Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 647: Nếu là khất nợ các ngươi tiền lương, ta Tô Dương đi ra ngoài nhất định bị xe đụng chết!

Chương 647: Nếu là nợ lương các ngươi, ta Tô Dương đi ra ngoài nhất định bị xe đụng chết!
Lời này của Tô Dương quả thực có chút làm tổn thương người!
Nhất là đối với đám đàn ông đá bóng đá chuyên nghiệp này mà nói...... Phần lớn bọn họ đều là thẳng nam!
Trong phòng họp, đám cầu thủ có người yên lặng cúi đầu xuống.
Có cầu thủ dựa lưng vào ghế hít sâu.
Có cầu thủ vò đầu, có cầu thủ xoa trán......
Tô Dương tiếp tục nói: “Đương nhiên, ta cũng không phải kích động các ngươi, ta chỉ là muốn nói, nếu như các ngươi có thể dẫn dắt đội bóng thăng hạng lên Trung Giáp, thì 30 triệu tiền thưởng đó ta tuyệt đối sẽ không thiếu của các ngươi, nếu như các ngươi có thể dẫn dắt cầu thủ lên tới giành được chức vô địch Chinese B, thì 50 triệu đối với ta mà nói cũng không phải chuyện gì to tát!” Nhìn thấy bộ dạng hời hợt của Tô Dương, rất nhiều cầu thủ đều nín thở.
Tô Dương nói 50 triệu, giống như là đang nói chuyện ăn cơm uống nước vậy!
Đây đúng là không coi tiền là tiền mà!
Quả nhiên, giống như tổng giám đốc, giống như huấn luyện viên chính đã nói, Lão bản siêu giàu!
Tô Dương khẽ cười nói: “Nếu như năm nay đội bóng có thể thăng hạng lên Trung Giáp, tiền thưởng nhận được còn nhiều hơn lương đá bóng mấy năm của rất nhiều người trong các ngươi, nếu như có thể giành được chức vô địch Chinese B, tiền thưởng tương đương với các ngươi đá bóng mười năm!” Một đám cầu thủ đều nhìn chằm chằm Tô Dương, ánh mắt tràn đầy khát vọng đối với tiền tài cùng thắng lợi!
Thời đại này, làm gì có ai không muốn kiếm tiền!
Thấy ánh mắt cực độ khát vọng của đám cầu thủ, Tô Dương liền phi thường hài lòng.
Hắn vì sao không tăng lương cho đám cầu thủ này?
Đó là không muốn cho bọn họ ăn quá no, chính là muốn bọn họ duy trì một mức độ đói khát nhất định!
Tiếp đó, Tô Dương từ trên ghế đứng dậy, nhìn chằm chằm đông đảo cầu thủ, nói một cách đanh thép:
“Hơn nữa, có một chuyện ta có thể cam đoan với các ngươi, chỉ cần các ngươi còn đá bóng cho đội bóng Tương Long một ngày, ta cũng sẽ không nợ lương của mọi người một xu nào, tiền lương mỗi tháng nhất định đúng hạn vào tài khoản, tiền thưởng đã hứa với mọi người một phần cũng sẽ không thiếu!” Tô Dương tay trái cầm microphone, tay phải nắm chặt nắm đấm hô: “Ta Tô Dương nói được làm được, nếu là ngày nào đó ta nợ lương cùng tiền thưởng của các ngươi, ta Tô Dương đi ra ngoài nhất định bị xe đụng chết!” Nghe Tô Dương phát lời thề độc như vậy, tất cả cầu thủ có mặt đều sợ hãi cả kinh.
Ngay sau đó, Đường Thiên Dịch trực tiếp đứng lên rống to: “Lão bản, ta tin ngươi!” “Lão bản, chúng ta nhất định ủng hộ ngươi!” “Lão bản, chúng ta khẳng định phải xông lên Trung Giáp!” “Đúng! Lão bản, chúng ta chắc chắn sẽ đá bóng thật tốt!” “Lão bản, chúng ta nhất định sẽ cố gắng!” “......” Có mấy vị cầu thủ trẻ tuổi xúc động vừa đứng lên ủng hộ Tô Dương, những cầu thủ khác cũng đứng lên hưởng ứng.
Bao gồm cả những cầu thủ Tô Dương đào từ Trung Giáp, Trung Siêu tới!
Bao gồm cả những lão cầu thủ tuổi tác đã ngoài 30, trường kỳ lăn lộn ở Chinese B, đã đánh mất nhiệt huyết từ lâu!
Lần này không cần Trương Vân Trọng dẫn đầu, trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Đám cầu thủ ai nấy đều liều mạng vỗ tay, để bày tỏ sự ủng hộ của mình đối với Tô Dương!
Lời lẽ của Tô Dương đơn giản thô bạo, đánh thẳng vào mệnh môn của bọn họ!
Việc Tô Dương, vị đại phú hào này, trước mặt mọi người phát lời thề độc, càng làm cho bọn họ thấy được thành ý tràn đầy!
Dù sao phần lớn đám cầu thủ này cũng có chút xuất thân bình dân quê mùa, người học hành tốt thường sẽ không đi theo con đường bóng đá này.
Bọn họ lại thích kiểu luận điệu đơn giản thô bạo này!
Thêm vào đó, ấn tượng đầu tiên Tô Dương để lại cho họ vừa rồi phi thường tốt, bọn họ gần như hoàn toàn tin phục!
Hơn nữa chuyện đội bóng nợ lương, đây thật sự là “truyền thống” mà ai trong giới bóng đá trong nước cũng biết.
Đối với cầu thủ chuyên nghiệp mà nói, bị nợ lương mới là trạng thái bình thường, lương được trả đúng hạn mới là tin tức lạ!
Bất kể là Trung Siêu, hay Trung Giáp, Chinese B!
Nhìn bộ dạng hừng hực khí thế của đám cầu thủ này, trong lòng Trương Vân Trọng chỉ có một câu nói —— Quân tâm có thể dùng!
Nhưng hắn cũng phải thừa nhận, chỉ có Lão bản lớn tự mình đến mới có hiệu quả như vậy!
Lão bản lớn bản thân có ưu thế về địa vị, hơn nữa cũng rất giỏi trong việc khích lệ tinh thần nhân viên.
Cũng chịu chi tiền!
Những người khác, ai tới cũng không được!
Ngồi bên cạnh Tô Dương, Khương Vũ Trinh nhìn đám cầu thủ đang hưng phấn gào thét, thì yên lặng cúi đầu mím môi, cố gắng kiềm nén nụ cười của mình......
Tình huống như thế này, nàng đã từng gặp rất nhiều lần!
Thường xuyên có nhân viên ra khỏi cửa phòng làm việc của Lão bản cũng có bộ dạng thế này!
Có điều đám cầu thủ này, cảm xúc hình như lại càng dễ bị kích động hơn.
Nàng nghiêng đầu, nhìn người đàn ông anh tuấn bên cạnh với dáng người rắn rỏi, toàn thân tỏa ra sức hút tự tin mãnh liệt, càng nhìn càng si mê...... Dường như làm sao cũng nhìn không chán!
Đến khi rất nhiều cầu thủ cảm giác hai tay vỗ đến mất cảm giác, thật sự vỗ không nổi nữa, tiếng vỗ tay mới chậm rãi ngừng lại.
Tô Dương lại bổ sung: “Còn nữa, ta biết có vài cầu thủ các ngươi tuổi tác tương đối lớn, nếu như các ngươi có biểu hiện tốt đẹp trong thời gian ở câu lạc bộ, chờ các ngươi giải nghệ sau đó, ta có thể sắp xếp công việc tại địa phương cho các ngươi, tiền lương có thể không cao, nhưng mức lương năm, sáu nghìn cùng chế độ nghỉ hai ngày cuối tuần, và cả bảo hiểm xã hội vẫn có thể đảm bảo cho các ngươi.” Mấy vị lão cầu thủ Tương Long lớn tuổi hơn một chút kích động nói: “Cảm tạ Lão bản!” “Lão bản, chúng ta sẽ nghiêm túc đá bóng!” “Lão bản, ai không nghiêm túc đá bóng, chúng ta liền giúp ngươi đá hắn!” “......” “Các ngươi nhất định phải cố gắng lên nhé! Ta sẽ xem các ngươi thi đấu!” Tô Dương cười nói, “Hy vọng sang năm các ngươi có thể lên Trung Giáp, đến lúc đó ta lại có thể tăng lương cho các ngươi!” “Lão bản, chúng ta sẽ cố gắng lên!” “Chúng ta nhất định sẽ cố gắng lên!” “......” “Được rồi, cứ vậy đi!” Tô Dương vừa cười vừa nói, “Ta không làm phiền các ngươi nghỉ trưa nữa!” Thật là gọn gàng dứt khoát!
Nhìn Tô Dương rời đi, rất nhiều cầu thủ vậy mà phát hiện, bản thân mình hình như có chút không muốn!
Mặc dù rất nhiều cầu thủ vẫn là lần đầu tiên gặp được Lão bản lớn......
Tiêu Khôn mới từ đội bóng Bát Ngưu ở Trung Siêu chuyển đến vừa cười vừa nói: “Ta cảm giác ta hình như đến đúng chỗ rồi!” “Tiếu ca, ngươi nói rất đúng!” Cầu thủ trẻ Từ Bân cũng cười phụ họa, “Ta cũng cảm thấy Tương Long không tệ!” Sau khi hắn đến Tương Long, liền phát hiện các lão cầu thủ của Tương Long đều tương đối ôn hòa, đối với những người mới như bọn họ cũng rất tốt, bình thường cũng rất quan tâm ...... Cảm giác tính cách mọi người đều rất tốt!
Hoàn toàn không giống như những đội bóng khác, có tình huống bắt nạt người mới, càng không cảm nhận được sự xa lánh!
Hơn nữa hắn cảm giác rõ ràng, bây giờ đội bóng đã đoàn kết càng thêm chặt chẽ.
Quyết tâm hy vọng thăng hạng Trung Giáp, hy vọng giành chức vô địch Chinese B của mọi người dường như cũng càng thêm mãnh liệt!
Cho dù là những lão cầu thủ không đá được mấy năm ở giải đấu chuyên nghiệp, chỉ có thể đá dự bị!
Nhất là sau khi Lão bản nói có thể sắp xếp công việc cho bọn họ sau này......
Đi ra khỏi phòng họp, Giải Vũ Tường liền nhỏ giọng hỏi: “Lão bản, thật sự muốn sắp xếp công việc sao?” “Chuyện này không cần ngươi quan tâm!” Tô Dương vừa cười vừa nói, “Ta có thể sắp xếp!” Những cầu thủ trong đội bóng không bị thanh lý hoặc bán đi đều là những người có phẩm chất đạo đức khá cao.
Cho bọn họ công việc, đối với Tô Dương mà nói hoàn toàn không thành vấn đề!
Còn việc đảm bảo hai ngày nghỉ cuối tuần và năm, sáu nghìn tiền lương tháng, cùng bảo hiểm xã hội, vậy đối với hắn mà nói lại càng không phải vấn đề gì.
Bên tỉnh Tương này cũng giống như tỉnh Xuyên, muốn tìm được công việc có hai ngày nghỉ cuối tuần, có bảo hiểm xã hội, lương năm, sáu nghìn cũng không dễ dàng...... Nhất là đối với mấy cầu thủ chuyên nghiệp có trình độ văn hóa không cao này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận