại dời mắt nhìn đến chiếc thẻ giảm 30% mua nhà. ...
Được rồi!
Hắn hiện tại đã thành quen rồi!
Dù giá nhà có đang giảm xuống, vẫn không dập tắt được nhiệt tình muốn mua nhà của người dân.
Trong đám nhân viên Cửu Hương thực phẩm, người tên Trần Vân có ba người.
Nhưng Tô Dương có thể thông qua hệ thống, tìm ra được Trần Vân nào có độ trung thành đạt tới 90.
Một chàng trai hai mươi bảy tuổi, đang trong giai đoạn cần kết hôn, khao khát một căn nhà cũng dễ hiểu!
Nhưng tại sao lại là giảm 30%?
Tô Dương mở thẻ "giảm 30% ước mơ mua nhà của Trần Vân" ra, lập tức liền hiểu.
Vì tài chính hiện tại của cả nhà Trần Vân, nếu mua nhà ở Dung Thành, cũng chỉ có thể trả trước được một ít tiền cọc!
Nếu hắn nắm giữ thẻ giảm 30% mua nhà, vậy có thể trả toàn bộ số tiền luôn.
Cũng hẳn là trong lòng khát vọng mua nhà quá mãnh liệt, khi độ trung thành đạt 90 mới tuôn ra loại phần thưởng đặc biệt này!
Nhìn hơn bảy mươi triệu tiền lương phúc lợi trả về, hắn cũng không có gì kinh ngạc.
Tháng mười hai hắn có thể nhận được hơn một trăm triệu tiền thưởng, đó là bởi vì gộp tiền cuối năm trả một lần.
Lần này nhận được, chỉ là tiền lương phúc lợi trả về cho nhân viên bình thường.
Chỉ có thể nói, tốc độ tăng trưởng vẫn khá rõ ràng!
Cộng thêm bảy chục triệu này, trong tay Tô Dương hiện có hơn hai trăm bốn mươi triệu tiền mặt.
Suy nghĩ một chút, Tô Dương cũng có chút đủ đầy!
Đến hơn năm giờ, Tô Dương liền rời công ty, đi đến trường vũ đạo nơi hách Nguyệt đang học.
Vừa đến cửa trường vũ đạo, Tô Dương liền thấy ở cửa dừng rất nhiều xe sang trọng...
Lao vút, Báo mã ở khắp nơi, còn có cả mấy chiếc Bentley thể thao rất hào nhoáng!
Xe thể thao xa hoa hơn có thể cũng có, nhưng hắn không nhìn thấy, hoặc là dừng ở nơi khác.
Thời đại học của Tô Dương, trước cổng trường cũng thường dừng mấy xe sang.
Hắn cũng đã nghe nói có nữ sinh ở trường được người có tiền bao nuôi.
Nói thật, lúc đó hắn rất coi thường mấy cô gái được bao nuôi này!
Cũng cảm thấy đám người có tiền phất lên thì cũng chẳng ra gì!
Nhưng hắn không ngờ, chỉ mới hai năm sau tốt nghiệp, lại đến lượt hắn đem xe đậu trước cổng trường đại học...
Có chút kích động là chuyện gì vậy?
Hắn lấy điện thoại ra, đã hơn sáu giờ, trên đường lại hơi kẹt xe.
Vì vậy, hắn liền lấy điện thoại ra, nhắn tin Wechat cho hách Nguyệt.
Sau khi hách Nguyệt trả lời rằng cô đang đến, Tô Dương hạ cửa sổ xe, hít thở chút không khí, thì có một chủ xe BMW tướng mạo phúc hậu, ước chừng ba bốn mươi tuổi chủ động bắt chuyện:
"Cậu bạn, cũng đến đón bạn gái à?"
"Ừ!"
"Xe của cậu là Maybach hả?"
"Ừ!"
"Lăn bánh chắc cũng hơn bốn trăm vạn nhỉ?"
"Cũng không kém là bao!"
"Đỉnh thật!"
Chủ xe BMW trực tiếp giơ ngón tay cái.
Miệng thì khen Tô Dương, trong lòng lại vô cùng ghen tị!
Vẻ ngoài đẹp trai, trẻ tuổi, lại còn giàu có...Trong lòng hắn liền cảm thấy rất khó chịu.
Nếu lúc còn trẻ hắn có gia tài như thế này, vậy còn không phải là sướng chết!
Hi vọng cái tên phú nhị đại này sớm phá sản đi!
Nhưng chủ xe BMW vẫn cười nói:
"Cậu bạn, có hút thuốc không?"
"Không cần, tôi không hút thuốc!"
Ở cổng trường vũ đạo, hách Nguyệt nhận được tin nhắn của Tô Dương liền nở nụ cười:
"Bạn trai tớ đến rồi!"
"Thật không?"
Đinh Lệ Huyễn có chút không tin.
"Đương nhiên là thật!"
hách Nguyệt liếc Trần Dương đang đứng bên cạnh Đinh Lệ Huyễn nói, "Cậu không phải muốn xem bạn trai tớ à? Đi theo tớ!"
"Được!"
Trần Dương trầm mặt nói.
Trần Dương chính là một trong những người theo đuổi hách Nguyệt, cũng là người tích cực nhất, khiến cho hách Nguyệt đau đầu nhất!
Nhà hắn mở siêu thị, khá có gia sản.
Lúc hách Nguyệt vừa mới đến trường, Trần Dương thực ra đã để ý đến nàng.
Cô gái nào có khí chất, xinh đẹp, vóc dáng cân đối như hách Nguyệt thì không một chàng trai trẻ nào lại không thích.
Kết quả hách Nguyệt vừa vào trường chưa được bao lâu đã chấp nhận lời tỏ tình của một anh học trưởng.
Điều này khiến Trần Dương vô cùng khó chịu, hắn cảm thấy mình chẳng có gì kém cỏi, chỉ có mỗi khuôn mặt là hơi bình thường.
Sau khi hách Nguyệt chia tay với người học trưởng kia, Trần Dương cho rằng mình đã có cơ hội, kết quả vẫn luôn bị từ chối!
Bây giờ hách Nguyệt còn nói với hắn rằng cô đã có bạn trai!
Điều này sao Trần Dương có thể chấp nhận được?
Hắn đã bỏ ra nhiều thời gian, công sức như vậy, tốn bao nhiêu là của cải rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận