Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 27: Tàn khốc chân tướng

Chương 27: Sự thật tàn khốc
【Điểm tín ngưỡng: 11086 (-100)】 【Mỗi ngày tăng trưởng: 108~128】 【Mỗi ngày tiêu hao: 100】
Để tăng một linh hồn cấp bậc bình thường lên Hắc Thiết, cần tiêu hao 100 điểm sức mạnh tín ngưỡng.
Nếu như trước đây điểm tín ngưỡng chỉ có ba chữ số, La Viêm chắc chắn sẽ còn cảm thấy hơi đau lòng.
Nhưng bây giờ thực lực của hắn đã khác xưa rất nhiều! Nhờ vào con chuột mập nào đó rớt ra kim tệ, giá trị tín ngưỡng dự trữ của hắn vô cùng dồi dào, coi như cho cả server 100 người chơi đều lên đến Hắc Thiết cũng không có chút áp lực nào.
Còn về phần hắn, tạm thời không cần vội. Điểm tín ngưỡng hao phí để lên từ Tinh Cương lên Bạch Ngân, gấp mười lần từ Thanh Đồng lên Tinh Cương, tức là 100.000 điểm. Đối với giai đoạn hiện tại mà nói, đây có thể nói là một con số thiên văn.
Thay vì tích lũy đến không biết năm tháng nào, chi bằng để những người chơi có thực lực tiến bộ trước.
Thêm nữa, hắn mới vừa tấn cấp Tinh Cương không lâu, khoảng cách chạm đến giới hạn cấp bậc còn một khoảng cách rất dài, không cần thiết phải vội vàng đưa “thiên phú” lên Bạch Ngân như vậy.
Cấp bậc linh hồn chỉ ảnh hưởng đến giới hạn sức mạnh Siêu Phàm, không ảnh hưởng đến cường độ bản thân.
" . . . Luôn trốn trong hang động không phải là biện pháp, phải nghĩ cách phát triển tín đồ."
Hi vọng Jack bên kia có thể mang đến cho mình kinh hỉ.
Ngay lúc La Viêm đang suy nghĩ, các người chơi của Lãnh Địa Ma Vương cũng đã lần lượt chú ý đến hắn.
Chính xác mà nói, là chú ý đến Sarah phía sau hắn.
Gương mặt non nớt và thân hình nhỏ nhắn đáng yêu khiến người ta nhìn mà yêu thích, đôi tai mèo trên đỉnh đầu khẽ đung đưa càng khiến vô số khô lâu binh trong hốc mắt phát ra ánh sáng lục nóng bỏng!
Tình huống gì?! NPC mới?!
Thấy các người chơi đều nhìn lại, La Viêm cũng không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp hắng giọng, đi thẳng vào vấn đề nói:
"Các con dân Đại Mộ Địa, bản vương hiện tại muốn tuyên bố một việc! Từ hôm nay trở đi, cửa hàng đầu tiên của Đại Mộ Địa chính thức khai trương, chỉ chấp nhận minh tệ trả tiền--"
La Viêm còn chưa dứt lời, toàn bộ hầm mỏ đã tràn ngập tiếng xương cốt ma sát kẽo kẹt.
"A a a há há!"
"Miêu nương!!! Miêu nương!!!"
"Cẩu trù tính vẫn là rất hiểu ta sao!"
"Ta!!! Đều là ta!!!" (thét lên) "Thật đáng yêu!!!"
"Đáng ghét! Rất muốn xoa!!!"
"Ta có thể kiểm tra tai không? Ta có thể đi rửa tay trước!"
Nhìn đám khô lâu kêu loạn vây quanh, lông trên đỉnh đầu Sarah đã dựng hết lên, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ "Ư ư". Nếu không có La Viêm đứng bên cạnh, nàng có lẽ đã phản ứng thái quá.
"Yên tĩnh! Tất cả im lặng cho ta!"
Không ngờ đám gia hỏa này lại vô dụng như vậy, La Viêm mặt đen lại cuối cùng vẫn dùng quyền hạn chi lực, cưỡng ép để đám người chơi tại đây bình tĩnh lại.
Người chơi đáng tin cậy rốt cuộc đã đi đâu hết rồi? Đều đi chơi game khác hết sao?
Lời vừa nói được một nửa thì bị ngắt, La Viêm cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
"Nói tóm lại, nàng cũng giống như các ngươi, đều là con dân của Lãnh Địa Ma Vương, ta không muốn nhìn thấy con dân của ta làm tổn thương lẫn nhau."
"Ta sẽ luôn quan sát nơi này, nếu để ta phát hiện ai bắt nạt nàng, hoặc là mua đồ không trả tiền, hoặc là trộm bảo bối của ta… ta sẽ khiến hắn hối hận vì đã đến thế giới này."
Rất tốt.
La Viêm cảm thấy lần này tại chỗ phát huy của mình rất có phong thái BOSS, không khỏi đắc ý hai giây.
Đáng tiếc là không có một người chơi nào chú ý đến hắn. . .
Ở một góc hẻo lánh của Lãnh Địa Ma Vương, mấy mạo hiểm giả bị giam trong lồng đang nhìn về phía này.
Mặc dù hoàn toàn không hiểu Ma Vương đang nói gì, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được sự khác biệt trong đối đãi.
Trên mặt Chris mang vẻ đố kỵ rõ ràng, hai tay nắm chặt cửa sổ bằng đá, như một oán phụ.
“Haizzz… Đàn ông, đều là như vậy cả. Chỉ cần xinh đẹp đáng yêu một chút, thì đãi ngộ liền khác hẳn.”
Rickson khoanh tay ngồi ở góc tường liếc Chris một cái.
"Ngươi chắc chắn chỉ vì cái này?"
Tuy cùng là đạo tặc, nhưng hắn dù sao cũng có tài nghệ kém người, có chơi có chịu.
Cho dù bị xử quyết, hắn cũng không có gì oán trách.
Nhưng hắn không ngờ rằng, Chris hoàn toàn hiểu sai ý của hắn, lại bị câu nói này làm cho mất bình tĩnh, hung dữ trừng mắt về phía hắn.
"Ngươi tên này có ý gì?! Ngươi muốn nói lão nương không có sức hấp dẫn đúng không? Có tin ta móc mắt ngươi ra rồi nhét vào mồm ngươi, bắt ngươi ăn hết không!"
Rickson á khẩu nhìn nàng, nhất thời bất lực không muốn phản bác, chỉ có thể im lặng.
Im lặng không chỉ có Rickson, mà còn có A.M ở một bên. Gia hỏa này từ đầu đến cuối không nói một lời, chỉ là nhìn chằm chằm vào phương hướng của Ma Vương đại nhân không rời mắt, trong ánh mắt e ngại ẩn chứa một tia khát vọng, phảng phất như đang chờ đợi phần thưởng.
Chó Xám vẫn như cũ sợ hãi trốn trong góc tường, hai tay ôm đầu, thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, thỉnh thoảng lại nhìn mấy người đồng đội.
Điên rồi... Tất cả đều điên rồi! Là người bình thường duy nhất ở đây, hắn cũng không chắc mình có thể kiên trì được bao lâu...
Sau khi kết thúc phân cảnh CG, La Viêm treo tấm biển gỗ "Cấm cho ăn" ở bên cạnh cửa hàng, sau đó đưa Sarah đến quầy hàng bằng đá nơi nàng sẽ ở, và dặn dò nàng một vài điều cần chú ý.
Ví dụ như, không nên ăn đồ vật người chơi đưa, cách phân biệt một khô lâu cho đồ không trả tiền.
Lại như, khi gặp phải vấn đề không giải thích được thì nên làm gì, và nếu gặp phải khô lâu quấy rầy mình thì nên gọi Du Du xử lý như thế nào vân vân.
Hiện tại phần lớn người chơi đều là những con ma nghèo, tiền trong túi tất cả cộng lại còn không mua nổi một chiếc chủy thủ thép không phụ ma trị giá 20.000 minh tệ, vì vậy công việc của Sarah cũng sẽ không quá bận rộn, trước tiên có thể làm quen với vị trí công tác.
Sự phát triển tiếp theo đúng như La Viêm dự đoán, khi thấy danh sách mua sắm trong cửa hàng, một đám người chơi lập tức hô lớn "Hắc Điếm".
"Cmn! Một thanh kiếm thép một tay không phụ ma mà 60.000?! "
"Sao mà giống như đang chặt chém vậy, hố người thế?!"
"Quá đen! Quá đen!"
"MMP! Ta còn không bằng tự mình rèn sắt!"
Nhìn đám khô lâu xúc động phẫn nộ, Sarah lộ vẻ sợ hãi trên mặt, nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng của La Viêm, lại phát hiện hắn đã rời đi.
Lúc này, nàng chợt nhớ tới lời La Viêm đã nói khi rời đi với nàng, do dự rất lâu, cuối cùng vẫn phải gắng gượng gạt ra một tiếng thì thầm ngượng ngùng từ trong miệng.
"Meo..."
Chỉ trong nháy mắt, những khô lâu đang xúc động phẫn nộ kia đều im lặng.
Nhìn đám khô lâu ngơ ngác đứng yên tại chỗ, Sarah có chút mờ mịt nhìn xung quanh.
Từ kia là một loại chú ngữ sao?
Ngay khi nàng vừa nghĩ như vậy, đám khô lâu vừa im lặng không đến hai giây lại một lần nữa trở nên sôi trào!
"Ngao ngao ngao!!!"
"Lại một lần nữa! Lại một lần nữa!!!"
"Lớn tiếng lên một chút! Huynh đệ của ta không nghe thấy!!!"
Tiếng kẽo kẹt ồn ào tựa như tiếng pháo, biểu hiện trên từng gương mặt đều là sự cuồng nhiệt chưa từng có.
Bỗng nhiên, một khô lâu binh dẫn đầu, từ trong biển khô lâu vươn mình đứng ra, nhảy lên quầy hàng.
"Các huynh đệ!!! Ta nhịn không được nữa rồi! Vì Miêu nương, dù là Ma Vương ta cũng phải liều mạng cho các ngươi xem--"
Hắn còn chưa dứt lời, một vòng quang mang màu xanh lục đã đánh trúng đỉnh đầu hắn.
Chỉ thấy linh hồn trong suốt của hắn thoát ra, không đến một giây đã trôi về khu vực trung tâm của Lãnh Địa Ma Vương.
Trư Đầu Nhân Kỵ Sĩ: "Cam! Tại sao lại là tuyệt phạt của Ma Vương đại nhân?! Không phải – ta mẹ nó đã làm gì?!"
Chợt Muộn biểu lộ vi diệu nhìn hắn.
"Làm gì sao còn phải hỏi, ngươi còn nhảy lên trên quầy làm NPC bị Stress."
Cẩu Thủy càng là nở nụ cười vô cùng khoái chí.
"Ha ha ha ha! Lại là ngươi! Nói! Sao mỗi lần tảo hoàng (*càn quét tệ nạn) đều có mặt ngươi!"
Nhìn thời gian ngồi tù còn lại, Trư Đầu Nhân Kỵ Sĩ phát ra tiếng kêu rên như heo bị chọc tiết.
“Ca, ta oan uổng mà!!! Ma Vương đại nhân, nhỏ không dám nữa! Thả ta ra ngoài đi!”
Quá mất mặt!
Ngưu Đầu Nhân Chiến Sĩ lắc đầu, giả vờ như không quen biết gã này, lặng lẽ đi xa.
. . .
Tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong hầm mỏ, tăng thêm một vẻ bi thương nhàn nhạt cho sự tà ác và khủng bố của Đại Mộ Địa.
Tuy rất đồng tình với những gì người này gặp phải, nhưng La Viêm tạm thời không có thời gian phản ứng với hắn.
Bây giờ hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Sau khi trải qua thử nghiệm trước đó, hắn đã xác nhận rằng, không chỉ người chơi có thể nhận được kinh nghiệm thông qua việc đánh quái, mà Ma Vương như hắn cũng có thể!
Đồng thời, không chỉ có thế, cách thức kiếm kinh nghiệm bằng cách cày quái nhanh hơn nhiều so với thiền định!
Trước đây, khi còn ở Học Viện Ma Vương, La Viêm nhớ mang máng là Eager hay một ai đó đã từng nhắc đến, gạt bỏ tỷ lệ chết trận cực cao, thì tiền tuyến thực sự là một nơi tốt để tăng cường sức mạnh.
Thường sau một trận chiến lớn, những Ác Ma còn sống sót đều sẽ nhận được sự tăng trưởng ít nhiều.
Đặc biệt là những Ác Ma đã tàn sát cả một thành phố hoặc tàn sát cả một ngôi làng, không ít kẻ đã tiến hóa thành những sinh vật đáng sợ.
Mặc dù giới học thuật giải thích rằng, đó là do bản năng sinh tồn kích hoạt tiềm năng cá thể, đồng thời do hành vi tàn sát trên chiến trường đã lấy lòng Ma Thần Bael, khiến nghi thức hiến tế được kích hoạt một cách thụ động.
Nhưng mà hệ thống của Lint · Isaac lại đưa ra một lời giải thích hoàn toàn khác biệt, tàn khốc và lạnh lùng — Một cá thể có linh hồn, khi giết chết một cá thể có linh hồn khác sẽ thu được sự trưởng thành! Điều này không liên quan đến tín ngưỡng. Mà là quy tắc phổ biến tồn tại trên thế giới này! Tựa như thần linh giết chết thần linh, có thể hấp thu tín ngưỡng của đối phương, phàm nhân cũng có thể cướp đoạt sức mạnh Siêu Phàm trên người phàm nhân! Dù rằng do lực lượng cá thể nhỏ bé, tỉ lệ cướp đoạt này không rõ ràng, lại không được định lượng biểu thị, đến nỗi đại đa số người căn bản không phát hiện ra, hoặc dù phát giác được cũng sẽ đổ cho nguyên nhân khác. Ví như, trong quyết đấu sinh tử, sức mạnh sinh ra cảm ngộ mới, ví như, dưới bản năng cầu sinh kích phát tiềm lực… Thực tế không phải vậy. Đơn thuần là do một người hoặc ma vật, biến thành kinh nghiệm của một người hoặc ma vật khác. La Viêm có lý do tin rằng, nếu người tiền bối xuyên việt của hắn có thể phát hiện ra chân tướng này, thì thân là thánh Sith người bản địa và Ma Thần đời thứ ba không có lý do gì lại không phát hiện ra… Chỉ là hai bên đều ăn ý lựa chọn che giấu, hơn nữa càng lấy giáo nghĩa và tín điều để che đậy cái chân tướng trần trụi này. Mà lý do bọn hắn làm vậy thực ra không khó đoán. Đứng trên lập trường của lãnh chúa hoặc kỵ sĩ, so với việc trên chiến trường đánh giết Ác ma, bọn hắn tay nắm thực lực và quyền uy còn có một sách lược ít rủi ro hơn… Ví như, hướng nội bộ, vung dao vào kẻ yếu hơn. Địa Ngục cũng tương tự. Thậm chí Địa Ngục vốn là một xã hội rừng cây, mạnh được yếu thua, nếu để đám ác ma biết còn có biện pháp tăng thực lực tiện lợi như vậy, e rằng ác ma cấp cao sẽ ngay lập tức giết hơn phân nửa số ác ma cấp thấp đang phụ thuộc vào mình. Làm như vậy, trật tự sẽ không còn gì. Đứng trên lập trường của thánh Sith hoặc Ma Thần, đây hiển nhiên không phải là điều bọn hắn muốn thấy. Cho nên bọn hắn sẽ dùng đủ mọi cách để ước thúc Thần tuyển giả và tầng lớp quyền lực dưới tay, bao gồm không giới hạn việc giáng thần dụ, thiết lập luật pháp, cường hóa thần quyền… Mà đối với những kẻ hoặc ác ma vi phạm ý chí của bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ không tiếc giá đắt mà tiêu diệt, răn đe. Dù sao lực lượng của một người hoặc ác ma mạnh đến đâu cũng có giới hạn. Huống chi việc Siêu Phàm chi lực sát nhập, thôn tính lẫn nhau, bản thân nó đã tồn tại tổn thất rất lớn. Xét về một ý nghĩa nào đó mà nói, La Viêm cũng được hưởng ké chút quy tắc này. Nếu đám Ác ma Ma Đô không kiêng kỵ sử dụng sức mạnh Siêu Phàm của mình, hắn một con người là tuyệt đối không thể sống đến mười tám tuổi. Không cần nói đâu xa, chỉ ải của Lilith giáo thụ thôi hắn đã không thể vượt qua. Về phần vì sao Lint · Isaac lại muốn tiết lộ tình báo này cho mình, cũng không khó lý giải. Bởi vì đây chính là giải pháp tối ưu cho cá thể — Muốn vượt ải thế giới dị giới, biện pháp nhanh nhất chính là giết, giết, giết. Dùng ma pháp đánh giết thì tăng tinh thần lực, dùng vật lý công kích đánh giết thì tăng lực lượng… Càng đối thủ mạnh thì càng cung cấp nhiều điểm kinh nghiệm, dùng phương thức này để tăng thực lực hiệu suất cao hơn nhiều so với rèn luyện và minh tưởng. Tựa như hiệu suất tích lũy tài phú bằng làm ruộng không bằng đánh trận vậy, toàn bộ thiết kế hệ thống điểm kinh nghiệm, thực ra chính là bộc lộ rõ điều đó. Còn việc vì sao hệ thống Thiên Tai không tuyển chọn người chơi, không chừng cũng là bởi vì hệ thống so với những người chơi giữ thái độ trung lập, có xu hướng thích để những tên “nghịch thiên nhưng không ra gì” đến làm chuyện. Giống như vị “Máy Móc Chi Thần” này từ đầu đã nói — Hãy để thế giới này cảm nhận thống khổ đi! Hắn không hề nói đùa. Thứ hắn muốn phóng thích là một tai họa chân chính! Dù nói như thế, La Viêm cũng không phải là kẻ quen bị người khác sắp đặt. Lint có mong muốn của mình, còn hắn cũng có ý tưởng riêng. Đương nhiên, bây giờ nói những chuyện này vẫn còn quá sớm. Dù hắn có mang theo ý đồ gì, trước mắt phải nhanh chóng tăng cường thực lực đã. So với Lôi Minh thành khó nhằn, thì trong mê cung, lũ phản đồ hiển nhiên là mục tiêu dễ bắt nạt hơn. Không sai. Hắn muốn bắt đầu tranh giành quái với người chơi! Sau khi giao cửa hàng NPC cho Sarah quản lý, La Viêm tiếp thẳng tiến vào sâu trong hầm mỏ, chọn một gian động rộng rãi làm xưởng ma pháp của mình, đồng thời tại lối vào đặt biển “Miễn kẻ không phận sự”. Làm xong xuôi những việc này, La Viêm liền dặn dò Du Du: "Du Du, tìm mấy người chơi, bảo bọn họ từ nhà kho kéo mấy xác Nhện Địa Huyệt tới chỗ ta. Thưởng nhiệm vụ ngươi tự lo liệu đi, cách thức tính toán trị số ta đã giao cho ngươi rồi.” Người chơi có tên “Nhất Diệp Tri Thu” đã làm cho hắn không ít xác Nhện Địa Huyệt, bây giờ vừa vặn có đất dụng võ. “Vâng, Ma Vương đại nhân!” Du Du đáp, nhanh chóng triển khai nhiệm vụ, sau đó lại hiếu kỳ hỏi: “Tiện thể cho hỏi một chút được không? Ngài muốn xác Nhện Địa Huyệt để làm gì vậy?” Thứ kia trông thế nào cũng không ăn được. Lấy ra từ rương hành lý nồi nấu quặng ma dược, dao nhỏ bằng bạc, nghiên bát cùng chày, La Viêm nhẹ nhàng nhếch mép: “Không có gì.” “Chỉ là vì làm chút chuẩn bị cần thiết để cày quái bản sau thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận