Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 248: Cùng đồ mạt lộ quân cờ (3)

Chương 248: Quân cờ cùng đường mạt lộ (3)
"Việc này so với trong kế hoạch... không hoàn toàn giống."
Cuộc nổi loạn Bão Đen là một mắt xích trong kế hoạch, nhưng lẽ ra phải là bước cuối cùng. Ngọn lửa này bùng cháy quá nhanh, nhanh đến mức thậm chí ngoài dự đoán của bọn họ, đến nỗi khiến hắn không kịp trở tay.
Những tên lính đánh thuê được cài cắm trong cộng đồng Goblin dùng để châm ngòi thổi gió còn chưa kịp hành động, thì ngọn lửa này đã tự bùng lên rồi.
Không chỉ vậy, ngọn lửa vốn nên bùng phát vô trật tự này chẳng những không cháy về phía phủ lãnh chúa như bọn họ kỳ vọng, ngược lại còn cuốn thẳng về phía liên minh thương hội.
Tại sao?
Dạ Ca nghĩ không thông.
Người hạ độc đúng là do thương hội Răng Cưa sắp đặt, nhưng đám ác ôn mất lý trí này lẽ ra không nên biết gì mới phải, làm sao chúng lại tìm được đến tận đây?
Gia tộc Dragon đã tưởng tượng ra rất nhiều khả năng, bao gồm La Viêm trực tiếp phái vệ đội đến trấn áp, bao gồm La Viêm thỉnh cầu thêm viện trợ từ gia tộc Padrich, vân vân. Nhưng duy chỉ có điều không ngờ tới là gã kia lại đi đầu kích động phản loạn ngay trên lãnh địa của mình, còn khống chế được lực lượng này.
Ngay lúc này, một tiếng kêu hoảng sợ phá vỡ dòng suy nghĩ của hắn, đồng thời khiến hắn quay đầu lại.
Chỉ thấy hội trưởng thương hội Răng Cưa -- Grok, đầu đầy mồ hôi xông tới, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng.
"Dạ Ca tiên sinh... Người của ngài đâu? Không thể để bọn họ chờ đợi thêm nữa, bây giờ chính là lúc động thủ! Ngài không phải nói ngài đã cài cắm một vài quân cờ ở Hắc Phong bảo sao? Ngài còn định đợi đến lúc nào?"
Nhìn Grok đang kêu rên như chó chết, ánh mắt thờ ơ của Dạ Ca mang theo một tia xem xét.
"Chúng ta đúng là đã cài cắm một vài quân cờ ở Hắc Phong bảo, nhưng bọn họ là để dùng kích động loại hỗn loạn này, mà bây giờ trận hỗn loạn này rõ ràng đã vượt khỏi tầm kiểm soát của chúng ta."
Grok sững sờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn hắn, há hốc mồm hồi lâu không nói nên lời.
"Vậy... Vậy chúng ta nên làm gì?"
"Ừm, giờ phải làm sao đây."
Dạ Ca như có điều suy nghĩ lặp lại câu hỏi này, sau đó ánh mắt rơi trên người Grok.
Trong nháy mắt, Grok cảm giác máu toàn thân như đông cứng lại, tay chân không kiểm soát được run rẩy nhè nhẹ, mơ hồ thấy lạnh.
Hắn bỗng nhiên ý thức được một khả năng, lại nhìn Dạ Ca đang đứng bên cửa sổ, trong mắt thoáng hiện lên sự hoảng sợ.
"Chờ đã... chờ một chút... Ta... ta nghĩ thêm biện pháp khác, ta vẫn còn biện pháp!"
Nhìn Grok đang giãy dụa phút cuối, Dạ Ca khẽ thở dài, dưới ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm của đối phương, chậm rãi nói.
"Grok tiên sinh, ta rất thất vọng về ngươi, chúng ta vốn định để ngươi làm chủ nhân thực sự của Hắc Phong bảo, nhưng xem ra ngươi đã làm hỏng việc rồi."
"Không! Chờ đã... Mọi chuyện còn chưa kết thúc! Chúng ta còn có thể nghĩ cách khác!" Grok "Phụt" một tiếng quỳ rạp xuống đất cầu xin.
"Không kịp nữa rồi."
Dạ Ca mặt không đổi sắc vươn ngón trỏ, tiện tay điểm ra một đạo hồng quang, bắn về phía đầu Grok.
Trận hỗn loạn này đã mất kiểm soát, liên minh thương hội e rằng sẽ bị đám Goblin phẫn nộ kia nhổ cỏ tận gốc, mà Ma Vương dung túng tất cả chuyện này nhất định sẽ nhân cơ hội này triệt để tẩy sạch ảnh hưởng của liên minh thương hội tại Hắc Phong bảo.
Hiện tại chỉ có thể cầu nguyện trận hỗn loạn này đủ lớn, đến mức ảnh hưởng đến việc cung ứng ở tiền tuyến.
Còn về hiện tại -- Grok là người duy nhất nhìn thấy hắn và biết rõ thân phận của hắn, dấu vết hoạt động của gia tộc Dragon trong chuyện này nhất định phải xóa đi.
Ngay tại khoảnh khắc đạo hồng quang tựa tia chớp kia sắp đánh trúng đầu Grok, một lưỡi rìu khổng lồ bỗng nhiên đón đỡ lấy đạo hồng quang đang lập lòe ấy.
Dạ Ca hơi giật mình, dịch sang bên nửa bước, đã thấy luồng khí kình lớn lướt ngang qua người, trực tiếp xé nát nửa bức tường phía sau hắn.
Bụi mù gào thét tan đi. Một Thú Nhân thân hình khôi ngô, cơ bắp cuồn cuộn đứng trước mặt hắn, đang nhe răng cười với hắn.
Nhìn gương mặt dường như quen thuộc kia, Dạ Ca nhíu mày, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.
"Cách Lake... Huyết Nhẫn Ma Tướng, ta nhớ tên của ngươi."
Grok ngồi bệt trên mặt đất đã sợ đến tè ra quần, run lẩy bẩy nhìn gã có cái tên chỉ khác mình một âm tiết kia.
Uy áp kinh khủng kia trước mặt Ác Ma cấp bạch kim thế mà không hề rơi xuống thế hạ phong chút nào!
Gã này cũng là cường giả cấp bạch kim!
Cách Lake nhổ một bãi nước bọt, nhếch mép cười vác chiến phủ lên vai, khiêu khích nhìn Thạch Tượng Quỷ trước mặt.
"Ồ, tôi tớ của gia tộc Dragon thế mà nhớ được tiểu nhân vật như ta, thật là vinh hạnh."
"Ngươi là thuộc hạ cũ của Reggie," Dạ Ca hơi ngẩng cằm, cười lạnh nói, "Ngươi có biết mình đang đối nghịch với ai không?"
"Ha ha ha ha!"
Cách Lake bỗng nhiên ngửa đầu cười lớn, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Dạ Ca.
"Ngươi không nhắc tới chuyện này thì còn đỡ, ngươi có biết lão tử dưới trướng Reggie đã trải qua những ngày tháng gì không?"
Dạ Ca cười lạnh.
"Cho nên ngươi cứ như vậy bị mua chuộc? Vinh quang của thị tộc Huyết Phủ đâu -- "
"Một kẻ trộm gà bắt chó, cũng xứng nhắc đến hai chữ vinh quang sao?" Giọng nói âm u lạnh lẽo bỗng truyền đến từ bên cạnh, khiến Dạ Ca đang ung dung thấy lạnh cả tim.
Một con dao găm lặng yên không tiếng động kề trên cổ hắn, mà sau lưng là một đôi mắt đỏ lóe lên vẻ chẳng lành.
Thanos! Ma Tướng bóng đen của mê cung Lôi Minh quận!
Dạ Ca trong lòng đột nhiên kinh hãi, ma lực toàn thân như biển gầm phóng thích ra xung quanh.
Liệt diễm nóng rực quét sạch toàn bộ phòng làm việc, với thế tồi khô lạp hủ, xé nát mọi đồ đạc thành mảnh vụn, ngay cả nửa mái nhà cũng bị nổ bay ra ngoài.
Dạ Ca hai chân đột nhiên phát lực nhảy lên không trung, dang rộng đôi cánh sau lưng, chuẩn bị thoát khỏi nơi thị phi này.
Ngay lúc hắn sắp thành công, những sợi Kinh Cức màu đen bỗng nhiên quấn chặt lấy mắt cá chân hắn, hung hăng kéo hắn xuống mặt đất.
Cú va chạm dữ dội trên đường phố làm tung lên bụi mù mịt, Dạ Ca chật vật lăn vào con hẻm nhỏ bên cạnh, đôi mắt đang thiêu đốt lóe lên hung quang.
Và cũng đúng lúc này, một tràng cười quỷ dị truyền đến từ bên cạnh, đánh thẳng vào tâm trạng căng thẳng của hắn.
"Ha ha ha... Đây chính là thực lực của gia tộc Dragon sao? Ta thấy hình như cũng thường thôi."
Dạ Ca nhanh chóng nhìn về một bên hẻm nhỏ, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp đang đứng ở đó.
Dung mạo nàng yêu diễm, làn da tái nhợt, mặc một bộ pháp bào ma pháp màu tím sẫm kiệm vải, trong tay cầm một cây trượng hình cành gai, vừa giống ma trượng lại giống roi, khóe miệng đang nhếch lên nụ cười khát máu.
Đôi cánh dơi màu đen dang rộng sau lưng nàng, đó là Đau Nhức Ma Sí Bàng!
"Kinh Cức Ma Tướng Blancia..."
Quệt vệt máu nơi khóe miệng, Dạ Ca đứng dậy từ mặt đất, giọng nói lạnh thấu xương.
"Ma Vương của Lôi Minh quận thật là hảo thủ đoạn... Lũ các ngươi từ khi nào lại trở nên ngoan ngoãn nghe lời như vậy."
"Vậy phải xem làm việc cho ai, và làm việc gì." Blancia chậm rãi nói, khóe miệng nở nụ cười yêu diễm, "Đến Ma Đô một chuyến cũng không dễ dàng, lãnh chúa đại nhân tôn kính nguyện ý mời chúng ta tới chơi một chuyến, ta sao có thể từ chối chứ? Huống hồ còn có thể dạy dỗ một kẻ của gia tộc Dragon."
Con ngươi Dạ Ca hơi co lại.
Ba cường giả cấp bạch kim, mà thực lực mỗi người đều không thua kém hắn... Điều này hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn! Càng ngoài dự kiến của Zakro trưởng lão!
Ma Vương kia còn điên cuồng hơn hắn tưởng tượng.
Bọn họ vốn tính lật bàn, lại không ngờ đối phương ngay từ đầu đã định cho nổ tung cả căn nhà.
Một giọt mồ hôi lạnh trượt trên trán hắn, mười mấy năm qua đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy cái chết cận kề đến thế.
"Bỏ cuộc đi, ngươi không phải đối thủ của chúng ta, mà gia tộc Dragon sau lưng ngươi càng không thể nào là đối thủ của đại nhân chúng ta. Khoảnh khắc các ngươi chọn động thủ ở Hắc Phong bảo là đã thua rồi, Ma Vương đại nhân đã sớm để mắt tới từng quân cờ bố trí ở nơi này, ngươi không ngại đoán xem tại sao chúng ta trước giờ không hề hành động?"
Thanos xuất hiện ở đầu kia của hẻm nhỏ, mân mê con dao găm trong tay, nhìn Dạ Ca đã là cá nằm trên thớt, không nhanh không chậm nói.
"Ma Vương đại nhân là người khoan dung độ lượng, ngài ấy không có hứng thú nhổ cỏ tận gốc gia tộc Dragon, ngược lại ngài ấy sẽ giải phóng các ngươi khỏi tay Kamu và lão ngoan cố kia... Ta nghĩ chuyện này đối với các ngươi mà nói cũng là chuyện tốt. Mấy trăm năm hầu hạ một lão già ngày càng điên khùng, các ngươi không thấy buồn nôn sao?"
Là kẻ chột dạ nhất trong bốn vị Ma Tướng, hắn đồng thời cũng là người tỏ ra tích cực nhất trong số các Ma Tướng.
Dù sao lúc đó La Viêm sở dĩ rơi xuống Lôi Minh Thành, cũng là vì trận pháp dịch chuyển mà hắn vẽ ra.
Nhưng về sau Ma Vương đại nhân cũng không truy cứu trách nhiệm của hắn, còn cho phép hắn tiếp tục chiếm cứ tầng thứ 18 của mê cung, làm đất phong của mình.
Phần ân điển to lớn này, hắn chưa bao giờ cảm nhận được từ trên người Reggie Dragon.
Nghe Thanos nói, khóe miệng Dạ Ca đang rỉ máu nhếch lên một nụ cười gằn.
"Ngươi đang khuyên ta đầu hàng?"
"Tại sao lại không chứ?" Thanos mặt không đổi sắc nói, "Thịt Thạch Tượng Quỷ cũng đâu có ngon."
"Ha ha... Ha ha ha!"
Dạ Ca bỗng nhiên ngửa đầu phá lên cười, vẻ mặt trong nháy mắt trở nên dữ tợn, cơ bắp phình ra xé nát quần áo, thân hình cao lớn tựa như Sư Thứu hoàn toàn hiện rõ ra.
Công trình kiến trúc xung quanh bị ép thành vụn nát, những mảnh đá lớn như hạt đậu bắn ra như đạn pháo, rơi xuống đường phố cách đó không xa, không gây ra chút động tĩnh nào.
"Người ta trung thành chỉ có Zakro trưởng lão mà thôi!"
"Bảo ta đầu hàng -- "
"Nằm mơ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận