Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 104: Triệt để điên cuồng (1)

Chương 104: Triệt để đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g (1)
Quán rượu "U Lâm nghỉ ngơi", gần quầy bar, ba gã say khướt nằm sấp mặt xuống bàn. Đầu vùi sau những cốc gỗ sồi, Alex ợ một tiếng lớn, hướng về phía quầy bar hét ầm lên:
"Lão bản! Nấc... Lại cho thêm một vại bia nữa! Không... Bốn vại! Cho huynh đệ tốt của ta, Lolo, cũng rót đầy lên! Tự nhiên nói gì cũng phải để ta mời!"
Lolo quả nhiên không lừa hắn, bia ở đây quả thực không tệ, hương mạch nha thuần khiết ẩn chứa mùi thơm thoang thoảng của nấm. Chỉ là không hiểu vì sao, loại rượu nhìn bề ngoài có vẻ nhạt nhẽo lại khiến người say một cách khác thường. Bình thường hắn uống năm vại bia cũng như uống nước lã, mà bây giờ mới bốn vại hơn phân nửa đã thấy trời đất đảo lộn, mất thăng bằng. Nếu không phải Finis và Shuwen đã nằm vật ra bàn, hắn đã phải nghi ngờ có phải tửu lượng của mình kém đi rồi không.
Lão bản ngồi sau quầy bar rõ ràng cũng là lần đầu thấy có người uống bia mà say đến mức này, trong lòng không khỏi lẩm bẩm có khi nào đưa nhầm rượu, lấy loại rượu ngon chưa pha cho người ta rồi không. Rót đầy lại bốn vại bia, lão ra hiệu cho cô phục vụ mang tới cho khách.
Cô phục vụ ngơ ngác nhìn lão chủ quán, không hiểu hỏi:
"Bàn đó chẳng phải chỉ có ba người sao?"
"Kệ bọn họ, họ gọi bốn vại, thì ngươi mang qua cho họ là được." Lão chủ quán trợn mắt đuổi cô ta.
Không nghi ngờ gì nữa, kẻ đã dẫn bọn họ tới đây đã sớm chuồn ra khỏi cửa chính rồi. Những chuyện say xỉn như thế này trong giới mạo hiểm giả không hiếm gặp, làm chủ quán, ông ta chỉ cần chắc chắn có người trả tiền là đủ rồi. Mê Vụ trấn có lính canh, mà lại còn là lính canh do Mạo Hiểm Giả công hội thuê, không đến nỗi lo lắng có người dám giở trò không trả tiền.
Thấy chủ quán đã nói như vậy, cô phục vụ không nói gì nữa, bưng khay nặng nề tiến đến bên bàn rượu. Đúng lúc cô ta định đặt những cốc bia đầy ắp xuống bàn thì ánh mắt bị khuôn mặt anh tuấn kia hấp dẫn.
Rất ngầu...
Nhưng hình như có chút quen mắt. Cô phục vụ không nhớ đã gặp khuôn mặt này ở đâu, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy quen.
Mà lúc cô ta định dời ánh mắt khỏi mấy cốc bia trên bàn để rời đi, khóe mắt vô tình lướt qua tờ lệnh truy nã bên cạnh quầy bar. Khoảnh khắc chạm phải ánh mắt màu tím sẫm, cô ta cảm thấy tim mình ngừng đập hai giây, rồi vội vàng nhìn sang tên đang say như chết kia.
Vẫn là khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao cùng mái tóc hơi xoăn cắt ngang trán càng thêm nổi bật dưới ánh nến. Nhất là đôi mắt tím sẫm kia... Cô có thể thề, chỉ cần nhìn một lần là không bao giờ quên được.
Không sai!
Tên này chính là tên tội phạm truy nã trong tờ lệnh! Tên vong linh pháp sư kiêm luyện kim thuật sư khiến cả Lôi Minh thành phải khiếp sợ, kẻ mang 27 mạng người, một vụ giết người hàng loạt!
Ánh mắt của cô từ giật mình dần chuyển sang hoảng sợ, sau đó toàn thân mỗi một tế bào đều run rẩy không kiểm soát.
"Rầm--!"
Khay đựng cốc gỗ sồi đột nhiên rơi xuống đất.
"Xin lỗi...!" Cô vội vàng ngồi xổm xuống, vừa lắp bắp xin lỗi, vừa cuống quýt nhặt lại những chiếc cốc lên khay.
"Nhìn xem này, tiểu thư! Nếu mà ngươi làm dính vào quần ta thì phải... Phải làm sạch cho ta đấy." Finis say xỉn nên trở nên táo bạo bất ngờ, thậm chí còn vượt qua hình tượng rụt rè thường ngày, lắp ba lắp bắp trêu chọc cô phục vụ.
Chỉ có Shuwen là bất động nhìn chằm chằm vào cái đầu đang nằm trên bàn, biểu cảm ngây ngốc như một con gấu túi từ trên cây rớt xuống đơ người.
"Alex..."
Chú ý đến ánh mắt nóng bỏng của Shuwen, Alex ngẩng đầu nhìn hắn, vừa cười vừa nói:
"Sao thế? Nhìn ta làm gì, trên mặt ta có gì à?"
Shuwen say khướt lắc đầu, yên lặng uống một ngụm bia, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Ta thấy ngươi giống như biến thành người khác vậy, chắc là ta nhìn lầm..."
"Tên nhóc này! Thích ta thì cứ nói thẳng ra đi, còn quanh co làm gì ha ha ha!" Alex vừa uống vừa kéo một chiếc ghế trống bên cạnh cười nói: "Huynh đệ Lolo, chúng ta lại cạn ly nữa! Tiện thể nói luôn dòng họ của ngươi rốt cuộc là gì? Ta nói cho ngươi hết rồi, ngươi cũng nên nói cho ta biết đi chứ--"
Cái ghế trống đương nhiên không thể trả lời hắn.
Cô phục vụ run rẩy nhặt cốc và khay, chạy trối chết về phía hậu đài trong tiếng huýt sáo của Finis.
"Làm cái gì vậy! Vụng về quá!" Lão chủ quán sau quầy lầu bầu một tiếng, đã thấy vẻ mặt không tự nhiên của nhân viên mình.
Ý thức được có chuyện không ổn, ông ta hơi nhíu mày, kéo người phụ nữ đang gần khóc đó lại cạnh cửa sau bếp:
"Có chuyện gì? Khách kia sàm sỡ ngươi rồi à?"
Nếu là vậy thì phải tính tiền cho đủ mới được.
Đối diện với ánh mắt hung dữ của chủ quán, cô nhân viên che miệng, liếc mắt về phía lệnh truy nã cạnh quầy bar.
Lão chủ quán sững sờ, lập tức sắc mặt tái nhợt, ba chân bốn cẳng chạy vào bếp, túm lấy tên học việc đang giúp bếp trưởng cạnh cửa sổ.
"Nhanh! Nhanh đi gọi cảnh vệ!"
Tên học việc ngơ ngác, nhưng thấy vẻ mặt chủ quán không hề giống đang đùa, liền trèo ra cửa sổ, ba chân bốn cẳng chạy đến chốt canh của cảnh vệ gần đó.
Ba người đang ngồi uống trong đại sảnh bỗng phát hiện chỉ còn bàn của mình, các khách khác không biết đi đâu hết, cả chủ quán và phục vụ cũng biến mất không dấu vết.
"Quái... Sao vậy nhỉ?"
Alex lẩm bẩm, đang định hỏi “Lolo” có thấy gì không, chợt thấy một đám lớn cảnh vệ mặc giáp nhẹ ào ào xông vào.
“Đây là đang bắt tội phạm sao?” Finis tò mò nhìn chằm chằm đám người đó, thấy bọn họ thẳng hướng phía mình đi đến.
Ba người chưa kịp hiểu chuyện gì thì một tiếng thét chói tai đã phá tan bầu không khí im lặng trong quán.
“Chính là hắn! Miranda! Vong Linh luyện kim thuật sư tà ác!!”
Miranda?!
Nghe thấy cái tên đó, Alex và những người còn lại nhất thời sửng sốt, mồ hôi lạnh toát ra, ngay cả kẻ vốn không uống nhiều cũng tỉnh cả rượu.
Nhìn đám cảnh vệ hung hãn vây quanh, dù có ngốc nghếch đến đâu bọn họ cũng biết những người này đang nhắm đến mình, vội vàng túm lấy vũ khí đặt cạnh bàn, từ ghế bật dậy.
"Chờ chút! Có phải có hiểu lầm gì ở đây không?!"
"Bỏ vũ khí xuống! Ta chỉ cảnh cáo một lần!" Người đội trưởng mặc khôi giáp ra vẻ như gặp đại địch, vừa gầm lên, vừa ra hiệu cho đám kiếm thuẫn thủ bên cạnh triển khai đội hình. Cùng lúc đó, những tay súng thuê hàng sau vác nòng sắt dài to lên vai, nhắm vào ba người trong quán.
Chiến sự hết sức căng thẳng!
Dù nhận thức được có thể có hiểu lầm gì đó, Alex cũng có kiêu hãnh của riêng mình, tuyệt đối không thể bó tay chịu trói trước một đám lính đánh thuê.
Đạn dược à? Kiếm của hắn nhanh hơn cái thứ đó nhiều!
Ngay lúc hắn chuẩn bị động thủ thì ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Nhìn bóng dáng giáp trụ loáng bóng hiện ra ngoài cổng, Alex ban đầu sửng sốt, lập tức lộ vẻ mừng như điên.
Kỵ Sĩ Đoàn Tam Xoa Kích của đại công tước Campbell! Người đó chính là Mel, vị kỵ sĩ trưởng!
Thật may mắn!
Dù không hiểu sao Kỵ Sĩ Đoàn Tam Xoa Kích lại xuất hiện ở đây, nhưng hắn từng gặp mặt kỵ sĩ trưởng này một lần tại buổi yến tiệc ở Lôi Minh Quận! Hắn tin đối phương chắc chắn sẽ giúp mình!
“Mel White! Ngươi còn nhớ ta không, ta là bá tước Spinol --”
Lời hắn còn chưa dứt thì tiếng kiếm rút ra khỏi vỏ đã cắt ngang.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, tiên sinh Miranda, hoặc... ta nên giả vờ như không nhìn ra thân phận thật của ngươi, gọi ngươi là Bond.”
Alex: "????"
Bond? Miranda?
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?!
Alex ngơ ngác đứng bên bàn gỗ, nhìn đoàn kỵ sĩ vây quanh mình, không nói nên lời. Lúc này, Shuwen bỗng chú ý tới tờ lệnh truy nã dán trên quầy bar, sau đó nhìn sang mặt hắn.
Biểu cảm ngơ ngác của hắn thoáng chốc biến thành hoảng sợ, cây cung trên tay rơi xuống đất, lắp bắp nói:
"Alex... mặt của ngươi..."
Mặt?
Sắc mặt Alex thay đổi, đưa tay sờ lên mặt, cảm nhận đường nét cứng nhắc và phát hiện có chút gì đó không bình thường. Đây không phải mặt của hắn!
Mel nheo mắt nhìn hắn chằm chằm, mũi trường kiếm chỉ vào mũi hắn, cười lạnh nói:
"Ngươi còn gì để nói nữa không?"
Alex hít sâu một hơi, nhanh chóng trấn tĩnh lại:
"Ta bị người ta hạ thuốc... Đây không phải mặt của ta!"
Mel nheo mắt nhìn hắn: "Hạ thuốc?"
"Không sai... một nam một nữ, nữ thì không thấy đâu, nam cũng vậy," Alex nuốt nước bọt, giọng run run nói, "Là tên Lolo kia! Tên đó mới là Miranda thật sự! Hắn... Sau khi ta uống say liền hạ độc ta!"
Mel cau mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hắn, cố gắng đọc xem có dấu vết nói dối nào không, nhưng không có.
Vị mục sư trang bị vũ khí chuỳ đầu đinh tiến lại bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói:
"Có lẽ là dịch dung thủy..."
"Tên kia nếu là Luyện kim thuật sư, phối chế loại dược thủy này với hắn mà nói không phải việc khó gì." Mel thấp giọng hỏi thăm. "Có cái gì phân biệt biện pháp sao?" Vũ trang mục sư dùng khẳng định thanh âm nói. "Rất đơn giản, dịch dung nước thuốc duy trì không được quá lâu, ngắn thì hai đến ba giờ thời gian, dài hai mươi bốn giờ liền sẽ mất đi hiệu lực... Mà lại, chỉ cần sờ một chút liền có thể nhìn ra có phải là." Thông qua ma dược điều chỉnh dung mạo cuối cùng không phải là của mình, chỉ cần đưa tay sờ một chút lập tức có thể cảm giác được kia mất tự nhiên vết tích. Mel cho hắn một ánh mắt, cái sau lập tức ngầm hiểu, cầm chùy đầu đinh hướng phía Acrylic phương hướng đi tới. "Chớ khẩn trương hài tử... Nếu như ngươi thật sự là bị hạ thuốc hoặc là nguyền rủa, kia liền bỏ vũ khí xuống, nhường ta nhìn kỹ một chút mặt của ngươi." Lần này Alex không có kháng cự, quả quyết đem kiếm cắm trở về vỏ kiếm bên trong, đồng thời ra hiệu sau lưng các đồng bạn cũng đem vũ khí buông xuống. Đối mặt Campbell đại công tước kỵ sĩ, bọn hắn căn bản không phải đối thủ. Bọn gia hỏa này từng ở trên chiến trường cùng Ma Vương quân đánh giáp lá cà chém giết qua, trên tay không biết có bao nhiêu con Ác ma tính mệnh. Truyền thuyết cho dù là không có Siêu Phàm chi lực tam xoa kích kỵ sĩ, cũng có thể chỉ dựa vào mượn tự thân võ nghệ cùng thánh Sith chúc phúc, tại đơn đấu bên trong chiến thắng có được Hắc thiết cấp thậm chí Thanh Đồng cấp thực lực Ác ma! Chỉ có trên chiến trường thấy tận mắt nhân tài của bọn họ biết bọn hắn khủng bố... Thấy đám hung thần ác sát này gia hỏa rốt cục không có ở trong cửa hàng của mình đánh lên, U Lâm nghỉ ngơi lão bản cuối cùng là lau đem trên trán mồ hôi lạnh. Giơ hai cánh tay Alex nhìn xem tay cầm trường kiếm Mel, dùng nghiêm túc ngữ khí nói. "Alex Spinol, phụ thân của ta là Spinol bá tước... Ta có thể đối thánh Sith phát thệ, ta nói đều là lời nói thật." Mel không nói gì, đứng ở bên cạnh một tên khác kỵ sĩ nhìn chằm chằm hắn hỏi. "Quý tộc vì sao lại trở thành mạo hiểm giả." Alex không chút do dự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận