Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc
Chương 146: Kéo tráng đinh Ma Vương (1)
Chương 146: Lôi kéo lính đánh thuê Ma Vương (1)
Làn da xanh đậm, khóe miệng nhếch lên lộ răng nanh, kẻ này không ai khác, chính là gã thủ lĩnh lính đánh thuê thú nhân mà trước đây tại pháo đài Hắc Phong, bị pháo binh của ta oanh đến tan nát khói mây.
La Viêm không biết tên của hắn, lúc đó chỉ dùng ống nhòm thoáng nhìn, vừa hay thấy gã vác cờ trắng từ đám thú nhân kia.
Thực ra khi nhìn thấy kẻ này lần đầu, La Viêm còn chưa dám chắc cả hai là cùng một thú nhân, cho đến khi đối phương lộ vẻ mặt kinh ngạc và thốt lên một tiếng kinh hô, hắn mới vững tin mình không nhìn lầm, bọn họ chính là cùng một người.
Thấy Ma Vương hai mắt nhìn chằm chằm mình không rời, vẻ mặt của gã thủ lĩnh lính đánh thuê lập tức lộ vẻ sợ hãi.
Khác với thời điểm trước kia làm việc tại gia tộc Dragon, khi ấy gã có ô dù, cho dù không thể ngang ngược ở Ma Đô thì cũng không cần lo đắc tội ai.
Nhưng bây giờ không giống, vì pháo đài Hắc Phong bị hủy, gã và huynh đệ đệ tử đều thất nghiệp, Ma Vương với gã mà nói đích thực là Ma Vương, bóp chết gã quả thực dễ như trở bàn tay.
Sợ gặp chuyện, gã quay người định bỏ đi, ai ngờ mới đi được hai bước đã bị La Viêm gọi lại.
"Dừng lại!"
Sano toàn thân giật mình, suýt ngã nhào, dừng bước xong, nơm nớp lo sợ xoay người lại nói:
"Đại nhân, ngài có gì phân phó?"
La Viêm nhìn chằm chằm vào hai mắt hắn quan sát, rồi lại liếc về phía khoảng không bên trái.
Đang lơ lửng bên phải, Du Du vội vàng trôi về bên trái Ma Vương đại nhân, rất biết điều chêm vào:
"Ma Vương đại nhân, cấp bậc linh hồn của hắn là Bạch Ngân cấp!"
Bạch Ngân cấp. Cũng tạm được.
La Viêm khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía gã thú nhân đang bồn chồn, dùng giọng điệu uy nghiêm mở miệng hỏi:
"Ngươi tên gì? Ở đây làm gì?"
Sano nơm nớp lo sợ trả lời:
"Sano Blackhand, ta là thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê Ác Ý Chi Quan… Ở đây tất nhiên là muốn tìm việc làm, kiếm kế sinh nhai cho huynh đệ."
La Viêm cau mày:
"Gia tộc Dragon không cần các ngươi nữa sao?"
Sano cười khổ:
"Chúng ta vốn phụ trách trấn giữ pháo đài Hắc Phong, nhưng giờ đến chỗ cần trấn giữ cũng không còn..."
La Viêm gật đầu, nói tiếp:
"Có hứng thú làm việc cho ta không?"
"Làm việc cho ngài?" Sano ngớ người, chần chừ nói, "Ngài không để ý chuyện lúc trước sao?"
"Trước đó có chuyện gì sao?" La Viêm nhún vai, không thèm để ý nói, "Nếu chỉ là giao đấu thì đó là tranh chấp của ta và gia tộc Dragon, không liên quan đến các ngươi. Đương nhiên, yêu cầu của ta với thuộc hạ rất nghiêm khắc. Các ngươi có thể không đủ mạnh, nhưng nhất định phải trung thành với ta."
Sano kinh ngạc nhìn La Viêm, trên mặt mang vẻ khó tin, dường như không nghĩ tới vị quý tộc này lại dễ dàng buông bỏ ân oán như vậy.
Không--
Nói đúng hơn là hắn vốn không coi đó là ân oán gì, mà là lý tính tách bạch hoàn toàn hai chuyện ra.
Nghĩ đến sau đó lại đem giận chó đánh mèo trút lên người mình của lão gia Camou Dragon, Sano không khỏi có chút động lòng.
Mặc dù gã cũng không thích ra chiến trường, nhưng có thể phục vụ một lãnh chúa như thế này, nghĩ lại dù sao cũng không đến nỗi quá tệ.
"Lòng trung thành của chúng ta được công khai định giá, chỉ cần ngài có đủ tiền thì chúng tôi sẽ mãi mãi trung thành với gươm... hoặc ma trượng."
La Viêm nhìn gã hỏi:
"Gia tộc Dragon trả cho các ngươi bao nhiêu tiền thuê?"
"Một ngàn vạn Keira một năm… Chỉ là nếu là của ngài, giá cả có thể thương lượng." Nhìn La Viêm khẽ nhíu mày, Sano vội bổ sung thêm một câu: "Chúng ta có năm trăm huynh đệ, thực lực đều từ Hắc Thiết trở lên, nếu ngài chịu thanh toán một lần cho chúng tôi ba trăm vạn Keira, đồng thời mỗi tháng thanh toán cho chúng tôi ba mươi vạn Keira tiền thuê, chúng tôi có thể làm việc cho ngài."
Nói một cách khác, mỗi chiến sĩ thú nhân cấp Hắc Thiết mỗi tháng tổng chi phí là 1120 Keira.
Cái giá này có thể nói là vô cùng rẻ, dù sao mua trực tiếp một nô lệ thú nhân ít nhất cũng phải năm con số, hơn nữa còn có thể có đủ loại bệnh tật khác nhau.
"Được thôi, từ giờ phút này ngươi chính là người của ta." La Viêm gật đầu đồng ý, sợ hắn đổi ý lại nói tiếp, "Hợp đồng thuê cụ thể lát ta sẽ cho nhân viên công vụ của bộ Ma Vương chuyển cho ngươi, nếu có thể, ta mong ngươi lập tức xuất phát đến Đại Mộ Địa."
"Rất vinh hạnh được cống hiến sức mình cho ngài." Sano Blackhand cung kính quỳ một chân, cởi thanh kiếm đeo bên hông hai tay dâng lên.
Nhìn Sano Blackhand đang quỳ một chân, La Viêm khen ngợi khẽ gật đầu, theo lệ nhận lấy kiếm gõ hai cái vào vai hắn, sau đó trả lại cho gã.
Từ khoảnh khắc này, nghi thức trung thành xem như đã hoàn thành, chuôi kiếm ngày xưa của kẻ địch giờ đây sẽ chiến đấu vì hắn.
Mặc dù trên thế giới này không hề có ma pháp ước thúc lòng người, kể cả nghi thức trung thành cũng không thể đảm bảo sự trung thành tuyệt đối, nhưng La Viêm không lo gã phản bội mình.
Vì không lâu nữa, đợi mình về Đại Mộ Địa, sẽ phái hắn đến thuộc địa của Đại Mộ Địa trên hành tinh Tạp Áo.
Ở đó, gã chỉ có thể nghe theo mình.
Giờ khắc này Sano cũng không biết mình đã ký một văn tự bán mình như thế nào, bất quá có hối hận cũng đã muộn.
Thông tin về Hỗn Độn dù ở Địa Ngục hay mặt đất đều thuộc về bí mật, mà tin Đại Mộ Địa hiện đang bị Hỗn Độn xâm lấn cũng chưa lan ra ở Ma Đô, chỉ có số ít nhân sĩ liên quan tìm hiểu hoặc dựa vào dấu vết để lại mà đoán ra một chút mánh khóe.
Mang theo mong đợi về một ngày mai tốt đẹp, Sano dẫn đám huynh đệ đang đóng quân ở doanh địa, lên đường tới bộ Nội Vụ của Ma Vương.
Đây là lần đầu tiên hắn tới gần nơi trung tâm quyền lực của Địa Ngục như vậy, nhìn tượng Ma thần trên quảng trường của bộ Nội Vụ, hắn không khỏi nín thở.
Có lẽ--
Cơ hội đổi đời đang ở ngay trước mắt.
Không ai muốn làm lính đánh thuê cả đời, kể cả gã cũng không ngoại lệ... Thậm chí, đây chính là một trong những lý do khiến gã không muốn rời Ma Đô đến tiền tuyến kiếm được nhiều tiền hơn.
Rất nhanh, một ác ma vỗ cánh rơi xuống trước mặt hắn, quan sát hắn từ trên xuống dưới, rồi cất tiếng hỏi:
"Ngươi là Sano Blackhand?"
"Chính là tại hạ... Ma Vương đại nhân bảo ta đến đây, xin hỏi cần làm thủ tục gì?" Sano trầm giọng đáp.
Green cười cười, vẻ mặt ôn hòa nói:
"Thủ tục đã làm xong, không cần ngươi nhọc lòng… À, đây là hợp đồng thuê, ngươi xác nhận không có vấn đề thì có thể xuất phát."
Vừa nói, gã làm như ảo thuật từ tay biến ra hai bản hợp đồng thuê, nhã nhặn đưa về phía trước.
Từ chữ ký còn mới và hơi ấm của mực in còn sót lại, không khó thấy hợp đồng này vừa mới làm xong.
Giờ khắc này Sano hoàn toàn không nhận ra sự hiểm ác của ác ma trước mắt, chỉ kinh ngạc trước hiệu suất làm việc của bộ Nội Vụ lúc nào mà cao như vậy.
Nhận hợp đồng từ tay Green, hắn cẩn thận xem xét các điều khoản, sau đó không do dự nhấn dấu tay vào.
"Tiếp theo thì sao?"
Sano đưa lại một bản hợp đồng cho ác ma, giọng điệu có chút thúc giục nói:
"Ma Vương đại nhân muốn ta lập tức đến lãnh địa của ngài ấy, chúng ta đi như thế nào? Chỗ các ngươi có sắp xếp gì không?"
Mặc dù chưa đến Đại Mộ Địa, nhưng gã đã nghe nói về nơi đó, nghe nói nơi đó cách Địa Ngục một biển khơi mênh mông và thêm một vòng xoáy biển.
Khoảng cách xa như vậy, đi thuyền đều không thực tế, tốt nhất là có thể nhờ sức mạnh ma pháp.
Nghe gã nói vậy, trên mặt Green quả nhiên lộ nụ cười rạng rỡ, vẻ mặt ôn hòa nói tiếp:
"À, cái này cứ yên tâm, chỗ chúng ta có trận pháp truyền tống thẳng tới lãnh địa của Ma Vương. Nếu ngươi đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể xuất phát ngay bây giờ."
"Bây giờ?"
Sano ngớ người, chần chừ hỏi:
"Có phải hơi gấp gáp không?"
Mặc dù khi sắp đi Ma Vương có nói với hắn rằng muốn hắn lập tức xuất phát, nhưng làm sao hắn cũng không ngờ rằng cái gọi là lập tức lại là sau khi ký hợp đồng xong.
Gã vốn tưởng rằng sẽ cùng Ma Vương đi chung đường.
"Không sai, nhân viên của trạm vận chuyển còn hai giờ nữa tan ca, trước giờ đó là không thành vấn đề." Green liếc đồng hồ đeo tay, "Nếu các ngươi định ở lại đây một đêm cũng được thôi, nhưng điều kiện dừng chân ở đây rất tệ, mong các ngươi có chuẩn bị tâm lý."
Sano luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không nói ra được không ổn ở đâu.
"Vậy thì đi luôn bây giờ… Mong các ngươi đã sắp xếp ổn thỏa."
Nghe thú nhân trả lời, nụ cười trên mặt Green càng thêm rạng rỡ:
"Cái này ngươi cứ yên tâm, chờ ngươi đến bên kia sẽ có người tiếp ứng."
Nói xong hắn vỗ tay ra tiếng, gọi một ác ma nhỏ từ không biết nấp ở đâu ra, sai bảo gã:
"Mời đưa khách của chúng ta đến trạm vận chuyển, gửi đến Đại Mộ Địa."
"Lạc lạc lạc, nhận lệnh!" Tiểu ác ma cười quái dị đáp lời, sau đó vẫy cánh bay đến trước mặt Sano: "Xin mời đi theo ta, tiên sinh."
Cảm giác bất ổn trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Sano thậm chí bắt đầu hối hận, có phải mình đồng ý xuất phát hơi gấp rồi không?
Bất quá bây giờ hối hận xem ra đã muộn.
Dẫn theo đám huynh đệ sau lưng, gã đi theo sau ác ma nhỏ, đến khu kho trạm vận chuyển gần bộ Nội Vụ.
Kiến trúc nguy nga và trang nghiêm kia khiến cảm xúc không an tâm trong lòng Sano tan đi một chút, ngẩng đầu bước qua cổng vòm to lớn. Mang theo dưới tay tinh binh hãn tướng đứng trên trận nhãn truyền tống trận, Sano hít sâu một hơi, đối người thi pháp thao tác truyền tống trận nói: "Ta đã chuẩn bị kỹ càng." Người thi pháp Ma nhân kia lại không nhìn hắn, chỉ thuần thục tụng niệm chú ngữ khởi động trận pháp. Theo một đạo lục quang hiện lên trong mắt trận pháp ma pháp, ma năng vặn vẹo không gian nháy mắt chống ra một đạo Cổng dịch chuyển hình bầu dục. Đám Thú nhân đứng trên truyền tống trận giống như thuyền nhỏ bị hút vào vòng xoáy, rất nhanh biến mất trên truyền tống trận. Nhìn đám binh sĩ Thú nhân rối loạn tưng bừng trước mắt truyền tống trận, người thi pháp Ma nhân kia mặt không cảm xúc nói: "Đám tiếp theo, động tác nhanh lên." Binh sĩ Thú nhân lần lượt đi về phía Cổng dịch chuyển. Theo từng đạo quang mang lóe lên, đám tiểu tử trẻ tuổi này lần lượt tiến vào tuyến đường Á không gian, đi đến nơi chưa biết.
Làn da xanh đậm, khóe miệng nhếch lên lộ răng nanh, kẻ này không ai khác, chính là gã thủ lĩnh lính đánh thuê thú nhân mà trước đây tại pháo đài Hắc Phong, bị pháo binh của ta oanh đến tan nát khói mây.
La Viêm không biết tên của hắn, lúc đó chỉ dùng ống nhòm thoáng nhìn, vừa hay thấy gã vác cờ trắng từ đám thú nhân kia.
Thực ra khi nhìn thấy kẻ này lần đầu, La Viêm còn chưa dám chắc cả hai là cùng một thú nhân, cho đến khi đối phương lộ vẻ mặt kinh ngạc và thốt lên một tiếng kinh hô, hắn mới vững tin mình không nhìn lầm, bọn họ chính là cùng một người.
Thấy Ma Vương hai mắt nhìn chằm chằm mình không rời, vẻ mặt của gã thủ lĩnh lính đánh thuê lập tức lộ vẻ sợ hãi.
Khác với thời điểm trước kia làm việc tại gia tộc Dragon, khi ấy gã có ô dù, cho dù không thể ngang ngược ở Ma Đô thì cũng không cần lo đắc tội ai.
Nhưng bây giờ không giống, vì pháo đài Hắc Phong bị hủy, gã và huynh đệ đệ tử đều thất nghiệp, Ma Vương với gã mà nói đích thực là Ma Vương, bóp chết gã quả thực dễ như trở bàn tay.
Sợ gặp chuyện, gã quay người định bỏ đi, ai ngờ mới đi được hai bước đã bị La Viêm gọi lại.
"Dừng lại!"
Sano toàn thân giật mình, suýt ngã nhào, dừng bước xong, nơm nớp lo sợ xoay người lại nói:
"Đại nhân, ngài có gì phân phó?"
La Viêm nhìn chằm chằm vào hai mắt hắn quan sát, rồi lại liếc về phía khoảng không bên trái.
Đang lơ lửng bên phải, Du Du vội vàng trôi về bên trái Ma Vương đại nhân, rất biết điều chêm vào:
"Ma Vương đại nhân, cấp bậc linh hồn của hắn là Bạch Ngân cấp!"
Bạch Ngân cấp. Cũng tạm được.
La Viêm khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía gã thú nhân đang bồn chồn, dùng giọng điệu uy nghiêm mở miệng hỏi:
"Ngươi tên gì? Ở đây làm gì?"
Sano nơm nớp lo sợ trả lời:
"Sano Blackhand, ta là thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê Ác Ý Chi Quan… Ở đây tất nhiên là muốn tìm việc làm, kiếm kế sinh nhai cho huynh đệ."
La Viêm cau mày:
"Gia tộc Dragon không cần các ngươi nữa sao?"
Sano cười khổ:
"Chúng ta vốn phụ trách trấn giữ pháo đài Hắc Phong, nhưng giờ đến chỗ cần trấn giữ cũng không còn..."
La Viêm gật đầu, nói tiếp:
"Có hứng thú làm việc cho ta không?"
"Làm việc cho ngài?" Sano ngớ người, chần chừ nói, "Ngài không để ý chuyện lúc trước sao?"
"Trước đó có chuyện gì sao?" La Viêm nhún vai, không thèm để ý nói, "Nếu chỉ là giao đấu thì đó là tranh chấp của ta và gia tộc Dragon, không liên quan đến các ngươi. Đương nhiên, yêu cầu của ta với thuộc hạ rất nghiêm khắc. Các ngươi có thể không đủ mạnh, nhưng nhất định phải trung thành với ta."
Sano kinh ngạc nhìn La Viêm, trên mặt mang vẻ khó tin, dường như không nghĩ tới vị quý tộc này lại dễ dàng buông bỏ ân oán như vậy.
Không--
Nói đúng hơn là hắn vốn không coi đó là ân oán gì, mà là lý tính tách bạch hoàn toàn hai chuyện ra.
Nghĩ đến sau đó lại đem giận chó đánh mèo trút lên người mình của lão gia Camou Dragon, Sano không khỏi có chút động lòng.
Mặc dù gã cũng không thích ra chiến trường, nhưng có thể phục vụ một lãnh chúa như thế này, nghĩ lại dù sao cũng không đến nỗi quá tệ.
"Lòng trung thành của chúng ta được công khai định giá, chỉ cần ngài có đủ tiền thì chúng tôi sẽ mãi mãi trung thành với gươm... hoặc ma trượng."
La Viêm nhìn gã hỏi:
"Gia tộc Dragon trả cho các ngươi bao nhiêu tiền thuê?"
"Một ngàn vạn Keira một năm… Chỉ là nếu là của ngài, giá cả có thể thương lượng." Nhìn La Viêm khẽ nhíu mày, Sano vội bổ sung thêm một câu: "Chúng ta có năm trăm huynh đệ, thực lực đều từ Hắc Thiết trở lên, nếu ngài chịu thanh toán một lần cho chúng tôi ba trăm vạn Keira, đồng thời mỗi tháng thanh toán cho chúng tôi ba mươi vạn Keira tiền thuê, chúng tôi có thể làm việc cho ngài."
Nói một cách khác, mỗi chiến sĩ thú nhân cấp Hắc Thiết mỗi tháng tổng chi phí là 1120 Keira.
Cái giá này có thể nói là vô cùng rẻ, dù sao mua trực tiếp một nô lệ thú nhân ít nhất cũng phải năm con số, hơn nữa còn có thể có đủ loại bệnh tật khác nhau.
"Được thôi, từ giờ phút này ngươi chính là người của ta." La Viêm gật đầu đồng ý, sợ hắn đổi ý lại nói tiếp, "Hợp đồng thuê cụ thể lát ta sẽ cho nhân viên công vụ của bộ Ma Vương chuyển cho ngươi, nếu có thể, ta mong ngươi lập tức xuất phát đến Đại Mộ Địa."
"Rất vinh hạnh được cống hiến sức mình cho ngài." Sano Blackhand cung kính quỳ một chân, cởi thanh kiếm đeo bên hông hai tay dâng lên.
Nhìn Sano Blackhand đang quỳ một chân, La Viêm khen ngợi khẽ gật đầu, theo lệ nhận lấy kiếm gõ hai cái vào vai hắn, sau đó trả lại cho gã.
Từ khoảnh khắc này, nghi thức trung thành xem như đã hoàn thành, chuôi kiếm ngày xưa của kẻ địch giờ đây sẽ chiến đấu vì hắn.
Mặc dù trên thế giới này không hề có ma pháp ước thúc lòng người, kể cả nghi thức trung thành cũng không thể đảm bảo sự trung thành tuyệt đối, nhưng La Viêm không lo gã phản bội mình.
Vì không lâu nữa, đợi mình về Đại Mộ Địa, sẽ phái hắn đến thuộc địa của Đại Mộ Địa trên hành tinh Tạp Áo.
Ở đó, gã chỉ có thể nghe theo mình.
Giờ khắc này Sano cũng không biết mình đã ký một văn tự bán mình như thế nào, bất quá có hối hận cũng đã muộn.
Thông tin về Hỗn Độn dù ở Địa Ngục hay mặt đất đều thuộc về bí mật, mà tin Đại Mộ Địa hiện đang bị Hỗn Độn xâm lấn cũng chưa lan ra ở Ma Đô, chỉ có số ít nhân sĩ liên quan tìm hiểu hoặc dựa vào dấu vết để lại mà đoán ra một chút mánh khóe.
Mang theo mong đợi về một ngày mai tốt đẹp, Sano dẫn đám huynh đệ đang đóng quân ở doanh địa, lên đường tới bộ Nội Vụ của Ma Vương.
Đây là lần đầu tiên hắn tới gần nơi trung tâm quyền lực của Địa Ngục như vậy, nhìn tượng Ma thần trên quảng trường của bộ Nội Vụ, hắn không khỏi nín thở.
Có lẽ--
Cơ hội đổi đời đang ở ngay trước mắt.
Không ai muốn làm lính đánh thuê cả đời, kể cả gã cũng không ngoại lệ... Thậm chí, đây chính là một trong những lý do khiến gã không muốn rời Ma Đô đến tiền tuyến kiếm được nhiều tiền hơn.
Rất nhanh, một ác ma vỗ cánh rơi xuống trước mặt hắn, quan sát hắn từ trên xuống dưới, rồi cất tiếng hỏi:
"Ngươi là Sano Blackhand?"
"Chính là tại hạ... Ma Vương đại nhân bảo ta đến đây, xin hỏi cần làm thủ tục gì?" Sano trầm giọng đáp.
Green cười cười, vẻ mặt ôn hòa nói:
"Thủ tục đã làm xong, không cần ngươi nhọc lòng… À, đây là hợp đồng thuê, ngươi xác nhận không có vấn đề thì có thể xuất phát."
Vừa nói, gã làm như ảo thuật từ tay biến ra hai bản hợp đồng thuê, nhã nhặn đưa về phía trước.
Từ chữ ký còn mới và hơi ấm của mực in còn sót lại, không khó thấy hợp đồng này vừa mới làm xong.
Giờ khắc này Sano hoàn toàn không nhận ra sự hiểm ác của ác ma trước mắt, chỉ kinh ngạc trước hiệu suất làm việc của bộ Nội Vụ lúc nào mà cao như vậy.
Nhận hợp đồng từ tay Green, hắn cẩn thận xem xét các điều khoản, sau đó không do dự nhấn dấu tay vào.
"Tiếp theo thì sao?"
Sano đưa lại một bản hợp đồng cho ác ma, giọng điệu có chút thúc giục nói:
"Ma Vương đại nhân muốn ta lập tức đến lãnh địa của ngài ấy, chúng ta đi như thế nào? Chỗ các ngươi có sắp xếp gì không?"
Mặc dù chưa đến Đại Mộ Địa, nhưng gã đã nghe nói về nơi đó, nghe nói nơi đó cách Địa Ngục một biển khơi mênh mông và thêm một vòng xoáy biển.
Khoảng cách xa như vậy, đi thuyền đều không thực tế, tốt nhất là có thể nhờ sức mạnh ma pháp.
Nghe gã nói vậy, trên mặt Green quả nhiên lộ nụ cười rạng rỡ, vẻ mặt ôn hòa nói tiếp:
"À, cái này cứ yên tâm, chỗ chúng ta có trận pháp truyền tống thẳng tới lãnh địa của Ma Vương. Nếu ngươi đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể xuất phát ngay bây giờ."
"Bây giờ?"
Sano ngớ người, chần chừ hỏi:
"Có phải hơi gấp gáp không?"
Mặc dù khi sắp đi Ma Vương có nói với hắn rằng muốn hắn lập tức xuất phát, nhưng làm sao hắn cũng không ngờ rằng cái gọi là lập tức lại là sau khi ký hợp đồng xong.
Gã vốn tưởng rằng sẽ cùng Ma Vương đi chung đường.
"Không sai, nhân viên của trạm vận chuyển còn hai giờ nữa tan ca, trước giờ đó là không thành vấn đề." Green liếc đồng hồ đeo tay, "Nếu các ngươi định ở lại đây một đêm cũng được thôi, nhưng điều kiện dừng chân ở đây rất tệ, mong các ngươi có chuẩn bị tâm lý."
Sano luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không nói ra được không ổn ở đâu.
"Vậy thì đi luôn bây giờ… Mong các ngươi đã sắp xếp ổn thỏa."
Nghe thú nhân trả lời, nụ cười trên mặt Green càng thêm rạng rỡ:
"Cái này ngươi cứ yên tâm, chờ ngươi đến bên kia sẽ có người tiếp ứng."
Nói xong hắn vỗ tay ra tiếng, gọi một ác ma nhỏ từ không biết nấp ở đâu ra, sai bảo gã:
"Mời đưa khách của chúng ta đến trạm vận chuyển, gửi đến Đại Mộ Địa."
"Lạc lạc lạc, nhận lệnh!" Tiểu ác ma cười quái dị đáp lời, sau đó vẫy cánh bay đến trước mặt Sano: "Xin mời đi theo ta, tiên sinh."
Cảm giác bất ổn trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Sano thậm chí bắt đầu hối hận, có phải mình đồng ý xuất phát hơi gấp rồi không?
Bất quá bây giờ hối hận xem ra đã muộn.
Dẫn theo đám huynh đệ sau lưng, gã đi theo sau ác ma nhỏ, đến khu kho trạm vận chuyển gần bộ Nội Vụ.
Kiến trúc nguy nga và trang nghiêm kia khiến cảm xúc không an tâm trong lòng Sano tan đi một chút, ngẩng đầu bước qua cổng vòm to lớn. Mang theo dưới tay tinh binh hãn tướng đứng trên trận nhãn truyền tống trận, Sano hít sâu một hơi, đối người thi pháp thao tác truyền tống trận nói: "Ta đã chuẩn bị kỹ càng." Người thi pháp Ma nhân kia lại không nhìn hắn, chỉ thuần thục tụng niệm chú ngữ khởi động trận pháp. Theo một đạo lục quang hiện lên trong mắt trận pháp ma pháp, ma năng vặn vẹo không gian nháy mắt chống ra một đạo Cổng dịch chuyển hình bầu dục. Đám Thú nhân đứng trên truyền tống trận giống như thuyền nhỏ bị hút vào vòng xoáy, rất nhanh biến mất trên truyền tống trận. Nhìn đám binh sĩ Thú nhân rối loạn tưng bừng trước mắt truyền tống trận, người thi pháp Ma nhân kia mặt không cảm xúc nói: "Đám tiếp theo, động tác nhanh lên." Binh sĩ Thú nhân lần lượt đi về phía Cổng dịch chuyển. Theo từng đạo quang mang lóe lên, đám tiểu tử trẻ tuổi này lần lượt tiến vào tuyến đường Á không gian, đi đến nơi chưa biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận