Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 529: Tô Tổng, ngài có mấy năm tài chính đầu tư kinh nghiệm?

Chương 529: Tô Tổng, ngài có mấy năm kinh nghiệm đầu tư tài chính?
Tựa như là biết đám người này muốn làm gì, Tô Dương vừa cười vừa nói: “Cảnh cáo trước tiên nói rõ, sau này muốn đưa ra được chút thành tích, đừng có lười biếng chỉ nghĩ mò cá. Việc các ngươi có đang lười biếng hay không, ta chỉ cần nhìn qua bản thảo là đại khái biết ngay.” Rất nhiều biên kịch trẻ tuổi cúi đầu xuống, có chút xấu hổ, có chút thì bật cười. Đám biên kịch trẻ này rất hiểu rõ thực lực của lão bản... Lão bản hiểu về biên kịch còn hơn cả họ xem kịch bản!
“Chỉ có năm suất được chọn tham gia đào tạo, sau khi đăng ký, các ngươi phải trải qua khóa huấn luyện ba ngày!” Tô Dương nhắc nhở, “Thầy sẽ giảng về các câu chuyện của những thương hiệu xa xỉ nổi tiếng trong và ngoài nước, đặc biệt là về ngành rượu vang, mong các ngươi tham khảo kỹ!” Làm hàng xa xỉ cao cấp, ngoài chất lượng và công nghệ, chắc chắn phải cần kể chuyện. Thương hiệu xa xỉ trong nước tương đối hiếm, thường thì chỉ là cắt cổ người tiêu dùng! Nào là thương hiệu, sản phẩm quốc gia, cửa hàng hạt kê... Sau một trận gió, phần lớn đều là hỗn độn. Còn về một vài thương hiệu rượu trắng xa xỉ trong nước thì rất khó để mô phỏng theo. Xích Châu Tửu Nghiệp không có được cơ hội và điều kiện thời đại này, chỉ có thể từ từ gây dựng lên.
Một nữ biên kịch trẻ thất vọng nói: “Chỉ có năm người thôi sao!”
“Cũng không thể để các ngươi chạy tới hết được!” Tô Dương không thèm để ý sự oán trách của bọn họ, “Nếu kịch bản đủ tốt, vẫn có thể nhận được 100.000 tiền thưởng, xem như thông qua khảo hạch cuối năm. Đề nghị những ai cảm thấy hứng thú với rượu nho, chịu được cô đơn thì tham gia.” Đám biên kịch này chắc chắn có khảo hạch. Đừng thấy bọn họ có thiên phú không tệ, vào nghề đúng thôi, nhưng liệu thiên phú có thể phát huy không, có mang lại lợi ích cho công ty hay không lại là chuyện khác. Tô Dương không có khả năng nuôi báo cô!
“Vâng, lão bản!”
Chưa đến mười phút, Tô Dương kết thúc cuộc họp. Sau khi các biên kịch giải tán, hắn trò chuyện với Lâm Nghệ. « Cả thế giới chỉ có mình em » sắp kết thúc quay phim, bước vào giai đoạn hậu kỳ. Đến lúc đó sẽ cho đoàn làm phim nghỉ nửa tháng, ngay sau đó sẽ quay « Năm tháng vội vã ». Trong thời gian nghỉ ngơi, An Tân Lôi sẽ sang đảo quốc làm việc, về nước sẽ tham gia quay « Năm tháng vội vã ». Còn bộ phim ngắn « 40 tuổi, bá đạo tổng giám đốc yêu » đã hoàn thành quay phim và hậu kỳ, sắp liên hợp ra mắt cùng Tinh Hỏa Truyền Môi. Các dự án phim ngắn khác cũng đã bắt đầu, việc đầu tư vào các dự án điện ảnh truyền hình khác cũng đang tiến triển khá thuận lợi. Nghe xong báo cáo của Lâm Nghệ, trong lòng Tô Dương đã nắm được sơ bộ tình hình!
Đến thứ Bảy, Fernand cùng những người khác đến Đông Thành nghỉ ngơi. Lần này Tô Dương để bọn họ thắng đội của Mạnh Hiếu Binh một lần, Fernand và A Đức Lý An đều tỏ ra rất vui vẻ... Mạnh Hiếu Binh tuy có chút phiền muộn nhưng cũng không phải không thể chấp nhận. Tô Dương còn gặp lại cổ đông Điền Văn Hải của Thiên Thịnh Tập Đoàn mà hắn đã quen lần trước tại phòng tập thể thao ở khu Lộc Hồ, hai bên vừa tập thể dục vừa trò chuyện, xem như khá hợp ý.
Đến thứ Hai, Tô Dương tìm hiểu một chút về quá trình mở rộng và thu mua của các công ty con. Sau đó, Tô Dương gặp phó tổng Chu Khải Minh của Xích Châu Tửu Nghiệp thường trú ở Đông Thành để nắm bắt tình hình tiêu thụ gần đây của Xích Châu. Sau đợt marketing lên hot search trước đó, Xích Châu Tửu Trang đã nổi tiếng khắp cả nước, còn nổi danh hơn nhiều tửu trang lâu năm kinh doanh hơn chục năm trong nước! Sau đó, Tinh Hỏa Truyền Môi cũng tiếp sức tuyên truyền. Ngoài việc mời các KOL, đăng quảng cáo ngắn trên các nền tảng mạng xã hội, Tinh Hỏa Truyền Môi còn liên hệ với một số blogger chuyên nghiệp về rượu vang cao cấp, trả tiền để họ nếm thử và quảng bá! Những blogger đánh giá, quảng bá rượu vang chuyên nghiệp khi nếm thử rượu vang của Xích Châu Tửu Nghiệp, nhà máy rượu đều cho đánh giá rất cao. Có mấy blogger về rượu vang đỏ còn cho rằng "Xích Châu kinh điển Kiền Hồng 2016" có giá 2.888 tệ là hơi thấp. So với rượu vang nhập khẩu khoảng 3.000 tệ, rượu vang này của Xích Châu có ưu thế quá rõ ràng!
Tình hình bán hàng trực tuyến của Xích Châu Tửu Nghiệp là 2.000 chai "Xích Châu kinh điển Kiền Hồng 2016" giá 2.888 tệ đã bán hết sạch. Chỉ có thể nói, người giàu trong nước vẫn còn rất nhiều! Ngoài ra, các phiên bản Xích Hồng, Xích Diễm, Xích Châu phiên bản phổ thông cũng đã bán được tổng cộng hơn 17 triệu tệ trong vài ngày qua. Các đại lý offline cũng tiêu thụ được gần 20 triệu tệ hàng, bao gồm cả 2.000 chai "Xích Châu kinh điển Kiền Hồng 2016". Ngoài ra, còn có 1.300 chai chuẩn bị xuất khẩu sang châu Âu, đã có các nhà buôn rượu châu Âu và Mỹ đặt hàng! Tô Dương cũng đưa ra giá cho các đại lý môi giới, nhưng do phải nộp thuế và thêm tiền quảng cáo, giá bán cũng sẽ không thấp hơn trong nước! Do đó, số lượng “Xích Châu kinh điển Kiền Hồng 2016” từng đạt giải lớn Đại Kim thưởng cuộc thi rượu vang Brussels không còn nhiều. Không có cách nào, đây là rượu vang hảo hạng được ủ từ năm 2016 của Xích Châu Tửu Trang, được xem là tập hợp đủ số nho chất lượng tốt có hạn của Xích Châu Tửu Trang năm đó cùng với công nghệ sản xuất truyền thống đến từ Pháp. Tửu trang cũng đã bán một phần, nhưng do lượng tiêu thụ không tốt, mới tiện cho Tô Dương!
Tô Dương dự định quan sát phản ứng của thị trường trong nước trước. Nếu phản ứng tốt đẹp, hoặc không tệ, hắn có thể dùng nốt số rượu hảo hạng 2016 này làm phiên bản giới hạn kỷ niệm giải Đại Kim thưởng Brussels! Còn rượu vang đỏ kiền hồng năm 2017 và 2018 của Xích Châu Tửu Trang, do ảnh hưởng của môi trường năm đó, chất lượng không bằng năm 2016. Fernand cho rằng chất lượng không được tốt, không bán được giá cao, nhưng có thể cân nhắc trữ thêm một thời gian, xem chất lượng có biến chuyển tốt hơn không. Tô Dương đương nhiên đồng ý, hắn sẽ không tự đập vào uy tín của mình! Hắn hiện tại đã vô cùng hài lòng. Dù sao số rượu này đều là do Phỉ Nhĩ Đa và tập đoàn Trần Dụ đầu năm bán rẻ cho hắn. Bán được như thế này, hắn đã lời gấp bội. Kinh doanh đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn nếm trải vị béo bở như vậy! Chỉ có thể nói, thiên phú mỹ vị thực sự rất hợp với cái nghề này!
Đến chiều, Tô Dương đến tập đoàn Long Tửu để cùng Trương Chí Viễn làm quan hệ xã giao. Hiện tại mặt mũi của hắn còn lâu mới lớn bằng tập đoàn Long Tửu. Rất nhanh, hai người đã có tin không vui, suất tham gia của tập đoàn Trần Dụ đã được định sẵn từ lâu trong nội bộ, tuy chưa công bố ra ngoài nhưng việc thay đổi quyết định này không dễ dàng! Tô Dương và Trương Chí Viễn bàn bạc trong xe, cảm thấy việc này khá phiền toái. Sau đó Trương Chí Viễn đề nghị có thể cân nhắc việc đưa thêm một bên thứ ba. Tô Dương nghi ngờ nói: “Bên thứ ba nào?”
Trương Chí Viễn cười nói: “Nhà máy rượu nho của nhà cậu ở đâu ấy nhỉ?”
“À!” Tô Dương vỗ trán, đột nhiên tỉnh ngộ, quả thật là hắn quên mất bên thứ ba này!
“Chúng ta cùng đi tìm lãnh đạo bên đó, nếu họ đồng ý ra mặt thì nắm chắc sẽ rất lớn.” Trương Chí Viễn sờ chiếc mũ lưỡi trai lấp lánh ánh sao nói, “Nếu Xích Châu phát triển, nhất định sẽ có tác động kéo theo sự phát triển của ngành công nghiệp, chúng ta sẽ trở thành thương hiệu rượu vang của mấy huyện thành đó, họ chắc sẽ giúp một tay!”
“Đúng đó!” Tô Dương nhìn về phía Trương Chí Viễn, Trương Chí Viễn hiểu ý nói: “Để tôi tự mình liên hệ, nếu thực sự không được thì tôi sẽ lôi cha tôi ra!”
“Vậy làm phiền cậu!”
Trương Chí Viễn cười hắc hắc nói: “Dễ thôi, tập đoàn của bọn tôi cũng là cổ đông mà!”
“Đi thôi!” Tô Dương nhận thấy Trương Chí Viễn rất tích cực với chuyện này! Chờ trở lại công ty, Tô Dương sắp xếp lại một lượt hơn một ngàn hồ sơ ứng viên vị trí quản lý quỹ đầu tư Nguyên Thạch vừa nhận được, trong lòng cũng có chút chắc chắn! Sau đó, hắn để Khương Vũ Trinh liên hệ mười bảy người này để chuẩn bị phỏng vấn qua video. Phải kiểm tra thật kỹ không được xảy ra sai sót! Đặc biệt là với vị trí quản lý quỹ đầu tư, Tô Dương cần một người “biết nghe lời”. Tuy việc này không đúng với quy trình thao tác, nhưng hắn không kịp xác minh nữa rồi, và hắn cũng không định tuyển một quản lý quỹ đầu tư thật sự!
Dành ra gần một ngày, Tô Dương nhanh chóng xác định đội ngũ quản lý quỹ đầu tư Nguyên Thạch theo yêu cầu từ phía quản lý. Tổng giám đốc do Hùng Thiên Thì đảm nhiệm. Hùng Thiên Thì ba mươi chín tuổi, có bằng thạc sĩ tài chính, từng làm việc tại công ty chứng khoán. Sau đó vào công ty quỹ đầu tư, làm cao nhất đến vị trí phó tổng, có kinh nghiệm quản lý tương đối phong phú! Ba tháng trước, công ty quỹ đầu tư hắn đang làm việc đóng cửa nên hắn vẫn đang chờ sắp xếp việc làm. Phó tổng là La Dương Hồng, 32 tuổi, cũng có bằng thạc sĩ tài chính, làm trong ngành quỹ đầu tư một thời gian dài. Tô Dương tương đối xem trọng người này, dù sao hắn có thiên phú tài chính nhị tinh, và thiên phú quản lý tam tinh! Còn một phó tổng nữa là Ô Mỹ Hoa, người địa phương ở Đông Thành, trước làm ở bộ phận tài vụ của Cự Phàm Khống Cổ. Ô Mỹ Hoa học kế toán ở đại học nhưng lại có chứng chỉ hành nghề quỹ đầu tư.
Tiếp theo là những người mà Tô Dương xem trọng cho vị trí quản lý quỹ đầu tư. Trong hàng trăm ứng viên quản lý quỹ đầu tư, Tô Dương nhắm đến hai người trẻ tuổi. Một người là du học sinh về nước, tên là Chu Thành Hoành, tốt nghiệp đại học danh tiếng trong nước, học chính quy về công nghệ thông tin, thạc sĩ học về tài chính. Anh 30 tuổi, đang làm việc tại một công ty chứng khoán ở Ma Đô. Anh có thiên phú công nghệ thông tin nhất tinh, và thiên phú tài chính tam tinh! Một người tên Bùi Giai Kỳ, 24 tuổi, tốt nghiệp đại học danh tiếng trong nước chuyên ngành tài chính, cũng đang làm việc ở một công ty chứng khoán ở Ma Đô. Trình độ đại học, cô cũng có thiên phú tài chính tam tinh và thiên phú tài vụ nhị tinh!
Trong hơn trăm ứng viên quản lý quỹ đầu tư, không thiếu những người có kinh nghiệm làm quản lý quỹ đầu tư lâu năm. Nhưng người Tô Dương cần không phải là quản lý quỹ đầu tư có kinh nghiệm, mà là người biết nghe lời. Việc nhắm hai người trẻ này hoàn toàn là xuất phát từ lòng yêu tài! Mỗi khi nhìn thấy người trẻ có thiên phú tam tinh, mà không tuyển vào công ty là hắn lại thấy khó chịu trong người.
Tô Dương đầu tiên nói chuyện với Chu Thành Hoành một chút. Chu Thành Hoành ăn nói tự tin, tự nhiên và thoải mái, Tô Dương khá hài lòng. Chỉ là khi anh ta nói chuyện, thường hay xen vào những từ tiếng Anh chuyên ngành! Tiếng Anh của Tô Dương cũng không tệ, nhưng vẫn phải mất công suy nghĩ một chút. Tuy nhiên, Tô Dương có thể hiểu được, dù sao người đã đi du học thì trước kia thường xuyên giao tiếp với người nước ngoài. Nhưng khi hắn vừa nói sẽ đầu tư quỹ đầu tư tư nhân, sắc mặt của Chu Thành Hoành đã cứng đờ. Dù vậy, anh ta vẫn nhanh chóng phản ứng lại, lịch sự hỏi thăm Tô Dương có bao nhiêu kinh nghiệm đầu tư tài chính...
Tô Dương vừa cười vừa nói: “Có hơn ba năm kinh nghiệm đầu tư!”
“Vậy anh có thể cho tôi xem lợi nhuận đầu tư của anh được không?” Tô Dương mím môi, trầm mặc! Hắn cúi đầu lấy điện thoại ra, mở ứng dụng thanh toán, nhìn xem khoản 100 tệ đã mua quỹ đầu tư y tế của mình bây giờ còn 20 tệ tiền dư... Bỗng nhiên không muốn nói chuyện với người này nữa. Từ lần kiểm tra quỹ đầu tư trước, có vẻ lại tụt mất mấy tệ!
“Tô Tổng, cho tôi xem với?”
Tô Dương hít sâu một hơi nói: “Thôi bỏ đi!”
Dường như phát hiện Tô Dương không vui, Chu Thành Hoành liền không gượng ép nữa: “Tô Tổng, anh phải tin tôi…”
Lay lay, Chu Thành Hoành lải nhải trong video không ngớt. Chủ yếu là muốn nhấn mạnh sự chuyên nghiệp của mình để Tô Dương tin vào năng lực của anh. Tô Dương xoa trán, nghe rất khó chịu! Qua loa vài câu với Chu Thành Hoành, tắt video xong, Tô Dương dựa vào ghế thở phào một hơi. Hắn cảm giác đây là buổi phỏng vấn qua video hao tổn tinh thần nhất từ trước đến nay! Uống một ngụm trà, Tô Dương lại tiếp tục phỏng vấn ứng viên tiếp theo. Khi nhìn thấy Bùi Giai Kỳ, mắt hắn như sáng lên. Cô gái này có vẻ còn xinh hơn trong ảnh thẻ rất nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận