Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 327: Tư vấn tâm lý công ty đóng vòng!

Chương 327: Công ty tư vấn tâm lý khép kín vòng tròn! Tô Dương ở lại Sơn Thành hai ngày, lần lượt đi nghiệm thu mười chi nhánh lẩu Cửu Hương. Hắn còn tiện thể đi xem tiến độ sửa chữa chi nhánh thứ mười ba của Vị Mỹ Giai tại Sơn Thành, rồi kiểm tra ngẫu nhiên tình hình các chi nhánh khác. Trong thời gian này, hắn cũng nhận được điện thoại của Ngũ Khải. Nghe nói có một chuyên gia tư vấn tâm lý học am hiểu bồi dưỡng nhân tài trong nước có ý định về nước phát triển, hắn đương nhiên vui mừng đáp ứng, đồng thời bày tỏ chỉ cần có năng lực thì tiền bạc không thành vấn đề! Tô Dương rất coi trọng công ty tư vấn tâm lý này. Thứ nhất, đây rất có thể là một ngành nghề mới đầy tiềm năng trong tương lai. Hiện tại vấn đề sức khỏe tâm lý chưa được coi trọng, toàn ngành vẫn đang ở giai đoạn đầu phát triển, hắn hoàn toàn có thể sớm đầu tư vào lĩnh vực này. Thứ hai, ngành này thuộc nhóm ngành dịch vụ, hắn làm sẽ không lỗ vốn! Có chăng chỉ tốn kém vào việc chiêu mộ nhân tài và trợ cấp an cư mà thôi! Thứ ba cũng là vì nhân viên của hắn, còn có những học sinh đi thực tập. Các ngành kinh doanh của hắn chủ yếu thuộc lĩnh vực dịch vụ, áp lực của nhân viên rất lớn, mà áp lực lớn thì tâm trạng sẽ không tốt! Có một số khách hàng, thực sự phải cảm ơn vì đây là xã hội pháp trị. . . May mà mức lương nhân viên của hắn nói chung không tệ, cường độ công việc cũng thấp, trạng thái tâm lý chắc chắn tốt hơn nhiều so với nhân viên phục vụ bình thường khác. Nhưng Tô Dương vẫn muốn chú ý đến vấn đề tâm lý của họ! Các công ty dưới trướng Tô Dương dùng tiền mua dịch vụ tư vấn tâm lý, công ty tư vấn tâm lý lại dùng tiền đó trả lương cho các chuyên gia tư vấn tâm lý, mà cuối cùng thì tiền lương đó lại từ Tô Dương mà ra. . . Tóm lại nhân viên được trải nghiệm dịch vụ tư vấn tâm lý miễn phí! Một vòng khép kín rất đẹp! Hơn nữa, bất kể là làm nghiên cứu tâm lý học, hay bồi dưỡng chuyên gia tư vấn tâm lý thì cũng cần tài liệu và thực tiễn. Họ có thể lấy nhân viên hoặc học sinh trong trường của hắn ra làm tài liệu nghiên cứu hoặc luyện tập. . . Kinh nghiệm càng dày dặn, năng lực tự nhiên tăng lên. Về việc tuyên truyền cho công ty tư vấn tâm lý, Tô Dương có thể dựa vào Mỹ Gia. Dù sao phí tư vấn tâm lý không hề rẻ, các gia đình có điều kiện thuê bảo mẫu chắc là đủ sức chi trả! Sau khi về Dung Thành, hắn liền gửi thông báo vào nhóm WeChat, bảo các giám đốc công ty khi đề cử đối tác quảng cáo thì tốt nhất nên ưu tiên các công ty có phạm vi hoạt động rộng và chi phí quảng cáo trên chục triệu. Nghe hắn nói vậy, số lượng công ty quảng cáo có thể lựa chọn lập tức giảm xuống. Chiều hôm đó, Tô Dương bắt đầu phỏng vấn những ứng viên cho vị trí Tổng Giám đốc cơ quan du lịch Mộng Hải Quốc Tế đã nộp hồ sơ. Do Tô Dương đưa ra mức lương tương đối hậu hĩnh nên có rất nhiều người nộp đơn vào vị trí này. Khi công việc phỏng vấn còn chưa kết thúc thì ngày hôm sau Hạ Ngân và Triệu Long đã chủ động đến gặp Tô Dương. Tô Dương biết mục đích chuyến đi này của Triệu Long nên đã đưa tài liệu tài chính của Cửu Hương thực phẩm đã chuẩn bị cho Triệu Long. Khi hắn ở Sơn Thành, Hách Nguyệt đã nói với hắn rằng ba cô đã thỏa thuận xong với ngân hàng về vấn đề trả nợ. Triệu Long liếc qua liền không nhịn được buột miệng: "Tô đổng, công ty của anh có vẻ không có lợi nhuận gì cả!" Nói một cách chính xác thì Cửu Hương thực phẩm thực sự không có lãi cho lắm, lợi nhuận hàng tháng gần như đều đổ vào quảng cáo! Có thể nói công ty như người nghiện shopping. Tô Dương cũng chưa từng lấy một xu nào từ tài khoản của Cửu Hương thực phẩm. Hắn không quan tâm đến mấy đồng bốn năm triệu hàng tháng đó! Thứ hắn để ý chính là số lượng nhân viên của Cửu Hương thực phẩm đang tăng lên một cách ổn định! Đàm Dương Hoành biết hắn không quan tâm nên chi tiền làm marketing cũng khá thoải mái. Tô Dương cười đáp: "Công ty đang trong giai đoạn phát triển tốc độ cao, chi phí marketing tất nhiên không thể thiếu!" Triệu Long lại nhìn vào biểu đồ tăng trưởng đẹp như mơ của Cửu Hương thực phẩm, không khỏi gật đầu nhẹ. Nhìn chung thì sự phát triển của Cửu Hương thực phẩm rất tốt. Với các doanh nghiệp mới thành lập, không quảng cáo thì làm sao phát triển được, nhất là quảng cáo trực tuyến! Thấy Tô Dương chưa bao giờ lấy tiền trong tài khoản mà còn toàn lực ủng hộ Cửu Hương thực phẩm phát triển, Triệu Long lại càng thêm yên tâm. Anh ta cho rằng điều này chứng minh Tô Dương có quyết tâm và tầm nhìn xa. "Tô đổng định vị sự phát triển của Cửu Hương thực phẩm như thế nào? Anh có mục tiêu gì không?" "Đương nhiên là trở thành doanh nghiệp hàng đầu trong ngành thực phẩm của cả nước!" "Khụ khụ!" "Mục tiêu của Cửu Hương ẩm thực thực ra cũng là trở thành đơn vị đứng đầu ngành ẩm thực trong nước!" Tô Dương không hề để ý đến phản ứng của Triệu Long, nhẹ giọng nói: "Đã làm thì phải làm cho tốt nhất, đã tranh thì phải giành vị trí đầu, đó là phương châm hành động của riêng tôi!" Nếu là một ông chủ bình thường nói như vậy, Triệu Long chắc chắn sẽ nghi ngờ đối phương đang đùa giỡn! Nhưng Tô Dương nói thế thì Triệu Long lại tin hơn phân nửa! Anh có thể cảm nhận được sự tự tin ngời ngời cùng dã tâm mạnh mẽ phát ra từ con người Tô Dương. Thêm vào đó là việc hai công ty Cửu Hương ẩm thực và Tinh Hỏa kiện thân đang phát triển như vũ bão tại Sơn Thành, niềm tin của anh vào Tô Dương lại càng tăng lên! Tô Dương hiện tại quả thực có tư cách nói ra những lời này! Đây là một vị chủ tịch trẻ tuổi tràn đầy khát vọng lại có năng lực xuất chúng! Anh ta không khỏi giơ ngón cái lên: "Tô tổng thật có quyết đoán!" "Đó là vì quản lý Triệu là người quen của tôi, quan hệ giữa chúng ta tốt nên tôi mới nói với anh như vậy!" Tô Dương có chút xấu hổ cười nói, "Những lời này tôi không dám nói ra bên ngoài, sợ người khác cho rằng tôi tuổi trẻ khinh cuồng, không biết trời cao đất rộng!" Không hiểu vì sao, nhìn vẻ mặt có chút ngại ngùng của Tô Dương, Triệu Long lại không hề coi thường. Bởi vì anh quá rõ thực lực và năng lực của Tô Dương! Ngược lại, anh cảm thấy con người Tô Dương trong mắt anh càng thêm sinh động, cảm thấy Tô Dương không coi mình là người ngoài. Cảm giác quan hệ của hai người trở nên thân thiết hơn nhiều! "Tô đổng không cần để ý đến ý kiến của mấy ông lão đó!" Triệu Long an ủi nói, "Bọn họ đã dần dần già đi, suy nghĩ cũ kỹ, chỉ biết bảo thủ, không có chút ý chí tiến thủ nào, bọn họ chỉ sợ người trẻ tuổi cướp đoạt tài nguyên của bọn họ thôi, người trẻ nên kiên quyết tiến lên, xông ra một vùng trời mới, chỉ khi có nhiều doanh nhân trẻ tuổi như Tô đổng, đất nước chúng ta mới có tương lai. . . " Tô Dương bắt đầu thấy hơi lúng túng. Xét cho cùng, da mặt của hắn vẫn chưa đủ dày! Sau khi trò chuyện nửa ngày với Triệu Long, ít nhất là khi Triệu Long rời đi trên mặt anh vẫn còn nở nụ cười. Còn về việc vay tiền, Tô Dương giao cho bộ phận tài chính, hắn chỉ cần nhìn kết quả. Tốc độ phỏng vấn của hắn rất nhanh, đến buổi chiều hắn đã sàng lọc được một vị giám đốc và hai phó tổng cho lữ hành Mộng Hải từ hơn bốn mươi ứng viên. Một cơ quan du lịch với hơn hai mươi người, mà phân công một giám đốc cùng ba phó tổng, chắc chắn là vượt quá tiêu chuẩn. Nhưng Tô Dương không quan tâm, hắn muốn chuẩn bị cho sự phát triển lớn mạnh của Mộng Hải lữ hành sau này. Hai ngày sau, Tô Dương cùng Hứa Kiếm Ba, Mã Sùng Sam, và Nguyên Thục Liên đến lữ hành Mộng Hải. Mức lương mà Tô Dương đưa ra cho Hứa Kiếm Ba với vị trí Tổng Giám đốc Mộng Hải lữ hành là 25 vạn một năm. Các phó tổng Mã Sùng Sam và Nguyên Thục Liên thì mỗi người 18 vạn một năm, kém hơn Diệp Khánh Bân hai vạn. Ngoài ra họ còn được chia lợi nhuận theo danh nghĩa cổ phần là 5% và 3%. Đương nhiên, phó tổng cũ của Mộng Hải là Diệp Khánh Bân cũng được hưởng đãi ngộ tương tự, Tô Dương không thể đối xử bên trọng bên khinh. Nhắc tới thì, để ổn định Mộng Hải giai đoạn đầu vẫn cần dựa vào Diệp Khánh Bân. Đúng lúc này, Du Tư Ảnh của truyền thông Tinh Hỏa lại đề cử quảng cáo Hiên Minh cho Tô Dương. Tô Dương xem qua, cảm thấy công ty quảng cáo này tương đối đáng tin!
Bạn cần đăng nhập để bình luận