Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 17: Lần thứ nhất phiên bản thay mới! (2)

La Viêm lướt nhanh qua trang web. Hắn vốn lo Du Du không hiểu ý mình, ai ngờ tên này lại có năng lực đến vậy, thậm chí còn vẽ bánh cho hắn ở cuối. Không ngoài dự đoán, đám gia súc ngồi không ở diễn đàn lập tức sôi trào.
“Cái đệt?!” “Đội phát triển không ngủ hay sao?!” “Hôm qua vừa góp ý, sáng sớm đã cập nhật rồi!?” “Hiểu rồi! Chỉ cần tích đủ điểm cống hiến là có thể thoát khỏi kiếp khô lâu đúng không?!” “Anh em gặp lại sau! Anh đây cày cấp đây!” “Anh ơi! Lên Mị Ma cho em dùng nhờ một chút…” “Cút! Cái dạng yếu đuối của mày ngoài việc làm tao dính đầy tro cốt thì còn được tích sự gì nữa?” “Má! Đội thiết kế game đừng chỉ biết cập nhật, phát thêm chút tài khoản đi!!! (Phát điên)” “Đậu xanh rau má! Nghỉ game là có thật! Ta xin sếp nghỉ một ngày đây!!!” “…”
Đám rau hẹ đáng thương đã bị dụ đến mức sưng cả mồm. Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, cả trăm Khô Lâu binh đồng loạt trở lại tuyến trên!
Chưa kịp để La Viêm lên tiếng, tiếng kêu lách tách cuồng nhiệt đã bao vây lấy hắn.
“Ma Vương đại nhân! Hôm nay chúng ta đi chặt ai?” “Xâm lăng! Ta muốn hung hăng xâm lăng mặt đất!!!” “Ta cảm thấy bây giờ ta siêu mạnh mẽ! Có thể đánh mười thằng tuyển thủ thần!” “…”
Đối diện với đám ma quỷ hỗn loạn ầm ĩ, La Viêm khản giọng, dùng giọng nghiêm trang trịnh trọng nói: “Im lặng! Nghe ta nói!”
Đám người chơi đang hưng phấn tất nhiên không thể ngoan ngoãn như vậy được, bất quá hắn cũng chưa bao giờ trông cậy vào chuyện đó.
Sử dụng quyền hạn để ngăn cản mọi hành động của bọn họ, hắn tiếp tục mở lời với ngữ khí bình tĩnh: “Lãnh địa Ma Vương cần phát triển, không chỉ là chiến đấu... Các ngươi có thể dùng bất cứ phương thức nào các ngươi am hiểu, để cống hiến sức lực cho Đại Mộ Địa!”
“Về phần nhiệm vụ, ta đã cập nhật trong danh sách nhiệm vụ của các ngươi, các ngươi có thể thông qua giao diện nhiệm vụ để xem xét...”
Nói xong, La Viêm giải phóng quyền hạn hành động cho người chơi, chắp tay đứng tại chỗ, báo hiệu phần CG ra mắt đã kết thúc.
Tiếng ồn ào náo nhiệt lại lấp đầy toàn bộ khu mỏ, nhưng lúc này không còn hỗn loạn như trước nữa, mà là hỗn loạn trong trật tự.
Nhất Diệp Tri Thu nhanh chóng mở giao diện nhiệm vụ, chỉ thấy trước mắt hiện lên một loạt thông báo.
【Nhiệm vụ hàng ngày 1: Tiễu trừ sào huyệt nhện!
Giải thích: Thu phục hang nhện đầy nguy hiểm!
Phần thưởng: Mỗi khi giết được một con Nhện Địa Huyệt và mang xác về, có thể đổi 1000 minh tệ và 10 điểm cống hiến!】
【Nhiệm vụ hàng ngày 2: Tiêu diệt Thử nhân phản quân!
Giải thích: Thử nhân phản bội Địa Ngục! Lẩn trốn trong các ngóc ngách của mỏ Bắc Phong! Lũ yếu đuối này không đáng sống! Giết sạch bọn chúng!
Phần thưởng: Một cái đuôi chuột có thể đổi 100 minh tệ! (Ngày giao đủ 20 cái đuôi sẽ được thêm 50 điểm cống hiến!)】
【Nhiệm vụ hàng ngày 3: Đào mỏ!
Giải thích: Quặng sắt và than đá ở mỏ Bắc Phong là mấu chốt để xây dựng lại quân đoàn ma vương của chúng ta!
Phần thưởng: Một cân quặng sắt hoặc than đá có thể đổi 1 minh tệ! (Ngày giao đủ 1000 cân than đá có thể nhận thêm 50 điểm cống hiến!)】
【Nhiệm vụ 4: Bắt tù binh mạo hiểm giả…】 【Nhiệm vụ 5: Thăm dò những nơi chưa biết…】 【Nhiệm vụ 6: Hoàn thành đơn đặt hàng chế tạo trang bị…】 【Nhiệm vụ 7: Thu thập trứng nhện địa huyệt…】
Có rất nhiều loại nhiệm vụ, có thể chia làm hai loại chính là nhiệm vụ chiến đấu và nhiệm vụ sinh hoạt.
So với hôm qua, nhiệm vụ được giao hôm nay không chỉ có yêu cầu cụ thể hơn mà còn viết rõ phần thưởng tương ứng.
Nhất Diệp Tri Thu liếc mắt nhìn xung quanh.
Hắn kinh ngạc phát hiện, sau lần "cập nhật lớn" này, những người chơi xung quanh rõ ràng còn nhiệt tình hơn trước. Xem ra, cho dù là game sandbox, cũng cần phải cho người chơi một chút động lực chơi game mới được.
"Thì ra là thế... Cấp độ linh hồn quyết định mức LV cao nhất, trước đây ta còn tò mò thứ này có tác dụng gì." Vuốt hàm xương 【Cái Thế Anh Hùng】, hắn lẩm bẩm vào giao diện thuộc tính, cách đó không xa, 【Tiểu Muộn Ăn Không Đủ No】 thì lại thở dài một cách bi thương.
"Ta... ta vẫn là đi đào than đá thôi, chuột với nhện khó quá, đợi khi nào có quái bình thường chút rồi hẵng gọi ta."
【Tri Thức Học Bạo】cười hề hề nói: "Đào than đá tốt đấy! Một cân than đá có thể đổi một minh tệ, lão tử muốn đào sập mỏ quặng này luôn!"
【Cửa Thôn Lão Đại Gia】 nghe không nhịn được trợn mắt, nghiêm túc nói móc: "Ngươi cứ khoác lác đi... Với cái cuốc này, một ngày đào được 3000 cân đã là thiên đỉnh rồi."
Tri Thức Học Bạo: "Không đến mức thế đâu, trong game có biết mệt mỏi gì đâu! 8 giờ 3000 cân, 24 giờ là 9000 cân đấy!"
Không Chơi Nổi: "Cái đệt? Ngươi không muốn sống nữa hả?!"
“…”
Nghe lén các người chơi nói chuyện phiếm, La Viêm cũng kinh ngạc.
Ghê thật.
Một ngày có thể đào được nhiều vậy à?!
Tiền kiếm từ đào mỏ này có khi cho quá nhiều rồi cũng nên…
Khác với những người chơi đang líu ríu thảo luận, Nhất Diệp Tri Thu chỉ lặng lẽ suy tư trước thanh nhiệm vụ, vẫn cứ đóng vai một Khô Lâu độc hành.
Lúc này, một Khô Lâu binh tay cầm khiên và đoản mâu đi đến trước mặt hắn, nói: “Tổ đội không?”
Nhất Diệp Tri Thu nhìn người kia, ID xa lạ, hắn cũng không nhớ trên trang web có từng nói chuyện với người này hay chưa, thế là tò mò hỏi: “Cũng được… Mà sao lại tìm ta?”
“Còn phải hỏi sao, mỗi mình ngươi có vẻ đáng tin thôi,” Giọng nói bất đắc dĩ trả lời, Khô Lâu đó đưa tay ra, “Chợt Muộn.” Người chơi có thể nhìn thấy ID của nhau.
Nhưng vì phép lịch sự, Nhất Diệp Tri Thu vẫn nắm tay người đó, giống như để giới thiệu bản thân: "Nhất Diệp Tri Thu."
Chợt Muộn nhe răng cười: “Hợp tác vui vẻ!”
"Quảng trường" dần vắng bóng người chơi, chỉ còn lại một U Linh 【Trư Đầu Nhân Kỵ Sĩ】 đáng thương kêu rên trước pho tượng Ma Vương.
“Đợi ta với! Ta cũng muốn xuống mỏ! Còn 40 phút nữa ta mới được giải phong!”
Nhìn những bóng lưng rời đi, La Viêm đang ăn dưa no nê lộ ra vẻ mặt vui sướng.
Thật tốt. Đám người chơi nhỏ của hắn từng người đều chủ động như thế, trái lại giúp hắn bớt đi không ít việc. Biết đâu, hắn còn có thể lười biếng đến thế giới loài người chơi một chuyến.
Nhìn Ma Vương đang hiệu lệnh đám Khô Lâu, Chris, A.M, chó Xám đang ngồi xổm trong nhà lao đá đều run rẩy cả người. Hành động của đám Khô Lâu càng khiến bọn chúng không thể hiểu nổi.
Thấy mấy tên tù binh tỉnh lại, La Viêm mở rương lấy ít lương khô ném cho bọn họ, đợi bọn chúng ăn xong lại nâng chiếc nhẫn trên tay, trong tiếng cầu xin tha thứ, lần lượt hút bọn chúng thành nửa người nửa ngợm.
【Điểm tín ngưỡng +13】
Ách.
Ít quá!
Nhìn mấy tên mạo hiểm giả một mặt suy yếu, La Viêm cảm giác mình ngày càng không làm người.
“À phải, Du Du, lần cập nhật tiếp theo, thêm chức năng tổ đội vào.”
Du Du: “Vâng chủ nhân! Muốn sắp xếp luôn bây giờ không?”
"Không cần vội thế." Đối diện với Du Du vô hình, La Viêm chậm rãi tiếp lời: "Cập nhật quá nhanh, sẽ khiến người chơi cho rằng việc chúng ta cập nhật rất dễ. Việc gì cũng không nên nóng vội, cứ đợi khi bọn họ đưa ra vấn đề rồi chúng ta giải quyết…"
Bừng tỉnh đại ngộ, Du Du từ tận đáy lòng thán phục: "Không hổ là Ma Vương đại nhân, thật... thật sự là thâm bất khả trắc."
La Viêm mỉm cười, thầm hưởng thụ sự sùng bái xuất phát từ nội tâm kia.
Đáng tiếc…
Chân trái dẫm chân phải không thể bay lên trời, dù thần cách của hắn có bội phục hắn đến đâu cũng không thể cống hiến tín ngưỡng chi lực.
"Khiêm tốn thôi."
"Chỉ là thao tác cơ bản thôi mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận