Ma Vương Đại Nhân Thâm Bất Khả Trắc

Chương 234: Hách hách hách tiểu thư sân nhà (3)

Chương 234: Sân nhà của tiểu thư hahaha (3)
Nam Tước Avisler, người lúc trước bị mời ra khỏi hội trường, ghen tỵ ghé vào bên cửa sổ, cắn răng nghiến lợi nhìn Mia tiểu thư cùng La Viêm đang nhẹ nhàng lả lướt giữa làn sương mỏng trong hội trường, thiếu chút nữa đã bóp nát cây trượng ma tinh của chính mình.
"Ghê tởm, vì sao... Vì sao mọi người đều kỳ thị Viêm Ma, rõ ràng nhóm chúng ta cũng là một phần của Địa Ngục!"
Tiếng kêu rên u oán đó cuối cùng vẫn thu hút sự chú ý của thị vệ bên ngoài hội trường, hắn lại bị đám vệ binh vội vàng chạy tới ném ra ngoài một lần nữa.
Mà đúng vào lúc ánh sáng từ phòng khách của trang viên đều tập trung vào trung tâm sàn nhảy, thì một vị tân khách nào đó là Ải Nhân Địa Ngục tham ăn lại đang có một cuộc đọ sức liên quan đến tôn nghiêm với một chiếc bánh gato sinh nhật khổng lồ.
Nói đến chuyện này thì phải trách các đầu bếp của gia tộc Padrich.
Bọn hắn vì muốn thể hiện sự xa hoa của yến hội, đã đặc biệt chế tạo một chiếc bánh gato dung nham sô cô la Hắc Ma tinh cao ba tầng, đồng thời nhờ vào lực lượng ma pháp để phong ấn dung nham thật sự vào bên trong phần nhân bánh làm từ rượu Rum liệt diễm. Nghe nói làm như vậy sẽ khiến chiếc bánh gato phun ra những tia lửa hoa mỹ khi bị cắt mở.
Nhưng rất hiển nhiên, vị quý tộc Ải Nhân Địa Ngục tham ăn này lại không hề biết rõ điểm đó.
Ngửi thấy mùi rượu, hắn vốn chỉ muốn lặng lẽ lấy một miếng bánh gato nếm thử, nhưng không ngờ đúng lúc hạ dao xuống, bên trong bánh gato bỗng nhiên phun ra những tia lửa hoa mỹ, làm cháy sém cả bộ râu của hắn.
"Đáng chết! Ai lại chôn ngòi nổ trong bánh gato!" Hắn vừa kinh hoảng vừa nhảy lùi mạnh về phía sau, chiếc dĩa ăn trong tay văng vào mâm đựng trái cây, làm các tân khách xung quanh đều giật nảy mình, mặc dù không bao lâu sau đó tiếng cười vang đã nổi lên.
Người phục vụ Ma Nhân đứng bên cạnh bị cảnh tượng này dọa đến run chân, vội vàng chạy tới giải thích.
"Thưa, thưa tiên sinh! Cái này, cái này chỉ là đồ trang trí trong bánh gato của nhóm chúng ta... Ngọn lửa chỉ là hiệu ứng ma pháp đặc biệt, ngài sẽ không bị thương đâu!"
"Không bị thương? !" Gã Ải Nhân Địa Ngục trợn tròn hai mắt, chỉ vào bộ râu của mình mà mắng, "Vậy cái này là cái gì? Là đầu mẩu thuốc lá chôn trong râu của ta sao?"
Sau đó, vị quản gia phụ trách tiếp khách chạy tới nói mấy lời xin lỗi, mới trấn an được vị Ải Nhân Địa Ngục này.
Khúc nhạc dạo ngắn này cũng không ảnh hưởng đến tiến trình của yến hội, ngược lại còn khiến bầu không khí vốn cứng nhắc tăng thêm một chút náo nhiệt.
"Yến hội nhà các ngươi lúc nào cũng náo nhiệt như vậy sao?" Nhìn về góc sảnh yến hội đang ồn ào náo nhiệt, La Viêm trêu ghẹo hỏi.
"Dù sao cũng là Địa Ngục mà, chuyện thường thôi." Mia che miệng cười, ánh mắt giảo hoạt nói.
Thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, điệu nhảy mở màn của hai người rất nhanh đã đi đến hồi kết, coi như là kết thúc một cách ổn thỏa. Thời gian kế tiếp chính là thuộc về các tân khách trên sàn nhảy.
Sau khi một điệu nhảy kết thúc, Mia dừng động tác lại, nhưng tay vẫn khoác trên vai La Viêm không muốn buông ra.
Có lẽ là vì trước khi bắt đầu đã uống một chút rượu, cũng có lẽ là vì loại rượu Rum được làm nóng bởi dung nham kia, dưới sự tô đậm của bầu không khí ái muội ấy, Mia cũng dần dần trở nên bạo dạn hơn, trong đôi mắt mê ly lặng lẽ lóe lên thứ sức mạnh đang chảy xuôi trong huyết mạch của nàng.
"Ngươi có biết vì sao ta muốn mời ngươi nhảy điệu nhảy này không?"
La Viêm cúi đầu, lịch thiệp nói.
"Xin lắng tai nghe."
Bờ môi Mia mấp máy, cuối cùng vẫn không nói ra lý do thật sự, mà tránh né dời ánh mắt đi, ánh mắt đảo qua đám người đông đúc náo nhiệt, chọn lấy một lý do tầm thường nhất.
"... Ta cảm thấy, có người muốn gây bất lợi cho ngươi, người kia có khả năng lợi hại hơn ngươi rất nhiều. Có lẽ... gia tộc Padrich có thể làm cho hắn phải cẩn thận cân nhắc hậu quả của việc tùy tiện xuất thủ."
Nàng ngẩng đầu lên, trong đôi mắt không còn chỉ là sự mê mang, mà còn có một tia quả quyết nhàn nhạt, hoặc có thể nói là lòng ham muốn chiếm hữu.
Đôi môi khép mở kia tựa hồ đang nói -- ngươi là người của ta, không có người nào có thể động tới ngươi.
Nhưng mà -- Điều đó thì khó mà nói nha.
Nhìn Mia tiểu thư đang tự tin ngẩng đầu, La Viêm dịu dàng cười cười, không nỡ dội gáo nước lạnh vào sự nhiệt tình của nàng.
Mia tiểu thư đáng yêu vẫn còn hơi ngây thơ một chút, so sánh với nàng thì Festing tiên sinh lại thành thục lão luyện hơn nhiều. Gia tộc Padrich cũng sẽ không vì hắn mà 'all in' tất cả các lá bài ngay lập tức, càng không có khả năng chủ động 'hạ tràng' vào thời điểm thế cục còn chưa rõ ràng, để đi đắc tội một gia tộc khác có lịch sử lâu đời tương đương... Mặc kệ bọn hắn có thưởng thức hắn đến mức nào.
Nếu như đối phương chỉ là đám 'cá tạp' thực lực yếu kém, thì đúng là có khả năng sẽ bị danh tiếng của gia tộc Padrich dọa sợ, nhưng nếu như đối phương cũng là một thành viên bên trong vòng tròn quyền lực cốt lõi của Thượng Hải, đồng thời thực lực cũng không thua kém gia tộc Padrich bao nhiêu, như vậy lời tuyên thệ chủ quyền của nàng không những sẽ không khiến đối phương cúi đầu, ngược lại có khả năng kích thích đối phương mau chóng ra tay hơn.
Festing tiên sinh đã ám hiệu đối thủ của hắn là ai, đây đã là sự trợ giúp lớn nhất mà gia tộc Padrich có thể đưa ra ngoài sáng, mà La Viêm cũng đã đưa ra câu trả lời của mình -- Hắn sẽ khiến gia tộc Dragon phải thay đổi gia chủ.
Chỉ sau khi mục tiêu này đạt thành, hắn và gia tộc Padrich mới có thể thật sự kết thành minh hữu, còn trước đó thì nhiều nhất cũng chỉ là đối tác hợp tác mà thôi.
Bất quá, lời nói thật nói ra luôn không được tao nhã như lời nói dối, bởi vậy La Viêm cũng không tính đem chuyện này nói cho Mia, càng không có ý định kéo nàng liên lụy vào cuộc tranh chấp giữa chính mình và gia tộc Dragon.
Hắn không muốn để nàng phải tự trách vì 'hảo tâm làm chuyện xấu', huống chi việc đó cũng chưa hẳn đã là chuyện xấu.
Không phải chỉ là chiến đấu thôi sao, vậy thì cứ đến đi chứ.
Hắn ngay cả dũng giả khắc chế mình còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ Ác Ma trong Địa ngục sao?
Nếu có người dự định hãm hại chính mình, hắn tình nguyện đối phương vội vàng ra tay vào lúc chưa chuẩn bị kỹ càng, chứ không phải đợi đến khi đã chuẩn bị xong xuôi tất cả rồi mới hành động.
Có lẽ -- Chính mình nên châm thêm một mồi lửa vào lòng của gã đang trốn ở góc khuất trong sàn nhảy kia, mà điều này cũng không tính là lợi dụng nàng.
"... Chỉ vì nguyên nhân này thôi sao?" La Viêm ghé sát lại bên tai Mia.
Hắn vốn dĩ chỉ muốn để khoảng cách hai người trông gần hơn một chút, cũng không có bất kỳ ý tứ mạo phạm nào. Nhưng mà có lẽ là do ảnh hưởng của Lực Mị Ma, hắn cuối cùng vẫn không nhịn được, giở trò xấu thổi nhẹ một hơi vào tai nàng.
Không ngoài dự liệu, vành tai óng ánh kia trong nháy mắt liền nhuốm màu đỏ ráng chiều, tựa như đèn giao thông được bật sáng vậy.
Ừm, hình như có chút tệ rồi.
Ý thức được điểm này, La Viêm vì hành vi của mình mà sám hối 0.75 giây.
"Không, không được sao? Ta... dù sao cũng là cấp trên của ngươi, đương đương đương nhiên phải thay ngươi cân nhắc chứ."
Không nghĩ tới cái gã ngày thường vốn thanh tâm quả dục bỗng nhiên cũng trở nên bạo dạn như thế, Mia nhất thời không kịp chuẩn bị, hoảng hốt muốn lùi về phía sau, lại phát hiện đường lui của mình đã bị một cánh tay vòng qua sau lưng nàng chặn lại một cách vững vàng.
Hơi ấm cơ thể xuyên qua lớp vải vóc mỏng manh lan tràn đến bụng dưới, sắc hồng tươi tắn men theo vành tai Mia, lan dần lên trên gương mặt của nàng. Trong cơn hoảng hốt, gương mặt kia tựa hồ ngày càng gần hơn, mà trong miệng nàng lại chỉ còn lại những tiếng ô ô nha nha, đầu óc như ngừng hoạt động, không nói nên lời một câu hoàn chỉnh.
Cũng đúng lúc này, Mia đột nhiên phát hiện, thật ra mình cũng không sợ hãi đến thế.
Không đúng -- Chờ chút!
Chính mình dù sao cũng là Mị Ma, lại sợ... sợ một tên tiểu ác ma nho nhỏ sao! Có phải là đã nhầm lẫn thứ gì rồi không?!
Một luồng dũng khí hào hùng bỗng nhiên dâng lên trong lòng nàng.
Có lẽ là cuối cùng cũng nhớ ra thân phận của mình, nàng hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên -- Nhắm nghiền mắt lại.
Nhìn Mia bỗng nhiên nhắm mắt lại làm đà điểu, từng hơi từng hơi thở hổn hển, La Viêm đang đứng tại chỗ hơi sững sờ, nhất thời không nhịn được, bật cười nói.
"Ngươi đang làm gì vậy?"
Không khí im lặng trong khoảng nửa phút.
Mia lặng lẽ mở mắt ra, sau đó lộ ra một bộ biểu cảm muốn chết, khuất nhục vùi đầu xuống thấp.
"Ô... giết ta đi..."
La Viêm chớp chớp mắt.
"Nguyện vọng này ta không có cách nào thỏa mãn ngươi được, hay là ngươi thử ước một nguyện vọng sinh nhật khác xem sao?"
Cách đó không xa, tại rìa sàn nhảy.
Nhìn đôi nam nữ trẻ tuổi đang 'anh anh em em' kia, sắc mặt Kamu Dragon càng thêm âm trầm, chiếc ly thủy tinh đang bị bóp trong tay càng phát ra tiếng rên rỉ vì không chịu nổi gánh nặng, phảng phất có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Xem ra hắn nhất định phải hành động nhanh chóng, trước khi địa vị của người nào đó trở nên càng thêm khó mà rung chuyển.
Nếu không cứ chờ đợi thêm nữa, đôi 'cẩu nam nữ' này sợ là đến hài tử cũng có mất!
Vị Nam Tước đang bắt chuyện cùng Kamu khẩn trương nuốt nước miếng, lau mồ hôi trên trán, vội vàng tìm một cái cớ để rời đi.
Hắn cảm giác tâm tình của Dragon tiên sinh tựa hồ rất tệ, không biết rõ là vì Padrich tiểu thư, hay là vì La Viêm tiên sinh, hoặc lại là vì cả hai đều có.
Bất quá bất kể là vì ai, trong lòng hắn đều có một dự cảm.
Thượng Hải có lẽ sắp có đại sự xảy ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận