Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 1: Ta gọi La Viêm, tại Ma Vương học viện đến trường (1)

Chương 1: Ta gọi La Viêm, đến học tại Học viện Ma Vương (1)
Chương 01: Ta tên là La Viêm, đang đi học tại Học viện Ma Vương
Phòng học u ám, đáng sợ, treo đầy các loại dụng cụ tra tấn, một Ác ma dữ tợn đứng sau chiếc bàn giáo viên màu đen làm bằng đá.
Hắn tên là Enos, là một con Ác ma Hoảng Sợ cấp Kim Cương (cấp VII), trên đầu mọc ra hai chiếc sừng trâu lớn, trông như một con thú dữ đang đứng thẳng đi bằng hai chân.
Thân hình to lớn của hắn được bao bọc trong một chiếc áo choàng màu đỏ tươi, đôi mắt đỏ rực dưới bóng mũ trùm tỏa ra hung quang đáng sợ.
Và tấm bảng đen phía sau hắn cũng chẳng khá hơn, chỉ thấy trên đó dùng phấn viết nguệch ngoạc một hàng chữ ——【Về cách thức tra tấn con người hiệu quả cao, đồng thời từ tiếng thét chói tai của chúng thu thập năng lượng hoảng sợ】.
“Hoảng sợ và mê hoặc khác nhau, nhưng bản chất thực ra đều giống nhau… Nguồn sức mạnh của chúng ta đến từ tín ngưỡng của mọi người. Tín đồ của chúng ta sẽ không ca ngợi chúng ta, nhưng chúng sẽ cả ngày hoảng sợ vì chúng ta, mà trên thực tế đó cũng là một dạng cầu nguyện.”
“Cho nên việc làm chết tín đồ là vô nghĩa, chỉ có tín đồ còn sống mới có thể cung cấp sức mạnh liên tục cho chúng ta.”
“Ở đây phải ghi một điểm… Chúng ta vừa phải khiến con mồi của mình hoảng sợ, lại phải tránh tra tấn quá mức dẫn đến chúng tử vong hoặc tàn phế.”
“Bởi vì nếu con mồi mất đi phản ứng với các kích thích từ bên ngoài, thì dù chúng ta làm gì cũng sẽ mất đi ý nghĩa. Vì vậy, tra tấn cao cấp nhất thường là vô hình… Tuy nhiên, các ngươi cũng phải chú ý, nếu tra tấn quá nhẹ có thể sẽ gây phản tác dụng, ví dụ như làm con mồi dễ chịu. Mà điều này cũng là điều chúng ta phải tránh.”
“Tập trung! Đừng nghĩ rằng ngươi không phải Ác ma Hoảng Sợ thì không dùng được những kiến thức này, dù ngươi là Mị Ma cũng có thể học hỏi kinh nghiệm từ đây. Vĩnh viễn đừng để con mồi có được ngươi, chỉ khi những tên liếm cẩu kia không chiếm được ngươi, bọn chúng mới xem ngươi như thần linh… Ta hy vọng các ngươi học được từ nữ sĩ Lilith không chỉ là tài ăn nói."
Nơi này là Học viện Ma Vương, học phủ cao cấp nhất Địa Ngục.
Đúng như tên gọi, đây là nơi bồi dưỡng Ma Vương.
Đương nhiên, vì loài người trên mặt đất ngày càng mạnh lên, bây giờ Ma Vương không còn được ưa chuộng như năm trăm năm trước nữa, thậm chí đã trở thành một loại vật phẩm tiêu hao.
Bởi vậy, mục tiêu của phần lớn học sinh là được ở lại Ma Đô, tốt nhất là làm một công chức của Bộ Nội vụ… Dù sao thì đây cũng chỉ là chuyện ngoài lề.
Tóm lại, để sau khi tốt nghiệp có thể ở lại phía sau, các bạn học dưới giảng đường đều đang lắng nghe một cách chăm chú… Chỉ có La Viêm là nghe mà sống lưng lạnh toát.
Bởi vì…
Các vị đang ngồi hoặc là Ác ma, hoặc là Vong Linh, chỉ có hắn là một nhân loại, hơn nữa còn ngồi ngay giữa phòng học.
Mỗi lần trên lớp giảng đến những nội dung liên quan đến nhân loại, dù thần kinh của hắn có lớn đến đâu đi nữa, cũng khó mà không siết chặt hoa cúc.
Đặc biệt là giáo sư Enos, ông ta luôn vừa giảng vừa liếm môi, rồi mở cái miệng to như chậu máu ra hướng hắn cười một cách bí hiểm.
Nụ cười của Enos chỉ là một mặt, đôi khi phiền phức còn đến từ những người xung quanh hắn.
Rumi Khủng Ma ngồi sát bên cạnh thỉnh thoảng lại liếc trộm hắn, vẻ mặt nóng lòng muốn động tay… Hy vọng tên này chỉ đang tưởng tượng trong đầu thôi, đừng có làm thật.
Mckinley Mộng Ma ngồi phía bên kia thì lại đang hóng gió với Viêm Ma hàng ghế trước, miệng thì thỉnh thoảng lẩm bẩm.
“Nghe nói con người trong môi trường bốn mươi độ thì rất dễ ngủ gật…”
La Viêm không biết tên này nghe được ở đâu, cũng không biết hắn đang có ý định làm gì khi mình ngủ.
Lớp của giáo sư Enos, hắn cảm thấy dù mình có bị nướng chín thì chắc cũng không ngủ được.
So với Hanh Cáp nhị tướng ngồi hai bên trái phải, người quá đáng hơn cả là tiểu thư Mia ngồi ở hàng sau.
Vị tiểu thư này là một Mị Ma, có mái tóc hồng và đôi mắt, đuôi tóc hình trái tim, trên tai còn mọc một đôi sừng cong cong như cừu non.
Đồng phục váy đã được nàng sửa rất ngắn, đến mức khiến người ta không biết nên nhìn đi đâu.
Từ đầu buổi học, ả đã tìm cớ gây sự với hắn, hoặc là dùng mũi chân khẽ đá vào ghế hắn dưới gầm bàn, hoặc là cố ý ngáp một tiếng thật lớn để phà hơi vào gáy hắn.
Ả ta là người nguy hiểm nhất!
Ác ma khác dù tốt xấu cũng cần phải thi pháp, còn ả ta thì chỉ cần dựa vào thiên phú chủng tộc của mình là đủ rồi.
Không thi pháp thì sẽ không để lại dấu vết, có trúng chiêu cũng không có chỗ mà nói lý.
La Viêm không dám lơ là dù chỉ một chút, sợ bị bắt được sơ hở, đến mức mấy thứ trên lớp giảng sẽ bị hiện học hiện dùng lên người mình.
Trong cả lớp, trừ hắn ra thì cũng chỉ có một tên tên Eager là tương đối bình thường.
Con hàng này tuy là Mị Ma, nhưng lại là Mị Ma nam, thuộc loại nằm cuối chuỗi sinh thái của Ác ma cao giai.
Bởi vì địa vị của La Viêm tương tự như gấu trúc lớn, là “động vật bảo hộ” do Ma Thần chỉ định, nên việc ức hiếp hắn có hậu quả pháp luật rất nghiêm trọng, bởi vậy Eager thường đảm nhiệm vị trí người bị bắt nạt ở trong lớp.
Tên này thật đáng thương, ánh mắt đáng yêu ngoan ngoãn của hắn đôi khi ngay cả La Viêm, một tên thẳng nam thép, cũng không nhịn được mà đau lòng.
Đương nhiên, có đôi khi hắn cũng không chắc, có phải tên này đang cố tình giả vờ hay không… Để đề phòng thì vẫn hơn!
Tần suất đá ghế dần dần trở nên hơi quá phận, La Viêm nhẫn nhịn có hạn, quay đầu lại trừng Mia một cái.
Nhưng ả ta chẳng những không hề thu liễm, còn khiêu khích liếm liếm khóe miệng. Đôi mắt màu đỏ rượu tựa như kẹo mềm sô cô la ngọt ngào, La Viêm chỉ vừa đối diện với ả, tinh thần đã mất kiểm soát mà hoảng hốt một chút.
Đây không phải là ma pháp, mà là thiên phú chủng tộc của Mị Ma… Đôi mắt của đám người này sinh ra đã có sức mạnh nhiếp hồn đoạt phách.
Chỉ có Ác ma cao giai hoặc những người có tinh thần lực đủ mạnh mới có thể miễn nhiễm, còn La Viêm rõ ràng không thuộc cả hai loại này.
Xong rồi!
Hắn vừa nghĩ vậy thì đã không kịp.
Ngay trong khoảnh khắc ấy, Enos trên bục giảng đã phát hiện ra động tác quay đầu của hắn, lập tức phát ra tiếng gầm rú như trâu đực.
“La Viêm, dámở trên lớp ta giở trò, lá gan của ngươi không nhỏ đấy! ! !”
Cả phòng học đều đang rung chuyển, các bạn học ngồi ở hàng đầu đã khổ sở bịt tai lại.
Mà đây chỉ là âm lượng thông thường của Enos khi răn dạy học sinh.
“Thật x..i..n l…ỗi, thưa thầy ——” La Viêm đứng phắt dậy, vội vàng nhận lỗi, lại bị một tiếng quát tháo vang như sấm cắt ngang.
“Xin lỗi? Ở Địa Ngục không có chuyện xin lỗi! Ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt ta! Ngươi dám nhìn vào mắt Mị Ma, lại không dám nhìn ta? Không muốn khuất phục nỗi sợ hãi, thì phải vượt qua nó! Đúng, giống như vậy! Rất tốt, ngươi có thể đi nhà vệ sinh làm khô quần rồi đấy! Ha ha ha ha!”
Enos phối hợp cất tiếng cười to, cả lớp cũng ồ lên cười theo.
“Ha ha ha ha ha!”
Chỉ có Eager là dùng ánh mắt như nai con nhìn về phía La Viêm, một bộ dáng lo lắng.
Mia thì tặc lưỡi, hai tay ôm gáy, trên mặt hiện rõ vẻ bất mãn, không biết là đang tiếc nuối vì giáo sư Enos làm hỏng chuyện tốt của mình, hay là đang tiếc nuối vì người nào đó không làm ướt quần là do mình gây ra.
Đương nhiên, quần của La Viêm cũng không có bị ướt, đương nhiên không cần phải đi vệ sinh.
Đối mặt với tiếng cười của các bạn học, hắn không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ bất đắc dĩ ngồi xuống lại.
Ở Địa Ngục thì tình huống này quá thường rồi, hắn cũng không phải là lần đầu bị mấy giáo viên trong học viện này trêu chọc.
Ngay hôm qua, Mị Ma Lilith nữ sĩ, giáo sư dạy ảo thuật và pháp thuật hệ khống chế, còn coi hắn là vật liệu thí pháp tại chỗ để dạy học một phen.
Mia ngồi ở hàng sau, vừa nãy chắc là bắt chước vị nữ thí chủ kia một cách vụng về.
Còn giáo sư Enos, thực ra đã là một giáo sư thuộc loại tương đối dễ gần trong Học viện Ma Vương, ít nhất là ông ta có thể dạy hắn một vài kỹ năng hữu ích.
Nhờ có ông ta.
Với thân phận là một người bình thường sống tại Địa Ngục, hắn đã cực kỳ lâu rồi không bị dọa đái ra quần bởi ánh mắt của Ác ma Hoảng Sợ.
Mà trái lại nữ sĩ Lilith, ả ta chỉ đơn giản là bắt hắn làm trò cười thôi.
Cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa cách nào miễn dịch với kỹ năng hệ Khống Chế của Mị Ma, nghĩ thế nào cũng thấy cách dạy của ả có vấn đề!
Còn về chuyện một người bình thường như hắn tại sao lại tới cái nơi quỷ quái này đi học, thì đó là cả một câu chuyện dài.
Đầu tiên, hắn không phải người của thế giới này, mà là một người xuyên việt đến từ Trái Đất.
Nguyên nhân xuyên không là một vụ tai nạn giao thông (4K: A há, lại gặp Ben truck-kun) quá trình thì hắn đã không nhớ rõ, tóm lại khi hắn mở mắt ra lần nữa thì đã ở trong Thần điện Ma Thần sâu nhất dưới lòng đất ở đại lục Aus, phía sau là chú văn thần bí và ngôi sao năm cánh.
Theo lời của mục sư Ám Ảnh trong thần điện, mẹ của hắn là một hầu tăng loài người, còn cha thì là một Huyết tộc không muốn lộ danh tính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận