Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 210: Chúng ta thần giao cách cảm! Cùng một chỗ nhảy cầu đi!

Chương 210: Chúng ta thần giao cách cảm! Cùng nhau nhảy cầu đi!
Đây coi là thần giao cách cảm sao?
Hoàng Tuyền nhịn không được ở trong lòng tự hỏi.
Bạn bè của nàng không nhiều, mấy người bạn đều là quen biết ở phòng tập thể dục.
Còn về bạn nữ, cái gọi là bạn khuê mật, nàng thật sự không có!
Tính tình nàng khá đặc biệt, sở thích lại không giống những cô gái bình thường khác.
Nên không thích cùng các cô gái khác chơi đùa.
Đến quán bar cũng cực kỳ ít.
Gần đây tần suất có hơi cao, cũng hoàn toàn là vì Tô Dương sẽ ra ngoài!
Nếu không, bọn họ sẽ không có bất kỳ cuộc gặp nào.
Thêm nữa công việc của mẹ nàng khá bận rộn, nên thân là người địa phương, nàng cũng chưa từng đến Hoan Lạc Cốc!
Sau khi hẹn đi Hoan Lạc Cốc, Tô Dương có chút tỉnh táo lại, liền cảm thấy hơi hối hận.
Hắn thừa nhận, lúc nãy mình đã hơi xúc động.
Xe vững vàng dừng trước khu nhà của Hoàng Tuyền, Tô Dương cho cô xuống xe.
Dưới ánh đèn đường, Tô Dương suy nghĩ một lát, vẫn là nói với Hoàng Tuyền: "Hoàng Tuyền, ngươi cũng biết, ta là người như thế..."
Hắn không có ý nghĩ lừa gạt tình cảm của cô gái nhỏ!
Hoàng Tuyền chỉ là trông có vẻ thành thục, nhưng Tô Dương cảm thấy nàng vẫn còn hơi ngây thơ.
Giống như khuôn mặt kia của nàng vậy!
Còn tính cách, nàng khá thẳng thắn, có chút tính con trai, lại có chút đáng yêu!
Bên ngoài thì "kiên cường" nhưng bên trong lại có chút... yếu đuối.
Nàng cũng thuộc dạng người thuần khiết, không có tâm cơ gì, nên Tô Dương không muốn làm tới mức "đánh" quan hệ.
Hình như biết Tô Dương muốn nói gì, Hoàng Tuyền lập tức tiến đến, che miệng Tô Dương lại.
Tô Dương nhìn nàng, nàng nhẹ nhàng thổi phần tóc mái của mình, giọng nghiêm túc nói: "Những cái khác, anh không cần nói, em chỉ muốn tìm người yêu lâu dài!"
Nhìn mái tóc nàng bay bay, Tô Dương có ý muốn cắt đi mái tóc kia của nàng.
Mái tóc đó như là bản thể của nàng vậy!
Thấy Hoàng Tuyền buông tay ra, Tô Dương cười hỏi: "Tại sao lại là tôi?"
Hắn nhớ lại, Hoàng Tuyền biết tính cách của hắn mà!
Cũng biết hắn có những bạn nữ khác.
"Cảm thấy mặt anh đẹp trai, không được sao?"
Giọng điệu này có hơi giống dân "anh chị".
Khiến Tô Dương có cảm giác mình đang gặp phải một "nữ lưu manh".
Chính mình bị "nữ lưu manh" đùa giỡn.
"Ngược lại là đi!"
Vì Hoàng Tuyền không để ý, hắn tự nhiên cũng không quá để tâm.
Hắn cảm thấy cô nương này rất thú vị!
"Bất quá công việc của tôi khá bận, có thể không có nhiều thời gian rảnh!"
"Em biết!"
"Vậy thì tốt!"
Nếu ngay cả cái này mà cũng chấp nhận được, thì Tô Dương cũng không có ý kiến gì.
Cùng Đào Tuyết hay là cùng Hoàng Tuyền, thì cũng đâu khác gì nhau.
"Còn nữa, chuyện này anh tạm thời đừng nói cho Chiêm Khánh Phi bọn họ biết!"
Hoàng Tuyền dặn dò, "Chúng ta cứ tạm thời bảo mật đã!"
"Được thôi!"
Thấy Tô Dương gật đầu, Hoàng Tuyền trong lòng liền thở phào một hơi.
Nàng vẫn vô cùng tin tưởng vào lời hứa của Tô Dương!
Hắn trông là một người đàn ông vô cùng đáng tin!
Tô Dương cười hỏi: "Vậy em coi như là bạn gái của tôi rồi sao?"
"Cứ xem như vậy đi!"
"Bây giờ phải chia tay, có phải chúng ta nên có chút nghi thức gì đó?"
"Anh muốn làm gì?"
Hoàng Tuyền cuối cùng bắt đầu hoảng loạn lên.
Nàng tựa như một chú thỏ con đang sợ hãi, lùi lại về sau!
Lúc nãy nàng hoàn toàn chỉ là đang giả vờ, đúng là ngoài mạnh trong yếu!
"Muốn làm gì à? Đương nhiên là một nụ hôn tạm biệt rồi!"
Hoàng Tuyền sao chạy thoát khỏi Tô Dương, nàng rất nhanh bị Tô Dương dồn vào chân tường.
Hơn mười phút sau, Tô Dương mới mở cửa xe bước vào.
Phùng Hoa vẫn luôn sẵn sàng, khởi động xe rồi rời đi.
Tô Dương nhìn Hoàng Tuyền đứng dưới đèn đường, vẫy tay tạm biệt hắn, không nhịn được liền nở nụ cười.
Cô nương này, cơ thể so với tưởng tượng còn mẫn cảm hơn nhiều!
Cảm giác cùng Tần Sương lúc trước hắn gặp cũng không khác mấy, nhưng rõ ràng lại không có kinh nghiệm gì.
Bất quá tố chất bên trong của nàng vẫn rất tốt.
Vậy mà không trang điểm, quả thật là mặt mộc!
Hoàng Tuyền chỉnh lại váy áo, trở về nhà.
Phát hiện mẹ không có nhà, nàng liền thở phào một tiếng!
Vị trí công tác của mẹ nàng, luôn khá bận rộn.
Ném túi xách xuống, nàng lật trong tủ quần áo lấy nội y rồi chạy vào phòng tắm!
Tắm xong nằm trên giường, nhớ lại hành động táo bạo hôm nay ở quán bar.
Nàng liền cảm thấy mặt mình nóng rực!
Đến bây giờ nàng vẫn còn cảm thấy có chút khó tin.
Vậy mà mình lại chủ động như vậy!
Nhưng có lẽ cũng là vì Tô Dương hoàn toàn phù hợp với các loại ảo tưởng của nàng về người yêu.
Thậm chí còn ưu tú hơn những gì nàng tưởng tượng!
Vóc dáng cao lớn anh tuấn, vô cùng có mị lực, lại có sự nghiệp riêng.
Đồng thời sự nghiệp còn gặt hái được không ít thành công!
Vóc dáng lại đặc biệt đẹp, có tám múi cơ bụng mà nàng cực kỳ thèm thuồng, lực lượng cùng thể phách hoàn toàn có thể áp chế được nàng!
Tính cách thành thục, không hề phù phiếm như những người cùng lứa… Đôi khi ngửi được mùi hương trên người Tô Dương, cũng sẽ khiến nàng hưng phấn!
Điều duy nhất khiến nàng hơi tiếc nuối, là bên cạnh Tô Dương dường như có những người phụ nữ khác.
Nhưng nàng phải thừa nhận, Tô Dương đã là tương đối kiềm chế.
Ít nhất là so với Chiêm Khánh Phi, kẻ thường xuyên dẫn gái mướn phòng, còn phải biết tiết chế hơn nhiều!
Hắn chưa bao giờ liếc nhìn những cô gái ở quán bar lấy một cái!
Càng nghĩ càng loạn.
Nghĩ tới bản thân mình nàng cũng có chút thẹn thùng, cảm giác bản thân hơi bẩn thỉu!
Cầm lấy dụng cụ tập tay nặng 60kg, nàng đỏ mặt một hơi tách ra hai mươi cái.
Sau đó lại bắt đầu bật bài tập thể dục theo laptop.
Đến khi luyện tập ra mồ hôi đầm đìa, toàn thân mệt lả, nàng mới đi tắm rồi đi ngủ!
Nhưng đến tối, nàng vẫn cứ mơ màng, mơ thấy Tô Dương...
Tô Dương lại có vẻ dứt khoát hơn nàng nhiều, buổi tối hắn đã đi tìm Trần Lỵ chơi.
Thứ Bảy, hắn đến công ty luật Hồng Dự một chuyến, coi như là đến khảo sát tình hình phát triển của công ty luật này.
Bên phía Chung Duy phát triển khá thuận lợi.
Dù chỉ có mấy vạn người theo dõi, nhưng cũng bắt đầu giúp công ty luật cung cấp nguồn án.
Với sự hỗ trợ tài chính của Tô Dương, Liễu Phượng Sơn cũng tăng cường độ tuyên truyền trên mạng và trực tiếp.
Thêm việc các công ty của Tô Dương ủng hộ và dốc lòng nâng đỡ.
Việc kinh doanh của công ty luật Hồng Dự đang thay đổi tốt lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường so với trước đây!
Công ty cũng đang dựa theo yêu cầu của Tô Dương, định kỳ tuyển dụng nhân viên, hiện tại toàn bộ nhân viên của công ty luật đã vượt qua con số bảy mươi người.
Số luật sư chính thức cũng đạt đến hai mươi sáu người!
Tô Dương cũng không có thúc giục Liễu Phượng Sơn, việc kinh doanh này, hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ cần có bao nhiêu chỉ tiêu nhân sự.
Chỉ cần Liễu Phượng Sơn có thể tăng số lượng nhân viên lên tới một trăm người, hắn sẽ tính là tạm thời hài lòng!
Sự xuất hiện của Tô Dương, cũng được các nhân viên cũ của Hồng Dự chào đón.
Ít nhất sau khi Tô Dương trở thành ông chủ của bọn họ, cuộc sống của bọn họ đã ngày càng tốt lên.
Toàn bộ công ty luật đều rất vui vẻ, phồn vinh!
Đến cuối tuần, Tô Dương đích thân lái xe đến đón Hoàng Tuyền.
Lần này Hoàng Tuyền mặc trang phục mát mẻ, để lộ ra những đường cong cơ bắp đẹp mắt trên cánh tay.
Gương mặt baby lại càng khiến nàng trông như một cô bé chưa rời khỏi ghế nhà trường!
Đón Hoàng Tuyền xong, Tô Dương lái thẳng xe đến Hoan Lạc Cốc.
Nhân lúc trời còn sớm, thời tiết còn chưa nóng, đi chơi trước vài trò chơi.
Đến Hoan Lạc Cốc, Hoàng Tuyền còn đang phân vân chọn trò chơi nào.
Nhưng khi nàng nhìn thấy người khác nhảy xuống từ trên đài cao, hai mắt liền lộ ra vẻ khát vọng mãnh liệt!
"Chúng ta cùng nhau chơi nhảy cầu nhé?"
Tô Dương nhìn những du khách đang nhún nhảy lên xuống dưới đài nhảy cầu, khẽ nói: "Tôi thấy mình vẫn hợp với những trò nhẹ nhàng một chút hơn... Đu quay ngựa cũng không tệ!"
Nhảy cầu, theo Tô Dương thì vẫn rất nguy hiểm!
"Em chưa chơi bao giờ, cùng nhau đi nha!"
Hoàng Tuyền kéo tay Tô Dương bắt đầu làm nũng.
Nàng từ rất lâu trước đã muốn được nhảy thử một lần!
Thấy không thể lay chuyển được nàng, Tô Dương liền thử một lần diễn tập tình huống.
Trước đây hắn đã từng diễn tập cái c·h·ế·t của mình.
Nếu hắn c·h·ết, việc làm ăn của hắn đương nhiên sẽ thất bại!
Diễn tập chứng minh, ít nhất lần này không có chuyện gì.
"Được thôi!"
"Vậy đi, chúng ta cùng nhau chơi nhé!"
Hoàng Tuyền kéo tay Tô Dương liền đi về phía khu nhảy cầu.
Sau khi bị kéo đi ký giấy miễn trừ trách nhiệm, cân trọng lượng, cả hai liền được đưa lên đài cao 60 mét.
Mặc xong các loại trang bị bảo hộ, rồi bị nhân viên kiểm tra, cả hai đứng trên mép đài cao.
Nhân viên trẻ tuổi vừa cười vừa nói: "Hai người ôm nhau thật chặt vào!"
"Vâng, vâng ạ!"
Hoàng Tuyền gắt gao ôm Tô Dương, gật đầu.
Nàng bây giờ như một chú gấu túi, bám vào người Tô Dương.
Hai chân gắt gao quấn lấy eo của hắn, hai tay ôm chặt cổ hắn...
Nàng khá mạnh tay, nam sinh bình thường chắc có lẽ sẽ thấy nghẹt thở!
Mà Tô Dương đứng trên mép bàn, cao 60 mét, nhìn các tòa nhà cao tầng ở phía xa và hồ nước phẳng lặng ở phía dưới, cũng bắt đầu cảm thấy căng thẳng, lòng bàn tay cũng có chút đổ mồ hôi!
Hắn cảm thấy hai chân có chút nhũn ra… Đây là cảm giác sợ hãi mà con người khắc sâu vào trong gen!
"Tôi đếm một, hai, ba, hai người liền nhảy nhé, được không?"
"Được rồi!"
Giọng của Hoàng Tuyền hơi run rẩy.
Ôm Tô Dương càng chặt hơn, như thể muốn ghìm c·h·ết con mồi vậy!
"Một, hai..."
Tô Dương cảm thấy hai chân càng thêm mềm nhũn, tim cũng hồi hộp theo tiếng đếm ngược, hắn giơ tay nói: "Chờ..."
Lời còn chưa kịp dứt, hắn liền cảm thấy phía sau một lực đẩy mạnh ập đến.
"...Ba!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận