Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc
Chương 196: Chân chính "Nhà từ thiện"
Chương 196: Chân chính "Nhà từ thiện"
Thành bảo cao ngất nguy nga, đại điện trang nghiêm túc mục, một vị quốc vương trẻ tuổi ngồi trên vương tọa cuối thảm đỏ. Cửa sổ hình vòm cao lớn hắt xuống ánh nắng mùa đông dịu dàng, những tấm kính màu miêu tả lịch sử vinh quang của gia tộc Campbell. Thảm nhung dê màu đỏ từ cổng kéo dài đến trước vương tọa của đại công tước, bốn phía đầy người hầu và thị vệ, trong không khí tràn ngập hơi ấm từ lò sưởi hòa quyện cùng hương nến thoang thoảng.
Đây là sảnh yết kiến của thành bảo.
Quỳ một gối xuống ở một chỗ trên thảm đỏ, Jan Andes sắc mặt thành kính mà nghiêm trang, dùng giọng cung kính nói: "Tôn kính bệ hạ, thần bộc trung thành của ngài tại Thunder City, Jan Andes xin gửi đến ngài lòng kính trọng cao quý nhất!"
Nhìn Andes đang phủ phục trên mặt đất, Edward ngồi trên vương tọa vui vẻ gật đầu, nở nụ cười rạng rỡ: "Xin đứng lên đi, Jan Andes trung thành của ta, những đóng góp của ngươi cho gia tộc Campbell và Thunder City mọi người đều đã thấy rõ, ngay cả ta ngồi trong thành bảo cũng nghe thấy. Không biết hôm nay ngươi đến đây, mang theo tin tức tốt gì?"
Những lời này là biết rõ còn cố hỏi. Hắn đương nhiên biết Andes đến đây để làm gì, tin tức đã sớm đến tai hắn từ sáng sớm.
Andes cũng biết điều này, nhưng vẫn tỏ vẻ kinh ngạc, sau khi cung kính tạ ơn thì đứng dậy nói: "Bệ hạ thật là liệu sự như thần, tin tức tốt thì không dám nói, nhưng thần quả thực có một bảo vật muốn dâng tặng cho ngài."
Nói đoạn, hắn nhẹ nhàng vỗ tay, một người hầu đi theo tay nâng một hộp gỗ vuông vức đến trước.
Sau khi nhận được cái gật đầu của đại công tước Edward, Andes nhận hộp gỗ từ tay người hầu, tự mình mở nó ra.
Ngay khi hộp gỗ mở ra, một viên kim cương to bằng trứng chim bồ câu lập tức thu hút mọi ánh mắt trong đại điện. Vị trí Andes đứng rất có tính toán, vừa vặn dưới ánh nắng xuyên qua cửa sổ, để ánh chiều tà nhạt màu rơi vừa vặn trên tấm nệm lông thiên nga. Ánh hào quang sáng chói lấp lánh cả đại điện.
Mặc dù đã sớm nghe nói về phong thái của viên kim cương này, Edward vẫn không khỏi bị vẻ lộng lẫy của nó thu hút ánh nhìn. Thật đẹp! Ngón trỏ của hắn không nhịn được mà xoa tay vịn của vương tọa, hận không thể lập tức bảo thợ kim hoàn khảm nó lên vương miện của mình!
Nhìn thấy phản ứng của đại công tước Edward, Andes trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xem như đã thành công hơn một nửa trong việc khai thác mỏ của Colin. Chỉ cần chinh phục được vương thất Campbell, chẳng khác nào bước chân vào giới quý tộc của vương quốc Ryan, còn bản thân sẽ nắm giữ chiếc bánh kem lớn nhất ven bờ Biển Xoáy Nước.
Dùng năm mươi vạn kim tệ mua lại thị trường này, đồng thời có được ân tình của đại công tước, vụ làm ăn này tính sao cũng là món hời lớn.
Hắng giọng, Andes tiếp tục: "Kẻ hèn này đã gặp được viên kim cương này trong buổi tiệc từ thiện, nó là quà tặng mà Roxay Colin hiến cho muội muội ngài, Eileen Campbell, cùng Thunder City. Và sự óng ánh lấp lánh, trong suốt chớp động của nó đã khiến kẻ hèn này ngay lập tức nghĩ đến ngài. Thế là, không chút do dự, cho dù phải đắc tội các chư hầu của ngài, kẻ hèn này cũng phải có được nó để dâng cho người tôn quý như ngài."
Lời này đúng với tâm ý của Edward. Dù biết chỉ là một câu khách sáo, nhưng hắn vẫn còn hơi xúc động, tựa như sau khi vừa nếm thử rượu ngon thì có chút men say.
"Ngươi có lòng, Andes tiên sinh, những thần tử của ta chỉ nghĩ đến việc chia sẻ vinh quang của gia tộc Campbell, nhưng không ai nghĩ đến việc phải làm gì để mang vinh quang đến cho chúng ta. Ngươi là người duy nhất nghĩ đến điều này, và không chỉ nói suông. Ta rất hài lòng."
Nhìn Andes đang gật đầu kính cẩn, Edward Campbell mỉm cười gật đầu, vẻ mặt ôn hòa nói tiếp: "Ta rất thích món quà của ngươi, ta tin rằng nó sẽ trở thành điểm nhấn chói mắt nhất trên vương miện Campbell, giống như ngươi và gia tộc ngươi đối với ta."
Andes tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh, cảm kích quỳ một chân xuống đất lần nữa, tay phải đặt lên ngực, nói như phát ra từ phổi: "Có thể vì ngài chia sẻ gánh nặng là vinh hạnh của gia tộc Andes."
Edward nhẹ nhàng gật đầu, ưu nhã mà không mất đi uy nghiêm: "Xin đứng lên đi, sự trung thành của ngươi ta đã thấy rõ, không cần phải hết lần này đến lần khác chứng minh."
Hắn rất hài lòng với vị quản gia mà cha để lại cho mình. Giàu có, chu toàn, và biết tiến lui... Làm được một trong số đó không hề ít người, nhưng chưa có ai có thể chu đáo như vậy.
Các đời gia chủ của gia tộc Andes dường như đều có khả năng này, và đây có lẽ là nguyên nhân khiến gia tộc bọn họ thịnh vượng không suy. Những lão ngoan cố trong công quốc Campbell luôn phản đối việc tiếp nhận những người dân thị thành mới nổi vào tầng lớp quyền lực, những lý do đường hoàng chẳng qua chỉ là không nỡ buông quyền lực trong tay. Họ nói tiền vàng sẽ làm xói mòn căn cơ của công quốc, mà những kẻ trông coi kho báu chỉ có vào chứ không có ra, lại chính là lũ ác long tham lam nhất.
Edward khịt mũi coi thường những lý do thoái thác đó. Đương nhiên, thái độ của hắn đối với Andes tiên sinh này không như những gì người ngoài thấy, hắn không hoàn toàn tin tưởng. Việc hắn lập tổ chức Thợ săn quỷ trong đoàn kỵ sĩ Tam Xoa Kích không chỉ để giám sát từ bên trong nhằm suy yếu binh quyền của Jerlock, mà còn là để tăng cường kiểm soát quận Thunder khi tiến hành một loạt cải cách toàn diện.
Vương triều Isaac vong vì bị người thân cận đâm sau lưng, hắn là người biết rút ra bài học từ lịch sử và sẽ không phạm cùng một sai lầm.
Nhìn món trân bảo mà người hầu mang đến, Edward đưa tay nhấc viên kim cương khỏi lớp nệm tơ tằm, nâng trước mắt cẩn thận ngắm nghía. Những mặt cắt đều đặn như kính vạn hoa, phản chiếu vô vàn gương mặt của những người hầu của hắn.
Sau một hồi lâu im lặng, Edward đột nhiên lên tiếng: "Nói đến, muội muội của ta gần đây đang ở chỗ ngươi phải không?"
Andes cung kính đáp: "Đúng vậy, bệ hạ, nàng đang ở trong trang viên mà chúng ta đã từng nói chuyện vui vẻ, cùng đội cận vệ của nàng."
Edward tiếp tục hỏi: "Vậy sau đó thì sao? Nàng ở đó làm gì?"
Andes gật đầu: "Như ngài thấy đấy, nàng chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình, ví dụ như để ý đến động tĩnh của mê cung bên dưới quận Thunder, tu tập kiếm thuật và cứu trợ những người đáng thương ở bên ngoài Thunder City."
Edward cười như không cười nhìn Andes, đầy thâm ý: "Để cứu trợ người đáng thương, cần phải nếm thử đồ ăn của họ sao?"
Andes hơi sững sờ: "Bệ hạ, ta... không hiểu ý ngài là gì." Lần này thì hắn thật sự không biết. Dù sao từ sáng sớm hắn đã lên xe ngựa mang theo viên kim cương đến thành bảo Campbell, sợ chậm trễ trên đường bị người khác chặn lại.
"Không có gì." Thấy Andes có vẻ như không hề biết chuyện gì, Edward cười nhạt rồi lảng tránh chủ đề này. Dù hắn có đang giả vờ hay không thì chuyện này thực chất cũng không liên quan đến gia tộc Andes mà là chuyện nội bộ của gia tộc Campbell.
Trong một nghìn năm qua, những gì mà người dân bình thường trên vùng đất này nghĩ không hề quan trọng, khác biệt duy nhất là trở thành một con cừu vui vẻ hoặc là một con cừu tức giận mà thôi.
Nếu như nàng làm vậy là để mua chuộc lòng người thì chỉ có thể nói nàng quá ngây thơ. Rất nhiều thứ có thể trở thành tư bản chính trị của nàng, như vị quý tộc đế quốc từ xa đến kia, hay thanh kiếm chính thống trong tay nàng... Nhưng sự yêu thích của dân chúng thì lại không thể. Thậm chí ngược lại, tiếng hô vang của đám đông có thể làm lộ dã tâm của nàng quá sớm, khiến những kẻ có ý đồ khác đẩy nàng vào vòng nguy hiểm. Nhất là khi mọi người hô vang vinh quang của gia tộc Campbell mà quên đi ai mới là chủ nhân thực sự của công quốc này.
"Ta rất cảm kích ngươi đã hỗ trợ muội muội ta, nhưng ngươi là một người biết chừng mực, hẳn là phải biết khoảng cách ở đâu. Ngoài ra, nếu ngươi muốn làm điều gì đó cho ta, hãy san sẻ đức tính tốt đẹp này cho Eileen Campbell."
Câu nói hời hợt kia tưởng chừng nhẹ như lông hồng, nhưng khi rơi vào tai Andes thì lại như tiếng sét đánh, khiến lưng hắn không khỏi đổ mồ hôi. Với tài quan sát sắc mặt của mình, hắn nghe ra trong những lời nói kia ẩn chứa một tia sát tâm, dù đó là người thân ruột thịt.
Nuốt một ngụm nước bọt, Andes cung kính đáp: "Tại hạ ghi nhớ lời dạy của bệ hạ, nhất định sẽ nhắc nhở công chúa điện hạ cẩn trọng hơn trong lời nói của mình."
Nhìn Andes không dám thở mạnh, Edward hài lòng gật đầu, xem như đã bỏ qua cho người hầu đang cung kính này. "Rất tốt."
Hắn gõ chạm đến gia tộc Andes là thôi, dù sao hắn vẫn cần tài lực của gia tộc Andes để duy trì dã tâm của mình, cũng như để kiềm chế đứa em trai ngày càng không nghe lời của mình.
Đổi sang giọng điệu nhẹ nhàng hơn, Edward mỉm cười tiếp: "À đúng rồi, tình hình của tên Colin kia thế nào? Ta nghe nói gần đây hắn nổi danh ghê gớm, ở Thunder City hình như được lòng người hơn cả ngươi."
Andes cung kính trả lời: "Vị tiên sinh Colin kia có thân phận là quý tộc đến từ đế quốc, theo nhiều lời đồn thì phụ thân của hắn là tân vương đại lục."
Có được một mảnh đại lục, chắc hẳn sẽ không để ý đến tước vị của một công quốc, lẽ nào gã này như lời đồn, chỉ coi trọng nhan sắc của Eileen Campbell? Edward luôn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, ngón trỏ khẽ gõ trên thành vương tọa, sau một lúc trầm tư, hắn tự nhủ: "Quý tộc đế quốc từ khi nào lại sinh hứng thú với chúng ta?"
"Có lẽ chỉ là gia tộc Colin, hoặc do bản thân tiên sinh Colin có hứng thú thôi?"
Andes cẩn thận tìm từ để nói: “Ít nhất trước mắt hắn cũng không có biểu hiện ra thêm dã tâm. Ta nghĩ hắn càng sẽ không để Eileen điện hạ làm chuyện nguy hiểm. Hắn ngược lại không để ý Eileen như thế nào, chỉ lo Edward đại công tước đố kỵ lan đến vị Colin tiên sinh kia, từ đó ảnh hưởng tương lai một thế kỷ phồn hoa của gia tộc Andes. Chẳng qua trước mắt xem ra tựa hồ cũng không có.”
“Ừm.” Edward chỉ ậm ừ cho qua, khuôn mặt trầm tư sau lưng không biết đang suy nghĩ điều gì, khiến Andes hiếm khi nhìn không thấu ý nghĩ của hắn.
Một lúc lâu sau, vị đại công tước tôn quý rốt cục lên tiếng: “Có lẽ ta nên tìm thời gian đi một chuyến Thunder City, tiện thể bái phỏng vị bằng hữu thần bí mà tôn quý của đế quốc này.”
“Vậy dĩ nhiên là tốt nhất, người dân Thunder City chào mừng ngài đến,” Andes nhẹ nhàng thở ra, cung kính nói tiếp: “Mà ta tin tưởng vị tiên sinh kia và gia tộc Colin đứng sau lưng hắn, cũng nhất định mong muốn kết giao với ngài, một vị hiển hách tôn quý như vậy.”
Viên Kim Cương mà Andes hiến cho gia tộc Campbell đã trở thành trân bảo nhấp nháy nhất trên vương miện của công quốc Campbell, và câu chuyện liên quan đến viên Kim Cương này cũng thuận lợi trở thành đề tài tán dương sau trà tửu của giới thượng lưu công quốc Campbell.
Quầy bar đại sảnh khách sạn Embrace of Dawn.
Andorra mặc áo đuôi tôm trông như một chú chim cánh cụt tròn vo, tay cầm một ly Champagne đứng cạnh quầy bar, cùng những người bạn mới quen nói khoác: “Đêm đó, ta ở ngay tại hiện trường đấu giá, viên Kim Cương cách ta không đến năm mươi mét! Có lẽ là bốn mươi mét. . Bất quá đây không phải trọng điểm, trọng điểm là ánh sáng lấp lánh kia! Ta có thể thề trước thánh Sith, ta chưa từng thấy qua trân bảo nào chói mắt hơn thế, và về sau cũng sẽ không còn bảo vật nào vượt qua nó!
Âm thanh khoe khoang ồn ào kia thu hút vô số ánh mắt thán phục và ngưỡng mộ, nhưng cũng có người ném về hắn ánh nhìn khinh bỉ. Không ít người đã tham dự buổi đấu giá hôm đó, đương nhiên cũng có mặt ở đây, nhưng bọn họ sẽ không giống gã nhà giàu mới nổi này lớn tiếng khoe khoang.
Điều đáng nói là, mặc dù Andorra tiên sinh đã bán lại khách sạn này, nhưng hắn vẫn thỉnh thoảng ghé thăm nơi đây. Cho dù hắn tự tuyên bố là để hoài niệm sự nghiệp quá khứ và mong muốn lưu lại khoảng thời gian trước kia, ai cũng biết dã tâm của hắn lớn như thế nào.
Bất quá không ai để ý đến chuyện râu ria đó. Vì ngồi ở đây, bọn họ cũng giống vậy, khao khát lấy lòng vị quý tộc thần bí của đế quốc kia. Thậm chí lần này mục tiêu của họ còn rõ ràng hơn, đó là hy vọng có được nhiều Kim Cương hơn từ tay hắn.
Căn cứ theo những manh mối mà hắn hé lộ trong buổi yến tiệc, mọi người có thể suy đoán rằng viên Kim Cương này không phải là do gia tộc Colin ngẫu nhiên có được, mà là đến từ mỏ kim cương mới mà gia tộc này đang khống chế ở đại lục.
So với một viên Kim Cương lấp lánh, điều này mới thực sự khiến họ thèm thuồng. Tiếc là, vị tiên sinh Colin kia quá thần bí, ngay cả nhân viên khách sạn cũng không biết ông ta ở đâu. Mọi người thậm chí không biết liệu ông ta đang ở trong khách sạn, hay đã xuống cảng trên chiếc thuyền treo cờ Tử Nguyệt, hoặc lại đang hẹn hò bí mật ở đâu đó với công chúa điện hạ tôn kính.
Ngay lúc mọi người đang xôn xao bàn tán, một chuyện càng khiến bọn họ đỏ mắt đã xảy ra. Theo công ty khai khoáng Colin chính thức treo bảng tại khu cảng Thunder City, một nhóm nhỏ bé nhưng cũng lấp lánh Kim Cương nhanh chóng cập cảng Thunder City, giống như những tấm nệm trôi nổi trên biển kia.
Kim Cương bản địa xuất hiện ở đại lục Aus hoàn toàn không thể so sánh với những viên trân bảo đã trải qua chọn lựa kỹ lưỡng và cắt gọt, giống như là hai vật thể ở hai chiều không gian khác nhau. Đúng như mọi người dự đoán, những viên Kim Cương này vừa xuất hiện đã khiến giới thượng lưu Thunder City phát cuồng!
Đặc biệt dưới ảnh hưởng của câu chuyện tình yêu giữa công chúa Eileen và Colin tiên sinh, cộng thêm việc gia tộc Andes cố tình thổi bùng, những viên đá lấp lánh mà trân quý kia dường như được khoác thêm một lớp kính lọc tình yêu, trở thành tín vật đính ước thịnh hành của giới thượng lưu Thunder City, thậm chí cả công quốc Campbell.
Thậm chí không chỉ các quý tộc công quốc Campbell, mà quý tộc vương quốc Ryan, thậm chí cả quý tộc đế quốc đều phái người đến cảng Thunder City để "tìm bảo".
Chỉ có điều khác với nệm lò xo trước đây là, giá của những viên Kim Cương này quá đắt, mà cũng không thực dụng như loại kia. Những viên Kim Cương cấp F được công ty khai khoáng Colin chứng nhận, giá rẻ nhất cũng trên 100 kim tệ. Còn nếu là Kim Cương cấp A hoặc thậm chí cấp AA, đối với người bình thường căn bản là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như 10 hay 20 kim tệ một chiếc nệm đối với người giàu có vẫn có thể chấp nhận được, thì tình yêu 100 kim tệ chỉ có thể khiến họ ngước nhìn. Tốt hơn hết là nên tặng cho người yêu một bó hoa.
Thực ra những viên đá lấp lánh đó không tự phát sáng, chỉ là những ánh mắt ngưỡng mộ kia đã ban cho nó thứ ánh sáng mà nó vốn không có.
Vào thời điểm toàn bộ giới thượng lưu Thunder City đang thèm thuồng tài phú của gia tộc Colin, vị tiên sinh tôn kính mà hào phóng kia đã không độc hưởng vinh quang, mà lại chọn cách chia sẻ tài phú trên tay cho các công dân Thunder City.
Một quán trà nào đó ở khu Hoàng Hậu, một tin tức nhanh chóng lan truyền: Để giải quyết vấn đề cung không đủ cầu của Kim Cương, đồng thời thỏa mãn khao khát của mọi người ở công quốc Campbell và thậm chí toàn bộ Biển Xoáy Nước với loại châu báu lấp lánh này, gia tộc Colin dự định tiến một bước khai thác mỏ kim cương đang có, đồng thời xâm nhập đại lục Tạp Áo để tìm kiếm thêm tài bảo.
Điều này cần tiền. Và cần rất nhiều tiền! Cho dù đối với người có thực lực hùng hậu đến mức mua hẳn một khách sạn chỉ để ở lại mười ngày nửa tháng, tiện tay ném ra một vạn kim tệ chỉ để mua một nụ cười của giai nhân như tiên sinh Colin, cũng không thể không thận trọng cân nhắc vòng quay vốn này.
Tài sản không phải là tiền mặt. Chẳng hạn như Matt, cha cố, một địa chủ lớn nhất trấn Ngân Tùng trừ Nam tước Gus ra, tuy danh nghĩa có hàng vạn Áo Ngân, nhưng trên thực tế phần lớn đều là bất động sản ở Thunder City và điền sản bản địa ở trấn Ngân Tùng.
Càng là quý tộc truyền thống, tỉ lệ đất đai trong tài sản càng cao, và quý tộc đế quốc tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Thế là tiên sinh Colin tôn quý dự định bỏ ra một phần mười cổ phần để “đầu tư bỏ vốn” và huy động vốn mở rộng sản xuất ở các lãnh địa.
Đầu tư bỏ vốn là một khái niệm mới mẻ đối với đại lục Aus, tuy nhiên khái niệm cổ phần không lạ lẫm gì với người dân bản xứ, nó là khái niệm đã ra đời từ thời vương triều Isaac, chỉ là người bình thường ít tham gia vào đó.
Và bây giờ, tiên sinh Colin đã nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu, chia cổ phần trị giá hơn mười triệu kim tệ kia thành mười triệu phần, đồng thời tiến hành đấu giá công khai dưới hình thức phiếu chứng khoán đã đăng ký.
Giá khởi điểm tạm định 1 kim tệ, bất kể là quý tộc hay dân thường, ai cũng có thể tham gia đấu thầu, chỉ cần có thể đưa ra chứng minh tài sản từ 100 kim tệ trở lên.
Sự nóng hổi và cung không đủ cầu của Kim Cương ai cũng thấy rõ, cho dù là khi tăng gia sản xuất thì lợi nhuận một năm trước đó đã có hơn một triệu kim tệ, lợi nhuận sau khi mở rộng sản xuất thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Bỏ một trăm kim tệ mua một viên Kim Cương, mười năm sau vẫn là viên Kim Cương đó, nhưng nếu đầu tư một kim tệ mua cổ phiếu của công ty khai khoáng Colin, có thể tham gia vào cuộc làm ăn này, không chỉ có thể nhận chia hoa hồng, mười năm sau một kim tệ đó còn có thể biến thành Kim Cương!
Căn cứ theo luật chống vay nặng lãi do hoàng thất Campbell ban hành từ trăm năm trước, lãi suất hợp pháp tối đa ở Thunder City cũng chỉ 6%, còn theo những người dân Thunder City thì lợi ích tiềm ẩn lật gấp trăm lần trong mười năm này đã chẳng khác gì làm từ thiện! Quả nhiên người lương thiện luôn có thể đến với nhau.
Công chúa Eileen nhân từ mang cháo nóng đến cho những người nghèo ngoài thành, còn tiên sinh Colin tôn kính lại hào phóng mở hầu bao hướng đến tất cả công dân Thunder City.
Tin tức vừa truyền ra đã gây chấn động toàn bộ quận Thunder, một lần nữa biến gia tộc Colin thành đề tài bàn tán của toàn thành.
Lần cuối cùng Thunder City ồn ào như vậy là khi vừa đưa tiễn Ma Vương Reggie Dragon.
