Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 315: Đào người thật sự là rất nhẹ nhàng! Chân nam nhân Hứa tổng!

"Chương 315: 'Đào' người thật sự rất nhẹ nhàng! Đúng là chân nam nhân Hứa tổng!"
"Đãi ngộ của Tinh Hỏa truyền thông tốt thật!" Nhắc đến cái này, Vương Dao liền không nhịn được bắt đầu nhổ nước bọt, "Cái công ty 'móc b**c' này ta đã sớm không muốn ở rồi, đãi ngộ của ta còn không bằng nhân viên phục vụ ở Vị Mỹ Giai ngay cổng khu, lương của người ta gần gấp đôi mình, còn được nghỉ luân phiên, có cả bảo hiểm xã hội!"
"Đúng rồi!" Thang Phong cũng gật đầu lia lịa, "Cái công ty rách nát này đến bảo hiểm xã hội cũng không thèm đóng!"
Dù sao cũng đã quyết định đi, Thang Phong cũng không chừa cho mình đường lui nữa.
Mấy lão công nhân như Lưu Kiến Hạo thì đương nhiên có bảo hiểm xã hội.
Nhưng đám người trẻ tuổi như Thang Phong, Vương Dao này chính là đối tượng bị công ty bóc lột!
"Haizz!" Lê Mẫn biết, mình không thể cứu vãn nổi Lưu Kiến Hạo và những người khác.
Vương Dao có chút nịnh nọt hỏi: "Lưu đạo, có thể dẫn em theo được không?"
Lưu Kiến Hạo do dự một chút rồi nói: "Tôi có thể giúp cô hỏi thử xem!"
Tính cách cô nàng Vương Dao này cũng không tệ, rất nhiều người trong đội thích tán gẫu với cô nàng.
Vương Dao vui vẻ nói: "Vậy thì cảm ơn anh!"
Hội nghị bên Thái Gia Sĩ vẫn chưa kết thúc, Tinh Hỏa truyền thông đã liên hệ được với các nhân viên chủ chốt của Ảnh Phong truyền thông mà Tô Dương đã điểm danh.
Trong phòng làm việc, Tô Dương lại hàn huyên một lúc với mẹ.
Biết được đại khái năm giờ chiều bọn họ sẽ đến sân bay Dung Thành.
Bọn họ muốn đến xem nhà mà Tô Dương vừa mới mua.
Trong mắt cha mẹ, việc mua nhà chính là một việc lớn!
Thật ra thì nhà này cũng không có gì đáng xem cả, sau khi mua xong Tô Dương cũng không đến ở.
Nhưng biết làm sao khi cha mẹ cứ muốn xem cơ chứ!
Liên hệ với Mỹ Gia, biết được nhà mới vừa mới quét dọn xong ngày hôm qua, anh liền yên tâm.
Cũng đúng lúc này, anh nhận được điện thoại của Điền Hán Hùng.
"Điền quản lý, sao anh lại gọi cho tôi? Có phải là tìm không ra đối tượng cho vay tiền?" Tô Dương cười hỏi, "Về điểm này anh cứ yên tâm, anh đưa cho tôi mười tỷ, tôi cũng dám nhận."
Nghe Tô Dương nói vậy, Điền Hán Hùng cũng chỉ biết bất lực: "Tô tổng, không phải chuyện vay tiền!"
Mười tỷ?
Nghĩ 'ăn' rắm à!
Không có tài sản thế chấp thì ngân hàng nào dám cho vay?
Tô Dương giả vờ hồ đồ nói: "Vậy anh tìm tôi có chuyện gì?"
"Là chuyện xem mắt, vừa rồi tôi nhận được điện thoại từ bên mai mối của Mỹ Gia!"
"À!" Tô Dương ra vẻ kinh ngạc, "Chẳng lẽ bên mai mối của Mỹ Gia có vấn đề, hay là anh không hài lòng với đối tượng hẹn hò mà Mỹ Gia sắp xếp?"
Điền Hán Hùng nghi hoặc nói: "Tô tổng không biết sao?"
"Không biết!" Tô Dương thề thốt phủ nhận, "Tôi chỉ dặn giám đốc của Mỹ Gia phải chọn cho anh những cô trẻ đẹp, tính tình dịu dàng và tốt bụng thôi mà!"
Nghe Tô Dương nói vậy, trong lòng Điền Hán Hùng thấy ấm áp, ít ra đại lão bản cũng đối xử với anh khá tốt!
Điền Hán Hùng nhỏ giọng nói: "Tôi còn tưởng Tô tổng biết chuyện này chứ! Đối tượng hẹn hò họ sắp xếp cho tôi có hơi trẻ quá!"
"Sao lại nói vậy?"
"Mới có 23 tuổi!"
"Thế thì có sao? Có vượt quá mười tuổi đâu!"
Theo Tô Dương, Điền Hán Hùng với Vương Dung Dung tuổi tác chênh nhau còn được.
Con gái thường chín chắn sớm hơn, phần lớn đều thích người lớn tuổi hơn.
Điền Hán Hùng bất đắc dĩ nói: "Trẻ quá, lúc nào cũng có cảm giác không đáng tin cậy!"
"Đi gặp một lần đi! Biết đâu lại hợp ý?" Tô Dương vừa cười vừa nói, "Mỹ Gia mai mối cho anh, chắc chắn sẽ không quá 'hố' tiền cơm của anh đâu."
Điền Hán Hùng: "Cuối tuần ba giờ gặp mặt tại quán cà phê, chắc không có tiền cơm đâu!"
Tô Dương: "Biết đâu? Nhỡ anh lại muốn mời người ta ăn cơm thì sao?"
Cúp điện thoại, buổi chiều Tô Dương liền chạy ra sân bay.
Sân bay Dung Thành quá lớn, anh còn sợ mấy chú bảo vệ với cha mẹ sẽ lạc đường.
Đã xây lớn như thế rồi mà nghe nói sau này còn muốn xây thêm nữa.
Đến chiều, Tô Dương đón cha mẹ xong thì liền đưa họ đi tham quan căn nhà mà anh đã mua ở Thanh Vân Uyển.
"Cũng không tệ!" Mẹ Tô Dương nhìn căn nhà mà cười gật đầu, "Còn lớn hơn cả căn nhà mà thằng nhóc Diệp gia mua trong huyện!"
Diệp gia là hàng xóm của nhà Tô Dương.
Thằng nhóc Diệp gia kia chính là Diệp Vĩ, lớn hơn Tô Dương năm tuổi.
Hồi nhỏ Tô Dương cũng hay đi chơi cùng Diệp Vĩ một thời gian, bất quá Diệp Vĩ không thích dẫn anh đi chơi lắm.
Người ta thích chơi với người bằng tuổi hơn!
Tô Dương còn nhỏ nên có hơi bị ra rìa.
Ấn tượng sâu sắc nhất mà Diệp Vĩ để lại cho Tô Dương, có lẽ chính là cái lần anh ta hơn mười tuổi, cởi trần, khom người che 'tiểu đệ đệ', đứng trên cầu ngó nghiêng hai bên xem có xe người đi đường hay không rồi mới 'đầu lao' nhảy xuống nước. . . .
"Sao mà không lớn được chứ?" Ba Tô Dương cười ha hả nói, "Cái này tận 140 mét vuông đấy!"
Ba Tô Dương đã cai thuốc thành công rồi.
Tuy mới từ LS trở về nhưng trông ông vẫn tràn đầy tinh thần hơn trước.
Hình như còn mập hơn một chút thì phải!
"Nhưng mà hình như con không ở đây mà?" Mẹ Tô Dương nhìn cái tủ quần áo trống không nói.
"Không có, chỗ con ở hiện tại tương đối gần công ty, tiện đi làm!"
"Thôi được!" Mẹ Tô Dương nhịn không được hỏi, "Có cô gái nào lọt vào mắt xanh không?"
"Ây. . . ."
Nhiều lắm ấy!
Tô Dương không dám nói ra, nói ra sợ mẹ bị đánh 'chết'!
Đưa cha mẹ đi ăn ở một nhà hàng cao cấp, Tô Dương lại sắp xếp cho họ đến ở tại căn nhà mới.
Tô Dương cũng tiện thể ở lại ngủ một giấc.
Hôm sau Tô Dương định dẫn cha mẹ đi dạo Dung Thành, nhưng họ không muốn làm lỡ việc của Tô Dương.
Nói là họ tự đi dạo ở Dung Thành là được rồi!
Cũng ngay sáng ngày hôm đó, Hoàng Tuyền vui vẻ đi tới Yên Hồ Chức Giáo.
Mẹ của cô nàng là Hoàng Linh Linh cũng vừa dừng xe xong, liếc nhìn một vòng xung quanh Yên Hồ Chức Giáo.
Nhìn chung mà nói, cô vẫn tương đối hài lòng.
Nhìn kiến trúc có vẻ khá mới, cây cối cũng tươi tốt, điều kiện chắc là không tệ!
Dù sao đi nữa thì con gái có thể tìm được một công việc ở trường học như thế này thì cô cũng tương đối hài lòng.
Đáng tiếc lại là dân xử lý cao chức!
Hoàng Tuyền từ phía sau xe kéo ra hai cái vali lớn.
Cô xách một cái vali, chỉ giao một cái ba lô cho mẹ.
Hỏi thăm đường đến tòa nhà phòng giáo vụ, trên đường đi Hoàng Linh Linh không ngừng lải nhải nói: "Đến trường phải biết hòa đồng với đồng nghiệp và lãnh đạo, tay chân phải nhanh nhẹn lên. . . ."
"Dạ!"
"Ở ký túc xá thì nhớ trước khi đi ngủ phải đóng cửa cẩn thận. . . ."
"Vâng ạ!"
"Ngoài công việc ra thì con phải tranh thủ thời gian ôn bài thật tốt, cố gắng thi lấy một suất biên chế có biết không?"
"Biết rồi ~"
"Còn có. . ."
Lải nhải quá đi!
Hoàng Tuyền đi trước xách theo hai cái vali, nhẹ nhàng thổi thổi tóc mái, rồi ngẩng đầu nhìn lên trời xanh. . . .
Chờ Tô Dương đến tổng công ty thì nhận được báo cáo của Du Tư Ảnh.
Đa số những nhân viên của Ảnh Phong truyền thông mà anh muốn đều đồng ý gia nhập Tinh Hỏa truyền thông.
Bao gồm cả Trần Giai Huệ mà Tô Dương đã nhắm tới.
Trần Giai Huệ thật ra là một nữ MC mới của Ảnh Phong truyền thông, 'đào' được dễ quá thể đáng luôn!
Còn một nhân viên của Ảnh Phong truyền thông thì giống như là có quan hệ thân thích với cấp trên ở Ảnh Phong.
Nên người ta không chịu đi.
Chỉ còn bên Lê Mẫn là vẫn chưa có tin tức gì!
Với điều này thì Tô Dương đã rất hài lòng rồi, còn khen Du Tư Ảnh làm việc quả quyết.
Nghe sơ qua kế hoạch công việc tiếp theo của Du Tư Ảnh, anh hoàn toàn yên tâm.
Có Dung Hoa và một đám công ty truyền thông khác phối hợp, thì Tinh Hỏa truyền thông còn sợ gì chứ!
Lần này Ảnh Phong truyền thông dù không sập tiệm cũng sẽ tổn hao nguyên khí nặng nề.
"Lão bản, em có thể 'đào' thêm vài người của họ được không? Em thấy mấy người hot girl mạng ký hợp đồng của họ cũng không tệ, mặc dù thực lực có thể không mạnh nhưng cũng có thể bù vào các mảng hoạt động của công ty, phí bồi thường vi phạm hợp đồng chắc cũng không đắt, còn có một vài nhân tài ở vị trí phát sóng trực tiếp chúng ta còn thiếu!"
Từ trước đến nay, Tinh Hỏa truyền thông không chú trọng bồi dưỡng nữ MC cho lắm, nhưng hiện giờ rất nhiều blogger mạng đều sẽ mở livestream.
Nên phương diện này cũng cần gia tăng thêm nhân viên!
"Được, cô cứ tự quyết định đi!"
Bản thân Du Tư Ảnh vốn đã có quyền tuyển người rồi, Tô Dương sớm đã cho cô nàng tự quyết, cô nàng chỉ tiện thể hỏi một chút vậy thôi.
Thấy Tô Dương đồng ý, cô lại cười nói: "À đúng rồi lão bản, còn một chuyện nữa!"
"Chuyện gì?"
"Em vừa nhận được tin tức, có người tố cáo Tân Long truyền thông và Ảnh Phong truyền thông trốn thuế!"
"Ai vậy?"
"Hứa tổng của Lăng Vân truyền thông!"
"Emmm... Chân nam nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận