Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 79: Thị trường phát triển bộ khai trương! Hai nhà cửa hàng!

Chương 79: Thị trường phát triển bộ khai trương! Hai cửa hàng!"Ngươi đang làm gì?""Cho hắn phát tin!"“Lão bản, người đàn ông chuyên tâm vào sự nghiệp như anh, có lẽ sẽ không thích những cô gái quá mức quấn quýt si mê, quá dính ngược lại sẽ khiến anh cảm thấy chán ghét!”“Có vẻ như thật đấy!” Đào Tuyết đột nhiên nhớ lại tình huống trong xe vừa nãy, nhưng nàng lập tức lại khó chịu, "Có điều em vẫn có chút không nhịn được, chỉ muốn liên lạc với anh, nghe anh nói!"Nhìn thấy đứa con gái không nên thân của mình, Chu Như không kìm được thở dài.Đến tối, Tô Dương vừa ôm lấy Trần Lỵ, Trần Lỵ liền dùng sức hít hà trên người hắn, sau đó chậm rãi đẩy Tô Dương ra."Sao vậy?"Trần Lỵ mím môi nói: "Trên người anh có mùi hương của người phụ nữ khác!"Cái mũi con chó này, sao mà thính thế?Nàng ghét bỏ đẩy Tô Dương ra: "Anh đi rửa lại rồi nói!""Được thôi!"Nghĩ đến mùi trên người Tô Dương, Trần Lỵ ít nhiều vẫn còn có chút khó chịu.Nhưng nàng rất nhanh liền điều chỉnh cảm xúc của mình, dù sao nàng đã sớm nghĩ đến ngày này.Theo cách nhìn của nàng, Tô Dương đã được coi là tương đối có chừng mực, tương đối biết kiềm chế.Trước đây nàng từng làm việc trong giới tài chính, tiếp xúc với không ít người giàu có, lại nghe qua không ít thông tin.Cách chơi của những người giàu có kia mới gọi là lắm trò.Hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của người bình thường.Tô Dương đem phần lớn tinh lực đặt vào sự nghiệp, đều có thể xem là xuất bùn mà không nhiễm!Chờ Tô Dương tắm rửa sạch sẽ chui vào chăn, Trần Lỵ nắm lấy tay hắn đang ngọ nguậy, nhìn chằm chằm vào mắt hắn, thấp giọng hỏi: “Đó là người phụ nữ nào?”"Người phụ nữ bình thường thôi!""Em nói cho anh biết, anh chơi thế nào em không quản được anh, nhưng anh đừng cùng những người phụ nữ không đứng đắn lăng nhăng!" Trần Lỵ có chút hung hãn nói, "Nếu anh truyền cho em cái gì bệnh đường sinh dục thì bà đây nhất định g·iết anh!"Ở chung lâu như vậy, Tô Dương lần đầu tiên thấy Trần Lỵ hung dữ như thế.Tuy những chuyện khác anh khó mà đảm bảo.Điểm này anh vẫn có thể bảo đảm!“Không vấn đề, em nói làm anh cũng sợ mà!”"Vậy thì tốt!" Trần Lỵ cảnh cáo, "Dù sao anh nhớ cho kỹ đấy!"“Ừm!”Thấy Tô Dương ngoan ngoãn như vậy, tâm tình Trần Lỵ cũng tốt hơn đôi chút.Sáng ngày hôm sau, Tô Dương thấy Đào Tuyết gửi cho mình mấy tin nhắn.Một tin là tối hôm qua gửi, nói là đã về đến nhà.Một tin là sáng nay gửi, hỏi hắn đã rời giường chưa.Tô Dương đều không muốn trả lời.Trước mùng bảy, hắn vô cùng coi trọng thành tích tốt mà thị trường phát triển bộ liên tiếp đạt được.Nhân viên thị trường phát triển bộ là Trương Lực và Vương Tứ Hải đề cử hai cửa hàng thông qua vòng xét duyệt cuối cùng của hắn.Cho dù bỏ qua hiệu ứng tăng thêm đặc biệt từ nhà hàng Cửu Hương, tính cả tiền thuê nhà, điện nước, tiền nhân công..., sau khi hai cửa hàng ổn định, mỗi tháng cũng có thể mang lại cho công ty lợi nhuận khoảng bốn vạn và sáu vạn, đều xem như là cửa hàng không tồi!Sau khi xác định hai cửa hàng, chỗ tốt của công ty ăn uống mới thể hiện rõ.Từ việc thuê cửa hàng đàm phán, đến thiết kế trang trí cửa hàng, từ tuyển dụng nhân viên đến huấn luyện, gần như đều không cần hắn quan tâm.Hắn chỉ cần theo dõi tiến độ là được rồi!Để cổ vũ tinh thần cho hơn ba mươi nhân viên thị trường phát triển bộ.Tô Dương còn đặc biệt biểu dương hai người trong cuộc họp nội bộ của thị trường phát triển bộ.Hiệu quả của cuộc họp rất tốt, Trương Lực và Vương Tứ Hải nhận được khen ngợi thì độ trung thành tăng lên rất nhiều, tinh thần của các nhân viên khác cũng phấn chấn hẳn lên.Trong khoảng thời gian gần đây, hơn ba mươi nhân viên khác cũng đã tìm được cửa hàng mà bản thân tự cho là không tệ.Ít nhất từ số liệu thống kê mà nói thì không có vấn đề gì lớn.Một vài cửa hàng, đến cả quản lý Chu của thị trường phát triển bộ, đều cho rằng có thể mở quán.Nhưng đều bị Tô Dương phủ quyết!Suốt nửa tháng, hơn ba mươi nhân viên thị trường phát triển bộ vậy mà không ai nhận được một vạn tiền thưởng.Điều này khiến không ít nhân viên cảm thấy thất bại.Mà lần này Trương Lực và Vương Tứ Hải thành công, lại cho họ thấy hi vọng!Đây là một vạn tiền thưởng, xấp xỉ tiền lương hai tháng!Quản lý Chu cho Trương Lực và Vương Tứ Hải giảng bài cho mọi người, truyền đạt kinh nghiệm làm việc của họ.Vương Tứ Hải chính là một trong những trưởng cửa hàng dự khuyết mà Tô Dương đã đào về, anh ta đứng trên sân khấu khá hào phóng, kinh nghiệm truyền thụ cũng vô cùng dày dặn, khiến không ít nhân viên cảm thấy có thu hoạch.Trương Lực ấp úng đứng lên sân khấu, có chút bất đắc dĩ nói: "Cửa hàng mà tôi giới thiệu ở ngay dưới lầu trung tâm thương mại đối diện nhà tôi, tôi thường xuyên ra cửa hàng tiện lợi bên cạnh mua đồ…”.Các nhân viên khác có chút ghen tị nhìn Trương Lực, công trạng này có chút dễ kiếm được đấy!Tô Dương nói chuyện với Vương Tứ Hải, hỏi anh ta có muốn làm trưởng cửa hàng lẩu không.Vương Tứ Hải đương nhiên là vô cùng bằng lòng.Đây là tiền lương ổn định hơn một vạn.Nếu như quán lẩu kinh doanh tốt, anh ta nhận tiền chia cũng rất nhiều!Giống như Quách Phóng ở quảng trường Phi Đạt.Quản lý cửa hàng kia, tiền lương còn cao hơn cả quản lý chi nhánh công ty.Vì vậy, Tô Dương liền quyết định giao cửa hàng mà Vương Tứ Hải đã tìm được cho anh ta quản lý.Cũng chính vào buổi trưa hôm ấy, Kỷ Quốc Hùng cầm bảng lương mà Trần Lỵ đưa cho ông ấy tìm đến."Lão bản, lợi nhuận mà cửa hàng ở Phi Đạt chia ra hai tầng có phải hơi nhiều không?" Kỷ Quốc Hùng cầm bảng lương Trần Lỵ đưa cho nói, "Công ty chúng ta hiện tại vẫn còn đang thua lỗ... Còn phải trả tiền bảo hiểm xã hội cho bọn họ.""Kỷ tổng, đây là điều tôi đã hứa, mà hơn nữa bọn họ cũng đã rất cố gắng!" Tô Dương vừa cười vừa nói, "Còn về việc đóng bảo hiểm xã hội, cũng là để nâng cao tinh thần đoàn kết của bọn họ!”Hắn biết, Kỷ Quốc Hùng là vì công ty, vì hắn – ông chủ này.Nhưng hắn cảm thấy, những nỗ lực mà nhân viên của mình bỏ ra, xứng đáng với điều đó.Đãi ngộ tốt, tâm tình tốt, chất lượng phục vụ tự nhiên có thể nâng cao.Công ty đối với bọn họ yêu cầu nghiêm khắc, mới có thể có hiệu quả thực hiện.Không thể trông mong nhân viên nhận một chút tiền lương, mỗi ngày bận muốn c·h·ế·t, còn phải đối với khách hàng cười toe toét chứ?Mà việc cho nhân viên chia, thì công trạng của bọn họ trong cửa hàng có một phần.Khi đó bọn họ làm việc sẽ tích cực hơn.”"Vậy được!"Kỷ Quốc Hùng biết mình không thể lay chuyển được ông chủ Tô Dương này."Còn nữa, bảo Mai tổng tuyển thêm nhiều nhân viên để đào tạo, rồi theo nhu cầu phân bổ đến ba quán lẩu đã khai trương của chúng ta!" Tô Dương suy nghĩ một chút rồi nói, “Dù là bếp sau, hay là tiền sảnh đều tăng thêm một chút số lượng nhân viên”.Tô Dương đã đi xem qua quán lẩu ở quảng trường Phi Đạt và trung tâm thương mại Trần Hối, nhân viên ở bên đó vẫn vô cùng bận rộn vào giờ cao điểm.Ngược lại bên phố Bắc Đại, việc kinh doanh kém hơn hai quán kia, nhân viên có vẻ nhàn hạ hơn một chút.Ban đầu, nhân viên ở quảng trường Phi Đạt tương đối đầy đủ.Nhưng mười nhân viên mới được tuyển vào thì đã được phân đến các quán khác.”"Việc này... sẽ tăng thêm không ít chi phí.”“Tôi ngày mùng tám lại chuyển vào tài khoản công ty 100 vạn nữa!”"Vậy thì không thành vấn đề!"Kỷ Quốc Hùng chỉ có thể nói, có tiền thật ghê gớm!“Kỷ tổng, đừng sợ tôi không có tiền, tài chính bên tôi vẫn còn tương đối đủ, một hai nghìn vạn thì không phải vấn đề, cho tôi chút thời gian, một hai cái ức cũng có thể lấy ra được”. Tô Dương cười nói với Kỷ Quốc Hùng, "Hiện tại công ty vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển, chúng ta cần phải xây dựng thương hiệu, tăng cường tinh thần đoàn kết của nhân viên, mục tiêu của chúng ta là xây dựng một công ty ăn uống nổi tiếng cả nước, vượt qua khoảng thời gian này, việc chia hoa hồng chắc chắn sẽ làm anh hài lòng, tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi nhân viên đi theo tôi!”Tô Dương cho Kỷ Quốc Hùng một liều thuốc an thần!“Cảm ơn lão bản!”Tuy biết Tô Dương đang vẽ bánh.Nhưng Kỷ Quốc Hùng vẫn rất hướng về tương lai mà hắn mô tả.Ở chung với Tô Dương một thời gian, ông rõ con người Tô Dương.Tô Dương rõ ràng rất giàu, mà lại không hề có cái kiểu “thiếu gia”.Đối với mỗi một nhân viên đều rất thân thiết, xưa nay không hề nói những lời khoác lác.Tiền lương và phúc lợi mà anh hứa hẹn cho nhân viên, chưa từng giảm bất cứ điều gì.Thỉnh thoảng còn cho nhiều hơn!Ông ấy là người chủ mà Kỷ Quốc Hùng làm việc đến giờ, thấy hào phóng nhất!Cho nên, trong lòng Kỷ Quốc Hùng có chút tin tưởng Tô Dương.Xây dựng một thương hiệu ăn uống nổi tiếng cả nước, cũng vẫn luôn là giấc mơ của ông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận