Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 457: Xích châu tửu nghiệp 3 ức đánh giá giá trị! Ta liền đáng giá 2 ức!

Chương 457: Xích Châu tửu nghiệp định giá 3 ức! Ta liền đáng giá 2 ức!
Tô Dương không ngại công ty bị góp cổ phần.
Chỉ cần cổ phần công ty trên tay hắn có thể vượt quá 50%, công ty sẽ do hắn nắm quyền kiểm soát.
Dù sao hắn không quá quan tâm mấy lợi nhuận của công ty!
Hắn ăn tiền lương, phúc lợi của nhân viên trả lại, đã có thể ăn đến no nê.
Nhưng hắn cũng không muốn bị chiếm tiện nghi!
Trương Chí Viễn nhìn về phía cha mình, Trương Linh Huy gật đầu cười nói: "Cậu Tô không thiếu tiền, cậu vẫn nên đưa ra thứ gì đó thiết thực đi!"
Trương Chí Viễn cúi đầu suy nghĩ một chút rồi nói: "Long tửu tập đoàn của chúng tôi có mạng lưới tiêu thụ trên cả nước, chúng tôi có thể giúp Xích Châu tửu nghiệp xây dựng mạng lưới tiêu thụ, giúp Xích Châu đưa rượu nho lên kệ các siêu thị, cửa hàng thuốc lá trên cả nước, thế nào?"
"Cái này cũng không tệ!"
Tô Dương vô cùng tán thành gật đầu.
Hắn không hề lo lắng về hương vị rượu nho của mình, chỉ sợ không bán được thôi!
Hiện tại có bán hàng online thì còn đỡ, khách hàng trên cả nước đều có thể mua rượu nho qua mạng.
Nhưng để mở được đường dây tiêu thụ offline vẫn cần rất nhiều nỗ lực!
Hiện tại đồ ăn vặt của Cửu Hương thực phẩm, thực tế vẫn còn nhiều đường dây offline chưa được khai phá!
Mà đường dây tiêu thụ offline của Xích Châu tửu nghiệp vẫn còn bị bó hẹp ở Xuyên Châu!
Nếu có thể nhờ mạng lưới tiêu thụ của Long tửu tập đoàn trải hàng, vậy có thể giúp Xích Châu tửu nghiệp tiết kiệm được không ít vốn liếng và thời gian, doanh thu một năm có thể tăng lên gấp mấy lần!
Đương nhiên, đường dây tiêu thụ chắc chắn sẽ không để Long tửu tập đoàn khống chế.
Nhưng chỉ cần có được sức mạnh giúp Xích Châu mở ra đường dây tiêu thụ offline, Tô Dương có biện pháp để nắm chắc con đường này trong lòng bàn tay!
Ngoài ra, Đức Vinh huyện không phải là Dung Thành, bên đó dân cư rất ít.
Vì cẩn thận, Tô Dương cũng cần dẫn thêm một tập đoàn lớn khác vào.
Long tửu tập đoàn tuy không phải là doanh nghiệp nhà nước, nhưng tập đoàn có cổ phần của nhà nước, mà tỷ lệ cổ phần còn không hề nhỏ!
Có áp lực, mọi người cùng nhau gánh!
Giống như tập đoàn Phil nhiều của Pháp trước kia, đó là một nhà đầu tư nước ngoài!
Còn nữa, một người kiếm quá nhiều tiền, quả thực dễ bị người ghen ghét.
Sức của một mình hắn, chung quy là có hạn!
Hơn nữa hắn vẫn làm về ngành sản xuất, vậy thì thật là. . .
Hợp tác với Long tửu tập đoàn, ngoài việc có thể tăng cường ảnh hưởng của bản thân, hắn còn có thể làm thêm một số công việc khác cho Long tửu tập đoàn!
"Mặt khác, Long tửu tập đoàn chúng tôi cũng có thể cung cấp một số chuyên gia trong lĩnh vực cất rượu!" Trương Chí Viễn nói, "Chúng tôi tuy không am hiểu về rượu nho, nhưng chúng tôi có chút năng lực trong lĩnh vực nghiên cứu phát minh."
"Ừ ừ, cũng không tệ lắm!"
Tô Dương gật gật đầu, ít nhất cũng cảm nhận được thành ý của Long tửu tập đoàn!
Trương Chí Viễn vừa cẩn thận suy nghĩ rồi nói: "Ngoài ra, chúng tôi còn có thể giúp Xích Châu xuất khẩu, nếu như chất lượng thật sự ưu tú!"
"Cái này cũng được!"
Tô Dương cũng biết chuyện rượu trắng xuất khẩu những năm gần đây.
"Vậy Tô tổng có muốn Long tửu tập đoàn chúng tôi góp vốn cổ phần không?"
"Nếu quả thực có thể làm được những điều này, đương nhiên chúng tôi bằng lòng!" Tô Dương gật gật đầu, "Có điều, tôi không tán thành cách các vị định giá về Xích Châu tửu nghiệp."
"Nói thế nào?"
"Đầu tiên, cổ phần chi phối nhất định phải là của tôi, thứ hai tôi cảm thấy Xích Châu tửu nghiệp có lẽ được định giá 3 ức!"
"Nói thế nào?" Trương Chí Viễn nhíu mày hỏi, "Tôi biết Tô tổng có đầu tư vào Xích Châu tửu nghiệp, nhưng việc định giá 1 ức đã có chút quá cao!"
Tô Dương tự tin cười nói: "Tài sản của Xích Châu tửu nghiệp quả thực có thể định giá 1 ức, hoặc thậm chí còn thấp hơn một chút, nhưng nếu thêm tôi vào, vậy sẽ khác!"
Chưa đợi Trương Chí Viễn lên tiếng, Trương Linh Huy ở bên cạnh đã cười ha hả: "Tô tổng, ta rất thưởng thức cậu!"
"Trương tổng quá khen!"
Trương Linh Huy cười nói: "Cũng chính vì cậu, ta mới quyết định đầu tư vào Xích Châu tửu nghiệp!"
"Vậy việc định giá. . ."
"Nếu Tô tổng tin tưởng vào bản thân như vậy, chúng ta có thể ký một thỏa thuận đặt cược!" Trương Linh Huy đặt chén trà xuống nói, "Cứ dựa theo mức định giá 3 ức, Long tửu tập đoàn chúng ta sẽ đầu tư 120 triệu, muốn 40% cổ phần của Xích Châu tửu nghiệp, yêu cầu là trong ba năm lợi nhuận ròng hàng năm của Xích Châu tửu nghiệp nhất định phải đạt 50 triệu, nếu như không làm được, sau ba năm công ty chúng tôi có quyền yêu cầu cậu mua lại 40% cổ phần của Long tửu tập đoàn theo mức định giá 3 ức, kèm theo tiền lãi của 120 triệu trong 3 năm, tính theo lãi suất 5%, thế nào?"
Tô Dương có chút động lòng!
Hắn cảm thấy Xích Châu tửu nghiệp trị giá 3 ức, nhưng cũng phải có người tin!
Thỏa thuận đặt cược, có lẽ là phương thức hợp tác tốt nhất giữa hai bên!
Mà việc trong ba năm lợi nhuận mỗi năm đạt 50 triệu, hắn khẳng định có lòng tin!
Nếu sau ba năm, Xích Châu tửu nghiệp không đạt được lợi nhuận hàng năm 50 triệu, hắn có thể nhảy xuống sông Kim Sa!
Tuy rằng mỗi năm 50 triệu lợi nhuận ròng, theo tỷ lệ P/E gấp 10 lần, giá trị sẽ là 5 ức!
Nhưng hiện tại hắn đưa ra mức vốn hóa thị trường là 3 ức, nhưng cái giá này ai cũng biết là hơi yếu, người ta bỏ tiền ra chắc chắn sẽ yêu cầu lợi nhuận cao hơn!
Hiện tại định giá 3 ức, yêu cầu sau 3 năm đạt 5 ức, cũng không tính là quá đáng!
Hơn nữa, thỏa thuận đặt cược của lão Trương vô cùng hợp lý, cho dù hắn thất bại, cũng chỉ thu lại 40% cổ phần mà thôi, 5% lãi cũng không cao!
Tương đương với Long tửu tập đoàn đang ngầm cho hắn mượn 120 triệu vốn.
Nếu không có nhận được ảnh hưởng từ phía trên, Tô Dương không tin đâu.
Suy nghĩ một chút hắn lại nói thêm: "Sau khi nhận 120 triệu của các vị, sau này tôi có khả năng vẫn phải tiếp tục rót thêm vốn!"
Bất kể có tiếp tục bỏ tiền vào Xích Châu tửu nghiệp nữa hay không, hắn vẫn muốn nói rõ chuyện này!
"Có thể pha loãng, ta hiểu!" Trương Linh Huy gật gật đầu, "Nhưng giá trị vốn vẫn là 3 ức, cậu có thể không tính 1 ức kia vào, chúng tôi cũng có thể vì đảm bảo cổ phần và bỏ thêm vốn!"
"Được!"
"Chí Viễn, con cảm thấy thế nào?"
Trương Linh Huy quay đầu hỏi con trai mình.
"Được ạ!"
Trương Chí Viễn gật gật đầu.
Hắn không đồng ý với mức định giá 3 ức cho Xích Châu tửu nghiệp, nhưng tán thành thỏa thuận đặt cược!
Như vậy, khi hắn trở về ban giám đốc, cũng sẽ dễ ăn nói với các cổ đông khác hơn.
Dù việc đầu tư có thất bại, thì coi như tập đoàn lấy tiền mua sản phẩm quản lý tài chính giá cao, bây giờ những sản phẩm quản lý tài chính giá cao 5% cũng khó kiếm được!
Bọn họ cũng không sợ Tô Dương không trả nổi, dù sao Tô Dương vẫn còn bất động sản trong mắt họ!
Sau khi Tô Dương ăn cơm tại nhà họ Trương, trên bàn ăn, hắn lại nhận được vài cuộc điện thoại... Đều là tìm hắn để nói chuyện hợp tác, bao gồm cả Dương Cảnh Thiện, tổng giám đốc Dương mà Tô Dương quen biết đã lâu!
Tô Dương cũng không ngờ rằng, một tấm thẻ hảo cảm lại có thể tác động lớn đến thế!
Thậm chí có chút khoa trương!
Bất quá, tập đoàn Kim Phúc bên phía Dương Cảnh Thiện, Tô Dương sẽ không nhận vào.
Dù sao có một Long tửu tập đoàn mạnh hơn đã là đủ rồi!
Kim Phúc tập đoàn kém xa Long tửu tập đoàn về mọi mặt!
Sau khi rời nhà họ Trương, Trương Linh Huy liền hỏi con trai mình: "Con thấy cậu Tô trẻ tuổi kia thế nào?"
Trương Chí Viễn suy nghĩ một chút rồi nói: "So với con lúc trẻ, cậu ấy giỏi hơn nhiều!"
Trương Linh Huy tức giận nói: "Con còn chưa có già đâu!"
"Dạ vâng!" Trương Chí Viễn rụt cổ một cái, "Con cảm thấy cậu ấy rất giỏi, bất kể trong lĩnh vực ăn uống hay truyền thông mạng xã hội, năng lực cá nhân rất mạnh, còn có bối cảnh, trên kia lại có người giúp cậu ấy nói chuyện, thật sự là tiền đồ vô lượng!"
"Con cảm thấy Tiểu Doanh có thích hợp với cậu ấy không?"
Trương Chí Viễn bất đắc dĩ nói: "Ba à, Tiểu Doanh mới mười lăm tuổi!"
Trương Linh Huy nhỏ giọng nói: "Năm năm nữa, cậu Tô cũng gần ba mươi rồi, không phải là rất thích hợp sao!"
"Nghe người làm quản lý nói, xung quanh cậu Tô có nhiều phụ nữ lắm!"
"Có lẽ năm năm sau, cậu Tô sẽ chơi chán, rồi sẽ kiềm chế thôi!" Trương Linh Huy nhìn về phía con trai mình nói, "Giống như con vậy!"
Trương Chí Viễn cúi đầu.
Có vài lời hắn khó nói, năm đó hắn có chút yếu đuối.
". . ."
Tô Dương vừa ra khỏi nhà họ Trương, liền gọi điện cho Dương Cảnh Thiện.
Vừa nãy ăn cơm cùng hai cha con nhà họ Trương, hắn không tiện nói chuyện nhiều với Dương Cảnh Thiện.
"Tô tổng, lão Trương tìm cậu làm gì vậy?"
"Chuyện góp cổ phần vào Xích Châu tửu nghiệp!"
"Thương lượng xong rồi à?"
"Đúng vậy!"
"Sao cậu không chờ tôi?"
"Ai bảo con trai anh vất vả?"
Có một đối tác hợp tác tương đối mạnh, Tô Dương cảm thấy cái lưng của mình bây giờ đã thẳng.
"Ấy. . ."
Dương Cảnh Thiện không phản bác được!
"Chúng tôi vẫn còn có thể tham gia không?"
"Tôi đưa ra 40% cổ phần, không có ý định đầu tư thêm nữa!"
"40%? Định giá bao nhiêu?"
"Định giá 3 ức, người ta bỏ ra 120 triệu, tôi không tiện từ chối!"
"3 ức!" Dương Cảnh Thiện cao giọng nói trong điện thoại, "Lão Trương bị điên à?"
"Người ta có quyết đoán mà!" Tô Dương không nhịn được mà bênh vực Trương Linh Huy, "Người ta đây gọi là có mắt nhìn người tài!"
"Rốt cuộc thì cậu đã bán được công ty 70 triệu với cái giá 3 ức thế nào vậy?"
"Có thỏa thuận đặt cược. . . !"
"Vậy thì trách không được!"
Dương Cảnh Thiện đột nhiên hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận