Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 180: Ở khắp mọi nơi ăn mòn (2)

Chương 180: Ở khắp mọi nơi ăn mòn (2)
Sokodo đầu tiên là ngẩn người, lập tức dựng ngược lông mày, tức giận nói: "Mị hoặc?! Ngươi điên rồi sao?! Ngươi quả thực là đang vũ nhục vị đại nhân kia! Hắn có lý do gì làm như thế?"
"Ai mà biết được… ta làm sao có thể biết Ác ma đang suy nghĩ gì? Có lẽ là vì tiền?" Stan né tránh ánh mắt, thực sự không thể giải thích ra một lý do thích hợp.
"Nếu như là vì tiền! Hắn rõ ràng có thể cướp đoạt! Chúng ta chút nhân thủ này đối với hắn mà nói nhét kẽ răng còn không đủ!" Sokodo giận đến đỏ mặt, lớn tiếng quát, "Mà lại ta đã nói rồi, hắn là nhân loại! Trên đầu của hắn không có sừng, mà lại hắn là nam!"
"Ta nghe nói pháp thuật cao cường Ác ma có thể giấu sừng và đuôi, mà lại… ta nghe nói Mị Ma cũng không phải đều là giống cái, cũng có giống đực." Stan ấp úng nói một câu, lập tức nhìn về phía những hộ vệ khác, hắng giọng nói: "Các ngươi còn chờ gì nữa? Còn không mau đi lấy dây thừng!"
Những người vốn đang xem náo nhiệt lập tức hoàn hồn, nhao nhao chạy về phía bên xe thùng, lấy ra một cuộn dây thừng gai.
Nhìn đám người cầm dây thừng tiến lại gần mình, Sokodo lập tức luống cuống, vừa lùi lại vừa lớn tiếng kêu lên: "Ngươi muốn làm gì?! Ta là lão bản của các ngươi, các ngươi muốn tạo phản phải không?!"
"Chúng ta không có ý đó, chúng ta chỉ là muốn giúp ngươi, ngươi sẽ cảm ơn chúng ta… mắc tội!" Stan hai tay giữ lấy hai cánh tay của Sokodo, ngăn cản hắn bỏ chạy, phối hợp với thủ hạ trói gô hắn rồi ném lên xe thùng.
Nhìn đám người kéo màn che xe thùng lên, Sokodo bị trói như con sâu róm phẫn nộ gào lên: "Thả ta ra! Các ngươi bọn phản đồ! Giờ thả ta ra, ta còn có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra! Nếu không chờ đến Lôi Minh thành, các ngươi sẽ có kết cục tốt!"
Tiếng gào thét khiến mọi người không khỏi rụt cổ lại, nhưng không ai dám đến mở trói cho hắn.
Stan xoay người cưỡi lên ngựa, sau đó ra lệnh cho đám người trong doanh địa: "Thu dọn đồ đạc nhổ trại, chúng ta phải đi tới trấn gần đây! Chắc chắn có thể tìm được mục sư ở đó!"
Trong xe thùng truyền ra tiếng gầm gừ nghẹn ngào: "Mẹ nó ta không có bệnh! Các ngươi đám điên này!"
Không để ý tới tiếng gầm đó, Stan nhìn đám người ngơ ngác đứng tại chỗ không biết làm gì, cố gắng nói tiếp: "Các ngươi còn chờ cái gì nữa! Còn không mau thu dọn đồ đạc đi!"
Thấy đội trưởng hộ vệ nói vậy, mọi người cuối cùng không do dự nữa, nhao nhao dập tắt đống lửa trên mặt đất, nhặt đồ đạc về xe thùng, vội vàng kéo xe ngựa theo đường hướng nam của rừng Ngân Tùng đi về…
“… Mục sư đáng kính, xin hỏi tình hình lão bản chúng ta thế nào rồi? Có khá hơn chút nào không?"
Trong giáo đường trấn Ngân Tùng, trước tượng thần Sith đứng đầy một đám người.
Nhìn cha cố đang thi triển thuật Thánh Quang, Stan lo lắng hỏi thăm kết quả điều trị.
Tắt ngọn đèn có khắc chữ minh trong tay, cha cố Matt trầm mặc hồi lâu, chậm rãi thở dài.
"Lão bản của các ngươi vốn không có việc gì… mà lại các ngươi cũng thấy rồi đấy, không có tà năng thoát ra khỏi người hắn."
Đám người nghe vậy thì kinh ngạc, xì xào bàn tán trao đổi vẻ khó tin.
Không bị tà năng ô nhiễm sao?
Chuyện này làm sao có thể!
Stan cũng không thể tin được, nhưng đối mặt cha cố đang đeo thánh giá trước ngực, hắn bản năng không thể nghi ngờ cái uy quyền đang chiếu rọi kia.
Nhất là dưới ánh mắt của thánh Sith, hắn căn bản không nảy ra ý nghĩ xem cha cố này có khả năng lừa gạt mình hay không.
Chỉ là hắn vẫn không thể nào vượt qua cái khúc mắc trong lòng, hắn luôn cảm thấy chuyện này không đúng.
"Nhưng mà..."
Nhìn cái người trước mặt đang lâm vào cừu non lạc lối, cha cố Matt dùng giọng ôn hòa chậm rãi nói.
"Địa Ngục là địch nhân của giáo hội, bao gồm những Ác ma tự sa đọa, đều được ghi trong « Thánh Ngôn Thư », nhưng « Thánh Ngôn Thư » không định nghĩa thân phận Ma Vương, nhiều người thường cho rằng Ma Vương là địch nhân của thánh Sith, nhưng thật ra thánh Sith không nói câu đó."
Khi câu nói vừa dứt, đám người nhao nhao nhìn ông với vẻ kinh ngạc.
Bao gồm cả Sokodo đang nằm trước tượng thần, càng há hốc mồm kinh ngạc, dường như có thể nhét vừa nắm đấm.
« Thánh Ngôn Thư » không định nghĩa thân phận Ma Vương?
Thật hay giả vậy?
Hắn cũng từng đọc cuốn kinh thư kia rồi, hình như nhớ là thực sự không nói về từ Ma Vương.
Bất quá, nếu không nói đến thì cũng bình thường.
Dù sao vào thời điểm « Thánh Ngôn Thư » được viết, đế quốc Aus vừa mới đuổi những bộ hạ cũ của Minh Thần xuống thế giới ngầm, tác dụng lớn nhất của cả cuốn sách là dán nhãn Ác ma và cường hóa tính hợp pháp cho chính mình, còn về chuyện thế lực Địa Ngục lợi dụng điều này để phản công thì về sau mới xảy ra.
Cũng chính vì vậy, cha cố Matt nói đúng, nhiều nhất chỉ có thể coi là ngụy biện.
Bất quá, cho dù ông đang ngụy biện thì cũng không ai có thể vạch trần ông.
Sokodo may ra còn đọc « Thánh Ngôn Thư » bản gốc, còn mấy tên hộ vệ mà hắn thuê đến còn chưa chắc đã biết chữ, chứ đừng nói chi đến chuyện có chủ kiến, mọi kiến thức liên quan tới thánh Sith đều nghe từ các mục sư.
Nhìn đám người ngơ ngác tại chỗ, cha cố Matt tiếp tục dùng giọng ôn hòa.
"Ma Vương là lãnh chúa mê cung, hay nói một cách khác là một loại thân phận thế tục, giống như lãnh chúa thống trị trấn Ngân Tùng... chỉ vậy thôi."
"Chẳng qua đại đa số mê cung đều do Địa Ngục nắm giữ, do Ác ma thống trị, cho nên chúng ta sẽ cho rằng Ma Vương và đám ác ma là như nhau đều tà ác."
"Nhưng sự khác biệt là ở chỗ nào?" Stan không nhịn được lên tiếng hỏi, "Xin lỗi, tôi không có ý chất vấn ngài… chỉ là dựa theo cách nói của ngài, mê cung đều do Ác ma thống trị, vậy chẳng phải là càng chứng minh Ma Vương là kẻ địch của chúng ta sao?"
"Là phần lớn mê cung, không phải tất cả," cha cố Matt nhìn thẳng vào mắt hắn, cười nhạt tiếp tục nói, "Ma Vương từng thống trị loại mê cung dưới chân chúng ta thực sự đã mang đến tai họa cho quận Lôi Minh, nhưng mà Ác ma đó đã chết rồi, bây giờ người thống trị nơi đó không phải Ác ma, mà là một người giống chúng ta."
"Nhưng...chỉ dựa vào như vậy thì có thể chứng minh hắn là người tốt sao?" Stan vẫn không thể chấp nhận cách nói này, bất quá trong mắt đã lộ rõ vẻ giãy giụa.
Nếu Sokodo tiên sinh không bị Siêu Phàm chi lực mê hoặc, mà là đưa ra phán đoán dựa vào kinh nghiệm và lịch duyệt bản thân thì sao?
Theo sự thông tuệ và tầm nhìn xa của vị tiên sinh kia, chắc hẳn không đến mức bị vài lời ngon ngọt lừa gạt.
Nếu nói như vậy, người lầm có lẽ là chính mình...
Nhìn những hộ vệ đã bắt đầu dao động trước mắt, cha cố Matt tiếp tục nói bằng giọng nhẹ nhàng:
"Chỉ bằng thân phận nhân loại đương nhiên không thể chứng minh hắn là người tốt, nhưng chúng ta đã không có cách nào giả thiết hắn là tà ác, phải không? Nếu ta là ngươi, ta sẽ dùng mắt và tai để xác nhận, chứ không phải dựa vào trực giác chủ quan để phán đoán."
"Huống hồ theo Thánh Ngôn Thư, chúng ta có thể tiếp nhận Ác ma quay trở về vòng tay của Thánh Quang, cho dù bọn họ từng phạm phải những tội nghiệt không thể tha thứ, cũng chỉ cần trải qua Thánh Quang và nước thánh tẩy rửa, linh hồn sẽ gột rửa hết tội nghiệt và được thánh Sith tha thứ, và linh hồn sẽ thăng lên Thiên Đường, thoát khỏi luân hồi Địa Ngục."
"… Chúng ta đã có thể tiếp nhận Ác ma ôm ấp quang minh, vậy tại sao không thể chấp nhận một người giống chúng ta? Rõ ràng đây là một loại thành kiến, mà chúng ta - những người phụng dưỡng thần linh - nên tránh."
"Thánh Sith ở trên… xin người tha thứ tội lỗi của con." Stan đã hoàn toàn tỉnh ngộ, mặt hướng tượng thần sám hối.
Thật ra trong lòng hắn vẫn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không thể nói ra điểm không thích hợp đó là gì.
Nhưng khi nỗi kính sợ trong lòng trỗi dậy, hắn nhanh chóng xem đó là sự sân si và cố gắng áp chế nó.
Những hộ vệ khác cũng vậy.
Không ai dám nghi ngờ sự chính xác của mục sư, ít nhất trước mặt họ, cha cố có một quyền uy không thể phản bác.
Ngược lại Sokodo đang nằm trước tượng thần, sau khi nghe những lời giải thích của cha cố Matt, trên mặt lộ ra một tia biểu tình quái dị.
Rõ ràng mình chưa hề nói Ma Vương là người, vị cha cố này sao lại biết?
Chẳng lẽ ông ta đã gặp rồi?
Không thể nào...
Dù sao đây cũng là thánh đường của thánh Sith.
Nếu thế lực Ma Vương đã thẩm thấu được đến cả nơi này thì đúng là quá đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận