Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc
Chương 60: Thánh Sith góc tường (cầu nguyệt phiếu! )
Chương 60: Thánh Sith góc tường (cầu nguyệt phiếu!)
Lúc hoàng hôn, mặt trời chiều ngả về tây.
Giáo đường trấn Ngân Tùng ba tiếng chuông vang lên kết thúc buổi cầu nguyện chiều, ánh chiều tà rải lên những viên gạch và ngói trên mái nhà, khiến bóng tháp Thập Tự Giá trên mặt đất từ từ kéo dài.
Đứng dưới mái hiên màu ngũ sắc, cha Matt lặng lẽ nhìn các tín đồ đi khuất, sau đó, trước ánh mắt ngưỡng mộ của đám tu sĩ trẻ tuổi và nữ tu, ông quay người đi vào hầm phía sau giáo đường.
Nơi này là hầm chứa rượu vang của giáo đường, diện tích rộng khoảng năm sáu mươi mét vuông.
Từ khi đại mộ địa tiếp quản giáo đường này, Ma Vương đại nhân đã cho thuộc hạ đào một đường hầm bí mật từ mê cung tầng dưới cùng đến thẳng đây, và coi nơi này là địa điểm gặp mặt bí mật.
Mỗi khi hoàng hôn xuống, cha Matt sẽ mượn cớ nghiên cứu kinh văn mà đến đây, cài then cửa rồi chờ thêm một quãng thời gian thắp nến.
Hôm nay cũng như vậy.
Nhưng khác với ngày thường là, ông vừa mở cánh cửa gỗ mốc meo đã thấy một thanh niên đang ngồi trên bàn gỗ trong hầm, lật xem cuốn Thánh Kinh có hình Thập Tự Giá mở trang.
Cha Matt đặt cây nến trong tay sang một bên, khẽ cúi đầu hành lễ, giọng cung kính nói:
"Thưa Ma Vương đại nhân tôn kính, xin hỏi ngài có gì chỉ thị?"
Nếu để dân trấn Ngân Tùng nhìn thấy cảnh này, chắc chắn tất cả sẽ kinh ngạc há hốc mồm, không dám tin vào mắt, tai và miệng của mình... Chàng trai tuấn tú như vậy mà lại là Ma Vương ư? Cha Matt chắc chắn là đã nhầm lẫn!
La Viêm vừa hứng thú lướt nhìn cuốn 《 Thánh Ngôn Thư 》 của Thánh Sith Giáo vừa dùng giọng điệu trò chuyện nói:
"Có một tên tên là Jack đến đây gặp ngươi không?"
Cha Matt khẽ gật đầu.
"Ta đã tiếp đãi hắn ở nhà thờ."
La Viêm lật một trang sách.
"Ngươi cảm thấy hắn là người như thế nào?"
Cha Matt trầm tư một lát, cẩn thận trả lời:
"Trong mắt hắn đầy rẫy dục vọng trần tục, ta không thấy được sự thành kính ở hắn. Hắn rất tôn kính ta, nhưng sự tôn kính đó không dành cho bản thân ta mà là địa vị của ta và ngài, người đứng sau ta."
"Tên đó đúng là một người như vậy, nhưng như thế cũng không có gì không tốt cả." La Viêm muốn thăm dò xem tâm trí của Matt đã hình thành thế nào, chứ không phải phẩm chất của Jack.
Xem ra, vị thần vừa "phát dục" này không tệ. Tuy hắn thừa hưởng một phần tính cách của chủ nhân thân thể cũ, nhưng không đi vào nghiên cứu thần học một cách bế tắc như người trước mà có thể đứng ở góc độ trần tục để suy nghĩ vấn đề.
Điều này rất quan trọng.
La Viêm gấp cuốn sách trên tay lại, lấy từ trong ngực ra hai bình thủy tinh tròn đáy và một tờ giấy, đặt lên bàn gỗ, rồi nhẹ nhàng dặn dò:
"Thuốc nước màu xanh lá dùng để giảm quá trình thối rữa, mỗi ngày ngươi uống ba giọt là đủ. Bình trong suốt là nước hoa hương gỗ thông, có thể che bớt mùi khó chịu, tùy ngươi định lượng sử dụng."
"Còn tờ giấy này là danh sách những thứ ta cần ngươi mua sắm đợt này. Sau khi xong việc, ngươi cứ đem chúng vào hầm, rồi khóa cửa cẩn thận vào buổi tối là được, những việc còn lại ta sẽ sắp xếp.
"Hàng hóa cần mua chủ yếu là thức ăn, như ngũ cốc xay thành bột đóng bao. Mấy thứ này ở trấn Ngân Tùng rất phổ biến, nhất là vào mùa thu hoạch, giá lương thực thường bị ép rất thấp."
"Hiểu rồi."
Cha Matt cung kính gật đầu, nhận lấy thuốc và tờ giấy rồi cất vào ngực.
"Xin hỏi ngài còn có gì phân phó không?"
