Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 100: Ngươi hiểu ta ra vẻ thận trọng!

Chương 100: Ngươi hiểu ta ra vẻ thận trọng!
Thấy Tần Sương có chút ánh mắt cầu khẩn, Tô Dương có chút mềm lòng, vẫn là ngồi xuống bàn ăn.
Hắn vừa ngồi xuống, Tần Sương liền tươi cười rạng rỡ, còn giúp Tô Dương rót một ly rượu đỏ.
Tô Dương nhìn mâm thức ăn phong phú đầy bàn, thuận miệng hỏi: "An An đâu?"
"Đến chỗ cha nó rồi!"
"Sao tâm tình ngươi không tốt?"
Tô Dương cũng tò mò có chuyện gì khiến Tần Sương phiền muộn.
Theo những gì hắn biết, Tần Sương là một phú bà chính hiệu.
Hình như nàng không có công việc, Tô Dương thường xuyên gặp nàng ở phòng thể dục.
Có tiền, hình như có thể giải quyết được 99% phiền não trên đời.
Trước đây hắn đặc biệt ghen tị người có tiền… bây giờ cũng vẫn ghen tị!
Ghen tị những người có khối tài sản mấy chục tỷ, hơn trăm tỷ.
Tần Sương nâng ly rượu đỏ lên, ra hiệu Tô Dương uống cùng nàng.
Tô Dương bưng chén rượu lên, chạm cốc cùng nàng, chỉ nhấp một ngụm nhỏ.
Tần Sương thì uống cạn gần nửa ly.
"Hôm nay cha của An An kết hôn…"
Tô Dương nghi ngờ nói: "Còn vương vấn tình xưa?"
"Không phải!" Tần Sương lắc đầu, "Lúc ly hôn, đã không còn tình cảm gì."
"Ừm!"
"Ngươi chưa ăn tối sao?"
"Chưa, đang chờ đến chỗ ngươi ăn đây!"
Tô Dương đôi khi tan làm về sẽ không ăn tối, mà sẽ trực tiếp đặt đồ ăn ngoài.
Bất quá quán đồ ăn ngoài mà hắn đặt có giá tương đối cao, có thể đảm bảo nguyên liệu nấu ăn đều tươi mới.
Thị trường hiện tại, có lẽ 80% đều dùng đồ chế biến sẵn.
Nhất là mấy món lên món trong vòng năm phút, gần như toàn bộ là như vậy!
Hắn có thiên phú về vị giác, nên miệng tương đối kén ăn!
"Vậy ăn chung đi!" Tần Sương vừa cười vừa nói, "Bữa tối hôm nay ta đặc biệt chuẩn bị, nếm thử xem có hợp khẩu vị của ngươi không."
"Ngươi làm sao?"
Tô Dương cầm đũa gắp một miếng thịt bò.
Mặc dù có đông lạnh, nhưng đồ tể không quá hai ngày, cũng coi như tương đối tươi.
Tần Sương trả lời: "Ta dùng tiền đặt ở khách sạn đấy!"
Tô Dương nhịn không được bật cười.
"Đừng cười ta, ta thật sự không giỏi nấu ăn!" Tần Sương có chút xấu hổ nói, "Mấy món rau mà ta làm, An An còn ghét bỏ, mà ta cũng không muốn làm phiền đến cô bảo mẫu."
Nhìn Tần Sương lúc này có chút xấu hổ, tim Tô Dương không kìm được đập thình thịch một cái.
Tối nay Tần Sương hẳn là đã trải qua trang điểm tỉ mỉ.
Làn da trắng nõn dưới ánh đèn màu vàng, đôi môi đỏ mọng, mái tóc dài xõa trên ngực, cùng với chiếc váy cổ trễ màu tím kia, khe rãnh kia thậm chí còn không hề thua kém Giang Diễm!
Nói như thế nào đây!
Từ sau lần đến nhà Tần Sương ăn điểm tâm, Tần Sương đã mời Tô Dương thêm hai lần.
Một lần là cùng đi quán bar uống rượu.
Hắn không thích không khí ở quán bar cho lắm nên từ chối.
Một lần là mời hắn đến nhà ăn tối.
Nghĩ đến nhà Tần Sương còn có một đứa con, hắn cũng từ chối.
Sau đó, Tần Sương liền không đề cập chuyện này nữa.
Hắn cảm giác nữ chủ nhà mình có chút ý đồ bất chính với hắn.
Khi đó từ chối Tần Sương, tuy Tô Dương có chút tiếc nuối, nhưng cũng không quá để ý.
Bởi vì sau khi có chút tiền, hắn phát hiện các cô gái càng chủ động hơn.
Ngay cả trong công ty, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ gặp những sự quyến rũ như có như không.
Cảm thấy hình như mình chỉ cần chủ động một chút, người ta liền sẽ vui vẻ tiếp nhận.
Nhất là tại Tinh Hỏa truyền thông, có mấy nữ streamer biểu hiện càng rõ ràng!
Ngay cả tài xế cũ của hắn Mã Nhiên, cũng từng kể là lúc hắn ngồi ở bãi đỗ xe, có cô gái chủ động muốn thêm wechat của hắn.
Xã hội này, đối với một người trẻ tuổi như hắn có chút tiền, có chút sự nghiệp, có chút quyền lực lại có chút đẹp trai mà nói… quả thực là tràn đầy sự quyến rũ!
Cũng không phải là Tô Dương không có ý gì với Tần Sương, đàn ông trước gái đẹp nhất định sẽ có chút ý nghĩ.
Dù Tô Dương có khẩu vị kén chọn đến đâu, cũng phải thừa nhận rằng Tần Sương vốn liếng rất mạnh, rất hấp dẫn với hắn.
Tô Dương cùng Tần Sương vừa ăn vừa trò chuyện.
Không khí dần trở nên nhẹ nhàng vui vẻ, mang theo chút mập mờ như có như không.
Chủ đề của hai người từ chuyện tập thể dục chuyển sang khiêu vũ, lại từ khiêu vũ sang triết học, lịch sử, văn học.
Tô Dương đều có thể tiếp lời, đồng thời còn thể hiện kiến thức uyên bác của mình.
Vốn dĩ, tập thể dục hắn khá chuyên nghiệp.
Về khiêu vũ thì từ khi sáng lập Tinh Hỏa truyền thông, hắn đã bù đắp chuyên môn.
Hát nhảy có lẽ là một nhánh lớn của giới hot trên mạng!
Bảo hắn nhảy, hắn có thể sẽ không.
Bảo hắn nói thì hắn rất chuyên nghiệp!
Còn về triết học, lịch sử và văn học.
Từ khi có thiên phú "nhìn một lần là nhớ" thì hắn có thể đọc làu làu cả nguyên văn.
Sau đó, Tần Sương không biết từ lúc nào đã ngồi xuống cạnh Tô Dương.
Bầu không khí liền trở nên nồng nặc, Tần Sương tựa vào vai Tô Dương, nhỏ giọng ghé vào tai hắn hỏi: "Thích xem múa bụng không?"
Hơi thở của nàng mang theo chút hương rượu phả vào tai, khiến tai hắn ngứa ngáy.
"Cô biết à?"
"Học được bảy tám năm!"
Nhìn thân hình quyến rũ của Tần Sương, Tô Dương không kìm được lại uống thêm một ngụm rượu đỏ.
Thật đúng là câu nói: "Ngươi hiểu ta giả bộ cẩn trọng, ta hiểu mưu đồ của ngươi giở trò."
"Đi, tỷ dẫn ngươi đi xem!"
"Đi đâu?"
"Lên lầu!"
Sáng sớm, khi Tô Dương tỉnh lại, vậy mà lần đầu tiên cảm nhận được chút mệt mỏi.
Ngày hôm qua Tần Sương như lên cơn điên, rõ ràng khoảng một giờ sáng mọi người đều nghỉ ngơi.
Kết quả tầm ba giờ sáng, khi hắn đang ngủ say, lại bị Tần Sương đánh thức.
Tức giận, Tô Dương trực tiếp dạy dỗ Tần Sương đến kêu cha gọi mẹ!
Đương nhiên, hắn có thể dùng nhân phẩm của mình để đảm bảo.
Tối qua hắn quả thực là đã xem múa bụng rất lâu.
Vừa cử động một chút, Tô Dương phát hiện mình bị ôm chặt cứng.
Cầm điện thoại của mình lên, liếc nhìn thời gian, tám giờ sáng.
Đồng hồ sinh học của hắn vẫn rất ổn định!
Tô Dương khẽ vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay của Tần Sương, lúc mặc quần vào thì thấy Tần Sương đã ngồi dậy trên giường, tay ôm chăn.
Trong mắt Tần Sương có vài tia máu, hiển nhiên là tối qua không được nghỉ ngơi tốt.
"Tô Dương!"
"Ừm?"
"Chuyện của chúng ta có thể giữ bí mật không?"
Giọng của Tần Sương hơi khàn, hình như cũng đã tỉnh táo lại.
Không giống như tối qua… cuồng nhiệt!
"Vì sao?"
"An An biết thì có thể sẽ không vui!"
"Được!"
Yêu cầu này Tô Dương vẫn có thể làm được.
Hắn vốn không phải người hay ba hoa.
"Vậy sau này ta có thể tìm ngươi không?"
"Được chứ!" Tô Dương vừa cười vừa nói, "Chỉ cần ta có thời gian, khi chưa kết hôn đều có thể!"
Tối hôm qua, ngoại trừ việc bị đánh thức lúc ba giờ sáng, hắn thấy vẫn rất vui!
Đều là người trưởng thành rồi, cùng nhau an ủi trái tim cô đơn, cũng chẳng có gì là quá đáng.
Tần Sương lại nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có cảm thấy tối qua ta quá… cái kia không?"
Tô Dương nhịn không được liền cười!
Tần Sương ngã xuống giường, lấy chăn che mặt lại.
Nàng không muốn gặp ai!
Sau khi mặc quần áo tươm tất, Tô Dương giật chăn ra, hôn lên trán của nàng: "Nghỉ ngơi cho tốt, tan làm ta lại đến thăm cô!"
Tần Sương có chút ngượng ngùng nói: "Tối nay đừng đến, hôm nay An An muốn về nhà!"
"Được thôi!"
Sau khi Tô Dương rời đi, Tần Sương thở phào nhẹ nhõm.
Nhớ tới sự cuồng nhiệt tối qua, hiện tại mặt nàng cũng thấy nóng lên.
Nàng cố chống tay muốn đứng lên, nhưng lại thấy toàn thân bủn rủn vô cùng.
Bất đắc dĩ, nàng muốn gọi điện thoại cho cô bảo mẫu.
Nhưng sau một hồi do dự, nàng vẫn buông điện thoại xuống.
Đã nói cho người ta nghỉ nửa ngày rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận