Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc
Chương 103: Đến từ Hỗn Độn âm mưu đem thôn phệ mỗi người (2)
Chương 103: Đến từ Hỗn Độn âm mưu thôn phệ mọi người (2)
Dù sao tên kỵ sĩ đó đã phát điên rồi. Rất có thể chính hắn mới là kẻ cuồng ngôn kia! Hoặc là, cái gọi là kẻ cuồng ngôn ngay từ đầu chỉ là những kẻ bị hắn tra tấn bức cung đến phát điên.
Đội kiểm tra cuối cùng cũng xếp đến chỗ hắn. Lính gác trực nhìn chằm chằm vào mặt hắn một hồi, rồi lại nhìn vào lệnh truy nã, cuối cùng gật đầu cho qua.
"Qua."
Nhờ thuốc dịch dung, hắn và Sarah đã điều chỉnh tinh vi dung mạo. Còn việc vì sao lính gác nhìn hắn lâu hơn một chút, có lẽ chỉ vì khí chất của hắn tương tự thôi.
Ở một bên, Alex và những người khác cũng lần lượt được kiểm tra, cuối cùng đến lượt Sarah. Vì đôi tai khác thường, binh lính nhìn thẻ mạo hiểm giả của nàng có hơi lâu một chút, phát hiện nàng là Thú nhân thì cũng không hỏi gì thêm. Có thể phân biệt rõ sự khác biệt giữa Thú nhân và Ma nhân nhờ kiến thức uyên bác không nhiều, một người lính gác hiển nhiên không có khả năng đó.
Cuối cùng cũng vượt qua trạm gác vào trấn nhỏ, nhìn những con đường xiêu vẹo và phiên chợ có vẻ náo nhiệt, Sarah lộ ra vẻ vừa hưng phấn vừa thấp thỏm, ngó nghiêng xung quanh. Đúng lúc này, Ma Vương đại nhân đi bên cạnh bỗng nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng.
Bờ vai mảnh khảnh bị áo choàng che phủ hơi cứng đờ, đôi mắt bị mũ trùm che khuất khẽ liếc sang bên cạnh. Thấy ánh mắt đó, La Viêm mỉm cười, rồi dùng giọng nhỏ chỉ Sarah nghe thấy, nói: "Kẻ địch của chúng ta đã theo dõi chúng ta, nhưng chúng không thông minh, lại vừa đúng lúc chọn chúng ta."
Ánh mắt Sarah chợt trở nên sắc bén, khí chất trên người cũng thay đổi.
"Kẻ địch, là ai?"
"Trước mắt xác định được chỉ có một, là tên đầu sỏ trong nhóm người mà chúng ta gặp trong mê cung trước đó. Nhưng ta cảm thấy không trùng hợp như vậy, hắn vừa hay cũng ở đây, nên ta đoán người tổ chức nghi thức thực chất là một kẻ khác. Mà người này vẫn chưa lộ mặt."
Trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được về cái gọi là nghi thức này: Đó là, dùng sai tên và tội danh để giết những người vô tội, còn hung thủ thật sự lại trốn thoát pháp luật. Nghi thức méo mó này rõ ràng trái với giá trị quan thông thường, người được lấy lòng hiển nhiên không phải thần linh bình thường. Dù là Ác ma Địa ngục, cũng không tôn trọng kiểu chính nghĩa "Sai lầm tức chính xác" này. Đám ác ma chỉ tôn trọng "Thắng lợi tức chính nghĩa, cường quyền tức chân lý" mà thôi.
"Tổ chức nghi thức hẳn là tín đồ Hỗn Độn, Hỗn Độn tứ thần được gọi là gì nhỉ..."
La Viêm thực sự không rõ lắm. Dù hắn là học bá toàn năng, nhưng tri thức liên quan đến Hỗn Độn quá đặc thù, chỉ cần hiểu biết hoặc giảng dạy về chúng cũng có khả năng sinh ra ô nhiễm. Những Vu yêu và Ác ma uyên bác như Hiệu trưởng Ewen, Giáo sư Lilith chắc chắn sẽ biết đôi chút, nhưng dù bản thân họ rõ ràng, họ cũng không dạy phần kiến thức này cho học sinh. Với sự sùng bái sức mạnh của đám ác ma, nếu công khai bàn luận về tín ngưỡng Hỗn Độn, e rằng khắp nơi sẽ ô nhiễm.
Hiện tại có thể xác định là, Du Du nhìn thấy "Mấy thứ bẩn thỉu" trong thị trấn này. La Viêm có hơn sáu phần lý do để tin rằng, người đó chính là Miranda thật sự. Mà nội dung nghi thức rất có thể không chỉ cần hung thủ sai bị phán quyết hồ đồ, mà còn cần hung thủ lấy đi thứ gì đó từ người đó. Có lẽ là máu, hoặc tế bào da, hay có thể là danh tự, những thứ không có thực thể.
La Viêm quan sát xung quanh, ánh mắt cuối cùng khóa lại vị trí cao nhất của thị trấn, ngọn tháp chuông đứng sừng sững trong sương mù. Nơi đó có thể quan sát toàn cảnh thị trấn, thu hết mọi ngóc ngách vào mắt.
Thấy Ma Vương đã lâu không nói gì, biểu hiện sắc bén của Sarah lại dần dần chuyển sang đỏ mặt thẹn thùng. Cảm giác ấm áp từ tay phải càng lúc càng rõ, nàng có chút bất an khẽ giật giật bàn tay đang bị nắm chặt.
Lúc này, Ma Vương đại nhân vẫn im lặng nãy giờ rốt cuộc lại một lần nữa mở miệng: "Lát nữa sẽ có trò hay, lũ chuột trốn trong bóng tối đang lén lút quan sát chúng ta, chúng ta phải tìm ra nó, rồi ngăn nó chạy trốn. Ngươi có thấy ngọn tháp chuông kia không?"
"Vâng!" Theo hướng mắt La Viêm, Sarah ra sức gật đầu, có vẻ như muốn xua đi những ý nghĩ kỳ lạ.
"Rất tốt," La Viêm khen nàng một tiếng, đồng thời nhét một viên thủy tinh vào tay nàng, buông tay nàng ra, "Ngươi đến đó chờ, luôn theo dõi động tĩnh của ta, đồng thời đợi mệnh lệnh của ta. Nhớ đừng để ai thấy ngươi."
Ngoài dự đoán của La Viêm, Sarah không hề rời đi mà nhìn chằm chằm vào hắn. "Ngài một mình, có sao không?"
"Ngươi lại lo cho ta rồi à?" La Viêm bật cười xoa đầu nàng, rồi ghé vào tai nàng nói nhỏ, "Ta là Ma Vương đấy, còn chưa đến lượt tay chân lo cho an nguy của ta. Đi đi."
Không phải hắn tự đại. Có Du Du "Thật nhãn" bên cạnh quan sát, gần như không ai có thể che giấu được thực lực của mình. Đối thủ dưới cấp Hoàng Kim hắn đều tự tin có thể qua hai chiêu, còn nếu linh hồn cao hơn cấp Hoàng Kim… Một vong linh pháp sư, đánh không lại thì hắn chạy cũng được.
Thấy La Viêm nói vậy, Sarah tuy có chút không nỡ, nhưng vẫn biến mất trong đám đông, đi về phía tháp chuông.
Lúc này, đám người Alex vừa bị chợ phiên thu hút sự chú ý, nay đã quay lại.
"Chúng tôi đã mua một chút đồ tiếp tế… A? Đồng bạn của ngài đâu?" Alex chú ý trên đường chỉ còn mình Lolo, cô gái Thú nhân khoác áo choàng đã không thấy bóng dáng đâu.
La Viêm cười nhạt: "Nàng có chút việc, ta để nàng đi trước xử lý chút chuyện riêng... Không nói chuyện này, thời gian không còn sớm, chúng ta đi tìm chỗ ở trước đi."
"Cũng được, vậy--" Alex gật đầu, đang định nói mình biết một khách sạn khá tốt thì bị La Viêm ngắt lời: "Ta vừa hay biết một khách sạn không tệ, đi theo ta. Vừa hay mọi người cũng mệt rồi, ta mời khách, chúng ta cùng uống mấy chén giải sầu."
Nói xong câu này, La Viêm chủ động đi lên trước, dựa theo chỉ dẫn của Du Du đi về hướng đầu nguồn "ô nhiễm".
Alex và hai người bạn nhìn nhau, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc. Finis, người có biệt danh “Dẫn Hỏa Giả” nói nhỏ: "Tôi còn tưởng hắn mới đến chỗ này lần đầu..."
Alex gãi đầu, nhún vai: "Thôi vậy, cứ đi theo hắn xem sao." Tuy là người mới quen, nhưng hắn thấy tên mạo hiểm giả Lolo này không có vẻ gì là người xấu. Hơn nữa đây là khu vực an toàn. Cho dù tên kia có mưu đồ, cũng chẳng đến nỗi ra tay giữa đường mà phải chờ đến đây mới hành động…
Ngay khi La Viêm và nhóm của Alex đi về phía khách sạn trong hẻm nhỏ, một đội quân chính quy mặc trọng giáp cũng chậm rãi vượt qua khu rừng rậm, tiến vào cửa Nam của thị trấn. Đội ngũ trăm người này đồng loạt mặc áo giáp được Thánh Quang ban phước.
Vì có tình báo xác thực, Kỵ sĩ trưởng Mel mang theo hầu như tất cả trợ giúp có thể mang theo. Nhìn hàng rào gỗ vây quanh, trên mặt người kỵ sĩ cuồng nhiệt viết rõ sự phấn khích khó nén. Thanh âm sâu thẳm trong tim mách bảo cho hắn, Miranda chính là ở đây! Người dẫn đường hắn đến nơi này không chỉ là manh mối mà còn là ý chỉ của thánh Sith vĩ đại! Tên tội phạm tàn ác nhất sẽ tạo nên một truyền kỳ mới - sau khi vụ án lớn này kết thúc, người dân Lôi Minh thành sẽ ca ngợi sự anh minh của kỵ sĩ trưởng! Là một kỵ sĩ dưới trướng Đại Công tước Campbell, cuối cùng hắn cũng không phụ sự kỳ vọng của đại công tước, cũng không cô phụ sứ mệnh mà mình đang gánh trên vai.
"Vào thành!"
"Rõ!" Phó quan lĩnh mệnh, rồi mang theo đội trăm người được chuẩn bị chu đáo, giữa ánh mắt ngạc nhiên của đám lính canh và mạo hiểm giả, ngẩng cao đầu bước qua cổng thành, tiến về phía trung tâm thị trấn.
Thị trấn Mê Vụ ở tầng thứ tư mê cung chưa bao giờ mưa. Nhưng lúc này, ai cũng có thể cảm thấy, một cơn bão ấp ủ từ lâu sắp sửa ập tới…
Dù sao tên kỵ sĩ đó đã phát điên rồi. Rất có thể chính hắn mới là kẻ cuồng ngôn kia! Hoặc là, cái gọi là kẻ cuồng ngôn ngay từ đầu chỉ là những kẻ bị hắn tra tấn bức cung đến phát điên.
Đội kiểm tra cuối cùng cũng xếp đến chỗ hắn. Lính gác trực nhìn chằm chằm vào mặt hắn một hồi, rồi lại nhìn vào lệnh truy nã, cuối cùng gật đầu cho qua.
"Qua."
Nhờ thuốc dịch dung, hắn và Sarah đã điều chỉnh tinh vi dung mạo. Còn việc vì sao lính gác nhìn hắn lâu hơn một chút, có lẽ chỉ vì khí chất của hắn tương tự thôi.
Ở một bên, Alex và những người khác cũng lần lượt được kiểm tra, cuối cùng đến lượt Sarah. Vì đôi tai khác thường, binh lính nhìn thẻ mạo hiểm giả của nàng có hơi lâu một chút, phát hiện nàng là Thú nhân thì cũng không hỏi gì thêm. Có thể phân biệt rõ sự khác biệt giữa Thú nhân và Ma nhân nhờ kiến thức uyên bác không nhiều, một người lính gác hiển nhiên không có khả năng đó.
Cuối cùng cũng vượt qua trạm gác vào trấn nhỏ, nhìn những con đường xiêu vẹo và phiên chợ có vẻ náo nhiệt, Sarah lộ ra vẻ vừa hưng phấn vừa thấp thỏm, ngó nghiêng xung quanh. Đúng lúc này, Ma Vương đại nhân đi bên cạnh bỗng nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng.
Bờ vai mảnh khảnh bị áo choàng che phủ hơi cứng đờ, đôi mắt bị mũ trùm che khuất khẽ liếc sang bên cạnh. Thấy ánh mắt đó, La Viêm mỉm cười, rồi dùng giọng nhỏ chỉ Sarah nghe thấy, nói: "Kẻ địch của chúng ta đã theo dõi chúng ta, nhưng chúng không thông minh, lại vừa đúng lúc chọn chúng ta."
Ánh mắt Sarah chợt trở nên sắc bén, khí chất trên người cũng thay đổi.
"Kẻ địch, là ai?"
"Trước mắt xác định được chỉ có một, là tên đầu sỏ trong nhóm người mà chúng ta gặp trong mê cung trước đó. Nhưng ta cảm thấy không trùng hợp như vậy, hắn vừa hay cũng ở đây, nên ta đoán người tổ chức nghi thức thực chất là một kẻ khác. Mà người này vẫn chưa lộ mặt."
Trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được về cái gọi là nghi thức này: Đó là, dùng sai tên và tội danh để giết những người vô tội, còn hung thủ thật sự lại trốn thoát pháp luật. Nghi thức méo mó này rõ ràng trái với giá trị quan thông thường, người được lấy lòng hiển nhiên không phải thần linh bình thường. Dù là Ác ma Địa ngục, cũng không tôn trọng kiểu chính nghĩa "Sai lầm tức chính xác" này. Đám ác ma chỉ tôn trọng "Thắng lợi tức chính nghĩa, cường quyền tức chân lý" mà thôi.
"Tổ chức nghi thức hẳn là tín đồ Hỗn Độn, Hỗn Độn tứ thần được gọi là gì nhỉ..."
La Viêm thực sự không rõ lắm. Dù hắn là học bá toàn năng, nhưng tri thức liên quan đến Hỗn Độn quá đặc thù, chỉ cần hiểu biết hoặc giảng dạy về chúng cũng có khả năng sinh ra ô nhiễm. Những Vu yêu và Ác ma uyên bác như Hiệu trưởng Ewen, Giáo sư Lilith chắc chắn sẽ biết đôi chút, nhưng dù bản thân họ rõ ràng, họ cũng không dạy phần kiến thức này cho học sinh. Với sự sùng bái sức mạnh của đám ác ma, nếu công khai bàn luận về tín ngưỡng Hỗn Độn, e rằng khắp nơi sẽ ô nhiễm.
Hiện tại có thể xác định là, Du Du nhìn thấy "Mấy thứ bẩn thỉu" trong thị trấn này. La Viêm có hơn sáu phần lý do để tin rằng, người đó chính là Miranda thật sự. Mà nội dung nghi thức rất có thể không chỉ cần hung thủ sai bị phán quyết hồ đồ, mà còn cần hung thủ lấy đi thứ gì đó từ người đó. Có lẽ là máu, hoặc tế bào da, hay có thể là danh tự, những thứ không có thực thể.
La Viêm quan sát xung quanh, ánh mắt cuối cùng khóa lại vị trí cao nhất của thị trấn, ngọn tháp chuông đứng sừng sững trong sương mù. Nơi đó có thể quan sát toàn cảnh thị trấn, thu hết mọi ngóc ngách vào mắt.
Thấy Ma Vương đã lâu không nói gì, biểu hiện sắc bén của Sarah lại dần dần chuyển sang đỏ mặt thẹn thùng. Cảm giác ấm áp từ tay phải càng lúc càng rõ, nàng có chút bất an khẽ giật giật bàn tay đang bị nắm chặt.
Lúc này, Ma Vương đại nhân vẫn im lặng nãy giờ rốt cuộc lại một lần nữa mở miệng: "Lát nữa sẽ có trò hay, lũ chuột trốn trong bóng tối đang lén lút quan sát chúng ta, chúng ta phải tìm ra nó, rồi ngăn nó chạy trốn. Ngươi có thấy ngọn tháp chuông kia không?"
"Vâng!" Theo hướng mắt La Viêm, Sarah ra sức gật đầu, có vẻ như muốn xua đi những ý nghĩ kỳ lạ.
"Rất tốt," La Viêm khen nàng một tiếng, đồng thời nhét một viên thủy tinh vào tay nàng, buông tay nàng ra, "Ngươi đến đó chờ, luôn theo dõi động tĩnh của ta, đồng thời đợi mệnh lệnh của ta. Nhớ đừng để ai thấy ngươi."
Ngoài dự đoán của La Viêm, Sarah không hề rời đi mà nhìn chằm chằm vào hắn. "Ngài một mình, có sao không?"
"Ngươi lại lo cho ta rồi à?" La Viêm bật cười xoa đầu nàng, rồi ghé vào tai nàng nói nhỏ, "Ta là Ma Vương đấy, còn chưa đến lượt tay chân lo cho an nguy của ta. Đi đi."
Không phải hắn tự đại. Có Du Du "Thật nhãn" bên cạnh quan sát, gần như không ai có thể che giấu được thực lực của mình. Đối thủ dưới cấp Hoàng Kim hắn đều tự tin có thể qua hai chiêu, còn nếu linh hồn cao hơn cấp Hoàng Kim… Một vong linh pháp sư, đánh không lại thì hắn chạy cũng được.
Thấy La Viêm nói vậy, Sarah tuy có chút không nỡ, nhưng vẫn biến mất trong đám đông, đi về phía tháp chuông.
Lúc này, đám người Alex vừa bị chợ phiên thu hút sự chú ý, nay đã quay lại.
"Chúng tôi đã mua một chút đồ tiếp tế… A? Đồng bạn của ngài đâu?" Alex chú ý trên đường chỉ còn mình Lolo, cô gái Thú nhân khoác áo choàng đã không thấy bóng dáng đâu.
La Viêm cười nhạt: "Nàng có chút việc, ta để nàng đi trước xử lý chút chuyện riêng... Không nói chuyện này, thời gian không còn sớm, chúng ta đi tìm chỗ ở trước đi."
"Cũng được, vậy--" Alex gật đầu, đang định nói mình biết một khách sạn khá tốt thì bị La Viêm ngắt lời: "Ta vừa hay biết một khách sạn không tệ, đi theo ta. Vừa hay mọi người cũng mệt rồi, ta mời khách, chúng ta cùng uống mấy chén giải sầu."
Nói xong câu này, La Viêm chủ động đi lên trước, dựa theo chỉ dẫn của Du Du đi về hướng đầu nguồn "ô nhiễm".
Alex và hai người bạn nhìn nhau, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc. Finis, người có biệt danh “Dẫn Hỏa Giả” nói nhỏ: "Tôi còn tưởng hắn mới đến chỗ này lần đầu..."
Alex gãi đầu, nhún vai: "Thôi vậy, cứ đi theo hắn xem sao." Tuy là người mới quen, nhưng hắn thấy tên mạo hiểm giả Lolo này không có vẻ gì là người xấu. Hơn nữa đây là khu vực an toàn. Cho dù tên kia có mưu đồ, cũng chẳng đến nỗi ra tay giữa đường mà phải chờ đến đây mới hành động…
Ngay khi La Viêm và nhóm của Alex đi về phía khách sạn trong hẻm nhỏ, một đội quân chính quy mặc trọng giáp cũng chậm rãi vượt qua khu rừng rậm, tiến vào cửa Nam của thị trấn. Đội ngũ trăm người này đồng loạt mặc áo giáp được Thánh Quang ban phước.
Vì có tình báo xác thực, Kỵ sĩ trưởng Mel mang theo hầu như tất cả trợ giúp có thể mang theo. Nhìn hàng rào gỗ vây quanh, trên mặt người kỵ sĩ cuồng nhiệt viết rõ sự phấn khích khó nén. Thanh âm sâu thẳm trong tim mách bảo cho hắn, Miranda chính là ở đây! Người dẫn đường hắn đến nơi này không chỉ là manh mối mà còn là ý chỉ của thánh Sith vĩ đại! Tên tội phạm tàn ác nhất sẽ tạo nên một truyền kỳ mới - sau khi vụ án lớn này kết thúc, người dân Lôi Minh thành sẽ ca ngợi sự anh minh của kỵ sĩ trưởng! Là một kỵ sĩ dưới trướng Đại Công tước Campbell, cuối cùng hắn cũng không phụ sự kỳ vọng của đại công tước, cũng không cô phụ sứ mệnh mà mình đang gánh trên vai.
"Vào thành!"
"Rõ!" Phó quan lĩnh mệnh, rồi mang theo đội trăm người được chuẩn bị chu đáo, giữa ánh mắt ngạc nhiên của đám lính canh và mạo hiểm giả, ngẩng cao đầu bước qua cổng thành, tiến về phía trung tâm thị trấn.
Thị trấn Mê Vụ ở tầng thứ tư mê cung chưa bao giờ mưa. Nhưng lúc này, ai cũng có thể cảm thấy, một cơn bão ấp ủ từ lâu sắp sửa ập tới…
Bạn cần đăng nhập để bình luận