"Còn một việc nữa."
La Viêm gật đầu, chỉ vào chiếc rương gỗ sau lưng.
"Mở nó ra."
Matt nhanh chóng làm theo, mở rương ra, thấy bên trong là một bó lụa tấm.
Ông hơi sửng sốt một chút, vẻ mặt kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Ma Vương đại nhân.
"Đây là..."
"Ngươi có thể hiểu đây là một loại tơ lụa đặc biệt và đắt tiền dùng để may quần áo," La Viêm thuận miệng nói, "Ta muốn ngươi giúp ta hỏi thăm xem có ai quan tâm đến thứ này không."
Tuy trải qua nhiều gian nan, xưởng may của đại mộ địa cuối cùng cũng đi vào hoạt động, và những tấm lụa này là lô sản phẩm đầu tiên ra lò.
Nghe nói để sản phẩm đạt hiệu quả lý tưởng, ba người chơi nhỏ đã cố ép cạn kiệt một con Địa Huyệt tri chu, suýt chút nữa cũng mệt đứt cả lưng.
Tuy La Viêm chỉ cung cấp một bình thuốc và há miệng chờ sung rụng, thực tế không bỏ ra bao nhiêu sức, nhưng hắn vẫn rất ủng hộ kế hoạch lập nghiệp của ba người chơi nhỏ này.
Sổ sách của giáo đường trấn Ngân Tùng có tiền thì có thật, nhưng phần lớn tài sản là ruộng nương và bất động sản ở Lôi Minh Thành, vốn lưu động chỉ chiếm một phần nhỏ.
Để không bị "há miệng chờ sung", đại mộ địa cũng phải mua sắm một vài sản nghiệp kiếm tiền.
Bán than đá trực tiếp thì hơi bất tiện.
Vẫn nên bắt đầu từ những sản phẩm có giá trị cao trước đã!
Cha Matt trầm ngâm một lúc với tấm lụa trong tay, rồi như nghĩ ra điều gì nói:
". Nghe nói nam tước Gus ở trấn Ngân Tùng rất mong chờ những buổi tiệc tối của giới thượng lưu, chắc chắn vị tiên sinh kia sẽ hứng thú với thứ có thể giúp ông ta nổi bật tại những buổi yến tiệc như thế này. Nếu Adlai quan trị an dùng nó làm quà biếu cho nam tước thì... ngài thấy thế nào?"
La Viêm không khẳng định cũng không phủ định mà chuyển vấn đề lại cho ông:
"Thứ này ta đã giao cho ngươi rồi, cụ thể dùng như thế nào thì tùy ngươi quyết định. Tất nhiên, ta đề nghị ngươi nên bàn bạc với Adlai quan trị an, kể cả Jack ở Lôi Minh Thành... Bọn họ quen thuộc tình hình ở đó hơn ngươi và ta."
Sau một thời gian thích ứng, Matt đã dần hòa nhập vào thân phận xác sống, thậm chí có thể đứng trên lập trường "cha Matt" để suy nghĩ vấn đề mà không cần ai dẫn dắt.
Đây là một khởi đầu tốt.
La Viêm định tiếp tục duy trì như vậy, giao hẳn các công việc cụ thể cho ông.
Đối với sự tín nhiệm của Ma Vương đại nhân, cha Matt khẽ gật đầu.
"Hiểu rồi... Ta sẽ cố gắng hết sức để làm tốt chuyện này, không khiến ngài thất vọng."
"Ta tin ngươi sẽ không làm ta thất vọng," La Viêm cười nhạt nói, "Chuyện của ta nói xong rồi, còn ngươi thì sao? Có gì cần báo cáo... hay cần ta giúp đỡ không?"
Matt khẽ gật đầu, từ tốn mở miệng:
"Giáo đường đã đi vào nề nếp, những việc lặt vặt đã được Adlai quan trị an giải quyết. Điều phiền toái duy nhất là thân là thây ma, ta không thể sử dụng pháp thuật hệ thánh, những lời cầu nguyện với tín đồ ta chỉ có thể qua loa theo nghĩa của Thánh Sith giáo... Nhưng đó không phải là kế lâu dài."
Đến đây, ông dừng một chút, có vẻ hơi khó xử:
"Còn nữa là vấn đề nước thánh... Việc chế tạo nước thánh cũng cần dựa vào lực lượng của Thánh Quang." Đây không chỉ là điều khiến ông khó xử mà cả Adlai quan trị an cũng thấy thế.
Ở thế giới này, giáo đường của Thánh Sith không chỉ là giáo đường mà còn đóng vai trò như một bệnh viện, phụ trách chữa trị những vết thương nghiêm trọng mà các thầy thuốc thảo dược không chữa được.
Tuyệt đại đa số người nghèo không có tiền để sử dụng dịch vụ của giáo đường, nhưng trấn Ngân Tùng cũng có một vài dân tự do giàu có và các thân sĩ.
Ngoài ra còn có những mạo hiểm giả.
Vì có thu nhập cao, nguy hiểm cao, họ thường ưu tiên chọn dịch vụ của giáo đường khi bị thương để nhanh chóng hồi phục thể trạng tốt nhất, cũng như thoát khỏi đau đớn về thể xác.
Tuy La Viêm đã chứng minh, tín ngưỡng thành kính không phải là biện pháp duy nhất để sử dụng ma pháp, nhưng không thể thay đổi được sự thật rằng pháp thuật hệ thánh có thể khắc chế vong linh.
Đây thuộc về một phần của quy tắc.
Giống như hỏa nguyên tố hình thành ngọn lửa có thể đốt cháy vật thể một cách chân chính.
Dù hắn dạy Matt sử dụng biện pháp của Thánh Quang, thì người sau cũng sẽ để lộ sơ hở khi sử dụng thực tế... như thân thể bị đẩy nhanh quá trình thối rữa chẳng hạn.
La Viêm hơi suy tư rồi lên tiếng:
"Thánh Quang không phải là hệ pháp thuật trị liệu duy nhất, ta có thể dạy ngươi sử dụng trị liệu thuật. Còn nước thánh... bình thường thứ này có giá bao nhiêu?"
Matt thật thà trả lời:
"500 đồng bạc."
500 đồng bạc!
Nghe đến con số này, La Viêm không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh.
500 đồng bạc ở cửa hàng vũ khí tại Lôi Minh Thành có thể mua một bộ kiếm khiên, đổi thành tiền đồng tương đương có thể mua hơn năm nghìn ổ bánh mì—loại bánh mì lớn, đủ cho một gia đình chia nhau ăn!
Số tiền đó gần tương đương với toàn bộ thu nhập của một tá điền trong một năm làm việc cho Lãnh Chúa trên đất liền.
Và nếu xét đến các chi phí thuê đất, chi tiêu sinh hoạt, các loại thuế phụ, cùng với biến động giá lương thực, đại đa số nông dân quanh năm suốt tháng gần như không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Thảo nào Chris luôn có một tia ác cảm với quý tộc, thậm chí còn hiểu nhầm mình là quý tộc nên ra tay cướp tiền cướp của và muốn giết người diệt khẩu.
Tên này đáng thương thì có đáng, nhưng La Viêm vẫn không khỏi muốn bĩu môi, kẻ tạo ra quy tắc là Thánh Sith, kẻ kiếm tiền là giáo đường... không nói hận có hữu dụng hay không, ngươi chỉ biết hận quý tộc thì ích gì?
Hắn "bắt nạt kẻ yếu", chẳng khác nào túm hai quả hồng chín mà nắn bóp cả!
Với cái kiểu hiểu biết này, dù đặt ở đâu cũng vẫn bị người ta "xử lý" thôi.
"Đắt quá," La Viêm lắc đầu rồi nói tiếp, "Bảo những tín đồ cần tổ chức tang lễ, nói là...
"Hảo ý của bọn hắn, Thánh Sith đại nhân hiểu cho, tiền vẫn là tự mình giữ đi." "Còn về số tiền kia mà nhiều quá không có chỗ tiêu thì nhất định phải mua đồ. . . Ngươi cứ ra giếng múc nước, xem như là nước thánh dùng, sau đó lại dùng phép Thả Hồn để hồn người chết rời khỏi xác mà đi." "Ngược lại, nước thánh là vẩy lên t·hi th·ể, rốt cuộc có phải nước thánh hay không, người chết cũng không thể ngồi dậy mà nói được. Ngoài Thánh Quang ra, phép thuật sơ cấp của hệ vong linh cũng có thể giải thoát linh hồn người vừa mới bắt đầu thối rữa khỏi xác, để nó theo tín ngưỡng của mình mà đi đến nơi cần đến. . Mặc dù nguyên lý khác hoàn toàn so với phép thuật thần thánh." Cân nhắc đến phép thuật hệ vong linh không quá thích hợp thi triển trước mặt mọi người. Đợi đến khi "pháp sự" kết thúc, cha Matt sẽ bổ sung lại cho bọn họ.
Đến mức có tính là lừa gạt hay không? Cái đó nhất định là có! Bất quá, đám người này ngay cả chuyện "500 đồng bạc có thể đầu thai tốt" mà cũng dám tin, La Viêm cảm thấy bọn họ còn không bằng tin mình là Tần Thủy Hoàng, dù sao mình thật sự có thể phong cho họ làm âm binh. Hiện thực là tàn khốc như vậy. Nước thánh chỉ có thể khiến th·i t·hể không biến thành vong linh, căn bản không thể để linh hồn người chết đầu thai tốt! Đây không phải La Viêm chủ quan phỏng đoán, mà trong "Thánh Ngôn thư" đã viết như vậy — "Nước được thần thánh chúc phúc có thể khiến người chết đạt được an bình vĩnh viễn". Còn chuyện đầu thai tốt gì đó. . Cái đó hoàn toàn là do mọi người hiểu lầm, hay có thể nói là ước nguyện không thực tế. Dù là ở mặt đất hay địa ngục, đầu thai đều dựa vào đẳng cấp linh hồn. Muốn nâng cao đẳng cấp linh hồn, nếu không đi tà đạo thì chỉ còn cách làm vui lòng vị thần linh mà mình thờ phụng. Ở chỗ Ma Thần Bayeli, trở thành thị tăng truyền giáo và cống hiến tín ngưỡng như vậy là đủ. Phần lớn loài người sinh sống ở địa ngục đều đi con đường này, vì Ma Thần dâng hiến cả đời, c·hết rồi không cần làm vong linh sống lại, linh hồn sẽ tiến vào ao chuyển sinh, kiếp sau trực tiếp trở thành ác ma cấp cao.
Tình hình ở mặt đất thế nào La Viêm không rõ. Nhưng so với địa ngục thì ác ma cấp cao chắc tương đương với kỵ sĩ hoặc quý tộc? Thị tăng tương đương với mục sư. Nghĩ đến chỉ cần cống hiến cả đời cho Thánh Sith, kiếp sau đầu thai vào nhà quý tộc cũng có rất nhiều hy vọng. Còn chuyện năm trăm đồng bạc đã đòi mua được một suất phú nhị đại thì thật có chút hoang đường. Ngay cả người chơi "Thiên Tai OL" cũng biết, tiền trong game không thể mua được đẳng cấp linh hồn. Muốn tăng cấp? Cái đó phải có "cống hiến" mới được!
Nghe được lời dặn dò của Ma Vương đại nhân, Matt hơi sửng sốt, vẻ mặt có chút chần chờ. Dùng nước giếng thay cho nước thánh, cái này ít nhiều có chút quá khoa trương."Chuyện này. . . Liệu có ổn không?" La Viêm cười nhạt: "Nước thánh vốn dĩ chính là nước thực hiện sự chúc phúc của thần thánh, còn có thật sự chúc phúc hay không thì. . . ngoài chính ngươi ra, ai có thể vạch trần ngươi?" Dừng một lát, hắn nói tiếp: "Ngoài ra. . . Ngươi có thể tung tin ra ngoài, nói rằng trấn Ngân Tùng có một vị Thánh Nhân được Thánh Sith che chở, người đó chế tác. . . hộ thân phù, cũng có thể đảm bảo th·i t·hể không biến thành vong linh." "Chỉ cần người c·hết nguyện ý, nó có thể ở yên trong quan tài đến khi hóa thành tro. Loại hộ thân phù này vô cùng tiện lợi, chỉ cần 10 đồng bạc, mà không chỉ người c·hết mới mang được, người sống cũng mang được, dân mạo hiểm càng đặc biệt đề cử. . ." "Đương nhiên, nó có tác dụng với người c·hết." Cái thứ này mà hắn nói là hộ thân phù, kỳ thực chẳng qua chỉ là một viên đá có khắc ma pháp trận "Thả Hồn". Đeo vào người, sau khi c·hết, nếu không có chấp niệm quá mạnh, linh hồn tự nhiên sẽ được giải thoát khỏi cơ thể. Còn bị pháp sư vong linh đánh thức thành khô lâu binh thì đó là chuyện không liên quan tới hắn. Thứ này và nước thánh thật ra đi chung một con đường, chỉ khác nhau một cái là vẩy, một cái là dùng. Tiểu ác ma rất am hiểu mấy thứ này. Mình đã nói sẽ giúp họ giải quyết mối nguy về lương thực, theo một nghĩa nào đó thì đây cũng xem như thực hiện lời hứa.
Matt nghiêm túc ghi nhớ lời Ma Vương dặn dò, lại hỏi: "Vị 'Thánh Nhân' này. . . Tên của ngài ấy là gì?" La Viêm cân nhắc rất lâu, tốn hai phút, soạn xong cốt truyện tổng thể: "Hắn là một cô nhi, sinh ra đã mất cha mẹ." "Hắn sinh ra ở hang đá nóng nhất của dãy núi vạn trượng, chỉ có dòng nham thạch đang trào dâng là chứng kiến tiếng khóc nỉ non của đứa bé." "May mắn có thần linh bảo hộ, hắn may mắn thoát khỏi kiếp nạn." "Một vị giáo sĩ lớn tuổi đã đưa hắn về nhà, nuôi nấng hắn trưởng thành. . ." Lời mở đầu của câu chuyện không cần quá nhiều, càng nhiều thì càng thừa thãi, không có lợi cho việc mọi người truyền miệng nhau. Còn chi tiết có sơ hở thì tự nhiên sẽ có người kể chuyện ngâm thơ bù vào. Việc hắn cần làm chỉ là cho đoạn chuyện này một cái mở đầu, sau đó bảo đảm hộ thân phù kia thật sự có hiệu quả.
"Hắn không có tên.""Người biết hắn, đều thân thiết gọi hắn là ——""Viêm Vương."
Lúc hoàng hôn, mặt trời chiều ngả về tây.
Giáo đường trấn Ngân Tùng ba tiếng chuông vang lên kết thúc buổi cầu nguyện chiều, ánh chiều tà rải lên những viên gạch và ngói trên mái nhà, khiến bóng tháp Thập Tự Giá trên mặt đất từ từ kéo dài.
Đứng dưới mái hiên màu ngũ sắc, cha Matt lặng lẽ nhìn các tín đồ đi khuất, sau đó, trước ánh mắt ngưỡng mộ của đám tu sĩ trẻ tuổi và nữ tu, ông quay người đi vào hầm phía sau giáo đường.
Nơi này là hầm chứa rượu vang của giáo đường, diện tích rộng khoảng năm sáu mươi mét vuông.
Từ khi đại mộ địa tiếp quản giáo đường này, Ma Vương đại nhân đã cho thuộc hạ đào một đường hầm bí mật từ mê cung tầng dưới cùng đến thẳng đây, và coi nơi này là địa điểm gặp mặt bí mật.
Mỗi khi hoàng hôn xuống, cha Matt sẽ mượn cớ nghiên cứu kinh văn mà đến đây, cài then cửa rồi chờ thêm một quãng thời gian thắp nến.
Hôm nay cũng như vậy.
Nhưng khác với ngày thường là, ông vừa mở cánh cửa gỗ mốc meo đã thấy một thanh niên đang ngồi trên bàn gỗ trong hầm, lật xem cuốn Thánh Kinh có hình Thập Tự Giá mở trang.
Cha Matt đặt cây nến trong tay sang một bên, khẽ cúi đầu hành lễ, giọng cung kính nói:
"Thưa Ma Vương đại nhân tôn kính, xin hỏi ngài có gì chỉ thị?"
Nếu để dân trấn Ngân Tùng nhìn thấy cảnh này, chắc chắn tất cả sẽ kinh ngạc há hốc mồm, không dám tin vào mắt, tai và miệng của mình... Chàng trai tuấn tú như vậy mà lại là Ma Vương ư? Cha Matt chắc chắn là đã nhầm lẫn!
La Viêm vừa hứng thú lướt nhìn cuốn 《 Thánh Ngôn Thư 》 của Thánh Sith Giáo vừa dùng giọng điệu trò chuyện nói:
"Có một tên tên là Jack đến đây gặp ngươi không?"
Cha Matt khẽ gật đầu.
"Ta đã tiếp đãi hắn ở nhà thờ."
La Viêm lật một trang sách.
"Ngươi cảm thấy hắn là người như thế nào?"
Cha Matt trầm tư một lát, cẩn thận trả lời:
"Trong mắt hắn đầy rẫy dục vọng trần tục, ta không thấy được sự thành kính ở hắn. Hắn rất tôn kính ta, nhưng sự tôn kính đó không dành cho bản thân ta mà là địa vị của ta và ngài, người đứng sau ta."
"Tên đó đúng là một người như vậy, nhưng như thế cũng không có gì không tốt cả." La Viêm muốn thăm dò xem tâm trí của Matt đã hình thành thế nào, chứ không phải phẩm chất của Jack.
Xem ra, vị thần vừa "phát dục" này không tệ. Tuy hắn thừa hưởng một phần tính cách của chủ nhân thân thể cũ, nhưng không đi vào nghiên cứu thần học một cách bế tắc như người trước mà có thể đứng ở góc độ trần tục để suy nghĩ vấn đề.
Điều này rất quan trọng.
La Viêm gấp cuốn sách trên tay lại, lấy từ trong ngực ra hai bình thủy tinh tròn đáy và một tờ giấy, đặt lên bàn gỗ, rồi nhẹ nhàng dặn dò:
"Thuốc nước màu xanh lá dùng để giảm quá trình thối rữa, mỗi ngày ngươi uống ba giọt là đủ. Bình trong suốt là nước hoa hương gỗ thông, có thể che bớt mùi khó chịu, tùy ngươi định lượng sử dụng."
"Còn tờ giấy này là danh sách những thứ ta cần ngươi mua sắm đợt này. Sau khi xong việc, ngươi cứ đem chúng vào hầm, rồi khóa cửa cẩn thận vào buổi tối là được, những việc còn lại ta sẽ sắp xếp.
"Hàng hóa cần mua chủ yếu là thức ăn, như ngũ cốc xay thành bột đóng bao. Mấy thứ này ở trấn Ngân Tùng rất phổ biến, nhất là vào mùa thu hoạch, giá lương thực thường bị ép rất thấp."
"Hiểu rồi."
Cha Matt cung kính gật đầu, nhận lấy thuốc và tờ giấy rồi cất vào ngực.
"Xin hỏi ngài còn có gì phân phó không?"
"Còn một việc nữa."
La Viêm gật đầu, chỉ vào chiếc rương gỗ sau lưng.
"Mở nó ra."
Matt nhanh chóng làm theo, mở rương ra, thấy bên trong là một bó lụa tấm.
Ông hơi sửng sốt một chút, vẻ mặt kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Ma Vương đại nhân.
"Đây là..."
"Ngươi có thể hiểu đây là một loại tơ lụa đặc biệt và đắt tiền dùng để may quần áo," La Viêm thuận miệng nói, "Ta muốn ngươi giúp ta hỏi thăm xem có ai quan tâm đến thứ này không."
Tuy trải qua nhiều gian nan, xưởng may của đại mộ địa cuối cùng cũng đi vào hoạt động, và những tấm lụa này là lô sản phẩm đầu tiên ra lò.
Nghe nói để sản phẩm đạt hiệu quả lý tưởng, ba người chơi nhỏ đã cố ép cạn kiệt một con Địa Huyệt tri chu, suýt chút nữa cũng mệt đứt cả lưng.
Tuy La Viêm chỉ cung cấp một bình thuốc và há miệng chờ sung rụng, thực tế không bỏ ra bao nhiêu sức, nhưng hắn vẫn rất ủng hộ kế hoạch lập nghiệp của ba người chơi nhỏ này.
Sổ sách của giáo đường trấn Ngân Tùng có tiền thì có thật, nhưng phần lớn tài sản là ruộng nương và bất động sản ở Lôi Minh Thành, vốn lưu động chỉ chiếm một phần nhỏ.
Để không bị "há miệng chờ sung", đại mộ địa cũng phải mua sắm một vài sản nghiệp kiếm tiền.
Bán than đá trực tiếp thì hơi bất tiện.
Vẫn nên bắt đầu từ những sản phẩm có giá trị cao trước đã!
Cha Matt trầm ngâm một lúc với tấm lụa trong tay, rồi như nghĩ ra điều gì nói:
". Nghe nói nam tước Gus ở trấn Ngân Tùng rất mong chờ những buổi tiệc tối của giới thượng lưu, chắc chắn vị tiên sinh kia sẽ hứng thú với thứ có thể giúp ông ta nổi bật tại những buổi yến tiệc như thế này. Nếu Adlai quan trị an dùng nó làm quà biếu cho nam tước thì... ngài thấy thế nào?"
La Viêm không khẳng định cũng không phủ định mà chuyển vấn đề lại cho ông:
"Thứ này ta đã giao cho ngươi rồi, cụ thể dùng như thế nào thì tùy ngươi quyết định. Tất nhiên, ta đề nghị ngươi nên bàn bạc với Adlai quan trị an, kể cả Jack ở Lôi Minh Thành... Bọn họ quen thuộc tình hình ở đó hơn ngươi và ta."
Sau một thời gian thích ứng, Matt đã dần hòa nhập vào thân phận xác sống, thậm chí có thể đứng trên lập trường "cha Matt" để suy nghĩ vấn đề mà không cần ai dẫn dắt.
Đây là một khởi đầu tốt.
La Viêm định tiếp tục duy trì như vậy, giao hẳn các công việc cụ thể cho ông.
Đối với sự tín nhiệm của Ma Vương đại nhân, cha Matt khẽ gật đầu.
"Hiểu rồi... Ta sẽ cố gắng hết sức để làm tốt chuyện này, không khiến ngài thất vọng."
"Ta tin ngươi sẽ không làm ta thất vọng," La Viêm cười nhạt nói, "Chuyện của ta nói xong rồi, còn ngươi thì sao? Có gì cần báo cáo... hay cần ta giúp đỡ không?"
Matt khẽ gật đầu, từ tốn mở miệng:
"Giáo đường đã đi vào nề nếp, những việc lặt vặt đã được Adlai quan trị an giải quyết. Điều phiền toái duy nhất là thân là thây ma, ta không thể sử dụng pháp thuật hệ thánh, những lời cầu nguyện với tín đồ ta chỉ có thể qua loa theo nghĩa của Thánh Sith giáo... Nhưng đó không phải là kế lâu dài."
Đến đây, ông dừng một chút, có vẻ hơi khó xử:
"Còn nữa là vấn đề nước thánh... Việc chế tạo nước thánh cũng cần dựa vào lực lượng của Thánh Quang." Đây không chỉ là điều khiến ông khó xử mà cả Adlai quan trị an cũng thấy thế.
Ở thế giới này, giáo đường của Thánh Sith không chỉ là giáo đường mà còn đóng vai trò như một bệnh viện, phụ trách chữa trị những vết thương nghiêm trọng mà các thầy thuốc thảo dược không chữa được.
Tuyệt đại đa số người nghèo không có tiền để sử dụng dịch vụ của giáo đường, nhưng trấn Ngân Tùng cũng có một vài dân tự do giàu có và các thân sĩ.
Ngoài ra còn có những mạo hiểm giả.
Vì có thu nhập cao, nguy hiểm cao, họ thường ưu tiên chọn dịch vụ của giáo đường khi bị thương để nhanh chóng hồi phục thể trạng tốt nhất, cũng như thoát khỏi đau đớn về thể xác.
Tuy La Viêm đã chứng minh, tín ngưỡng thành kính không phải là biện pháp duy nhất để sử dụng ma pháp, nhưng không thể thay đổi được sự thật rằng pháp thuật hệ thánh có thể khắc chế vong linh.
Đây thuộc về một phần của quy tắc.
Giống như hỏa nguyên tố hình thành ngọn lửa có thể đốt cháy vật thể một cách chân chính.
Dù hắn dạy Matt sử dụng biện pháp của Thánh Quang, thì người sau cũng sẽ để lộ sơ hở khi sử dụng thực tế... như thân thể bị đẩy nhanh quá trình thối rữa chẳng hạn.
La Viêm hơi suy tư rồi lên tiếng:
"Thánh Quang không phải là hệ pháp thuật trị liệu duy nhất, ta có thể dạy ngươi sử dụng trị liệu thuật. Còn nước thánh... bình thường thứ này có giá bao nhiêu?"
Matt thật thà trả lời:
"500 đồng bạc."
500 đồng bạc!
Nghe đến con số này, La Viêm không kìm được hít vào một ngụm khí lạnh.
500 đồng bạc ở cửa hàng vũ khí tại Lôi Minh Thành có thể mua một bộ kiếm khiên, đổi thành tiền đồng tương đương có thể mua hơn năm nghìn ổ bánh mì—loại bánh mì lớn, đủ cho một gia đình chia nhau ăn!
Số tiền đó gần tương đương với toàn bộ thu nhập của một tá điền trong một năm làm việc cho Lãnh Chúa trên đất liền.
Và nếu xét đến các chi phí thuê đất, chi tiêu sinh hoạt, các loại thuế phụ, cùng với biến động giá lương thực, đại đa số nông dân quanh năm suốt tháng gần như không tiết kiệm được bao nhiêu tiền.
Thảo nào Chris luôn có một tia ác cảm với quý tộc, thậm chí còn hiểu nhầm mình là quý tộc nên ra tay cướp tiền cướp của và muốn giết người diệt khẩu.
Tên này đáng thương thì có đáng, nhưng La Viêm vẫn không khỏi muốn bĩu môi, kẻ tạo ra quy tắc là Thánh Sith, kẻ kiếm tiền là giáo đường... không nói hận có hữu dụng hay không, ngươi chỉ biết hận quý tộc thì ích gì?
Hắn "bắt nạt kẻ yếu", chẳng khác nào túm hai quả hồng chín mà nắn bóp cả!
Với cái kiểu hiểu biết này, dù đặt ở đâu cũng vẫn bị người ta "xử lý" thôi.
"Đắt quá," La Viêm lắc đầu rồi nói tiếp, "Bảo những tín đồ cần tổ chức tang lễ, nói là...
"Hảo ý của bọn hắn, Thánh Sith đại nhân hiểu cho, tiền vẫn là tự mình giữ đi." "Còn về số tiền kia mà nhiều quá không có chỗ tiêu thì nhất định phải mua đồ. . . Ngươi cứ ra giếng múc nước, xem như là nước thánh dùng, sau đó lại dùng phép Thả Hồn để hồn người chết rời khỏi xác mà đi." "Ngược lại, nước thánh là vẩy lên t·hi th·ể, rốt cuộc có phải nước thánh hay không, người chết cũng không thể ngồi dậy mà nói được. Ngoài Thánh Quang ra, phép thuật sơ cấp của hệ vong linh cũng có thể giải thoát linh hồn người vừa mới bắt đầu thối rữa khỏi xác, để nó theo tín ngưỡng của mình mà đi đến nơi cần đến. . Mặc dù nguyên lý khác hoàn toàn so với phép thuật thần thánh." Cân nhắc đến phép thuật hệ vong linh không quá thích hợp thi triển trước mặt mọi người. Đợi đến khi "pháp sự" kết thúc, cha Matt sẽ bổ sung lại cho bọn họ.
Đến mức có tính là lừa gạt hay không? Cái đó nhất định là có! Bất quá, đám người này ngay cả chuyện "500 đồng bạc có thể đầu thai tốt" mà cũng dám tin, La Viêm cảm thấy bọn họ còn không bằng tin mình là Tần Thủy Hoàng, dù sao mình thật sự có thể phong cho họ làm âm binh. Hiện thực là tàn khốc như vậy. Nước thánh chỉ có thể khiến th·i t·hể không biến thành vong linh, căn bản không thể để linh hồn người chết đầu thai tốt! Đây không phải La Viêm chủ quan phỏng đoán, mà trong "Thánh Ngôn thư" đã viết như vậy — "Nước được thần thánh chúc phúc có thể khiến người chết đạt được an bình vĩnh viễn". Còn chuyện đầu thai tốt gì đó. . Cái đó hoàn toàn là do mọi người hiểu lầm, hay có thể nói là ước nguyện không thực tế. Dù là ở mặt đất hay địa ngục, đầu thai đều dựa vào đẳng cấp linh hồn. Muốn nâng cao đẳng cấp linh hồn, nếu không đi tà đạo thì chỉ còn cách làm vui lòng vị thần linh mà mình thờ phụng. Ở chỗ Ma Thần Bayeli, trở thành thị tăng truyền giáo và cống hiến tín ngưỡng như vậy là đủ. Phần lớn loài người sinh sống ở địa ngục đều đi con đường này, vì Ma Thần dâng hiến cả đời, c·hết rồi không cần làm vong linh sống lại, linh hồn sẽ tiến vào ao chuyển sinh, kiếp sau trực tiếp trở thành ác ma cấp cao.
Tình hình ở mặt đất thế nào La Viêm không rõ. Nhưng so với địa ngục thì ác ma cấp cao chắc tương đương với kỵ sĩ hoặc quý tộc? Thị tăng tương đương với mục sư. Nghĩ đến chỉ cần cống hiến cả đời cho Thánh Sith, kiếp sau đầu thai vào nhà quý tộc cũng có rất nhiều hy vọng. Còn chuyện năm trăm đồng bạc đã đòi mua được một suất phú nhị đại thì thật có chút hoang đường. Ngay cả người chơi "Thiên Tai OL" cũng biết, tiền trong game không thể mua được đẳng cấp linh hồn. Muốn tăng cấp? Cái đó phải có "cống hiến" mới được!
Nghe được lời dặn dò của Ma Vương đại nhân, Matt hơi sửng sốt, vẻ mặt có chút chần chờ. Dùng nước giếng thay cho nước thánh, cái này ít nhiều có chút quá khoa trương."Chuyện này. . . Liệu có ổn không?" La Viêm cười nhạt: "Nước thánh vốn dĩ chính là nước thực hiện sự chúc phúc của thần thánh, còn có thật sự chúc phúc hay không thì. . . ngoài chính ngươi ra, ai có thể vạch trần ngươi?" Dừng một lát, hắn nói tiếp: "Ngoài ra. . . Ngươi có thể tung tin ra ngoài, nói rằng trấn Ngân Tùng có một vị Thánh Nhân được Thánh Sith che chở, người đó chế tác. . . hộ thân phù, cũng có thể đảm bảo th·i t·hể không biến thành vong linh." "Chỉ cần người c·hết nguyện ý, nó có thể ở yên trong quan tài đến khi hóa thành tro. Loại hộ thân phù này vô cùng tiện lợi, chỉ cần 10 đồng bạc, mà không chỉ người c·hết mới mang được, người sống cũng mang được, dân mạo hiểm càng đặc biệt đề cử. . ." "Đương nhiên, nó có tác dụng với người c·hết." Cái thứ này mà hắn nói là hộ thân phù, kỳ thực chẳng qua chỉ là một viên đá có khắc ma pháp trận "Thả Hồn". Đeo vào người, sau khi c·hết, nếu không có chấp niệm quá mạnh, linh hồn tự nhiên sẽ được giải thoát khỏi cơ thể. Còn bị pháp sư vong linh đánh thức thành khô lâu binh thì đó là chuyện không liên quan tới hắn. Thứ này và nước thánh thật ra đi chung một con đường, chỉ khác nhau một cái là vẩy, một cái là dùng. Tiểu ác ma rất am hiểu mấy thứ này. Mình đã nói sẽ giúp họ giải quyết mối nguy về lương thực, theo một nghĩa nào đó thì đây cũng xem như thực hiện lời hứa.
Matt nghiêm túc ghi nhớ lời Ma Vương dặn dò, lại hỏi: "Vị 'Thánh Nhân' này. . . Tên của ngài ấy là gì?" La Viêm cân nhắc rất lâu, tốn hai phút, soạn xong cốt truyện tổng thể: "Hắn là một cô nhi, sinh ra đã mất cha mẹ." "Hắn sinh ra ở hang đá nóng nhất của dãy núi vạn trượng, chỉ có dòng nham thạch đang trào dâng là chứng kiến tiếng khóc nỉ non của đứa bé." "May mắn có thần linh bảo hộ, hắn may mắn thoát khỏi kiếp nạn." "Một vị giáo sĩ lớn tuổi đã đưa hắn về nhà, nuôi nấng hắn trưởng thành. . ." Lời mở đầu của câu chuyện không cần quá nhiều, càng nhiều thì càng thừa thãi, không có lợi cho việc mọi người truyền miệng nhau. Còn chi tiết có sơ hở thì tự nhiên sẽ có người kể chuyện ngâm thơ bù vào. Việc hắn cần làm chỉ là cho đoạn chuyện này một cái mở đầu, sau đó bảo đảm hộ thân phù kia thật sự có hiệu quả.
"Hắn không có tên.""Người biết hắn, đều thân thiết gọi hắn là ——""Viêm Vương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận