Lập Nghiệp Hệ Thần Hào: Ta Muốn Cung Cấp Nuôi Dưỡng Trăm Vạn Nhân Viên!

Chương 265: Đảo quốc xử lý? Bia nướng thịt! Trảm nam lại trảm nữ!

Chương 265: Xử lý kiểu đảo quốc? Bia nướng thịt! Đốn ngã trai, lại đốn ngã gái!
Khi Tô Dương xuống xe, đứng trước cửa tiệm món ăn đảo quốc, hắn không khỏi thở dài! Hắn lại một lần nữa nghi ngờ gu ăn uống của Viên Tư Tư!
Bất quá, khi thấy Viên Tư Tư đội mũ lưỡi trai, mặc áo hở rốn màu đen, phối hợp áo khoác nhỏ đen. Bên dưới là quần soóc đỏ, đi cùng tất lưới rách đầy cá tính, lại còn mang giày bó màu đen. Những bất mãn nhỏ nhặt của hắn dành cho cô đều tan biến!
Cách ăn mặc này thật sự quá đỗi thời thượng, táo bạo, lại mang vẻ gợi cảm. Hơn nữa, nó còn có sự mạnh mẽ của phụ nữ, điều hiếm thấy! Nhất là cơ bụng tuyệt đẹp cùng đường cong bắp đùi, cùng đôi chân dài mượt mà đầy đặn của cô nàng, thật sự quá quyến rũ. Không chỉ những người đàn ông đi qua ngoái nhìn không rời. Đến cả những cô gái trẻ tuổi đi qua cũng không thể nào kiềm lòng được. Cho dù cố tình lơ đi, một cô bé đeo kính đáng yêu cũng liên tục quay đầu, liếc trộm Viên Tư Tư! Đúng là 'trảm nam', lại 'trảm nữ'!
Tô Dương thừa nhận, vào giờ phút này, hắn bị nữ sắc mê hoặc!
Sải bước dài, Viên Tư Tư tiến đến trước mặt Tô Dương, tự tin cười nói: "Đẹp không?"
"Cũng được đấy chứ!" Tô Dương tiện tay sờ lên bụng Viên Tư Tư.
"Đừng..." Viên Tư Tư một giây phá công, vội lùi lại. "Chúng ta đi ăn cơm thôi!"
"Ừ!"
Vì vậy, giữa những ánh mắt hâm mộ của cả nam lẫn nữ, Tô Dương đưa Viên Tư Tư vào quán ăn đảo quốc.
Ngồi vào vị trí đã đặt trước, Tô Dương bên cạnh Viên Tư Tư cười tán thưởng: "Trang phục này của cô rất hút mắt đấy, không ngờ cô lại có một mặt như thế!"
Viên Tư Tư tháo chiếc mũ lưỡi trai lạnh lùng xuống, không nhịn được mà nhổ toẹt một cái: "Có thu hút đàn ông không thì ta không biết, chứ thu hút phụ nữ thì đúng là thật!"
Hôm nay, cô nàng đã lôi hết cả đồ dự trữ tận đáy tủ ra mặc rồi đấy! Bình thường cô chẳng mấy khi xỏ tất. Không ngờ lại mang đến hiệu quả như thế này!"
"Hả?"
"Vừa nãy lúc đỗ xe có một cô gái hỏi ta xin wechat đấy!"
"Ha ha!"
"Thật, ta không đùa đâu!" Viên Tư Tư thấy Tô Dương cười lớn, sờ bụng mình, nói: "Cô gái đó nhìn có vẻ không bình thường lắm."
"Có cho wechat không?"
Viên Tư Tư liếc Tô Dương một cái: "Ta đâu có rảnh vậy!"
Tô Dương đặt tay lên đùi Viên Tư Tư, muốn thử cảm giác, lại bị cô đẩy ra.
Vậy là hắn đổi chỗ, ngồi đối diện Viên Tư Tư.
Viên Tư Tư cũng cảm thấy có gì đó không đúng, nhỏ giọng an ủi: "Ở đây đông người lắm!"
"À!"
Tô Dương tùy tiện đáp lại, đúng lúc đó người phục vụ cũng mang món ăn đảo quốc lên! Hắn liền tập trung ăn luôn!
Cũng không nằm ngoài dự đoán, hương vị có hơi nhạt nhẽo, không hợp khẩu vị của hắn. Món ăn bày biện khá đẹp, nhưng món cá sống thì hắn không muốn gắp một miếng nào!
Hồi bé, xem 'Thế giới động vật', những ký sinh trùng đã trở thành nỗi ám ảnh của hắn. Những ký sinh trùng ấy gần như là bóng đen tuổi thơ hắn rồi. Bóng đen đó có thể sánh với mấy phim ma 'Sơn thôn lão thi', 'Sadako'! Sơn thôn lão thi từ dưới hồ đi lên, Sadako từ TV bò ra... Còn ký sinh trùng thì từ trong cơ thể chui ra!
Viên Tư Tư nhỏ giọng giải thích: "Hải sản giờ đều là nuôi trong nước, không bị nhiễm phóng xạ đâu!"
"Ừ!"
Trong bữa cơm, Viên Tư Tư có thể nhận ra rõ tâm trạng của Tô Dương không tốt lắm, nhưng lại không biết phải dỗ hắn như thế nào.
Khi Viên Tư Tư thanh toán xong, Tô Dương đứng ở cửa quán, có chút bần thần nhìn dòng xe và người đi đường qua lại trên con phố phồn hoa... Thẫn thờ.
"Đi thôi!"
"Ừ!"
Thấy Tô Dương không nói gì, Viên Tư Tư khẽ hỏi: "Có phải đàn ông các anh đều như vậy không?"
"Như thế nào?"
"Kiểu hay nghĩ mấy chuyện đó ấy?"
"Nếu không nghĩ, vậy thì cần bạn gái làm gì?" Tô Dương có chút bực bội nói: "Hay game không hay, video ngắn không thơm sao?"
"Nửa thân dưới nghĩ à!"
"Nếu muốn kiểu quan hệ tình thần không thôi, cô đi tìm mấy ông cụ tám mươi tuổi đi!" Tô Dương vừa cười vừa nói: "Chẳng lẽ phụ nữ các cô không nghĩ à?"
"Chẳng qua là do đàn ông các anh dễ có được quá nên không trân trọng thôi!"
Tô Dương liếc Viên Tư Tư, chỉ vào quán nướng trong con hẻm nhỏ: "Có muốn ăn chút đồ nướng không?"
"Hôm nay tôi đã quá số calo rồi!"
"Còn không bằng phá thêm một chút nữa!" Tô Dương kéo tay Viên Tư Tư, "Phá một chút cũng là phá, hai chút cũng thế, dù sao cũng cùng nhau giảm cân mà!"
Viên Tư Tư bị Tô Dương nói vô lý đến buồn cười: "Nếu anh muốn ăn, tôi sẽ đi cùng anh!"
"Được!"
Tô Dương đến quán nướng, nếm thử một xiên luôn. Cảm giác thịt khá tươi, hắn liền ngồi xuống bàn, bắt đầu gọi món, ngoài thịt dê nướng, còn gọi thêm cả 'thận lớn' và bia nữa.
Nhìn mỡ chảy xèo xèo, hương thơm thịt nồng nàn, lại thêm xiên thịt nướng rắc đầy ớt bột, Viên Tư Tư không khỏi nuốt nước miếng.
"Ăn thử một chút đi!" Tô Dương đưa thịt dê nướng tới miệng Viên Tư Tư.
"Thôi không cần đâu!"
"Ăn chút đi, chắc là lâu rồi không được ăn rồi đúng không?"
Viên Tư Tư không chống lại được Tô Dương, nhẹ nhàng hé miệng, cắn một miếng thịt dê.
Vị béo ngậy của dầu, vị cay của ớt bột, hòa quyện với vị thịt, lan tỏa trong khoang miệng! Hương vị này, cô đã rất nhiều năm không cảm nhận được.
Dù sao thì đồ nướng cũng không phải là loại thực phẩm lành mạnh. Với một người tương đối tự giác như cô thì đây lại là một cảm giác tội lỗi đầy kích thích!
"Ngon không?"
"Ngon!"
"Cầm lấy này!" Tô Dương đưa xiên thịt dê cho Viên Tư Tư, sau đó còn mở cho cô một chai bia, nhét vào tay cô.
Rồi, hắn bắt đầu tiêu diệt chỗ thịt nướng trên bàn mình. Mấy món Nhật lúc nãy thực sự không hợp khẩu vị của hắn, hắn vẫn thích mấy món có hương vị đậm đà hơn!
Thấy Tô Dương ăn ngon miệng, nàng nhìn xiên thịt trên tay, không khỏi lại cắn một miếng.
Tô Dương nâng chai bia: "Cụng ly!"
"Ừ!"
"Keng ~" một tiếng, hai chai bia chạm vào nhau.
Tô Dương ngửa cổ uống một hơi lớn!
Viên Tư Tư thì thục nữ hơn một chút, nhưng tuy cô nhấp từng ngụm nhỏ, nhưng cũng không hề uống ít!
"Nhân sinh ngắn ngủi, chi bằng tận hưởng lạc thú trước mắt!" Tô Dương nhẹ giọng nói, "Đừng nhìn về phía sau, hãy nhìn về phía trước... Hiểu không?"
Không hiểu sao, Viên Tư Tư cảm thấy Tô Dương lúc này đặc biệt trưởng thành. Còn trưởng thành hơn cả cô!
"Ừm!"
"Đừng nghĩ nhiều quá, vui vẻ lên chút!" Tô Dương cười đụng ly với Viên Tư Tư!
"Được!"
Viên Tư Tư cười gật đầu.
Không hiểu sao, cô cảm giác Tô Dương lúc này cũng đặc biệt có mị lực. Khác hẳn so với con người anh lúc làm ông chủ, thường ngày! Nó khiến cô thấy rất thoải mái!
Khi thịt nướng và rượu đã vào bụng, nàng cũng dần thả lỏng. Thậm chí còn cùng Tô Dương tranh nhau ăn 'thận'!
Tô Dương đút một xiên thịt tới miệng Viên Tư Tư: "Cho cô nếm thử cái này!"
Viên Tư Tư cắn một miếng, nhai hai cái liền cau mày: "Đây là mùi vị gì lạ vậy?"
"Ngọc dương nướng!"
"Á ~ ghét!"
"Này, đừng có phí của trời vậy chứ!"
"... ."
Mấy bàn khác bên trên, mấy khách nam khác nhìn cảnh cặp đôi đang trêu đùa ồn ào này, trong lòng cũng không khỏi ghen tị!
Sau khi hai người đã ăn uống no nê, đến lượt Tô Dương trả tiền.
"Hay là để tôi đưa cô về?"
"Được!"
Viên Tư Tư uống hai chai bia, không quá nhiều. Tô Dương cũng không có ý định khuyên cô nàng dừng lại. Bây giờ, cô nàng vẫn tương đối tỉnh táo, chỉ là có chút men say thôi.
Nhưng mà Tô Dương vẫn không yên tâm để tài xế riêng đưa cô về.
Cô nàng bây giờ ăn mặc thực sự quá quyến rũ rồi! Không nghĩ cho cô thì cũng phải nghĩ cho anh tài xế nữa chứ!
Trong xe, Viên Tư Tư tựa vào người Tô Dương, cảm nhận được bàn tay hắn đang đặt lên bắp đùi cô, trên đôi tất, lý trí của cô nàng dần trở nên mơ hồ.
Nhìn ánh đèn neon nhấp nháy ngoài cửa sổ, cô đột nhiên hỏi: "Đây là định đưa tôi về nhà à?"
"Đúng vậy!"
"Không mang tôi đi xem mèo à?"
"Mèo nào cơ?"
"Con hay lộn ngược ở nhà anh đó?"
"Muốn xem không?"
"Ừm ~" Cô có chút e thẹn rúc vào ngực Tô Dương, sau đó vùi mặt vào ngực hắn, nói thều thào, "Tôi muốn thử xem!"
Nàng hít một hơi thật sâu, ngửi mùi hương trên người Tô Dương, cảm thấy cả người càng say!
Bạn cần đăng nhập để bình luận