Thành bảo cao ngất nguy nga, đại điện trang nghiêm túc mục, một vị quốc vương trẻ tuổi ngồi trên vương tọa cuối thảm đỏ. Cửa sổ hình vòm cao lớn hắt xuống ánh nắng mùa đông dịu dàng, những tấm kính màu miêu tả lịch sử vinh quang của gia tộc Campbell. Thảm nhung dê màu đỏ từ cổng kéo dài đến trước vương tọa của đại công tước, bốn phía đầy người hầu và thị vệ, trong không khí tràn ngập hơi ấm từ lò sưởi hòa quyện cùng hương nến thoang thoảng.
Đây là sảnh yết kiến của thành bảo.
Quỳ một gối xuống ở một chỗ trên thảm đỏ, Jan Andes sắc mặt thành kính mà nghiêm trang, dùng giọng cung kính nói: "Tôn kính bệ hạ, thần bộc trung thành của ngài tại Thunder City, Jan Andes xin gửi đến ngài lòng kính trọng cao quý nhất!"
Nhìn Andes đang phủ phục trên mặt đất, Edward ngồi trên vương tọa vui vẻ gật đầu, nở nụ cười rạng rỡ: "Xin đứng lên đi, Jan Andes trung thành của ta, những đóng góp của ngươi cho gia tộc Campbell và Thunder City mọi người đều đã thấy rõ, ngay cả ta ngồi trong thành bảo cũng nghe thấy. Không biết hôm nay ngươi đến đây, mang theo tin tức tốt gì?"
Những lời này là biết rõ còn cố hỏi. Hắn đương nhiên biết Andes đến đây để làm gì, tin tức đã sớm đến tai hắn từ sáng sớm.
Andes cũng biết điều này, nhưng vẫn tỏ vẻ kinh ngạc, sau khi cung kính tạ ơn thì đứng dậy nói: "Bệ hạ thật là liệu sự như thần, tin tức tốt thì không dám nói, nhưng thần quả thực có một bảo vật muốn dâng tặng cho ngài."
Nói đoạn, hắn nhẹ nhàng vỗ tay, một người hầu đi theo tay nâng một hộp gỗ vuông vức đến trước.
Sau khi nhận được cái gật đầu của đại công tước Edward, Andes nhận hộp gỗ từ tay người hầu, tự mình mở nó ra.
Ngay khi hộp gỗ mở ra, một viên kim cương to bằng trứng chim bồ câu lập tức thu hút mọi ánh mắt trong đại điện. Vị trí Andes đứng rất có tính toán, vừa vặn dưới ánh nắng xuyên qua cửa sổ, để ánh chiều tà nhạt màu rơi vừa vặn trên tấm nệm lông thiên nga. Ánh hào quang sáng chói lấp lánh cả đại điện.
Mặc dù đã sớm nghe nói về phong thái của viên kim cương này, Edward vẫn không khỏi bị vẻ lộng lẫy của nó thu hút ánh nhìn. Thật đẹp! Ngón trỏ của hắn không nhịn được mà xoa tay vịn của vương tọa, hận không thể lập tức bảo thợ kim hoàn khảm nó lên vương miện của mình!
Nhìn thấy phản ứng của đại công tước Edward, Andes trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xem như đã thành công hơn một nửa trong việc khai thác mỏ của Colin. Chỉ cần chinh phục được vương thất Campbell, chẳng khác nào bước chân vào giới quý tộc của vương quốc Ryan, còn bản thân sẽ nắm giữ chiếc bánh kem lớn nhất ven bờ Biển Xoáy Nước.
Dùng năm mươi vạn kim tệ mua lại thị trường này, đồng thời có được ân tình của đại công tước, vụ làm ăn này tính sao cũng là món hời lớn.
Hắng giọng, Andes tiếp tục: "Kẻ hèn này đã gặp được viên kim cương này trong buổi tiệc từ thiện, nó là quà tặng mà Roxay Colin hiến cho muội muội ngài, Eileen Campbell, cùng Thunder City. Và sự óng ánh lấp lánh, trong suốt chớp động của nó đã khiến kẻ hèn này ngay lập tức nghĩ đến ngài. Thế là, không chút do dự, cho dù phải đắc tội các chư hầu của ngài, kẻ hèn này cũng phải có được nó để dâng cho người tôn quý như ngài."
Lời này đúng với tâm ý của Edward. Dù biết chỉ là một câu khách sáo, nhưng hắn vẫn còn hơi xúc động, tựa như sau khi vừa nếm thử rượu ngon thì có chút men say.
"Ngươi có lòng, Andes tiên sinh, những thần tử của ta chỉ nghĩ đến việc chia sẻ vinh quang của gia tộc Campbell, nhưng không ai nghĩ đến việc phải làm gì để mang vinh quang đến cho chúng ta. Ngươi là người duy nhất nghĩ đến điều này, và không chỉ nói suông. Ta rất hài lòng."
Nhìn Andes đang gật đầu kính cẩn, Edward Campbell mỉm cười gật đầu, vẻ mặt ôn hòa nói tiếp: "Ta rất thích món quà của ngươi, ta tin rằng nó sẽ trở thành điểm nhấn chói mắt nhất trên vương miện Campbell, giống như ngươi và gia tộc ngươi đối với ta."
Andes tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh, cảm kích quỳ một chân xuống đất lần nữa, tay phải đặt lên ngực, nói như phát ra từ phổi: "Có thể vì ngài chia sẻ gánh nặng là vinh hạnh của gia tộc Andes."
Edward nhẹ nhàng gật đầu, ưu nhã mà không mất đi uy nghiêm: "Xin đứng lên đi, sự trung thành của ngươi ta đã thấy rõ, không cần phải hết lần này đến lần khác chứng minh."
Hắn rất hài lòng với vị quản gia mà cha để lại cho mình. Giàu có, chu toàn, và biết tiến lui... Làm được một trong số đó không hề ít người, nhưng chưa có ai có thể chu đáo như vậy.
Các đời gia chủ của gia tộc Andes dường như đều có khả năng này, và đây có lẽ là nguyên nhân khiến gia tộc bọn họ thịnh vượng không suy. Những lão ngoan cố trong công quốc Campbell luôn phản đối việc tiếp nhận những người dân thị thành mới nổi vào tầng lớp quyền lực, những lý do đường hoàng chẳng qua chỉ là không nỡ buông quyền lực trong tay. Họ nói tiền vàng sẽ làm xói mòn căn cơ của công quốc, mà những kẻ trông coi kho báu chỉ có vào chứ không có ra, lại chính là lũ ác long tham lam nhất.
Edward khịt mũi coi thường những lý do thoái thác đó. Đương nhiên, thái độ của hắn đối với Andes tiên sinh này không như những gì người ngoài thấy, hắn không hoàn toàn tin tưởng. Việc hắn lập tổ chức Thợ săn quỷ trong đoàn kỵ sĩ Tam Xoa Kích không chỉ để giám sát từ bên trong nhằm suy yếu binh quyền của Jerlock, mà còn là để tăng cường kiểm soát quận Thunder khi tiến hành một loạt cải cách toàn diện.
Vương triều Isaac vong vì bị người thân cận đâm sau lưng, hắn là người biết rút ra bài học từ lịch sử và sẽ không phạm cùng một sai lầm.
Nhìn món trân bảo mà người hầu mang đến, Edward đưa tay nhấc viên kim cương khỏi lớp nệm tơ tằm, nâng trước mắt cẩn thận ngắm nghía. Những mặt cắt đều đặn như kính vạn hoa, phản chiếu vô vàn gương mặt của những người hầu của hắn.
Sau một hồi lâu im lặng, Edward đột nhiên lên tiếng: "Nói đến, muội muội của ta gần đây đang ở chỗ ngươi phải không?"
Andes cung kính đáp: "Đúng vậy, bệ hạ, nàng đang ở trong trang viên mà chúng ta đã từng nói chuyện vui vẻ, cùng đội cận vệ của nàng."
Edward tiếp tục hỏi: "Vậy sau đó thì sao? Nàng ở đó làm gì?"
Andes gật đầu: "Như ngài thấy đấy, nàng chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của mình, ví dụ như để ý đến động tĩnh của mê cung bên dưới quận Thunder, tu tập kiếm thuật và cứu trợ những người đáng thương ở bên ngoài Thunder City."
Edward cười như không cười nhìn Andes, đầy thâm ý: "Để cứu trợ người đáng thương, cần phải nếm thử đồ ăn của họ sao?"
Andes hơi sững sờ: "Bệ hạ, ta... không hiểu ý ngài là gì." Lần này thì hắn thật sự không biết. Dù sao từ sáng sớm hắn đã lên xe ngựa mang theo viên kim cương đến thành bảo Campbell, sợ chậm trễ trên đường bị người khác chặn lại.
"Không có gì." Thấy Andes có vẻ như không hề biết chuyện gì, Edward cười nhạt rồi lảng tránh chủ đề này. Dù hắn có đang giả vờ hay không thì chuyện này thực chất cũng không liên quan đến gia tộc Andes mà là chuyện nội bộ của gia tộc Campbell.
Trong một nghìn năm qua, những gì mà người dân bình thường trên vùng đất này nghĩ không hề quan trọng, khác biệt duy nhất là trở thành một con cừu vui vẻ hoặc là một con cừu tức giận mà thôi.
Nếu như nàng làm vậy là để mua chuộc lòng người thì chỉ có thể nói nàng quá ngây thơ. Rất nhiều thứ có thể trở thành tư bản chính trị của nàng, như vị quý tộc đế quốc từ xa đến kia, hay thanh kiếm chính thống trong tay nàng... Nhưng sự yêu thích của dân chúng thì lại không thể. Thậm chí ngược lại, tiếng hô vang của đám đông có thể làm lộ dã tâm của nàng quá sớm, khiến những kẻ có ý đồ khác đẩy nàng vào vòng nguy hiểm. Nhất là khi mọi người hô vang vinh quang của gia tộc Campbell mà quên đi ai mới là chủ nhân thực sự của công quốc này.
"Ta rất cảm kích ngươi đã hỗ trợ muội muội ta, nhưng ngươi là một người biết chừng mực, hẳn là phải biết khoảng cách ở đâu. Ngoài ra, nếu ngươi muốn làm điều gì đó cho ta, hãy san sẻ đức tính tốt đẹp này cho Eileen Campbell."
Câu nói hời hợt kia tưởng chừng nhẹ như lông hồng, nhưng khi rơi vào tai Andes thì lại như tiếng sét đánh, khiến lưng hắn không khỏi đổ mồ hôi. Với tài quan sát sắc mặt của mình, hắn nghe ra trong những lời nói kia ẩn chứa một tia sát tâm, dù đó là người thân ruột thịt.
Nuốt một ngụm nước bọt, Andes cung kính đáp: "Tại hạ ghi nhớ lời dạy của bệ hạ, nhất định sẽ nhắc nhở công chúa điện hạ cẩn trọng hơn trong lời nói của mình."
Nhìn Andes không dám thở mạnh, Edward hài lòng gật đầu, xem như đã bỏ qua cho người hầu đang cung kính này. "Rất tốt."
Hắn gõ chạm đến gia tộc Andes là thôi, dù sao hắn vẫn cần tài lực của gia tộc Andes để duy trì dã tâm của mình, cũng như để kiềm chế đứa em trai ngày càng không nghe lời của mình.
Đổi sang giọng điệu nhẹ nhàng hơn, Edward mỉm cười tiếp: "À đúng rồi, tình hình của tên Colin kia thế nào? Ta nghe nói gần đây hắn nổi danh ghê gớm, ở Thunder City hình như được lòng người hơn cả ngươi."
Andes cung kính trả lời: "Vị tiên sinh Colin kia có thân phận là quý tộc đến từ đế quốc, theo nhiều lời đồn thì phụ thân của hắn là tân vương đại lục."
Có được một mảnh đại lục, chắc hẳn sẽ không để ý đến tước vị của một công quốc, lẽ nào gã này như lời đồn, chỉ coi trọng nhan sắc của Eileen Campbell? Edward luôn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, ngón trỏ khẽ gõ trên thành vương tọa, sau một lúc trầm tư, hắn tự nhủ: "Quý tộc đế quốc từ khi nào lại sinh hứng thú với chúng ta?"
"Có lẽ chỉ là gia tộc Colin, hoặc do bản thân tiên sinh Colin có hứng thú thôi?"
Andes cẩn thận tìm từ để nói: “Ít nhất trước mắt hắn cũng không có biểu hiện ra thêm dã tâm. Ta nghĩ hắn càng sẽ không để Eileen điện hạ làm chuyện nguy hiểm. Hắn ngược lại không để ý Eileen như thế nào, chỉ lo Edward đại công tước đố kỵ lan đến vị Colin tiên sinh kia, từ đó ảnh hưởng tương lai một thế kỷ phồn hoa của gia tộc Andes. Chẳng qua trước mắt xem ra tựa hồ cũng không có.”
“Ừm.” Edward chỉ ậm ừ cho qua, khuôn mặt trầm tư sau lưng không biết đang suy nghĩ điều gì, khiến Andes hiếm khi nhìn không thấu ý nghĩ của hắn.
Một lúc lâu sau, vị đại công tước tôn quý rốt cục lên tiếng: “Có lẽ ta nên tìm thời gian đi một chuyến Thunder City, tiện thể bái phỏng vị bằng hữu thần bí mà tôn quý của đế quốc này.”
“Vậy dĩ nhiên là tốt nhất, người dân Thunder City chào mừng ngài đến,” Andes nhẹ nhàng thở ra, cung kính nói tiếp: “Mà ta tin tưởng vị tiên sinh kia và gia tộc Colin đứng sau lưng hắn, cũng nhất định mong muốn kết giao với ngài, một vị hiển hách tôn quý như vậy.”
Viên Kim Cương mà Andes hiến cho gia tộc Campbell đã trở thành trân bảo nhấp nháy nhất trên vương miện của công quốc Campbell, và câu chuyện liên quan đến viên Kim Cương này cũng thuận lợi trở thành đề tài tán dương sau trà tửu của giới thượng lưu công quốc Campbell.
Quầy bar đại sảnh khách sạn Embrace of Dawn.
Andorra mặc áo đuôi tôm trông như một chú chim cánh cụt tròn vo, tay cầm một ly Champagne đứng cạnh quầy bar, cùng những người bạn mới quen nói khoác: “Đêm đó, ta ở ngay tại hiện trường đấu giá, viên Kim Cương cách ta không đến năm mươi mét! Có lẽ là bốn mươi mét. . Bất quá đây không phải trọng điểm, trọng điểm là ánh sáng lấp lánh kia! Ta có thể thề trước thánh Sith, ta chưa từng thấy qua trân bảo nào chói mắt hơn thế, và về sau cũng sẽ không còn bảo vật nào vượt qua nó!
Âm thanh khoe khoang ồn ào kia thu hút vô số ánh mắt thán phục và ngưỡng mộ, nhưng cũng có người ném về hắn ánh nhìn khinh bỉ. Không ít người đã tham dự buổi đấu giá hôm đó, đương nhiên cũng có mặt ở đây, nhưng bọn họ sẽ không giống gã nhà giàu mới nổi này lớn tiếng khoe khoang.
Điều đáng nói là, mặc dù Andorra tiên sinh đã bán lại khách sạn này, nhưng hắn vẫn thỉnh thoảng ghé thăm nơi đây. Cho dù hắn tự tuyên bố là để hoài niệm sự nghiệp quá khứ và mong muốn lưu lại khoảng thời gian trước kia, ai cũng biết dã tâm của hắn lớn như thế nào.
Bất quá không ai để ý đến chuyện râu ria đó. Vì ngồi ở đây, bọn họ cũng giống vậy, khao khát lấy lòng vị quý tộc thần bí của đế quốc kia. Thậm chí lần này mục tiêu của họ còn rõ ràng hơn, đó là hy vọng có được nhiều Kim Cương hơn từ tay hắn.
Căn cứ theo những manh mối mà hắn hé lộ trong buổi yến tiệc, mọi người có thể suy đoán rằng viên Kim Cương này không phải là do gia tộc Colin ngẫu nhiên có được, mà là đến từ mỏ kim cương mới mà gia tộc này đang khống chế ở đại lục.
So với một viên Kim Cương lấp lánh, điều này mới thực sự khiến họ thèm thuồng. Tiếc là, vị tiên sinh Colin kia quá thần bí, ngay cả nhân viên khách sạn cũng không biết ông ta ở đâu. Mọi người thậm chí không biết liệu ông ta đang ở trong khách sạn, hay đã xuống cảng trên chiếc thuyền treo cờ Tử Nguyệt, hoặc lại đang hẹn hò bí mật ở đâu đó với công chúa điện hạ tôn kính.
Ngay lúc mọi người đang xôn xao bàn tán, một chuyện càng khiến bọn họ đỏ mắt đã xảy ra. Theo công ty khai khoáng Colin chính thức treo bảng tại khu cảng Thunder City, một nhóm nhỏ bé nhưng cũng lấp lánh Kim Cương nhanh chóng cập cảng Thunder City, giống như những tấm nệm trôi nổi trên biển kia.
Kim Cương bản địa xuất hiện ở đại lục Aus hoàn toàn không thể so sánh với những viên trân bảo đã trải qua chọn lựa kỹ lưỡng và cắt gọt, giống như là hai vật thể ở hai chiều không gian khác nhau. Đúng như mọi người dự đoán, những viên Kim Cương này vừa xuất hiện đã khiến giới thượng lưu Thunder City phát cuồng!
Đặc biệt dưới ảnh hưởng của câu chuyện tình yêu giữa công chúa Eileen và Colin tiên sinh, cộng thêm việc gia tộc Andes cố tình thổi bùng, những viên đá lấp lánh mà trân quý kia dường như được khoác thêm một lớp kính lọc tình yêu, trở thành tín vật đính ước thịnh hành của giới thượng lưu Thunder City, thậm chí cả công quốc Campbell.
Thậm chí không chỉ các quý tộc công quốc Campbell, mà quý tộc vương quốc Ryan, thậm chí cả quý tộc đế quốc đều phái người đến cảng Thunder City để "tìm bảo".
Chỉ có điều khác với nệm lò xo trước đây là, giá của những viên Kim Cương này quá đắt, mà cũng không thực dụng như loại kia. Những viên Kim Cương cấp F được công ty khai khoáng Colin chứng nhận, giá rẻ nhất cũng trên 100 kim tệ. Còn nếu là Kim Cương cấp A hoặc thậm chí cấp AA, đối với người bình thường căn bản là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như 10 hay 20 kim tệ một chiếc nệm đối với người giàu có vẫn có thể chấp nhận được, thì tình yêu 100 kim tệ chỉ có thể khiến họ ngước nhìn. Tốt hơn hết là nên tặng cho người yêu một bó hoa.
Thực ra những viên đá lấp lánh đó không tự phát sáng, chỉ là những ánh mắt ngưỡng mộ kia đã ban cho nó thứ ánh sáng mà nó vốn không có.
Vào thời điểm toàn bộ giới thượng lưu Thunder City đang thèm thuồng tài phú của gia tộc Colin, vị tiên sinh tôn kính mà hào phóng kia đã không độc hưởng vinh quang, mà lại chọn cách chia sẻ tài phú trên tay cho các công dân Thunder City.
Một quán trà nào đó ở khu Hoàng Hậu, một tin tức nhanh chóng lan truyền: Để giải quyết vấn đề cung không đủ cầu của Kim Cương, đồng thời thỏa mãn khao khát của mọi người ở công quốc Campbell và thậm chí toàn bộ Biển Xoáy Nước với loại châu báu lấp lánh này, gia tộc Colin dự định tiến một bước khai thác mỏ kim cương đang có, đồng thời xâm nhập đại lục Tạp Áo để tìm kiếm thêm tài bảo.
Điều này cần tiền. Và cần rất nhiều tiền! Cho dù đối với người có thực lực hùng hậu đến mức mua hẳn một khách sạn chỉ để ở lại mười ngày nửa tháng, tiện tay ném ra một vạn kim tệ chỉ để mua một nụ cười của giai nhân như tiên sinh Colin, cũng không thể không thận trọng cân nhắc vòng quay vốn này.
Tài sản không phải là tiền mặt. Chẳng hạn như Matt, cha cố, một địa chủ lớn nhất trấn Ngân Tùng trừ Nam tước Gus ra, tuy danh nghĩa có hàng vạn Áo Ngân, nhưng trên thực tế phần lớn đều là bất động sản ở Thunder City và điền sản bản địa ở trấn Ngân Tùng.
Càng là quý tộc truyền thống, tỉ lệ đất đai trong tài sản càng cao, và quý tộc đế quốc tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Thế là tiên sinh Colin tôn quý dự định bỏ ra một phần mười cổ phần để “đầu tư bỏ vốn” và huy động vốn mở rộng sản xuất ở các lãnh địa.
Đầu tư bỏ vốn là một khái niệm mới mẻ đối với đại lục Aus, tuy nhiên khái niệm cổ phần không lạ lẫm gì với người dân bản xứ, nó là khái niệm đã ra đời từ thời vương triều Isaac, chỉ là người bình thường ít tham gia vào đó.
Và bây giờ, tiên sinh Colin đã nghĩ ra một chủ ý tuyệt diệu, chia cổ phần trị giá hơn mười triệu kim tệ kia thành mười triệu phần, đồng thời tiến hành đấu giá công khai dưới hình thức phiếu chứng khoán đã đăng ký.
Giá khởi điểm tạm định 1 kim tệ, bất kể là quý tộc hay dân thường, ai cũng có thể tham gia đấu thầu, chỉ cần có thể đưa ra chứng minh tài sản từ 100 kim tệ trở lên.
Sự nóng hổi và cung không đủ cầu của Kim Cương ai cũng thấy rõ, cho dù là khi tăng gia sản xuất thì lợi nhuận một năm trước đó đã có hơn một triệu kim tệ, lợi nhuận sau khi mở rộng sản xuất thật sự không thể tưởng tượng nổi!
Bỏ một trăm kim tệ mua một viên Kim Cương, mười năm sau vẫn là viên Kim Cương đó, nhưng nếu đầu tư một kim tệ mua cổ phiếu của công ty khai khoáng Colin, có thể tham gia vào cuộc làm ăn này, không chỉ có thể nhận chia hoa hồng, mười năm sau một kim tệ đó còn có thể biến thành Kim Cương!
Căn cứ theo luật chống vay nặng lãi do hoàng thất Campbell ban hành từ trăm năm trước, lãi suất hợp pháp tối đa ở Thunder City cũng chỉ 6%, còn theo những người dân Thunder City thì lợi ích tiềm ẩn lật gấp trăm lần trong mười năm này đã chẳng khác gì làm từ thiện! Quả nhiên người lương thiện luôn có thể đến với nhau.
Công chúa Eileen nhân từ mang cháo nóng đến cho những người nghèo ngoài thành, còn tiên sinh Colin tôn kính lại hào phóng mở hầu bao hướng đến tất cả công dân Thunder City.
Tin tức vừa truyền ra đã gây chấn động toàn bộ quận Thunder, một lần nữa biến gia tộc Colin thành đề tài bàn tán của toàn thành.
Lần cuối cùng Thunder City ồn ào như vậy là khi vừa đưa tiễn Ma Vương Reggie Dragon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận